Thiên Vu
Chương 882
Vũ Hóa Phi mặc một bộ đồ trắng như tuyết, tao nhãn lịch thiệp, trên mặt hiện lên ý cười ôn hòa, bước đi trên thảm đó, vô số thiếu nam thiếu nữ nhìn theo đều muốn điên cuồng, hắn hiện tại chính là một trong mười vương mười tử, Vũ Hóa Phi còn được xưng là đại tự nhiên chi tử, thân phận đoàn trưởng một trong năm đại phân đoàn chủ lực của đoàn vinh quang Vương Giả, tự nhiên có rất nhiều người hâm mộ.
- Vũ huynh, lâu rồi không gặp có khẻ không, ta còn tưởng rằng ngươi không đến chứ.
Vũ Hóa Phi đến, Phương Thiên Nam tự mình ra mặt tiếp đón, hôn may hắn mặc một bộ hồng y tươi tắn, vốn là một mỹ nam, hiện già càng tăng thêm vẻ tuấn mỹ.
- Hôm nay là ngày đại hôn của Thiên Nam lão đệ, ta sao có thể không tớ?
Vũ Hóa Phi cười nhạt đáp lại, tuy nói hai người đều là đoàn trưởng phân đoàn chủ lực trong đoàn vinh quang Vương Giả, nhưng giữa đôi bên cũng có minh tranh ám đấu. Đương nhiên, đấu thì đấu, tranh thì tranh, khi ở bên ngoài vẫn phải tỏ ra hòa khí vô cùng.
- Ha! Vũ huynh, hôm nay là đại hôn của ta, ngươi nhất định phải uống say mới được.
- Đó là tự nhiên!
Hai người vừa nói vừa cười, khi Phương Thiên Nam tự mình dẫn một nhóm năm ngườ Vũ Hóa Phi tớ quảng trường, gia chủ Phương gia lập tức sắp xếp khách quý nhập bàn, ngay sau đó, lại có ba vị nhân vật không tầm thường đại giá quang lâm, chính là ba vị thiên kiêu tuyệt thế trong mười vương mười tử là Long Diệu, Lang Thiên và Hoàng Phủ Đô Linh, đồng thời cũng là đoàn trưởng ba phân đoàn chủ lực khác trong đoàn vinh quang Vương Giả.
Nói tới ba ngườ này, không thể không nhắc hồi thịnh thế mười năm trước khi núi Táng Cổ hiện thế, Hoàng Phủ Đô Linh kia trong vòng một ngày thức tỉnh huyết mạch Tinh Linh năm màu, mở ra linh hải Đại Địa, minh tưởng ra tinh thần chi hồn, được xưng là thiên tài số một. Lang Thiên kia cũng mở ra linh hải Đại Địa, thức tỉnh tuyệt mạch Lang tộc, tuy rằng hắn không minh tưởng ra tinh thần chi hồn, thế nhưng chỉ trong chín ngày ngắn ngủi dĩ nhiên từ một vu sư sơ cấp trực tiếp lên thành Đại Vu sư, ngưng tụ ra linh tượng Âm Dương Sinh Tử hi thế, có thể nói là thiên tài số một. Long Diệu kia càng phi phàm, tuy rằng hắn không mở ra linh hải đặc thù, cũng không minh tưởng ra tinh thần chi hồn, thậm chí cũng không ngưng tụ ra linh tượng đặc thù, thế nhưng trong vòng một ngày ngắn ngủi lại thức tỉnh đại đạo kim thân, là dấu ấn Hỏa, huyết mạch Hỏa tinh linh, ba đại thức tỉnh tập trung một thân, có thể nói là đệ nhất kim cổ.
Ba ngườ này đều được ca tụng là thiên kiêu tuyệt thế, hơn nữa đều trong độ tuổi hai mươi thành tựu đại tạo hóa vô song. Tới ngày hôm nay, tu vi ba ngườ từ lâu đã đạt tới cảnh giới cao thâm khó lường, trong nháy mắt xóa bỏ đi Đại Vu sư là điều chắc chắn, trọng yếu nhất là, trong tay ba người đều nắm trăm vạn hùng sư, nhìn khắp thiên hạ, ai có thể tại hai mươi tuổi đạt được thành tựu ngạo nhân bực này, cũng chỉ có ba người Long Diệu, Lang Thiên và Hoàng Phủ Đô Linh mà thôi.
Đương nhiên, Phương Thiên Nam thuộc vào dạng tới sau vượt trước, sau khi núi Táng Cổ hiện thế mấy năm, hắn ngủ đông một thờ gian cho tớ khi Vân Đoan tổ chức hội võ vinh quang, lúc đó một tiếng hót lên khiến đám thiên kiêu vinh quang kinh người, hơn nữa không hề thua kém so với đám Hoàng Phủ Đô Linh, thậm chí còn áp chế bọn họ một đầu, đại đạo kim thân, hóa thân đại ấn ký, linh hải Đại Địa, đại trạng thái tinh thần, linh tượng Ngũ Hành Chi Tổ, linh thể không biết sợ hãi, các loại thành tựu không thể không nói là ngạo nhân số một. Nếu như nói hai mươi năm trước thì Thương Vô Tà và Mộ Vân Không là nhân vật thủ lĩnh trong lớp thiên kiêu, như vậy mười năm trước Gia Cát Thiên Biên và Tịch Nhược Trần là nhân vật thủ linh trong lớp thiên kiêu, còn hôm nay, nhân vật thủ lĩnh trong lớp thiên kiêu chính là bốn người Phương Thiên Nam, Long Diệu, Lang Thiên và Hoàng Phủ Đô Linh.
Năm vị đoàn trưởng phân đoàn chủ lực của đoàn vinh quang Vương Giả, gồm Vũ Hóa Phi, Phương Thiên Nam, Long Diệu, Lang Thiên, Hoàng Phủ Đô Linh đều có mặt đông đủ, tình cảnh bực này không phải thời điểm bình thường có thể thấy được, cũng không biết người thống suất đoàn vinh quang Vương Giả, là Nhân vương Mạc Vấn Thiên trong truyền thuyết liệu có đến hay không, tất cả mọi ngườ đều đang nghị luận, người hữu tâm đều vểnh tai lên lắng nghe năm vị bá chủ trong đoàn vinh quang Vương Giả nói chuyện, tựa hồ muốn biết từ trong đó xem Nhân vương Mạc Vấn Thiên có thực đến chúc mừng hay không.
Quả nhiên, chẳng được bao lâu, Hoàng Phủ Đô Linh liền cười dài nói:
- Nghe nói Nhân Vương điện hạ đang lúc bế quan tu luyện, không biết hắn có thời gian chạy tới hay không.
- Nhân Vương điện hạ đã nói cho ta biết.
- Ồ? Không biết Nhân Vương điện hạ…
- Bản tôn Nhân Vương điện hạ sẽ không tới, bất quá hắn sẽ thi triển Phân Thân thuật thông thiên, cho hóa thân tới đây chúc mừng hôn lễ của ta.
- Ha! Vẫn là Phương huynh có mặt mũi!
- Nào nào nào… Tới, bốn vị, xin mời!
Nghe nói Nhân vương Mạc Vấn Thiên đang trong lúc bế quan tu luyện, bất quá vẫn thi triển Đại Phân Thân thuật thông thiên nổi tiếng thiên hạ của mình cho phân thân tới đây, không ít người đều hưng phấn. Muốn nói mười năm trước tên tuổi của ai là vang dội nhất, như vậy nhất định là Lạc gia đại danh đỉnh đỉnh. Nhưng muốn nói trong mười năm nay tên tuổi của ai chói sáng nhất thiên hạ, đó tự nhiên là Nhân vương Mạc Vấn Thiên, hắn là nhất chứ không phải một trong. Một thân thành tựu kinh thiên địa khiế quỷ thần, có thể nói trước nay chưa từng có, sau này cũng không có ai, tu vi cao, thủ đoạn mạnh, bản lĩnh to lớn, thống lĩnh ngàn vạn vinh quang giả, đông chinh tây chiến, không ai bằng, tính tình tùy tiện tự đại ngông cuồng, bá đạo bễ nghễ thiên hạ, nơi đi qua không còn một ngọng cỏ, nào là ba đại tập quyền trung tâm, ba đại thánh địa tu hành gì đó, hắn chưa bao giờ để vào trong mắt, nghe nói ngay cả Vân Đoan cũng phải kiêng kỵ hắn ba phần.
Lễ hôn có thể so vớ thịnh điển vẫn đang tiế tục tiến hành, các tân khách vẫn lũ lượt kéo đến không dứt, đáng nhắc tới chính là, các nhân vật đại biểu cho ba đại tập quyền trung tâm như Hoàng Cực chi vương, Quang Minh chi vương, Thần Thánh chi vương tuy rằng không tự mình đến đây, bất quá cũng đều phái người tớ chúc mừng.
Tương tự, các nhân vật đại biểu cho ba đại thánh địa tu hành như Mộ Vân Không, Thương Vô Tà, Tịch Nhược Trần, Gia Cát Thiên Biên, Nghịch Lang Gia cũng đều phái người tới chúc mừng. Ai cũng biết trong thời kỳ chín năm rung chuyển, đoàn vinh quang Vương Giả vì tranh đoạt tài nguyên, không chỉ một lần công khai đại chiến với ba đại tập quyền trung tâm và ba đại thánh địa tu hành, đã sớm bị cô lập, coi là đại kình địch, hôm nay đưa lời tới chúc mừng hẳn là cũng xem trên phương diện cho có.
Truyện khác cùng thể loại
1010 chương
53 chương
98 chương
22 chương
4 chương
623 chương