Thiên vực thương khung
Chương 16 : Sắp có điềm lành tẩy kinh phạt tủy 2
Một luồng tử khí nồng nặc tới cực điểm tản ra tia sáng sặc sỡ đột nhiên xuất hiện, lóe lên, lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai vọt vào trên trán Diệp Tiếu!
Trong nháy mắt, Diệp Tiếu chỉ cảm thấy đầu nặng chân nhẹ, nhưng trong lòng lại như đột nhiên xuất hiện một phần công pháp."Vạn vật được tạo hóa, tử khí đông lai công!""Thiên địa sơ khai, tử khí đông lai, là vì vạn vật chi mẫu, tưới nhuần thương khung... Tử khí đề tụ chi pháp, chính tâm chính thần, tâm ta vi thiên, Âm Dương chuyển động, tam quang hợp nhất, linh đài băng thanh, tử khí đông lai."..."Tử Khí Đông Lai Thần Công!"Diệp Tiếu bắt đầu đọc từng chữ từng câu khẩu quyết của bản công pháp này, trầm ngâm trong chốc lát, sau đó lại có cảm giác rõ ràng như nhặt được chí bảo quẩn quanh trong lòng!
Trước khi trọng sinh Tiếu quân chủ có thể xông ra được tên tuổi vang dội, một thân căn cơ tu vi có thể nói là xuất phàm nhập thánh, công pháp bản thân tu tập đương nhiên cũng không thể coi thường, độ độc đáo của nhãn lực đương nhiên cũng không phải người thường có thể sánh nổi, nhưng dưới cái nhìn của Diệp Tiếu, tạm thời không nói bộ "Tử Khí Đông Lai Thần Công" này có phải là công pháp đầu tiên khi khai thiên tích địa hay không. Nhưng ít ra so sánh với bộ Thuần Dương Quyết bản thân mình đã tu luyện đời trước, quyển công pháp đời trước thật đúng là xa xa không thể sánh nổi, khác nhau một trời một vực, dù nói một ở trên trời một ở dưới đất cũng đã quá đề cao Thuần Dương Quyết, bởi vì hai công pháp này vốn không cùng cấp độ!
Lúc này mình chỉ mới nhìn một khúc dạo đầu đã khiến mình cảm thấy đại đạo vô biên, cuồn cuộn vô bờ.
Diệp Tiếu ngồi trên giường, hết sức chăm chú vận hành lộ tuyến tu hành hoàn toàn mới của công pháp, hết lần này tới lần khác, chút nguyên khí đáng thương trong đan điền cũng bắt đầu dựa theo con đường vận hành mới tinh này mà chuyển động...
Mà linh khí tản mát trong thiên địa cũng bởi vậy và từ từ tụ tập lại nơi này, tụ tới quanh thân Diệp Tiếu, từng chút một tiến vào trong thân thể hắn, tiến vào trong đan điền của hắn...
Trong hạt châu, Thiên Tinh Linh Tủy mới vừa tiến vào vẫn đang không ngừng tràn ra linh khí tinh thuần, theo linh khí tản ra, không gian này càng ngày càng có vẻ ngưng thực...
Lần này vừa ngồi xuống Diệp Tiếu đã ngồi suốt cả đêm!
Diệp Tiếu nhớ rất rõ ràng, ngay lúc hắn vận hành lộ tuyến tu hành hoàn toàn mới của phần công pháp này tới chu thiên thứ 1999, trong lúc bất chợt, "hốt" một tiếng, dường như ngay cả linh hồn của chính mình cũng đều nháy mắt chấn động, khiếu huyệt toàn thân đồng thời mở ra, thiên địa linh khí như điên cuồng tràn vào bên trong cơ thể.
Đan điền tiếp nhận đại lượng linh khí trong thiên địa điên cuồng tràn vào, cùng lúc đó, một luồng lực lượng như lạnh như băng như có như không xuất hiện, tựa như một sợi tơ cứng tới cực điểm tiến vào trong kinh mạch Diệp Tiếu!
Đây là hạt châu pha trộn lực lượng của Thiên Tinh Linh Tủy dung hợp ra một tia tiên thiên linh lực!
Nếu như nói linh khí bình thường tiến vào đan điền sẽ ngưng kết thành từng sợi tơ bình thường, như vậy tia tiên thiên linh lực này chính là Thiên Tàm Ti có thể xâu ngàn cân!
Đây cũng chính là cách biệt Tiên Phàm!
Cách biệt trời đất!
Theo Diệp Tiếu quên mình liên tục vận hành Tử Khí Đông Lai Thần Công, bên ngoài cơ thể hắn dần dần chảy ra từng tầng chất nhầy, đen nhánh hôi thối...
Diệp Tiếu vẫn không chút quan tâm, làm như hoàn toàn không biết thân thể mình đang dần trở nên dơ bẩn, trong lòng hắn tràn đầy phấn chấn khó hiểu!
Trạng thái trước mắt chính là trạng thái người tu hành sơ kỳ tha thiết ước mơ ——Tẩy cân phạt tủy!
Đây là bước đầu tiên để con người có thể chân chính bước lên con đường tu đạo; nếu dựa vào công pháp, ít nhất cũng phải đợi khi tiến vào Tiên Thiên cảnh giới trở lên mới có thể có công hiệu như vậy, triệt để thoát khỏi phàm thể; lột xác thành tựu đạo thể.
Không ngờ Tử Khí Đông Lai Thần Công này đã tiến hành trình tự tẩy cân phạt tủy ngay từ khi mới vừa bắt đầu nhập môn!
Lần này bản thân mình thật sự nhặt được bảo.
Có lẽ những lời dạo đầu của công pháp này, cũng chính là Tử Khí Đông Lai Thần Công là công pháp đầu tiên từ thời khai thiên tích địa tuyệt không phải nói ngoa!...
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng rõ, Diệp Tiếu vội vã đi ra khỏi phòng, "phù phù" một tiếng nhảy vào trong hồ cá bên ngoài phòng.
Trong hồ cá từng con cá chép dài mấy mét bị lần tập kích bất ngờ này dọa sợ đến thất kinh, tán loạn khắp chốn.
Không có biện pháp, Diệp Tiếu vừa mới tỉnh lại từ trong tĩnh tu, lại ngạc nhiên phát hiện thân thể mình đã biến thành một hố phân, hôi thối không gì sánh được!
Trước kia ăn chơi trác táng, bên trong thân thể đã tích tụ không biết bao nhiêu dơ bẩn, lần này tất cả đều bị bài xuất, trên người dính một tầng thật dày...
Thậm chí Diệp Tiếu còn cảm thấy dường như ngay cả mí mắt cũng bị mấy thứ dơ bẩn này dán chặt lại...
Tùy tiện đưa tay ra chà một cái đã dính một lớp chấy nhầy thật dày. Lại chà xát một cái, lại là một lớp nhầy, lớn như ngón tay, dài hơn một xích... Người không biết còn tưởng Diệp công tử vừa bắt được một con cá nheo nhỏ ngay trong hồ cá nhà mình...
Mùi thúi nồng nặc theo gió truyền ra ngoài, người ngửi được không người nào không chán ghét muốn ói.
Mùi vị thực sự quá thúi, có thị vệ che mũi cau mày qua đây kiểm tra, lại bị Diệp Tiếu trực tiếp quát mắng đi ra ngoài: "Không thấy bản công tử đang tắm sao? Các ngươi qua đây làm cmg?"Thị vệ che mũi chạy trối chết.
Muội, lão tử cũng biết ngươi đang tắm, vấn đề nằm ở chỗ, một là trời còn chưa sáng ngươi đã tắm, ngươi không cảm thấy tắm lúc này quá sớm sao? Hai là ai cmn biết là ngươi đang tắm, người không biết còn tưởng ngươi đang tẩy rửa nhà vệ sinh công cộng đây...
Hồ cá trong Diệp phủ rất lớn, tương đối lớn.
Nhưng đợi khi Diệp Tiếu leo lên khỏi hồ cá nhìn lại, cá lớn trong hồ tuyệt không ngoại lệ, đều phơi cái bụng trắng hếu nổi lên mặt nước, miệng không ngừng há to rồi hợp lại, liều mạng hô hấp không khí trong lành...
Nếu những con cá này có thể nói, tất nhiên chúng sẽ không nói mà chảy nước mắt trước: Ngọa tào ni mã... Thúi quá... Không có đường sống......
Truyện khác cùng thể loại
990 chương
40 chương
501 chương
21 chương
5 chương
48 chương