Thiên Thần Mắt Tím 2
Chương 57 : Tra hỏi
Rose bần thần ngồi dưới sàn, ánh mắt dõi theo những thi thể đang lần lượt được chuyển ra ngoài. Lúc này ngoài cửa Eric Thomas từ ngoài bước vào đôi mắt anh ta trợn lên sửng sốt!- Đã...đã có chuyện gì xảy ra?
Nhưng đáp lại lời anh ta chỉ là những cái lắc đầu bất lực. Mụ Mineva nước mắt chảy ròng ròng ngồi gục trên ghế sopha khi chứng kiến 9 thi thể đồng loại của mình chuyển đi. Đây là lần đầu tiên mụ gặp phải trường hợp chết hàng loạt như vậy.
Nhìn chằm chằm vào dĩa cơm dưới mặt đất Rose kìm nén sự run rẩy đứng dậy, cổ họng cô phát ra lạnh lùng.
- Trong cơm có độc!
Đúng vậy! Ngoài lý do này ra không còn lý do nào khác. Nhớ lại những triệu chứng khó thở cùng cơn co giật của những nạn nhân thì 100% là bị trúng độc.
Tuy nhiên ai lại ra tay hạ độc? Ai lại tàn nhẫn đến như vậy?
Cơm? Tiếp xúc với đồ ăn chỉ có hai người phụ nữ phụ trách bếp núc. Khả năng bỏ độc vào đồ ăn lớn nhất chỉ có họ. Tuy nhiên họ sẽ không ngu ngốc đến mức hạ độc để người khác nghi ngờ. Nếu vậy thì chỉ có một khả năng... Độc là người khác bỏ vào.
Nghĩ đến đây bất giác Rose quay mặt nhìn ra phía cửa nơi Eric Thomas đang đứng. Cô nhớ đã bắt gặp anh ta từ trong bếp đi ra trước giờ ăn.
Lẽ nào...
Thấy ánh mắt dò xét của Rose phóng tới, Eric Thomas hơi giật mình, ánh mắt của anh chuyển động không dám nhìn trực tiếp vào mằt cô. Hành động này càng làm Rose cảm thấy nghi ngờ.
- TRƯỚC KHI TÌM RA HUNG THỦ TA SẼ CHO NGƯỜI ĐIỀU TRA RÕ RÀNG. CÒN BA TRÒ SẼ PHẢI TƯỜNG TRÌNH LẠI MỌI CHUYỆN._ Davy Jonathan hắng giọng lạnh lùng nhắc nhở trong khi Peter Evans đang chỉ đạo cấp dưới lấy cơm thừa đi xét nghiệm.
-------------
Trong phòng tra hỏi.
Rose, Sally, Eric Thomas - ba người may mắn chưa đụng tới món cơm Càri chết người cùng hai phụ nữ nấu đồ ăn được đưa vào ngồi thành hàng trong phòng. Trước mặt họ là Peter Evans và Davy Jonathan đang ngồi nghiêm nghị. Hai người phụ nữ kia sắc mặt xanh xao sợ hãi, đôi vai họ run như cầy sấy.
- Ta muốn nghe rõ ngọn ngành. Vào trước khi bữa tối diễn ra các trò ở đâu làm gì?_ Peter Evans bắt đầu tra hỏi.
- Bắt đầu từ trò Martin._ Davy Jonathan tiếp lời
Sally khuôn mặt tái nhợt, cô ta vẫn còn sốc khi chứng kiến mọi chuyện. Lòng bàn tay nắm chặt lại cô ta run run.
- Trước giờ ăn tôi cùng mọi người ở trên thư viện ôn bài....sau đó khi chuông reo thì xuống phòng sinh hoạt chung. Tôi không ăn được thịt bò nên không đụng nhưng những người kia....họ..._ Nói đến đây giọng cô ta có chút nghẹn ngào.
Peter Evans và Davy Jonathan đồng loạt ghi lại lời khai sau đó ngước nhìn về phía Rose. - Tiếp tục!
- Sau khi từ thư viện hướng tới phòng sinh hoạt chung tôi có gặp Eric Thomas từ trong bếp đi ra. Vì chưa ăn nên tôi không trúng độc.
Rose tự nhiên nói ra, cả việc giáp mặt Eric Thomas cô cũng không dấu...cô tin chắc một điều rằng việc này Eric Thomas có liên quan.
Lời nói của Rose khiến mọi người ngỡ ngàng, bao gồm cả Eric Thomas. Mọi con mắt đổ dồn về phía anh ta nghi hoặc. Đúng lúc này Davy Jonathan nhìn Rose hỏi.
- Tại sao trong khi mọi người bắt đầu dùng bữa mà trò lại không ăn? Lẽ nào vì biết trong đó có độc sao?
- Tôi tập trung vào cuốn giải đáp những câu đố. Cuốn sách đó vẫn còn trong phòng sinh hoạt chung._ Rose trả lời, ánh mắt tĩnh lặng không dao động.
Ghi chép một hồi Peter Evans quay qua Eric Thomas, không vòng vo hỏi thẳng vào vấn đề.
- Trò Thomas, trò vào bếp làm gì?
Nghe đến tên mình Eric Thomas giật mình nhưng rất nhanh chóng trả lời. - Tôi có vào bếp pha sữa, khi ra ngoài thì giáp mặt công chúa. Còn vì sao tôi không ăn cơm vì tôi vào WC tẩy rửa nước ép dính trên áo. Tôi tuyệt đối vô tội._ Anh ta còn chỉ tay vào vệt cam loang lổ trên áo như để chứng thực.
Rose híp mắt, đúng là lúc gặp Eric Thomas thì trên tay anh ta có cốc sữa thật. Thế nhưng trong khoảng thời gian ở trong bếp không biết rõ được anh ta có hạ độc hay không. Nghĩ đến đây trong đầu Rose loé lên một tia sáng.
- Camera! Hãy kiểm tra camera....như vậy sẽ biết được ai là thủ phạm không phải hay sao?
- Đúng! Đúng....hãy xem camera._ Sally phấn khởi đứng lên đồng tình.
Hai người phụ nữ cũng nhất trí gật đầu phụ họa. Họ tuy là đầu bếp nhưng cũng hiểu một chuyện. Dù sao thì ba người Rose, Sally và Eric Thomas đã có chứng cớ ngoại phạm. Dù cho họ có bước vào bếp, có đụng vào đồ ăn đi chăng nữa thì họ cũng không thể nào bỏ độc vào được. Bởi vì trước khi vào đây họ đã được kiểm tra tổng thể, xác định không có gì nguy hiểm mới được vào. Ngay cả trang phục, đồ đạc cá nhân cũng từ học viện cấp phát thì không có lý nào tìm ra độc cả. Huống chi họ lại không được rời khỏi thư viện.
Như vậy coi như việc hạ độc chết thí sinh khỏi cần điều tra người ta cũng nghi ngay là do hai người họ làm. Nghĩ đến đây hai người phụ nữ sợ hãi khóc như mưa.
Nhìn những giọt nước mắt tuyệt vọng của hai người phụ nữ lồng ngực Rose như muốn đè ép lại. Cô tin tưởng việc hạ độc không phải do họ làm!
Tuy nhiên sau khi nghe Rose nói Davy Jonathan thở dài...
- Toàn bộ camera trong khu biệt thự đã bị ai đó tắt đi. E là việc này đã có sự chuẩn bị kỹ lưỡng.
Lời nói này làm mọi người rơi vào trạng thái cực kì thất vọng.
Như vậy... Đây là một âm mưu sắp đặt từ trước? Mong muốn giết chết tất cả các thí sinh? Nhưng vì sao?
Vì sao chứ?
Rose thất thần nhìn vào đáy mắt tuyệt vọng của hai người phụ nữa kia. Vụ camera là hy vọng duy nhất của họ. Camera bị tắt....cũng đồng nghĩa với việc...
Mọi tội lỗi xảy ra...họ là những người phải chịu trách nhiệm!
Truyện khác cùng thể loại
35 chương
466 chương
17 chương
82 chương
9 chương
54 chương
21 chương
73 chương