Thiên Vu
Chương 382
Khi ba phân thân của Trần Lạc xuất hiện thì các đại nhân vật trong lầu các trên không trung nổ tung.
- Phân thân? Tiểu tử này thật sự có ba phân thân? Bà nội cha nó!
- Đây tuyệt đối không phải phân thân!
Các đại nhân vật nhìn ra được ba phân thân của tiểu tử mặt trắng họ Trần không phải thuật đại thần thông phân thân. Huyết mạch? Ấn ký? Pháp bảo? Thủ hộ? Trận pháp? Linh quyết? Không! Hết thảy đều không phải. Không ai biết đó là cái gì, đối với các đại nhân vật thì ba phân thân Trần Lạc như thế giới mới. Các đại nhân vật chưa từng gặp tồn tại kỳ diệu như vậy, chưa nghe nói qua.
- Hết sức biến thái, tại sao tiểu tử này biến thái quả vậy? Làm người thần đều giận!
- Đời này lão phu sống uổng, ba phân thân của tiểu tử này là thứ gì?
- Tiểu tử này... Còn là con người sao?
Mấy trưởng lão Thất Tinh điện vội vàng chạy đến.
Lý trưởng lão dẫn đầu nói:
- Lão Ngụy, ngươi định khi nào kết thúc thí luyện?
- Có chuyện gì?
- Duy trì bát phương đại trận vận chuyển tiêu hao quá lớn, mỗi giây mỗi phút tiêu hao khoảng mười vạn linh thạch.
- Nhiều vậy?
Bất cứ trận pháp nào đều cần tiêu hao linh thạch để giữ cho nó vận chuyển, bát phương đại trận là một trong mười thiên hạ đại phòng ngự nên tiêu hao linh thạch càng khủng khiếp.
- Mấy người đó ai nấy lực lượng đặc biệt, nhất là tiểu tử họ Trần. Ba phân thân, bốn thái dương, bốn thái âm, hai mươi tám linh luân mênh mông cùng vận chuyển. Hắn không ra tay thì thôi, vừa hành động là bát phương đại trận tiêu hao lên gấp mười lần, mỗi giây hao trăm vạn linh thạch, cứ đánh kiểu này thì chúng ta sẽ không chịu nổi.
- Trận pháp tiêu hao bao nhiêu linh thạch học phủ sẽ chi trả cho các ngươi, sợ cái quái gì?
Bây giờ Ngụy đại tổng quản tập trung chú ý vào Trần Lạc, không rảnh nghe đám trưởng lão Thất Tinh điện nói nhảm.
Mấy trưởng lão Thất Tinh điện rấdt bực bội Trần Lạc, tiếp tục bảo:
- Lão Ngụy, nếu chỉ tiêu hao linh thạch có đáng mấy người chúng ta tự mình đến đây không? Không biết linh luân của tiểu tử mặt trắng họ Trần này là thứ gì khi vận chuyển làm nguyên Thất Tinh Tiểu linh giới run rẩy, tuy chúng ta sử dụng pháp tắc thất tinh ức chế, không đến mức phá hư môi trường tự nhiên của Tiểu linh giới nhưng cứ tiếp tục thế này thì không được. Trận pháp tiêu hao linh thạch, học phủ sẽ trả cho chúng ta, sử dụng pháp tắc thất tinh không chỉ tiêu hao linh thạch mà là thất tinh chi nguyên, học phủ làm sao trả? Thất tinh chi nguyên là từng giọt tích lũy qua từng năm, thứ này còn đắt giá hơn long huyết, chúng ta không tiêu hao nổi.
Đám người Ngụy đại tổng quản biết thất tinh chi nguyên rất quý giá, sử dụng pháp tắc thất tinh áp chế mặt đất rung rinh tiêu hao nhiều thất tinh chi nguyên.
- Lão Ngụy, đám tiểu tử này đánh nhau các ngươi nhìn sướng mắt nhưng Thất Tinh điện chúng ta thì sao? Ngươi biết không, mỗi lần tiểu tử này ra tay là lòng ta nhỏ máu.
Trưởng lão Thất Tinh điện thử hỏi:
- Hay là kết thúc cuộc thi đấu đi.
Ngụy đại tổng quản lắc đầu từ chối:
- Không được!
Ngụy đại tổng quản quát to:
- Người có uy tín danh dự toàn thế giới đều đang nhìn, nếu chúng ta kết thúc thế này là hủy kế hoạch bắt rồng, làm học phủ mất mặt, Thất Tinh điện các ngươi gánh nổi trách nhiệm không?
- Nhưng mà...
Trưởng lão Thất Tinh điện mới lên tiếng đã bị Ngụy đại tổng quản cắt ngang:
- Không nhưng nhị gì hết, nếu Lệ Vô Danh kết thúc bây giờ chẳng những không có trách nhiệm với học phủ còn có chúng ta, mấy đệ tử. Các ngươi nghĩ học phủ uy hiếp, dụ dỗ đám nhãic này tụ tập lại chỉ vì điều tra thực lực của bọn họ, phô bày sự cường đại của học phủ chúng ta cho toàn thế giới sao? Hừ, cho các ngươi biết, triển lãm là thứ nhất, thứ hai là vì đám nhãi này. Trận chiến đấu này điên phong đối quyết giúp ích cho chúng nheìu hơn là bế quan một năm, mười năm. Ý thức chiến đấu, ý chí bản thân, tham ngộ tăng vùn vụt.
- Đặc biệt là Trần Lạc, tiềm lực của tiểu tử này gần như vô hạn, ngộ tính mạnh cực kỳ. Hắn phòng thủ chỉ là vì tham ngộ, tham ngộ lực lượng đám người Gia Cát Thiên Biên, một khi tham ngộ hiểu sẽ có cách ứng đối. Ra tay sấm sét, đánh gục tại chỗ. Mấy vị trưởng lão dùng đại thần thông cô đọng thải hồng thủ hộ cho bốn người Gia Cát Thiên Biên, nếu Trần Lạc không tham ngộ hiểu, nghĩ ra cách ứng đối, bằng vào sức mạnh thì đừng nói hắn có ba phân thân, dù có một trăm phân thân cũng không thể đánh gục.
- Tiềm lực đám người Gia Cát Thiên Biên, Lạc Anh, Tịch Nhược Trần đã đến treạng thái bão hòa, bọn họ cần đối thủ cường đại như Trần Lạc để kích thích tiềm lực lớn hơn nữa.
- Các ngươi hãy nhìn Tịch Nhược Trần, nếu lão phu không đoán sai thì huyết mạch của hắn sẽ lại tiến hóa, hoặc tiến hóa đến sáu cánh. Chân thân huyết mạch của Tịch Nhược Trần sẽ càng mạnh mẽ, nếu tiến hóa ra huyết chi liêu nha thì dù tiêu hao nhiều thất tinh chi nguyên cũng đáng giá.
Như Ngụy đại tổng quản đã nói, trong sân đánh nhau càng lúc càng kịch liệt, mấy người có tiềm lực huyết mạch lần lượt bị Trần Lạc đánh kích thích. Đầu tiên là Tịch Nhược Trần. Trong không trung đấu trường thí luyện, Tịch Nhược Trần giang hai tay, hai chân giang ngang, ngẩng đầu, toàn thân bị huyết vụ bao phủ.
Tiếp theo là Mạc Khinh Sầu, nàng lơ lửng trên hư không, toàn thân bị đóng băng.
Tiết Thường Uyển ẩn trong ánh sáng thần thánh màu trắng sữa.
Lạc Anh như đoàn lửa đốt cháy giữa hư không, tiếng phượng rít ngút trời.
Gia Cát Thiên Biên lơ lửng trong không trung, Thanh Long thủ hộ quanh thân.
Trong sân chỉ còn một mình Hoàng Tuyền đấu với Trần Lạc, sức chiến đấu mạnh gần ngang ngửa với Trần Lạc. Quái dị là càng đánh thân hình Hoàng Tuyền càng tối tăm, trong hắc ám có ánh sao anháp nháy, ưu nhã mà không mất bá đạo trong trời đêm.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trần Lạc, Hoàng Tuyền va chạm một chiêu.
Hoàng Tuyền lùi về hư không, biểu tình trầm trọng nhìn Trần Lạc chằm chằm.
Hoàng Tuyền nói:
- Ngươi có biết mình sắp mất lý trí vào trạng thái điên dại không?
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Mắt Trần Lạc đỏ ngầu như huyết sát, không hiểu sao hắn có ảo giác giữa hắn và Hoàng Tuyền tồn tại mối liên kết nào đó, như từng gặp mặt.
- Ngươi nói xem ta là ai?
Hoàng Tuyền như trời đêm ẩn hiện, các ngôi sao nhấp nháy vẽ ra ngai sao, hoa lệ, mạnh mẽ, bá đạo như sư tử.
- Mặc kệ, hôm nay đánh ngươi hấp hối!
Trần Lạc cuồng, Hoàng Tuyền cũng không kém.
- Tên khốn chét tiệt!
Hoàng Tuyền rất tức giận quát:
- Ngươi luôn điên cuồng, cực đoan như vậy sao?
- Cút!
Bốn Trần Lạc từ đông tây nam bắc ập đến, cùng chụp đầu Hoàng Tuyền.
Hoàng Tuyền giơ hai tay ngăn cản nhưng bị dính một chưởng vào đầu, gã rên rỉ rơi xuống.
Hoàng Tuyền tức giận nghiến răng:
- Khốn - Kiếp!
Hoàng Tuyền hoàn toàn chìm vào hắc ám, hai người lại đánh nhau kịch liệt.
- Lợi hại! Thật là lợi hại!
Ngạo Phong đứng dậy, biểu tình cực kỳ kích động.
Ngạo Phong quát to:
- Lạc gia, ta đến đấu với ngươi đây!
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
532 chương
201 chương
44 chương
116 chương
125 chương
85 chương