Thiên Vu
Chương 468
Các đại nhân vật Kim Thủy Vực từ chối khéo làm Triều Hưng Tu cực kỳ tức giận, gã định mỉa mai cười nhạo đám người này nhát gan, yếu đuối nhưng không nói được gì. Bởi vì lý do các đại nhân vật Kim Thủy Vực từ chối là Tần Đông Thăng hãm hại Vương Khắc lão sư trước, đáng tội. Đây là sự thật, Triều Hưng Tu không thể phản bác, chất vấn nên đành ngậm miệng.
Trần Lạc ngồi trên ghế vàng, im lặng nhìn tất cả.
Tần Đông Thăng mềm nhũn nằm phía đối diện thấy Triều Hưng Tu từ bỏ mình thì gã hoàn toàn tuyệt vọng, người run bần bật, thở hồng hộc.
Giọng Trần Lạc lạnh nhạt vang lên:
- Là tự ngươi ra tay hay để ta?
Thanh âm thản nhiên, tĩnh lặng hơn cả lần trước, càng bá đạo hơn. Người Tần Đông Thăng co giật như nghẹt thở, cảm giác giống bị người bóp cổ. Mắt Tần Đông Thăng trợn to, há mồm, chân căng cứng, mười ngón tay xòe ra. Tần Đông Thăng không chịu nổi nữa, phát ra tiếng rít khàn khàn, mặt vặn vẹo như tợn, hai tay thành vuốt. Tần Đông Thăng dốc hết sức mạnh quát to một tiếng, một bàn tay chặt xuống đánh nát bấy hai chân.
Có lẽ cảnh tượng này rất kỳ dị, khủng bố, máu me nên mọi người có mặt cảm thấy đôi chân mềm nhũn, da đầu tê dại, mồ hôi chảy ròng ròng, bất nhẫn nhìn thẳng.
Tại sao?
Chẳng phải Tần Đông Thăng là vu sư cao cấp có tu vi cao thâm, thực lực mạnh mẽ sao? Tại sao không có cả tư cách đến gần Trần Lạc? Không có cơ hội ra tay? Tần Đông Thăng thậm chí không có cơ hội chống cự, giãy dụa.
Đúng vậy, không có.
Ai đều nhìn ra hễ có một chút cơ hội thì Tần Đông Thăng sẽ không điên cuồng đập gãy đôi chân. Mặc dù mọi người cho rằng Tần Đông Thăng đáng tội, nhưng bây giờ không ai quan tâm đến điều đó, bọn họ kinh khủng Trần Lạc là người hay ma?
Chẳng phải Trần Lạc bị mất hết tu vi sao? Lúc đó hơn mười vạn người chính mắt thấy các loại thành tựu của Trần Lạc bị thẩm phán tán loạn. Nếu không có chút tu vi thì Trần Lạc làm sao nói một câu đã khiến một vị vu sư cao cấp tê liệt, sợ hãi như thấy ác ma khát máu? Chưa từng nghe nói có ai không phát ra lực lượng gì đã khủng bố như vậy, chưa từng nghe nói.
Tần Đông Thăng mất đôi chân dường như trút được gánh nặng, hoàn toàn tê liệt. Tần Đông Thăng không có cả sức lực giương mắt nhìn lên, gã mềm nhũn nằm dưới đất, rên rỉ đau đớn.
Trần Lạc không nhìn Tần Đông Thăng, khuôn mặt thanh tú không có biểu tình.
Trần Lạc rót ly rượu cuối cùng cho mình, quét mắt toàn trường.
Trần Lạc nói:
- Ân oán giữa ta và Tiểu La Thiên học viện từ đây chấm dứt, sau khi uống cạn ly rượu này Tiểu La Thiên học viện là Tiểu La Thiên học viện, Trần Lạc chỉ là Trần Lạc, không dính dáng gì với nhau nữa.
Trần Lạc uống cạn ly rượu, nhìn lướt qua đám người Diệp Thanh, Vũ Hóa Phi, Đinh Tử Hiên.
Trần Lạc tiếp tục bảo:
- Ta cũng cảnh cáo các ngươi sau này đừng gây sự nữa, dù Trần Lạc ta mất hết tu vi, dù biến thành một phế nhân, dù chỉ còn lại một ngón tay cũng không phải bất cứ người nào muốn khi dễ là được. Ta tha cho ngươi một lần, hai lần nhưng tuyệt đối không có lần thứ ba. Không giết các ngươi vì cùng là người Kim Thủy Vực, đừng tưởng rằng Trần Lạc ta tốt tính. Nếu ta tức giận thì các ngươi không chịu nổi hậu quả, lần sau còn dám gây sự chắc chắn lão tử sẽ cho các ngươi biết cái gì gọi là chết không siêu sinh! Nhớ kỹ lời ta nói hôm nay, đừng nghĩ ta đang nói đùa. Trần Lạc ta chỉ đùa với bằng hữu, các ngươi tuyệt đối không phải là bằng hữu của ta, trước kia không phải, hiện tại không phải, về sau cũng không có khả năng.
Đây là cảnh cáo ra mặt kèm theo uy hiếp, ai đều nghe ra, nhưng không một người dám hé răng, không dám thở mạnh, càng không ai dám đứng ra phản bác, không người nào dám. Bởi vì bọn họ biết Trần Lạc có tư cách nói những lời đó.
Không hiểu sao Triều Hưng Tu bỗng nhảy ra, mặt âm trầm, cười khẩy nói:
- Trần Lạc, đồ tà ma không biết trời cao đất rộng. Ngươi thật to gan, dám ngang nhiên uy hiếp Kim Thủy Vực chúng ta?
Triều Hưng Tu nói với mọi người:
- Tât cả nghe đây, thằng nhãi Trần Lạc mất hết tu vi, không sử dụng lực lượng gì nhưng có thể thi triển ra thủ đoạn tà ác thì chắc chắn đã lén cấu kết với tà ma hắc ám, ký kết khế ước tà ác gì. Hắn là tà ma, người người nên tru. Mọi người hãy cùng nhau ra tay tru sát hắn đi!
Tà ma?
Nghe Triều Hưng Tu nói, mọi người ngẫm lại càng nghĩ càng thấy Trần Lạc giống tà ma trong truyền thuyết. Vì cho đến nay tà ma đại biểu cho các chữ quái dị, bí ẩn, kỳ lạ, khủng bố, tất cả đều có trên người Trần Lạc. Nếu Trần Lạc không phải là tà ma thì trong tình huống mất hết tu vi, không sử dụng lực lượng gì sao có thể khiến người đứng lặng?
Đúng rồi.
Tà ma, chắc chắn Trần Lạc lén cấu kết với tà ma hắc ám, ký kết khế ước tà ác, chỉ có như vậy mới giải thích hết kỳ lạ trên người Trần Lạc.
Luật lệnh quang minh của Huyền Hoàng thế giới có ghi chép rõ ràng hễ gặp thứ tà ma, hắc ám thì có tư cách chấp pháp, tử hình tại chỗ không cần gánh vác bất cứ trách nhiệm nào.
Triều Hưng Tu gào thét:
- Nhãi ranh Trần Lạc là thứ hắc ám, tà ma ngoại đạo, mọi người cùng nhau hành động đi!
Đám người nhìn nhau, nhưng không ai dám đứng ra. Bởi vì Trần Lạc rất kỳ lạ, bí ẩn, dù hắn là tà ma nhưng nhiều người tại đây đánh thắng hắn được không? Lỡ như không đánh lại thì hối hận cũng không kịp.
Triều Hưng Tu thấy mọi người do dự thì hét to:
- Tất cả đứng sợ, kim lôi tru diệt thiên kiếp trận của Tiểu La Thiên học viện chúng ta đã tỏa định Trần Lạc, ta ra lệnh một tiếng là kim lôi tru diệt thiên kiếp trận sẽ giết hắn ngay!
Triều Hưng Tu nói xong lây ra một khối lệnh bài, là lệnh bài viện trưởng Tiểu La Thiên học viện. Người óc chút kiến thức đều biết lệnh bài kia có thể điều khiển tất cả trận pháp trong học viện. Quả nhiên, bên trên có trận tượng như lôi nguyên diễn sịnh, sau đó là một, mười, trăm, ngàn trận tượng diễn sinh, rậm rạp như một ngàn lôi vân đan xen vào nhau hình thành lưới sấm sét.
Kim lôi tru diệt thiên kiếp trận là trận pháp công kích thuộc tính lôi nổi tiếng trên thế giới, uy lực khủng bố, nghe nói có thể chớp mắt tiêu diệt đại vu sư. Nhưng bày kim lôi tru diệt thiên kiếp trận cần nhân lực, tài lực rất nghiêm khắc. Tiểu La Thiên học viện là học viện trung đẳng nho nhỏ mà sắp đặt kim lôi tru diệt thiên kiếp trận thì đã là học viện xa xỉ nhất thế giới, điều này lại nói lên Triều Hưng Tu giàu có cỡ nào.
Tất nhiên bây giờ không ai quan tâm những điều này, đặc biệt là người hận Trần Lạc thấu xương. Ví dụ như Vũ gia của Vũ Hóa Phi, Diệp gia của Diệp Thanh, Đinh Tử gia của Đinh Tử Hiên, Lý gia của Lý Nguyên, vân vân và vân vân.
Bọn họ hận Trần Lạc từ lâu, đặc biệt khi thấy nhi tử của mình không khiêu chiến với Trần Lạc được mà mềm nhũn dưới đất. Nếu không phải e ngại Trần Lạc kỳ lạ thì các gia tộc đã ra tay từ lâu, giờ trông thấy kim lôi tru diệt thiên kiếp trận như thấy hy vọng.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
532 chương
201 chương
44 chương
116 chương
125 chương
85 chương