Thiên Vu
Chương 310
Có thể không?
Trong màn sáng đỏ, Tịch Nhược Trần đẹp trai phi phàm ngồi ngay ngắn, tay phep hẩy quạt, tay kia cầm quân cờ đen. Tịch Nhược Trần cúi đầu nhìn chằm chằm ván cờ trên bàn đá.
Tình huống gì? Rốt cuộc là ai?
Trong khi mọi người thắc mắc thì giọng Tịch Nhược Trần thản nhiên nói:
- Trần Lạc, nửa năm trước trong cuộc thi nhập học, ở quan thứ mười ba ngươi đánh ta rớt xuống sân thi. Ta nói rồi, nửa năm sau ta sẽ tìm ngươi. Ngươi có nhớ không?
Ồn ào!
Giọng Tịch Nhược Trần rất nhẹ nhàng nhưng rơi vào tai mọi người thì như tiếng sét giữa trời xanh, làm cả đám rất ngạc nhiên. Mọi người có mặt không ai ngờ người đánh rớt hai thiên kiêu Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu sẽ là Trung Ương học phủ. Chẳng phải nói khi Trần Lạc tham gia cuộc thi đấu thì tu vi là linh lực thập chuyển sao? Linh lực thập chuyển bình thường, còn là tử hải làm sao đanh thắng Mạc Khinh Sầu, Tịch Nhược Trần thức tỉnh huyết mạch, có được linh hải song thuộc tính? Không phải mọi người không chấp nhận được mà vì tin tức này quá vượt mức, không tưởng tượng nổi.
Đặc biệt là Lạc Anh, nàng biết rõ chân thân huyết mạch cường đại biết bao. Đừng nói là khổ thiền hình, dù bây giờ Trần Lạc ngưng tụ Đại Nhật linh nguyên chưa chắc đánh lại chân thân huyết mạch của Tịch Nhược Trần.
Linh hải của Trần phú ông chết, hắn không thể nào có linh hải thuộc tính gì, vậy hắn bằng vào cái gì? Chẳng lẽ Trần Lạc cũng thức tỉnh huyết mạch?
Không chỉ Lạc Anh ôm thắc mắc mà mọi người đều như vậy, bao gồm ba đại nhân vật chơi cờ cùng Tịch Nhược Trần.
Đại ty trưởng Hình Phạt đường hỏi:
- Tịch lão đệ, đến bây giờ ta vẫn không nghĩ ra hắn là người có linh hải chết, dựa vào tu vi linh lực thập chuyển làm sao đánh bại được ngươi? Không lẽ hắn cũng thức tỉnh huyết mạch?
- Hắn không thức tỉnh huyết mạch.
Câu trả lời của Tịch Nhược Trần càng khiến người ta thắc mắc. Nếu không thức tỉnh huyết mạch thì Trần Lạc bằng vào cái gì đánh bại hai thiên kiêu 51, Mạc Khinh Sầu?
Không biết, không ai biết, vì Tịch Nhược Trần không giải thích thêm.
Tịch Nhược Trần vẫn chăm chú vào bàn cờ, thanh âm hờ hững tiếp tục bảo:
- Nửa năm trước ngươi làm ta xấu hổ, nhục nhã. Ta nói rồi, sau nửa năm ta sẽ đòi lại gấp mười lần.
Trần Lạc nhíu mày, híp mắt nhìn Tịch Nhược Trần đẹp trai, bình thản trong màn sáng đỏ, lại ngó Mạc Khinh Sầu đây sát khí đứng trong không trung. Trần Lạc liếc mười chín Vinh Diệu đoàn xung quanh, hắn lắc đầu, cười bất đắc dĩ.
Ai đều nhìn ra Trần Lạc cười bất đắc dĩ. Mọi người thấy kính nể Trần Lạc. Mười chín Vinh Diệu đoàn như hổ rình mồi, hiện tại lại thêm hai thiên kiêu Tịch Nhược Trần, Mạc Khinh Sầu làm kình địch vậy mà thanh niên áo lam không lộ ra chút sợ hãi, cười bất đắc dĩ cho người cảm giác hắn không quan tâm.
Rốt cuộc Trần Lạc dựa vào cái gì?
Trần Lạc thật sự không sợ hay cố ý ra vẻ bình tĩnh?
Không biết, không ai rõ ràng.
- Hôm nào đi, có cơ hội nói tiếp.
Trần Lạc để lại một câu rồi đi, ai ngờ hắn mới nhấc chân thì mười chín Vinh Diệu đoàn áp sát.
Mười chín Vinh Diệu đoàn đe dọa:
- Trần Lạc, ngươi nợ Bắc Đẩu Vinh Diệu đoàn chúng ta hôm nay phải trả, nếu không đừng hòng rời đi!
Chợt có thanh âm lạnh lùng vang lên:
- Hôm nay không ai được cản người này.
Thanh như băng, âm như hàn, vô tận lạnh, lạnh không chút tình cảm, không chất chứa vui buồn hờn giận. Thanh âm đến từ Mạc Khinh Sầu đứng giữa không trung, nhìn ra được nàng muốn giành Trần Lạc với mười chín Vinh Diệu đoàn. Có lẽ Mạc Khinh Sầu rất lợi hại nhưng không đến mức khiến mười chín Vinh Diệu đoàn sợ nàng.
- Mạc học muội, Tịch công tử, chúng ta không quan tâm ân oán giữa các ngươi và Trần Lạc, nhưng lúc trước hắn đánh bị thương nhiều thành viên của Vinh Diệu đoàn chúng ta, hôm nay phải trả lại.
- Tịch công tử, mọi người đều đến tìm họ Trần tính sổ nhưng phải xếp hàng trước sau đúng không?
Tuy mười chín Vinh Diệu đoàn không để Mạc Khinh Sầu vào mắt nhưng hơi e ngại Tịch Nhược Trần. Không phải mười chín Vinh Diệu đoàn e ngại thực lực của Tịch Nhược Trần mà là bối cảnh, thân phận, quan hệ nhân mạch.
Loạn, hơi loạn. Quá nhiều người tìm Trần Lạc tính sổ, giờ là giành nhau cướp người, đúng là hình ảnh hiếm thấy. Hỗn loạn chỉ mới bắt đầu.
Trong khi bọn họ giành giật thì một thanh âm vang lên:
- Ha ha ha ha ha ha! Các vị uy phong thật.
Thanh âm êm tai động lòng người.
Mọi người nghi ngờ không biết người đến là ai, nhưng giọng điệu khá lớn lối.
Đám người giương mắt nhìn, một người bước ra từ đám đông, là nữ nhân quyến rũ xinh đẹp vô cùng. Nữ nhân mặc áo ngực đỏ và váy dài, vai trần, eo thon lộ ra ngoài. Thân hình bốc lửa hoàn mỹ khoe ra, ba ngàn sợi tóc đỏ rũ xuống mông vêu. Nữ nhân từng bước một đến gần, nàng như đốm lửa khiến mọi người có mặt chìm trong sự quyén rũ của nàng, chìm đắm không thoát ra được.
Là nàng, Lạc Anh.
Người xếp trong Thiên Kiêu phổ, huyết mạch phượng hoàng, bàn thạch linh hải, xếp hạng ba trong đệ tử tứ giai. Lạc Anh nổi tiếng không phải vì thiên phú, tư chất, thực lực của nàng mà là khuôn mặt. Lạc Anh nổi tiếng là quyến rũ đẹp rung động thiên hạ, đừng nói trong Trung Ương học phủ, dù là khắp Huyền Hoàng thế giới cũng biết tiếng nàng.
Tại sao Lạc Anh đến đây?
Mọi người đều biết Lạc Anh đại mỹ nữ luôn rất điệu thấp, không hiểu lần này nàng công nhiên lộ mặt tại đại viện tháp hình phạt là vì sao.
- Người Vinh Diệu đoàn các ngươi bị đánh hoàn toàn là tự tìm, bảo y, bảo khí tổn hại cũng là gieo gió gặt bão, liên quan gì Trần Lạc?
Làm tất cả bất ngờ là Lạc đại mỹ nữ... Bênh vực Trần Lạc.
Trời!
Đại mỹ nữ như Lạc Anh có rất nhiều người theo đuổi, từng hành động bị chú ý gắt gao. Mọi người biết rõ Lạc Anh hầu như ít khi xuất hiện trước công chúng, càng đừng nói tới hình phạt đại viện, dường như đây là lần đầu nàng đến. Lạc Anh ra mặt vì học viên mới Trần Lạc. Ai cũng biết bây giờ Trần Lạc chọc giận nhiều người, giúp hắn tương đương với đối đầu mười chín Vinh Diệu đoàn. Không chỉ thế, 56, Tịch Nhược Trần có thân phận, bối cảnh cường đại không thể bỏ qua.
Trong tình huống này Lạc đại mỹ nữ ra mặt cho Trần Lạc, giữa hai người có quan hệ gì?
Đây đúng là tin tức bom tấn.
Lạc Anh đột nhiên xuất hiện khiến mọi người trở tay không kịp. Mười chín Vinh Diệu đoàn, Mạc Khinh Sầu, Tịch Nhược Trần, ba đại nhân vật đều bất ngờ. Lạc Anh vừa cắn hạt dưa vừa nhàn nhã đi tới, mỗi bước đi kéo theo nhịp tim mọi người. Đôi mắt quyến rũ liếc qua hút hồn người.
- Lạc tiểu thư có ý gì?
- Lạc học muội sao lại bênh tên họ Trần này?
Mười chín Vinh Diệu đoàn ngạc nhiên chất vấn.
Lạc Anh đứng cạnh Trần Lạc, khóe môi cong lên nói:
- Không có ý gì, thấy gai mắt nhiều người ăn hiếp một mình Trần Lạc. Ta không ngại nói cho các ngươi biết, Trần Lạc là bằng hữu của ta, là quan hệ rất rất tốt. Chuyện của Trần Lạc là việc của ta, các ngươi gây sự với hắn tức là gây sự với Lạc Anh ta.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
532 chương
201 chương
44 chương
116 chương
125 chương
85 chương