Giản An Trữ từ trong say rượu tỉnh táo lại cũng là lúc, bên ngoài cửa sổ, ánh nắng ban mai vừa xuất hiện. Cô cảm giác được chính mình giống như bị xe tải cỡ lớn đè qua, mỗi khung xương cũng giống như bị mở ra để một lần nữa cài lại, ngay cả đầu ngón tay cũng bủn rủn không có một tia khí lực. Cô bất ngờ cả kinh, khó khăn di chuyển cơ thể của mình, lúc này mới phát hiện, đây là một nơi xa lạ! Tầm mắt di chuyển xung quanh, căn phòng bên trong xa sỉ lộng lẫy, mọi thứ bừa bãi lộn xộn. Âu phục giản dị phù hợp với đôi ngực mỹ nam rắn chắc màu bạc, lười biếng dừng trên tấm thảm Ba Tư cao cấp. Mỗi một cúc áo, đều là thạch anh tự nhiên tỉ mỉ đánh bóng mà ra, vì ở trong phòng thiếu ánh sáng mà loé ra ánh sáng lấp lánh, bên cạnh là một số rượu màu đỏ như sợi bông tơ bóng của áo sơ mi mềm mịn, vùng eo linh hoạt thu vừa phải. Quần tây thon dài thẳng thớm, được dày công may cắt mà thành. Phụ nữ chân thành, là một đoá hoa váy trắng. Cổ áo đã muốn bởi vì mạnh mẽ mà bị xé rách thành hai nửa. Giày cao gót nghiêng ngả vứt ở một bên, đai da màu trắng thực không có hình tượng mắc sang một bên, tiểu y phục thuần trắng mềm mại miễn cưỡng bị vứt bỏ một bên. Nhưng mà, còn chưa kịp thương tiếc cô chuyện đêm ngày hôm qua, cô lo lắng nhất là —— nằm ở bên người cô, chính người đàn ông này!! Đầu đau quá, theo bản năng mà đưa tay ra vỗ vỗ huyệt Thái Dương, liều mạng mà muốn nhớ lại, rốt cuộc chuyện gì đã sảy ra? Đêm qua, cô đã nói qua với các nghệ sĩ —— siêu thần tượng nổi tiếng Vũ Trạch Hiểu với album mới có được giải thưởng phổ biến nhất Trung Quốc “nam ca sĩ vô địch”, và dành kinh phí lớn quay phim sắp tới. Sau buổi lễ, công ty đã cho họ toàn bộ giải thưởng nhóm Shaben đến khách sạn này để ăn mừng. Cô vốn sẽ không hợp lại uống rượu, mấy chén Huyết Tinh Mã Lệ (Bloody Mary) lót bụng, chỉnh khuôn mặt đều đốt đứng lên, đầu óc chếnh choáng, đành phải đến phòng nghỉ ngơi. Trong thoáng chốc, chỉ cảm thấy một nam nhân vào cửa, sau đó ... ........ Cô không phải không biết uống rượu sẽ hỏng việc. Từ lúc ba năm trước đây đều phạm quá một lần sai lầm. Nhưng là đêm qua, có lẽ là đã quá lâu không thả lỏng, có lẽ là bởi vì uống qua rượu lúc sau cả người vô lực chống cự, hay hoặc là..... Là tối hôm qua, cho cô cái loại này mông mông lung lung cản giác quen thuộc, cho nên..... Giản An Trữ khó khăn ngồi dậy, chăn lông trượt xuống để cánh tay đắm chìm trong ánh nắng buổi sớm, cô lắc lắc đầu, nắm tay không lực vỗ vỗ đầu. Người đàn ông bên cạnh, bỗng nhiên nhẹ nhàng hừ một tiếng, hơi có vẻ khàn khàn âm sắc, như là một ly cà phê đen nồng đậm, có loại sức quyến rũ rung động lòng người. Giản An Trữ sửng sốt, chẳng lẽ, Vũ Trạch Hiểu, thức dậy?