Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại
Chương 76 : Hai Năm Sau
Trong số bạn bè trong giới của Trì Quân, quan hệ thân thiết nhất có thể gọi biệt danh lẫn nhau đương nhiên chỉ có Trương Tiếu Hầu.
Nhưng ngoài ra, hắn còn những người bạn thân khác.
Mạc Chiêu Chiêu là một trong những người đặc biệt đó.
Trong giới của bọn họ, cô là cô gái duy nhất.
Nhà họ Mạc làm giàu nhà chuỗi khách sạn.
Sau đó còn kinh doanh thêm các ngành khác.
Đến bây giờ, mặc dù quy mô không lớn bằng nhà họ Trì, nhưng ở Thượng Hải cũng coi như là quái vật khổng lồ.
Ở trước mặt người lớn, cô vừa ngoan ngoãn vừa ngọt ngào.
Ngay cả Trì Nam Tang thấy cô sắc mặt cũng dịu xuống, thân thiết quan tâm đến cuộc sống hằng ngày của cô.
Mạc Chiêu Chiêu trả lời từng câu.
Đến khi nói chuyện riêng với Trì Quân, gương mặt hơi mất hứng trả lời: "Dù sao cũng tốt hơn bị mẹ tớ kéo đi xem mắt, đúng không?"
Trì Quân nhìn cô nói: "Tớ nghe Tư Bắc nói lúc đầu cậu đã nộp đơn xin đi dự án Sri Lanka trong kỳ nghỉ đông?"
Mạc Chiêu Chiêu nhíu mày.
Nhìn vẻ mặt của cô, nếu như không phải hoàn cảnh không cho phép, hiện tại cô rất muốn hút một điếu thuốc ngay bây giờ.
"Đúng vậy." Cô lấy hai viên kẹo từ trong túi xách ra ngước mắt nhìn Trì Quân, ánh mắt ra hiệu: Có muốn ăn không?
Trì Quân lắc đầu.
Vì vậy Mạc Chiêu Chiêu mở vỏ kẹo ra, ném cả hai viên kẹo vào trong miệng, cắn cộp cộp giảm bớt phiền não trong lòng: "Đó là một dự án giáo dục hỗ trợ.
Nhưng ban đầu tớ nói với gia đình là ra ngoài chơi." Nếu không ba mẹ sẽ không gật đầu: "Tớ có bạn học đã làm việc đó và gặp được rất nhiều...!cảnh trước nay chưa bao giờ nghĩ đến, cũng quen rất nhiều người.
Tớ nghe mấy cô ấy kể về cuộc trò chuyện với người dân địa phương và cảm thấy rất thú vị."
Cô biết được thế giới rất rộng lớn, mình có gia đình tốt, sẽ có cuộc sống giàu có cả đời.
Theo lý cô nên thỏa mãn.
Nhưng càng nhìn thấy và nghe nhiều lại càng muốn nhìn dáng vẻ thật sự của thế giới.
Nhưng Trì Quân biết được Mạc Chiêu Chiêu không có đi được.
Mạc Chiêu Chiêu: "Sau khi hồ sơ được duyệt, tớ đi làm hộ chiếu.
Mọi thứ đều rất hoàn hảo, kết quả chính là..." Cô nói tiếp: "Không biết bọn họ nghe nói từ đâu đã trực tiếp gây áp lực cho dự án thử nghiệm bên kia và yêu cầu bọn họ hủy bỏ tên của tớ."
Trì Quân cau mày: "Tại sao?"
"Bọn họ cảm thấy đi du lịch thì thôi, vui chơi một chút cũng được, tóm lại là đi theo con đường đã được lên kế hoạch trước.
Nhưng để tiếp xúc với người dân địa phương thì không được." Dù cho lúc đó cô chỉ sẽ đối mặt với một số trẻ con, bên cạnh cũng đều là sinh viên tham gia dự án này.
Mạc Chiêu Chiêu thở dài: "Sau đó tớ bắt đầu cãi nhau.
Bọn họ cãi nói tớ quá hoang đường, phải tìm cho tớ một vị hôn phu để kiềm chế tính tình của tớ lại...!Thật ra, bọn họ đã nói trong kỳ nghỉ hè lớp 12 của tớ.
Lúc đó cũng đã cãi nhau một trận.
Khi tớ tức giận đã cảm thấy quả thật không thể nói lý.
Lúc đó tớ còn chưa trưởng thành, mẹ tớ đã lấy thông tin của người trong giới, hỏi tớ có muốn xem hay không.
Tớ nói cho cậu biết, tớ đã rất sửng sốt.
Hơn nữa trong đống thông tin của bà, ba của cậu chiếm ba trang, cậu chiếm nửa trang."
Trì Quân khẽ nhếch miệng.
Mạc Chiêu Chiêu: "Tớ tự hỏi đây có phải là tuyển tú nữ cổ đại, không nhìn thấy mặt nên chọn ba trước hay không?"
Cô nói tiếp: "Mẹ tớ liên tục thúc giục, lúc đó tớ thấy phiền phức, đúng lúc cậu...!mấy trang của ba cậu trên tay nên rút ra nhét cho mẹ tớ, để cho bà nhanh chóng hoàn thành nó.
Ừm, ban đầu cảm thấy lợi dụng cậu làm bia đỡ đạn.
Sau đó, chúng ta không phải đến Đại học Bắc Kinh đi học sao, mẹ tớ còn rất vui vẻ."
Nhưng không phải chung một trường học.
Sau khi đến Bắc Kinh, hai người căn bản chưa từng gặp mặt nhau.
Mạc Chiêu Chiêu: "Ở trong trường học một thời gian, tớ thật sự nhớ gia đình nên mới gọi điện thoại về nhà.
Nhưng mỗi lần bà đều hối thúc tớ nên đi tìm gặp cậu nhiều hơn, liên lạc tình cảm với cậu.
À, tớ nói đại mấy câu, cũng không biết bà hiểu thế nào."
Trì Quân nói: "Cho nên dì đi tìm mẹ tớ, nói cậu hẹn tớ.
Nhưng tớ không để ý đến cậu."
Mạc Chiêu Chiêu nhìn hắn hỏi: "Có phải tớ đã gây rắc rối cho cậu không? Vậy về nhà tớ hởi thử Vị Dương." Một năm rưỡi qua, cô bám riết không tha, còn Trì Quân lòng như sắt đá đã đến lúc phải thay đổi bạn trai rồi.
Mạc Chiêu Chiêu: "Cậu ấy học nghiên cứu sinh không có bất ngờ gì xảy ra sẽ ra nước ngoài du học.
Haizz, nếu như tớ biết sớm chuyện này, lúc đó tớ nói là cậu ấy rồi." Đến lúc đó, Tề Vị Dương ở nước ngoài, cô lấy cớ ra nước ngoài thăm đối phương thì gia đình sẽ không can thiệp nữa.
Trì Quân giải thích: "Tớ đang quen một người."
Mạc Chiêu Chiêu hơi ngạc nhiên, vẻ mặt bình tĩnh lại, không còn buồn bực mất tập trung giống như trước đó kể về chuyện của mình.
Cô hỏi trước: "Cậu quen ở Bắc Kinh?"
Trì Quân gật đầu trả lời: "Cũng là người Thượng Hải."
Mạc Chiêu Chiêu mỉm cười: "Lúc nào dẫn đến cho mọi người gặp mặt?" Dừng một chút: "Nhưng cậu rất bận phải không? Tiếu Hầu nói mùng 7 cậu phải bay về Bắc Kinh."
Trì Quân: "Ừh, sau này có
<img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210606/haomon.png" data-pagespeed-url-hash=1602941669 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>.
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
107 chương
12 chương
125 chương
45 chương
65 chương