Thương Tử Hằng vô pháp thuyết giáo cái gì cùng Tô Thiển, hắn đưa tay vuốt tóc cô qua một bên nhĩ tai , lại hơi chút gần kề ám chỉ . " Thiển Thiển chúng ta không phải ở hẹn hò sao ! Hẹn hò em cần phải thường xuyên tán gẫu, hỏi thăm nhà em bạn trai đúng không ...ân !" Tô Thiển vì Thương Tử Hằng thổi khí sau nhĩ tai cảm giác rất ngứa , cô hơi chút trốn tránh nhìn hắn ." Cũng không cần như vậy đi !" -" Thiển Thiển em như thế, anh thật thương tâm nha !" Thương Tử Hằng dứt khoát làm nũng, kê cằm trên vai Tô Thiển ủy khuất nói . -" Tôi nghe hiểu rồi !" Tô Thiển bất đắc dĩ bị Thương Tử Hằng ôm ngồi trên hắn đùi nhỏ giọng, này nam nhân thật quá phiền người.  ." Tôi muốn mua xe ." -" Thiển Thiển muốn mua loại nào xe ? mybach hay xe thể thao ferrari... anh giúp em chọn được không ? ." Thương Tử Hằng được nước dân thuyền rải từng cái hôn nhẹ, từ chổ này đến hôn chổ kia khắp mặt Tô Thiển... hắn càng hôn càng say , hành vi dần cuồng dã xoa nắn Tô Thiển eo nhỏ . -" Xe địa hình đi , cao lớn càng tốt ... như vậy khí thế ... " Tô Thiển ghét bỏ đẩy đẩy mặt hắn sang một bên , hết hôn mắt lại mũi ... còn nhéo nhéo cô eo là cái gì tình thú... -" Được ! Caddilac hay Land ... Mess anh giúp em mua , bảo bối ngoan hôn một cái ... không cần lộn xộn ." Này tổ tông còn nữa lộn xộn hắn thú tính khả năng thượng tuyến sớm. Azz thật ra Thương Tử Hằng muốn hôn sâu một chút , lại sợ khiến bảo bối của hắn quá kích động bệnh tình tái phát ... mất nhiều hơn được . Hắn liền biết phải kìm nén đi . Thương Tử Hằng nói liền làm, hắn thua.. không cầm dự được bao nhiêu lâu. Thương Tử Hằng hôn tiến quân thần tốc lại ôn nhu, hôn đến Tô Thiển mơ màng , chậm chạp thở.. dựa cả người vào hắn trước ngực. Hắn nhìn Tô Thiển như vậy động lòng người, nị oai như chỉ miêu nhỏ lười biến dựa vai hắn , cả không gian đều chìm đắm trong nhu tình mật nước. Hôn một lúc Tô Thiển như vậy mệt thân hình đều rả rời , Thương Tử Hằng không khỏi thương tâm , chua xót tưởng ... nếu như hắn thay Tô Thiển bệnh thì tốt rồi . Lại nghĩ hắn càng cảm thấy quái dị , hắn bệnh làm sao bảo vệ nhà hắn bảo bối đâu ! Liền nghĩ đến việc trong lúc hắn bệnh , mệt mỏi nằm trên giường không dám suyển ... hắn bảo bối đều bị nam nhân khác quải về đương cái lão bà . Thương Tử Hằng hận nghiến răng vòng tay ôm Tô Thiển cũng chặt hơn , vẫn là hắn không thể bệnh , đúng vậy hắn không thể xảy ra chuyện . Thương Tử Hằng tri kỷ vuốt nhẹ lưng giúp Tô Thiển thuận khí , lâu lâu lại đưa tay thăm một chút Tô Thiển ngực trái , cười vui vẻ ngây ngô lẩm bẩm mấy chữ - " còn tốt, còn tốt ... " Mắt nhắm mắt mở Tô Thiển cũng lười cùng hắn so cái gì phi lễ , cũng không phải bị Thương Tử Hằng lần đầu kiểm tra ngực kia trái tim... nói nữa hắn kỹ thuật hôn hảo quá ! Tô Thiển đều bị hắn hôn đến ngu xuẩn , ngơ ngẩn chìm đắm cũng không ý thức ra bản thân có bệnh  . -" Anh không trở về ?" Tô Thiển ngẩn đầu nhìn hắn yết hầu , động động gợi cảm đến không được ! nam nhân tính mẹ nó... làm người muốn đè hắn ... Tô Thiển lại hơi chút đỏ tai . Này tình huống quá làm người xấu hổ , còn chưa kịp cúi đầu ngượng ngùng lại bị Thương Tử Hằng đổ hôn xuống . Nam nhân này nghịch thiên nhan sắc đến quá phận, Tô Thiển không khỏi rời mắt si mê. Làm một cái cẩu nhan khống như thế nhiều năm, cuối cùng ôm được cái mỹ nhân ... ai nha cô ngượng ngùng đâu. -" Sau cơm tối lại trở về ! " Từ lần tai nạn sau đó Thương Tử Hằng càng quen thuộc Tô gia, Tô gia cũng đối hắn nhiệt tình hơn trước quá nhiều Thương Tử Hằng bước vào Tô gia người đều phao phao hồng phấn. Cả Tô gia khả năng, ai cũng nhận ra hắn đối với Tô Thiển tình cảm không bình thường.  Bọn họ ai nấy cũng nhắm một con mắt , mở một con mắt xem như không biết, không muốn chọc phá tầng cửa sổ này, hắn cũng được nước đẩy thuyền nghe lời bảo bối nhà hắn dấu dấu đi. -" Cũng là chờ cơm tối, dùng xong lại đi ." Tô Thiển xoay người cầm đầu giường cuốn sách , đưa cho Thương Tử Hằng " Anh đọc đi ! Tôi muốn nghe ." Vốn dĩ vào cái này thế giới chính là ăn xong chờ chết, ma xui quỷ khiến Tô Thiển hết lần này, lần khác đụng phải nam chủ . Cái này cuốn sách cô biết nam chủ thuộc về nữ chủ , Tô Thiển mặc dù vốn dĩ cái hỗn đản nhị thế tổ , lại nhân thiết vẫn phải có.  Tô Thiển muốn thứ gì cũng không muốn nam nhân của người khác , đã định luật là như thế Tô Thiển mỗi ngày trạch ở nhà , lười đến tiếp xúc thế giới bên ngoài. Chính là đâu ! Nam chủ hắn tình nguyện đánh vào cứ địa tiểu pháo hôi ,cũng không muốn cùng nữ chủ dây dưa , ra cái gì tình yêu thiên trường địa cửu. Hít hít mũi , Tô Thiển đưa mắt nhìn Thương Tử Hằng ... hắn là nam chủ , hắn là cuốn sách này sủng nhi , là người vì nữ chủ yêu hận tình thù đến kết thúc hạnh phúc. Nhưng hắn còn là người không quản tính mạng cứu Tô Thiển hai lần . Hắn nam chủ bị người  đánh đuổi , bỏ quên , làm lơ , không quan tâm vẫn cứ sấn tới trước mặt Tô Thiển xoát tồn tại cảm. Thương Tử Hằng còn như vậy xinh đẹp một bụi hoa , Tô Thiển càng không nỡ lòng nào tổn thương bông hoa tổ quốc . Được rồi đi... nam nhân này bây giờ đều là của Tô Thiển cô , cô cũng không thể không mặt mũi ngược hắn được hảo ... này tiểu bông hoa lại thương tâm ủy khuất đến khóc đâu , như vậy không tốt lắm . Nghĩ nghĩ một lúc, ít nhiều cũng phải bày tỏ một chút tình cảm, Tô Thiển lại nhích nhích gần Thương Tử Hằng, gối đầu trên hắn đùi tìm một góc thoải mái , vòng tay ôm hắn eo  rắn chắc, mị mắt đánh cái ngáp nhỏ . Nhìn Tô Thiển cuộn lại một khỏa tròn nằm trên hắn đùi , cả người Thương Tử Hằng thụ sủng nhược kinh . Tiểu làn váy hơi bị cuốn lên qua đầu gối lộ ra bạch ngọc đôi chân. Hắn thân thể cương cứng, hai mắt nóng rực tận lực thiếu chú ý kia đôi chân đẹp đến muốn giết người ,vỗ vỗ Tô Thiển đầu bình ổn xúc cảm. Thương Tử Hằng dời đi mục tiêu nhìn trên tay sách ( Bá đạo tổng tài truy thê lộ ) . Mày hắn dãn ra , sách này hắn từng đọc qua ...trong đây có nhiều tình tiết cực kỳ liêu nhân , chỉ là trong sách nữ chính nhân thiết không tốt lắm . Đủ loại thủ đoạn lừa tổng tài , lừa ảnh đế cuối cùng tranh chấp tha hương mang cầu chạy . Kết vẫn là nam nữ chủ gặp lại nhau, yêu nhau ... Trước đây hắn đọc là muốn tìm kiếm giải pháp công lực nhà hắn bảo bối , tham khảo liền có thể , áp dụng lại không được . Thiển Thiển cỡ nào một nữ hài tốt đẹp, thiên chân, vô tranh vô đoạt ... lại có tri thức hiểu lễ nghĩa, thông tình đạt lý , lại không phải bạch liên hoa nói 1 câu lại anh anh anh khóc hoa lê đái vũ. Càng không là lục trà kỹ nữ phải một bộ, trái một bộ... . Mặc dù hắn bảo bối có chút khuynh hướng bạo lực, nhưng mà không làm Tô Thiển tạc mao thì tốt rồi. Bạo lực liền bạo lực đi bảo vệ bản thân là đáng yêu nữ hài, thanh niên tổ quốc khen thưởng. Hắn đọc sách cũng chưa từng chú ý nam chủ nhân thiết là cái gì , lại cực kỳ chú ý nữ chủ bản chất . Cũng là hắn khai sáng  bộ mặt xã hội , nữ nhân không phải ai cũng giống nhau . Từng kết giao không ít bạn gái hắn nghĩ lại thập phần sợ hãi, ai biết được chết lúc nào trên tay nữ nhân . -" Sách này giảng một cái bá đạo tổng tài cùng một nghệ sĩ hạng 3 , gặp nhau thưởng thức nhau, lại yêu đương dằn vặt ngược nhau. Nữ chính lại mang cầu chạy vài năm sau trở về , hai người lại lần nữa hợp thành được xem tiên đông ngọc nữ . " Thương Tử Hằng thao thao giảng một đống nội dung , hắn không muốn đọc hảo đi. -" Hết rồi ?" Tô Thiển mộng bức nhìn hắn , này truyện phải 70 chương hắn có lệ nói như vậy hết rồi. -" Hết rồi, chuyện xưa giảng như vậy ! Nữ chính, nam chính cũng không phải loại gì tốt đẹp ." -" Anh đọc qua ? Cảm giác thế nào ? Sách này tôi nghe nói bán rất tốt nha ... " Tô Thiển kinh ngạc, hắn một đại nam nhân lại thích đọc đọc mấy này loại sách , còn cấp ra cái bình phẩm cỡ nào suy xét rõ ràng. -" Trước đây đọc qua ... này không biết nhà nào xuất bản thật thiếu tâm nhãn ." -" Anh nhìn cuối sách ... Hoa Sách không phải thuộc Thịnh Kinh . Thiếu tâm nhãn người nha ..." Tô Thiển hơi buồn cười đậu hắn, nam chủ cái gì có thể không biết,  lại dưới trướng công ty không thể không biết. Thương Tử Hằng .:"..." Hắn không thiếu tâm nhãn hảo đi... hắn cái này vốn là không biết , cái nồi này hắn không muốn bối cũng vẫn phải bối. -" Hằng Hằng ! Chúng ta có thể ra ngoài chơi sao ?" Nữ hài giọng nói mềm nhẹ như gió xuân thổi qua hắn trái tim , nữ hài bàn tay nhỏ lại tinh nghịch nhéo hắn eo... hắn bảo bối một chút cũng không ăn lỗ . Thương Tử Hằng vừa mới nhéo Tô Thiển một lúc, Tô Thiển lại trả thù nhéo hắn ... làm sao bây giờ ! Hắn muốn liền kết hôn . Thương Tử Hằng vì hắn bảo bối một hành động nhỏ, liền vui vẻ quên trời đất tay chân không biết để đâu cho phải. Hai tay hắn cuộn tròn bám chặt ga giường, Tô Thiển không phải không biết hắn  kích động lại kìm nén, Tô Thiển càng muốn đậu đậu hắn . Nam chủ một chút ngon ngọt liền không chịu nổi , thật không hảo chơi nha. Thương Tử Hằng hành động như tiểu tức phụ bị người khi dễ , một chút liền bám ga giường . Hắn hiện tại nếu để bên ngoài biết được 10 năm sau vẫn có người cười hắn đâu . Thương Tử Hằng lấy lại bình tĩnh, trấn định mà vỗ vỗ đầu Tô Thiển , hazz thật tự hành nghiệt không thể sống. " Hiện tại không thể bên ngoài thời gian này thực loạn , chờ qua đi chúng ta lại ra dạo chơi được không bảo bối !" -" Là vì tổng tuyển cử sao ?" Tô Thiển ẩn ẩn có chút hiểu biết vụ việc này , nguyên tác tuy viết không quá tỉ mĩ vụ việc. Tổng tuyển cử cũng không viết vì sao Lạc gia đổ chỉ nói qua loa rằng nam chủ cứu , lại lấy cái gì cứu tác giả khả năng chẳng biết đâu. -" Là... bất quá 1 thời gian liền ổn rồi , hiện tại chỉ biết Hàn gia đổ , khả năng còn nhiều gia tộc khác rơi xuống . Kinh đô sẽ huyết nhục tương tàn . Bảo bối chỉ cần em ở Tô gia đừng ra bên ngoài, mỗi ngày anh đến bồi em hảo không ?" -" Như vậy nguy cũng không cần thiết, Hàn gia ....tối qua tam thúc có nhận được điện thoại nhắc đến Hàn gia. " -" Thật ...?" Thương Tử Hằng hơi kinh ngạc nhìn Tô Thiển, việc này nếu như ... thật cỡ nào vui mừng. -" Gia gia nói Hàn nhị thúc từng có ân đối với tam thúc , tam thúc sẽ chiếu cố Hàn gia . " Tô Thiển rối rắm nghĩ lại , hẳn là cô không nói sai đi, gia gia cũng là nói như vậy đâu . -" Hàn gia nếu được Tô gia gia coi trọng Hàn gia cũng là may mắn . " Thở ra một hơi, Thương Tử Hằng thỏa mãn lại hôn Tô Thiển vần trán... hắn vui vẻ . -" Cũng không phải ... là vì tiểu Cẩm , tam thúc cũng biết giữa Dung Trình cùng Tiểu Cẩm yêu hận tình thù. Tiểu Cẩm không vui tam thúc liền tiện tay giúp giúp . "