-" Được rồi chúc nhất tỷ nhanh chóng vươn lên, còn có thể đầy đọa mấy tiểu minh tinh " Tô Cẩm híp mắt nhìn Chung Lệ ,quay đầu lại thấy Dung Trình đang ôm ấp oanh oanh yến yếu, bật cười khinh bỉ . Dung Trình cũng nhìn thấy, Tô Cẩm cười đầy thâm ý nhìn hắn liền run một hồi , người không biết!  hắn còn nhớ rất rõ ràng mối tình đầu cay đắng của hắn năm 23 tuổi là Tô Cẩm . Năm đó ai có thể nói, Tô Cẩm 16 tuổi đuổi theo hắn khắp Bắc Kinh ,quay lại nữa năm sau đá hắn chỉ vì lý do hết sức tào lao ,Dung Trình hắn hôn quá kém . Dung Trình đơn phương thích Thẩm Trường Thanh 2 năm, buông bỏ nhiều năm sau mối tình đầu tiên lại vớ phải hồ ly tinh Tô Cẩm .  Cả đời hắn đều không quên cô nãi nãi cỡ nào khó hầu hạ ,còn bị đâm cho tan xương nát thịt  . Qua nhiều năm như vậy, Dung Trình ra vào cũng nhiều bụi hoa ,kỹ thuật hôn tiến bộ xuất quỹ nhập thần, lại không thể quên năm đó cỡ nào oán khí . Tô Cẩm có càng xinh đẹp hơn chứ tính tình vẫn thối như thế , tùy hứng ,điêu ngoa coi trời bằng vung . Tô Cẩm chỉ cần nhìn Dung Trình cười một cái ,hắn liền lông tóc đều muốn dựng thẳng . -" Làm sao đấy ... nhìn thấy bạn gái đầu tiên không kìm lòng được muốn vũng hố thêm một lần nữa !" Thương Tử Hằng liếc xéo mắt nhìn Dung Trình ,việc Tô Cẩm nhiều năm trước đuổi theo Dung Trình, hào môn cả Bấc Kinh ai cũng rõ như ban ngày . -" Lão tử là người thế nào còn không kìm lòng được trước một con nhóc miệng còn hôi sữa " Dung Trình ha hả cười cho dù không kìm lòng được thì có làm sao , không thể 1 ổ bùn sập hai lần. -" Nhớ năm đó ai tâm tâm niệm niệm lôi kéo anh em không say không về , thật ra cái đám ong bên cạnh cậu cũng chẳng có ai xinh đẹp hơn Tô Cẩm ,tưởng niệm cũng phải " Ngao Triệt thâm tình an ủi Dung Trình cũng cười trên nổi đau của hắn. -" Tưởng niệm một người tùy hứng điêu ngoa, coi trời bằng vung đấy sao ? Lão tử não cũng không phải đường về ! " -" Thật ra Tô gia trong xương cốt sinh ra ai đã tùy hứng , điêu ngoan coi trời bằng vung rồi. Tô Thiển cũng không khác chỉ tại thân thể không cho phép nên người khác nhìn vào cảm thấy Tô Thiển xa cách , lãnh đạm . Tô Thiển , Tô Cẩm đều là những cô gái thích sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề . Tính khí cũng không khác nhau , Tô Thiển chỉ có hơn chứ không kém Tô Cẩm. Nhưng mà gia đây thích Thiển Thiển như vậy " Thương Tử Hằng cười châm chọc Dung Trình , trong mắt Thương Tử Hằng cho dù Tô Thiển coi bản thân là định luật đều được, hắn nguyện ý nuông chiều. -" Cẩn thật có ngày cậu cũng bị đánh cha mẹ đều nhận không ra , không cần phải cười tôi nhiều năm như vậy . " Dung Trình hờ hững nói càng nhắc càng uất ức, vì cái gì hắn đã bị Tô Cẩm đá còn bị đánh 1 trận, hự hồ ly tinh chỉ giỏi dụ dỗ hắn . -" Tiểu Cẩm kìa Thẩm Trường Thanh chậc nhìn đi xinh đẹp , thanh thuần như vậy chẳng trách năm đó cả Bắc Kinh ai cũng truy chị ta " Giang Hạ hai mắt sáng ngời phóng trên người Thẩm Trường Thanh ,mỗi bước chân cũng làm đàn ông say lòng, chìm đắm. -" Nhìn chị ta lão nương còn không biết là bạch liên hoa hay lục trà biểu, dù sao ngồi cùng bàn với Tô đại phật nhà chúng ta đều tắt nắng " Chung Lệ vui vẻ ra mặt , trong mắt Chung Lệ người đẹp nhất chỉ có Tô Thiển , Tô Thiển cái gì cũng tốt chính là bạch nguyệt quang . -" Chị ta khả năng trở về muốn nối lại tiền duyên với Thương Tử Hằng đi , tiếc là Thương Tử Hằng tâm đã đi quá xa haha " Tô Cẩm cười vui vẻ đập tay với Giang Hạ này đoạn nghiệt duyên dính líu nhiều người như vậy , Tô Thiển cảm giác lại ngược chết tâm Thương Tử Hằng càng nghĩ càng mong chờ. -" Thương nãi nãi !" Thẩm Trường Thanh khoát lên một bộ sườn xám màu xanh da trời thêu hoa mẫu đơn , gương mặt xinh đẹp thuần khiết cực kỳ nổi bật giữa đám đông . Hồng nhan một thời Bắc Kinh cứ như thế đi vào lòng người ,bao năm qua bây giờ lại xuất hiện ai không khỏi thổn thức. -" Trường Thanh đến rồi sao ? Lại đây nào ... càng ngày cháu càng xinh đẹp bộ sườn xám này rất hợp với cháu . Tử Hằng càng không xứng với cháu rồi " Thương lão phu nhân vẫn tiếc nuối, chuyện giữa Thương Tử Hằng cùng Thẩm Trường Thanh năm đó tách ra. -" Thương nãi nãi ... chái đến là chúc thọ nãi nãi " Thẩm Trường Thanh ngại ngùng cười cúi đầu . E lệ như một bông hoa tinh khiết lúc sáng sớm. -" Hợp cái này thì có là gì ! Còn không bằng một góc của người ta . " Thương Tố Lan khinh khỉnh chen vào , bao năm rồi Thẩm Trường Thanh vẫn đáng ghét như vậy . -" Con bé này ăn nói Trường Thanh xinh đẹp dõi mắt cũng không tìm ra người thứ hai , đúng không mẹ " Thương tứ phu nhân trừng mắt nhìn Thẩm Tố Lan . -" Đúng a ! Trường Thanh là xinh đẹp nhất rồi , Trường Thanh chính là xứng đôi cùng A Hằng nhà chúng ta đúng không đại tẩu ? " Thương tam phu nhân góp vui lôi kéo cánh tay Thẩm Thường Thanh , không để ý đến Thẩm Trường Thanh bài xích bà ta . -" Cái này ... A Hằng tự có quyết định , tôi cũng không tiện xen vào chuyện riêng tư của A Hằng " Thương đại phu nhân từ chối cho ý kiến , không biết con trai bà đã trúng độc của Tô đại phật sâu cỡ nào a ! Bà nào có rảnh đi góp gió thành bão . -" A bên kia nhìn xem Tô Cẩm yêu diễm trấn bảo chị ta đứng cạnh có khi còn bị dìm chết , làm sao so với người khác nha " Thương Tố Lan hừ vài tiếng vẻ mặt chế dễu không lẫn vào đâu được , nhìn Thẩm Trường Thanh cố gắng áp khí thật muốn cười. -" Tố Lan mỗi người thần thái, phong cách khác nhau ,cháu không thể đánh đồng so sánh được, ai cũng có vẻ đẹp riêng của mình " Thương lão phu nhân ôn hòa giải quyết vấn đề, bà vẫn luôn biết Tố Lan không thích Thẩm Trường Thanh rất nhiều năm rồi . -" Nãi nãi nói phải , chỉ là nói chị ta xinh đẹp nhất ... kìa nãi nãi xem thanh thuần cháu cũng đặc biệt xinh đẹp a ,dù sao trong mắt cháu xinh đẹp nhất vẫn là Tô đại phật không nhiễm khói bụi nhân gian " -" Thiển Thiển sao rất lâu lắm rồi ta cũng chưa nhìn thấy con bé , lần này con bé lại bệnh không đến chúc thọ vẫn không quên gửi quà quý đến . Thiển Thiển là một cô bé gia giáo tốt lại được Tô gia bảo vệ kỹ như vậy không biết nên vui hay buồn đây " -" Thiển Thiển quả thật rất tốt , có thể bỏ qua cho Tố Lan nhà chúng ta hành vi phi lễ kia khẳng định tốt vô cùng . Người ngoài toàn bảo con bé tự kỷ, tự bế lần đó con gặp cô bé chỉ là rất trầm tĩnh mà thôi . Phản phất chính là như cái tên đại phật xa cách, lãnh đạm, cao cao tại thượng không nhiễm bụi trần " Thương đại phu nhân cảm thán, bà thực sự thích Tô Thiển chỉ là nhớ đến ngày hôm đó ...bất chợt đôi mắt cũng nhiễm hồng . -" Mỗi người đều có số phận của riêng mình , chỉ cần Thiển Thiển vui vẻ sống qua mỗi ngày ,đối với tất cả mọi người đều là thỏa mãn... đừng thương tâm " Nói đến đây mọi người đều một mảnh im lặng Thương Tố Lan cũng khó chịu dời đi nơi khác , bữa tiệc vẫn như cũ ồn ào não nhiệt trong tiếng đàn du dương . Từng nhóm người tụ hội vui cười, nhộn nhịp, ghen tỵ, trầm mặc ... mỗi biểu cảm đều thật sinh động bên ngoài tuyết lại bắt đầu rơi . Tô Thiển nằm trên giường căn phòng không một ánh đèn , màn che bên cửa sổ không kéo lại, ánh trăng có chút mờ mịt ,chỉ thấy những bông tuyết bay bay cùng nhau đập lên bệ cửa . Tô Thiển hai mắt nhìn xa xăm ra bên ngoài hẳn là gió đang rít gào ... thời tiết này thật là muốn ăn hạt dẻ nướng . Thật không biết nam nữ chủ đã lăn ga giường chưa , nữ phụ số một cũng đã trở về như thế nữ phụ số hai, số ba cũng sắp lên sàn... Còn boss phản diện hẳn là vài năm nữa mới xuất hiện đi, nam nữ chính ít nhất cũng trải qua thương hải tan điền mới vượt cửa ải cuối cùng. Thật lúc đó Tô Thiển cũng chết rồi ,chẳng kịp thấy mặt thưởng thức boss phản diện hình dáng thế nào đâu này. Tô Thiển không rõ bản thân tại sao lại rớt vào cái nhân vật nữ phụ tuyến 18 chỉ cần điểm danh liền chết , dù bây giờ không chết trong tay Thương Tử Hằng, cũng khẳng định không sống được bao lâu . Azz thế nào không cần chết trong tay nữ chủ liền tốt ,kêu ngạo như Tô Thiển lại bị nữ chủ giết chết cỡ nào oán khí . Nếu như theo phân diễn hiện tại tiếp theo câu chuyện sẽ như thế nào a nam chủ hẳn là đi tham ban nữ chủ đi , à không phải chưa đến nam chủ đi công tác ,nữ chủ ở đoàn làm phim xảy ra tai nạn . Nữ chủ lúc đó hôn mê , nam nhân khác đến bệnh viện thăm bị phong viên chụp được sau đó ... không có sau đó nam chính biết chuyện cũng phải mất 1 tuần sau khi về nước, thế là giận dữ đến tận đoàn làm phim ,hai người cãi nhau rồi tiếp tục đại chiến 300 hiệp . Trong nguyên tác hai người này cảnh nóng không phải ít nam chủ ngôn tình lúc nào cũng được gắn cho cái mác cao lãnh, vô tình , chuyên quyền, độc đoán , ham muốn chiếm dữ quá mạnh một đêm có thể làm đến hừng đông . Cái này thật miêu tả cầm thú, quỷ súc chứ chẳng phải người đâu a ... đội một lớp da hoàn hảo liền cả nước xưng tụng thái tử gia . Mặt trái của sự thật ai biết được ,chỉ có kẻ trải qua mới hiểu rõ nhất thôi , cũng như nguyên tác chỉ có thể nói đến 3/10 cuộc đời của mỗi nhân vật còn lại tự ta khám phá. Câu chuyện hiện tại khả năng đi lệch hướng những thứ chưa xảy ra cũng đã xảy ra rồi , những thứ xảy ra không biết lại nằm ở đâu . Càng nghĩ càng rối tinh rối mù Tô Thiển kiên quyết trùm chăn lại ngủ buông bỏ sự đời. Nhiều tuần sau Tô Thiển vẫn luôn ở nhà một bước cũng không rời khỏi Tô gia , Thương Tử Hằng muốn gặp Tô Thiển ,cũng chỉ còn cách mặt dày cọ cơm mỗi tuần 2 lần buổi tối thật sự khổ ải. Thương Tử Hằng khổ não ưu sầu ! mỗi ngày phải suy nghĩ lý do tới cọ cơm Tô gia , mà Tô Thiển lại cứ hờ hững không hề quan tâm hắn lấy một câu. Tầm phiền ý loạn yêu đương lại khổ sở như vậy đâu này. Thương Tử Hằng ngồi một bên nhìn Tô Thiển chăm chú cắt tỉa , chiết ghép cành hoa hồng rất tỉ mĩ, hắn thật thương tâm trong mắt tiểu tổ tông đám thực vật vô vị này ...cứ như thế chổ nào cũng đều quan trọng hơn hắn.