Thiên Vu
Chương 366
Vì vậy khi đã bị chọn làm lôi chủ thì bốn bề gặp địch. Nếu lôi chủ không kịp giải phong ấn chỉ có nước chờ ăn đòn. Đương nhiên đây không phải tuyệt đối, nếu Gia Cát Thiên Biên, Tịch Nhược Trần làm lôi chủ thì trong chín mươi chín người có khá nhiều thí sinh sẽ thủ lôi giúp bọn họ, cho người ta có thời gian giải phong ấn.
Lần đầu tiên Trung Ương học phủ tổ chức cuộc chiến tranh giành kiểu này, nhưng mọi người không thấy xa lạ, vì thí luyện vinh diệu Huyền Hoàng thế giới có kiểu này. Nó không chỉ kiểm tra tu vi, thực lực cá nhân mà còn kiểm tra các thủ đoạn như chiến lược.
Sáng sớm hôm nay, bốn người Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm đi hương Thất Tinh Tiểu linh giới.
- Kiểu đấu này rất biến thái, cực kỳ không công bình. Đây rõ ràng là tặng không cho Gia Cát Thiên Biên.
Vị Tiểu Yêu xếp hạng chín mươi ba trong cuộc thi đấu, Diệp Thiển Tâm xếp thứ tám mươi sáu. Tuy hai người kém xa Lạc Anh, Tiết Thường Uyển nhưng dù gì cũng vào trăm cường, có tư cách tham gia thí luyện mạo hiểm.
- Gia Cát Thiên Biên có nhân mạch rộng, chắc chắn sẽ có nhiều người thủ lôi giúp hắn, nhưng... Ha ha, Gia Cát Thiên Biên phải trở thành lôi chủ mới được. Nên biết lệnh bài tự do chỉ thuộc về một người, ai cướp được thì là của người đó, không cho phép đưa tặng hay buồn bán.
Miệng Lạc Anh vĩnh viễn nhai nhóp nhép, lần này nàng ăn anh đào nhỏ đỏ rực.
Lạc Anh vừa đi vừa bỏ anh đào vào miệng, tiếp tục bảo:
- Gia Cát Thiên Biên có quan hệ tốt với Nghịch Lang Gia, Thương Đông Lai, nếu hai người đó thành lôi chủ, ngươi nói xem Gia Cát Thiên Biên công lôi hay thủ lôi? Nếu công lôi đánh rớt Nghịch Lang Gia xuống thì hắn thiếu phụ tá đắc lực, nếu thủ lôi thì cuối cùng lệnh bài tự do không thuộc về hắn. Chậc chậc, không thể không nói đám đại nhân vật học phủ quá gian xảo.
Vị Tiểu Yêu gật gù:
- Cũng đúng.
Vị Tiểu Yêu hỏi:
- Nhưng chúng ta làm sao bây giờ?
- Đến lúc đó xem tình huống đi. Nếu ban đầu xui bị chọn làm lôi chủ thì đành từ bỏ, nếu về sau nhiều người bị đào thải, có nắm chắc thủ lôi được thì chúng ta làm.
- Đành vậy.
Khán đài vòng tròn to lớn sớm chật ních người, số người nhiều hơn mấy trận điên phong đối quyết cuối cùng trong thí luyện chiến đấu.
Trong đấu trường thí luyện, thí sinh trăm cường đã có hơn tám mươi người đến. Tiết Thường Uyển vừa vào đấu trường thí luyện liền tìm kiếm Trần Lạc nhưng không thể bóng dáng hắn đâu. Từ khi Trần Lạc nhận thua trong thí luyện chiến đấu thì không thấy hắn nữa, tựa như đã bốc hơi khói trần gian. Tiết Thường Uyển tìm khắp chốn nhưng không thấy Trần Lạc, làm nàng nhớ đến lời Lạc Anh từng nói. Chẳng lẽ nam nhân chòm sao thiên hạt đều thích chơi trò mất tích, hở chút là bốc hơi mười ngày, nửa tháng?
Bỗng nhiên một bóng dáng quen thuộc đập vào mắt Tiết Thường Uyển, là thanh niên mặc áo lam thân hình gầy gò, Trần Lạc làm nàng ngày nhớ đêm mong.
Vị Tiểu Yêu cũng phát hiện Trần Lạc, lên tiếng:
- Là Trần Lạc kìa!
- Đâu?
Lạc Anh nghe tên Trần Lạc liền quay đầu lại, thấy hắn vào sân. Lạc Anh hét câu Trần phú ông, vội chạy tới chỗ hắn.
Trần Lạc nhìn Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm, Lạc Anh, Tiết Thường Uyển thì chân mày nhướng cao, híp mắt.
Trần Lạc cười nói:
- Buổi sáng tốt lành, các mỹ nữ.
- Mấy ngày này ngươi trốn đi đâu? Tìm khắp nơi không thấy ngươi.
- Thì tu luyện chứ làm gì?
Thấy Trần Lạc tiếp tục đi tới, Lạc Anh kéo hắn lại, hỏi:
- Tỷ tỷ đang nói chuyện với ngươi, sao không có lễ phép vậy? Có phải đã làm chuyện gì thẹn với lòng không? Khai thật đi.
- Sắp bắt đầu thí luyện, ta đang tìm vị trí của mình.
- Phải rồi, ta đang định hỏi ngươi, các ngươi có muốn giành lệnh bài tự do không?
- Chúng ta? Ta với ai?
- Ngươi, Tần Phấn, cái người tên Ngạo Phong. Ba ngươi cả ngày ở chung mập mờ với nhau, chắc cũng sẽ cùng nhau giành lệnh bài đúng không?
- Trần Lạc chỉ đi góp vui, không biết bọn họ có giành hay không.
Trần Lạc nhìn quanh, vương tử điện hạ, Ngạo Phong đến còn chậm hơn hắn.
- Nói vậy ngươi chỉ một mình?
- Có lẽ.
- Vừa lúc, dù sao ngươi chỉ một mình, hay là theo chúng ta đi? Nếu chúng ta là lôi chủ thì ngươi hỗ trợ thủ lôi. Sao? Sau khi hoàn thành tỷ tỷ sẽ không bạc đãi ngươi, ngươi hiểu đúng không?
Trần Lạc cố ý đứng lại nhìn bốn nữ nhân, ánh mắt như muốn nói: Các nàng có mấy mống mà kêu ta đi theo?
- Ánh mắt đó là sao?
Tiết Thường Uyển xem hiểu ánh mắt Trần Lạc, hỏi:
- Khinh thường chúng ta sao?
- Ta không có ý đó, nhưng chỉ bằng vào mấy người chúng ta không thủ lôi đài được.
Trần Lạc vì lệnh bài tự do mới tham gia cuộc thi đấu, hắn hiểu rõ nhất quy tắc thí luyện.
Trần Lạc nói:
- Góp vui thì được, nếu xui bị chọn làm lôi chủ tự mình nhận thua là xong.
- Cha nó, Trần phú ông, ngươi không có nghĩa khí! Không chịu thủ lôi cho tỷ tỷ còn kêu ta từ bỏ?
- Nếu không thì làm sao? Nàng cảm thấy mấy người chúng ta có thể đánh thắng nhiều người như vậy sao?
Lạc Anh rất là khinh thường Trần Lạc:
- Không đánh lại cũng nên đánh, ngươi có phải là nam nhân không?
Trần Lạc nhỏ giọng nói:
- Sắp bắt đầu, chút nữa nói sau.
Lạc Anh hận ngứa răng, cắn răng nói:
- Hay cho Trần phú ông, ngươi chờ đó, nếu ngươi bị chọn làm lôi chủ thì cô nãi nãi sẽ đánh ngươi hấp hối trước nhất!
Trần Lạc buồn cười, định tìm vị trí của mình thì bị Lạc Anh kéo tay lại.
- Trần phú ông, đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nếu ngươi không ra tay giúp đỡ ta sẽ nói bí mật của ngươi cho người khác nghe.
Trần Lạc không hiểu ra sao:
- Bí mật?
- Hôm đó ngươi bị Hồng chưởng quầy chuốc say đã nói ra nhiều bí mật không thể cho ai biết, nếu bị người khác biết ngươi sẽ gặp rắc rối to.
Nghe Lạc Anh nhắc Trần Lạc mới phản ứng lại. Trần Lạc nhìn bộ dạng chắc ăn của Lạc Anh, lòng thầm buồn cười.
Trần Lạc thầm nghĩ:
- Đám cô nương này tính hù ta sao?
Trần Lạc không vạch trần, hắn tương kế tựu kế nói:
- Được rồi, ta giúp các nàng.
Lạc Anh, Tiết Thường Uyển liếc nhau, thầm mừng rỡ. Mưu kế thành công, Trần phú ông bị lừa.
- Tốt lắm. Trần phú ông, chỉ cần sau này ngươi nghe lời thì tỷ tỷ sẽ không lộ bí mật của ngươi ra.
Lúc này trên đài trọng tài vang giọng đại nhân vật Trung Ương học phủ, Trần Lạc nhún vai ý bảo mình đã hiểu.
Cuộc thi đấu sắp bắt đầu, nhóm Lạc Anh, Tiết Thường Uyển, Vị Tiểu Yêu, Diệp Thiển Tâm phải quay về vị trí của mình. Một đám người đứng trên đài trọng tài đọc quy tắc thí luyện. Trong đấu trường thí luyện ngàn thước, các học viên tản ra. Trần Lạc đứng ở vị trí của mình.
- Lạc gia, lâu không gặp.
Thanh âm phát ra từ sau lưng Trần Lạc, hắn quay đầu thấy Tần Phấn cười tủm tỉm nhìn mình.
- Lâu không gặp, ngươi khỏe không?
- Cũng vậy.
Trần Lạc nhìn các thí sinh trong đấu trường thí luyện, người nên đến đều tới, không nên đến cũng đến. A? Trong đó có một người khiến Trần Lạc chú ý, là Quý Trường Diệu quyết đấu với hắn trong thí luyện chiến đấu.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
532 chương
201 chương
44 chương
116 chương
125 chương
85 chương