Thiên Vu

Chương 986

Một lát sau Tư Đồ Mã Phi hỏi: - Có phải Lý huynh đoán được Cửu Tước Tử muốn làm gì? Lý Lăng Thiên nhắm mắt lại, sau đó nói: - Nếu ta đoán đúng thì kế hoạch của Cửu Tước Tử bắt đầu thực hành sau khi Ngạo Phong bị thương, Trần Lạc giữ im lặng. - Vậy là hai ta cùng ý tưởng. - Ha ha ha, Cửu Tước Tử làm như vậy vì muốn thăm dò. - Chắc gần đúng rồi. Lý Lăng Thiên, Tư Đồ Mã Phi nói chuyện mập mờ làm Liễu Giang nghe ù ù cạc cạc. Liễu Giang hỏi: - Thăm dò? Thăm dò cái gì? - Ha ha ha, hiện tại thế giới nhân gian là ao nước đục đối với Vân Đoan. Nếu ngươi muốn biết ao nước đục sâu bao nhiêu đương nhiên phải thăm dò trước, - Huống chi trong ao không chỉ có cá tôm cua, còn có tiềm long ngủ đông dưới đáy. Ai là rồng thật, ai là rồng giả? Con rồng đó có uy hiếp Vân Đoan không? Con rồng nào dễ bị thu phục? Không ai biết, nên cần thăm dò thử. - Tuy nhiên cuộc thăm dò này phải trả cái giá khá lớn. - Giá lớn? Tư Đồ Mã Phi khẽ thở dài: - Cửu Tước Tử làm việc luôn không tiếc trả giá. - Đúng vậy! Nhìn chung trong các bá chủ Vân Đoan chỉ mình Cửu Tước Tử dám làm vậy. - Nhưng ta không hiểu vì sao Đại Thế Tử ngầm chấp nhận? Cửu Tước Tử làm như vậy là ảnh hưởng kế hoạch trảm kinh, hơn nữa tạo thành ảnh hưởng với nguyên Vân Đoan. Không ai biết ảnh hưởng này sẽ đi tới đâu. Lý Lăng Thiên mỉm cười nói: - Ha ha ha, Tư Đồ huynh nên rõ ràng Cửu Tước Tử là loại người gì. Chuyện Cửu Tước Tử muốn làm, ai có thể ngăn cản? Lý Lăng Thiên đổi đề tài: - Huống chi Cửu Tước Tử làm chuyện này biết đâu là điều mà nhóm Đại Thế Tử luôn muốn làm lại e ngại không hành động. Tư Đồ Mã Phi khẽ kêu: - Sao? Tư Đồ Mã Phi ngạc nhiên nhìn Lý Lăng Thiên chằm chằm. Lý Lăng Thiên cười cười mở mắt ra, nói: - Thế giới nhân gian có vài người quá bí ẩn, không biết, chính hai ta còn sốt ruột muốn biết bọn họ sâu cạn thế nào, càng đừng nói đến Đại Thế Tử. Đang trong thời kỳ phi thường, bọn họ không còn nhiều thời gian. Bọn họ muốn tìm hiểu rõ về mấy người kia trong thế giới nhân gian còn nhiều hơn bất cứ ai. Nhưng mà... - Nhưng không biết cái giá của thăm dò là gì đúng không? Lý Lăng Thiên nghiêng đầu cho Tư Đồ Mã Phi ánh mắt khen ngợi: - Chính xác. Lý Lăng Thiên cười nói: - Vì vậy chuyện này để Cửu Tước Tử làm là vô cùng thích hợp, vì Cửu Tước Tử muốn biết nhiều hơn bất cứ ai. Trên đài cao. Hắc Côn, Cừu Bành Thiên, Lệ Vô Danh nhàn nhã nhấm nháp rượu ngon. Mạc Ngọc Vũ thì đứng đằng trước lôi đài la ó, thái độ càng lúc càng kiêu ngạo, dùng từ càn rỡ hơn. Mạc Ngọc Vũ giẫm mạnh xuống đất, nhìn xuống mọi người. Mạc Ngọc Vũ kiêu ngạo nói: - Hừ! Thập vương thập tử của thế giới nhân gian các ngươi thật khiến chúng ta thất vọng. Dựng lôi đài lâu như vậy nhưng không có một người nào trong thập vương thập tử dám đứng ra. Đám người vây quanh lôi đài rất tức giận với lời Mạc Ngọc Vũ nói. Nhưng giận thì giận, trước mặt ba Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoanb, bọn họ chỉ có thể nuốt cục tức vào bụng. - Thập vương thập tử của các ngươi có khi nào sợ qua trốn rồi không dám ra? Hừ, ta nghĩ chắc đúng là thấy sợ. - Nghịch Lang Gia thì sao? Hình như là thế giới chi tử gì đó. Hừ, Nghịch Lang Gia mà có tư cách xứng là thế giới chi tử? Cùng lắm là Vân Đoan chúng ta thấy hắn tội nghiệp, dùng căn nguyên thế giới làm lại thân thể cho hắn. Cuối cùng thì sao, bị Hạo Nguyệt Tước Tử Hắc Côn Vân Đoan chúng ta một chiêu đánh chết. - Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà thì sao? Lộ mặt rồi đứng đó nhìn chứ biết làm sao. Dám đánh lại không? Đáp án là không, Thượng Cổ Thiên Vương Thương Vô Tà không dám. - Ngạo Phong thì sao? Hình như là Dạ Xoa Đại Minh Vương trong thập vương thập tử? Nghe nói có linh tướng Ma Sát La Hầu, nhưng rồi sao? Cuối cùng bị Hạo Nguyệt Tước Tử Hạ Tử Tây Vân Đoan chúng ta đánh hấp hối. - Tần Phấn thì sao? Hắn chỉ là một vương tử nho nhỏ trong hoàng thành, còn được danh hiệu gì mà... Khổng Tước Đại Minh Vương? Ha ha ha, cười chết, Ngạo Phong còn bị đánh dở sống dở chết, Tần Phấn cùng là Đại Minh Vương thì làm gì được? Chỉ biết giương mắt nhìn. - Đừng nói là Tần Phấn, ngay cả Trần Lạc oai phong một cõi thế giới nhân gian các ngươi, danh hiệu Thiên Vương lão Tử kinh thiên động địa gì đó, Thông Thiên Lão Tổ hoành hành thế giới gì đó, Trần Lạc nghịch thiên mà đi gì đó, tất cả đều là trò cười, buồn cười lắm biết không? - Linh tướng che trời gì đó, tinh thần chi hồn vũ động khung trời gì đó, biến dị chi linh siêu thoát tự nhiên gì đó, thế thì sao? - Ngạo Phong bị đánh thương, Tần Phấn suýt bị nghiền, hắn ra mặt rồi dám nói gì không? Hắn không dám, không dám nói câu nào, chỉ cắm đầu chạy trốn. Vô pháp vô thiên gì? Ha ha ha ha ha ha! Sau khi bị trời giáng câu diệt thẩm phán thì Trần Lạc chỉ là phế vật! Tức giận. Mọi người tụ tập quanh lôi đài nghe hàng loạt lời nói của Mạc Ngọc Vũ, cảm xúc tức giận sôi trào. Bọn họ nghiến răng ken két, trợn tròn mắt hận không thể lao lên xé xác Mạc Ngọc Vũ ra. Không biết từ đâu vang lên tiếng gầm giận dữ: - Con rùa kia, tổ cha nhà ngươi, hôm nay lão tử không làm thịt ngươi thì không họ Lãnh! Thanh âm như sấm, tiếng gầm đinh tai nhức óc. Chợt một bóng xám nhảy lên lôi đài, không nói không rằng tay chụp xuống đầu Mạc Ngọc Vũ, chấn gã miệng mũi chảy máu. Tình huống xảy ra đột ngột, nhanh làm ba Hạo Nguyệt Tước Tử đang nhấm nháp rượu ngon không kịp phản ứng. Mãi khi bóng người kia chưa đập chết được Mạc Ngọc Vũ, đang định ra chưởng thứ hai thì Hắc Côn vội ra chiêu nhanh như sấm đánh. Ầm! Bóng đen bị đánh văng ra. Bóng đen ở giữa không trung liên tục thụt lùi mấy bước mới đứng vững. Mọi người thấy rõ khuôn mặt nam nhân đó. Áo xám, tóc dài xõa vai, râu ria xồm xàm, khuôn mặt tràn ngập tức giận. Nhiều người biết nam nhân áo xám này, là tự nhiên chi tử trong thập vương thập tử, Lãnh nhị gia chữ nghĩa đứng đầu, Lãnh Cốc. Lãnh Cốc xuất hiện làm dấy lên tiếng reo hò. Một là vì thế giới nhân gian có người dám đứng ra, hai là mười năm nay Lãnh nhị gia cũng nổi tiếng như cồn, bằng hữu gặp thiên hạ, hầu như không ai không biết mặt. Huống chi Lãnh nhị gia đột nhiên lao lên đánh Mạc Ngọc Vũ miệng mũi chảy máu, sống dở chết dở, trút giận cho mọi người. Mọi người hoan hô kêu gào: - Lãnh nhị gia giỏi quá! - Lãnh nhị gia rất nam nhân! Nhưng cũng có người nhiều người lo lắng an toàn của Lãnh nhị gia. Bởi vì Lãnh Cốc vừa ra tay đã đánh Mạc Ngọc Vũ sống dở chết dở, ba vị Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan sao chịu tha cho gã? Quả nhiên, thấy Mạc Ngọc Vũ người đẫm máu nằm dưới đất, Cừu Bành Thiên, Lệ Vô Danh định lao lên tính sổ với Lãnh Cốc nhưng bị Hắc Côn ngăn cản. Hắc Côn lấy khăn tay ra lau khóe môi, gã cúi đầu nhìn Lãnh Cốc.