Trần Nguyễn Hải Anh Lớp 11A1 trường THPT Mẹ : Nguyễn Thị Hiên Bố : Trần Văn Hiểu Sinh nhật : xx-yy-zz < SN> Thành tích : vv.vv... Tiền án : không có Theo điều tra bên ngoài không hề dính dáng gì đến xã hội đen.............. vv.vvv \" Hồ sơ sạch, vậy là không có nghi ngờ gì hết. Mà thành tích nhiều thế này , học sinh xuất sắc lại rảnh rỗi đi làm thêm. Thật thú vị ..... \" ...... - Thanh Tùng , mày sao vậy ,giống gấu trúc quá .... - Uh, ngủ muộn - Sao thế ? Tương tư ai hả - Không ,tao không có , con bé ấy thì làm sao mình tương tư được - Á à , con bé ấy ? Con bé nào vậy ? Mặt cháy rồi kìa em trai Nói đi , anh em giúp - Không thể được , nó mới học lớp 11, mình không thể thích nó đâu - Yu, nhưng mà cậu để lộ chuyện này là có người chết à nha. Hotboy Thanh Tùng , trả lời thành khẩn đi, con bé đó là ai ? - HIXXXXXXXXXXXXXX, nó là bạn em trai mình , mình chỉ biết nó qua F thôi, làm gì thích nó được - Bạn của em trai, haha, quen trên F , hihi, yêu xa hả ? Hôm nào làm bữa off đi - Tại sao ? Mình đâu có thích nó . - Uh, cứ thử đi rồi biết. .......... Ya, hôm nay là ngày mới , phải mau chóng đến trường mới được..... yo, ăn tạm gói mì vậy.... Mau nào. Haizz tháng sau bố mẹ mới về , thật chán quá đi... Nó chất lì phóng vội qua đường . Trên đường , hai sinh viên tản bộ đi học. - Ey, bánh đa, nhìn thằng kia giống giống bánh bao ha - Uh, bánh mì , thật tình là giống. Éc , mà sao thành bánh hết thế này ? - Hì, từ tối qua , tụi mình đã có biệt danh rồi a , phải tận dụng chớ ... - Trân trọng con bé đó nhỉ - Cậu cũng đâu có khác -_- - Mà cậu biết không tối qua , lúc tập ấy , chân nó ngắn , phải choãi ra khiếp lém , buồn cười kinh - Oh, hài kịch. Bé ấy dễ thương nhỉ ? - Bé nào vậy hai anh ? - Hả ? Mì, tụi fan đến rồi , chạy đi mà còn bảo vệ bánh bao - Ok , đếm đến 3 là chạy nhé Đa 1,,,,2,,,,,3, xuất phát Trên đường , một cuộc rượt đuổi giữa hai boy và một đống girl đằng sau. ... Hai chàng trai chân dài chạy thật khủng khiếp à nha, nó nhìn đại chiến \" tom&jerry \" trước mặt, thấy hai chàng trai kia thật super, có cơ hội phải lĩnh giáo ..... Đến lớp , đi dạo loanh quanh nó đã thu được cả bầy gấu trúc .... Nó thân thiện hỏi thăm : \" Hôm nay lớp mình là sở thú hả ? \" . Thật thiểu não . Mấy em lớp 10,11 xung quanh và mấy chị lớp 12 đến thăm hỏi , đại loại là : - Minh Minh, anh sao vậy ? Chuyện gì làm anh mệt mỏi thế ? - Hạo à , ai đối xử với anh như vậy , tụi em sẽ giúp anh - Anh Hoàng ,anh bị mất ngủ hả ? có cần tụi em giúp gì không - Ya, anh Thiên, ngã xe hủm , ra đây em bôi thuốc cho nào .... .. Thật nhộn nhịp với đủ mùi cao, thuốc : thuốc trị mất ngủ , cao dán đỡ tụ máu ....... Nó chuẩn bị điên đầu theo, đành lách ra hành lang ... Sai lầm lớn nhất của nó là ra đó, còn đáng sợ hơn ở trong . Khủng khiếp, nó chạy thẳng ra đằng sau , ngủ ..... Một người đi theo , ngồi cạnh , ngắm nghía người đang ngủ . Vuốt tóc nó , nhìn vào nó chăm chú .... Để bên cạnh nó một cây kẹo , rồi đi lên lớp .... Tùng tùng ....Tỉnh dậy ,thấy bên mình cái kẹo, nó tính đi lên lớp ... Tất cả học sinh ùa ra , nó hòa lẫn vào đám đó , đi lên lớp. HUHU, hết tiết 1 rồi má ơi .... Cô giáo vừa đi khỏi, nó nhảy vào . Tụi bạn không xúm xít hỏi nó đi đâu , bị làm sao như mọi khi mà chỉ lẳng lặng thờ ơ làm việc của mình . Thiên kéo nó ra hành lang , nói nhỏ : - Cậu đi đâu từ truy bài đến giờ hả ? - Ở đằng sau trường ,ngủ - X X, cái gì , ngủ hả ? Bấy giờ , mấy mươi đầu trong lớp thò ra , hóng tiện thể hình dung ra cảnh lúc nãy : - Bạn Hải Anh đâu rồi ? - Dạ , bạn ấy ...... Lớp trưởng lúng búng mãi - Thưa cô, bạn ấy bị đau bụng , xuống phòng y tế rồi ạ - Vậy à , cám ơn em nha Thiên Cả lớp không hẹn mà đồng thanh : \" Hơn cả sự quan tâm\" làm Thiên ngượng chín người ... Cậu đã bao che nó =.=... Giờ , nó quay lại , xì xào cảm ơn rồi pắn vô lớp . Mấy mươi cặp mắt nhìn Thiên. Mặt cậu lại ửng lên lần nữa ..... Thiên , cậu đã quá quan tâm nó ...... Thích à ? có phải không ? Câu nói này lặp lại trong lòng Thiên, nếu thích là thích từ bao giờ *** 1 năm trước , đầu kì II *** " Hải Anh , mình xin lỗi , kể cả vụ tai nạn đó ,người chịu thiệt hại là mình nhưng mình đã đem lại rắc rối cho cậu. Xin cậu để ý đến sự tồn tại của mình , coi mình như trước đây được không ? Xin cậu đấy , đừng thờ ơ lạnh nhạt với mình nữa , nhé ! Mình không , không thích cậu đâu. Thiên mới thích cậu. Cậu ta thật sự rất thích cậu , rất thích là đằng khác . Cậu biết không , Thiên luôn quan tâm cậu. Mỗi giờ học, cậu ta suy nghĩ bài toàn nhìn ra cửa , nơi thẳng chỗ cậu ngồi, không biết là nhìn cửa hay nhìn cậu. Cậu biết cậu ta nhìn mình như thế nào khi vì mình mà cậu chịu rắc rối không ? Cậu biết cậu ta đã nhìn mình như thế nào khi mình thân thiết với cậu trước đây không ? Hải Anh , hãy nghĩ kĩ đi nhé ----Tuấn Kiệt ----" Đó là lá thư mà Kiệt đã gửi cho Hải Anh, đọc xong , nó dường như bỏ qua , coi như chưa từng thấy. Nó đã không coi Kiệt tồn tại và cũng như chưa từng thấy lá thư. Nó đốt bỏ lá thư ấy. Kiệt vẫn luôn gây sự chú ý với nó nhưng đổi lại là sự thờ ơ , xa lánh , không được nhìn dù chỉ một lần. Cậu cũng biết nó không hề lưu tâm đến bức thư ấy. ****** Hiện tại ******* Hôm nay , nó không cười , ít nói. Hỏi gì nói đấy , không chút thừa thãi. Lạnh lẽo. Thứ duy nhất mà bầy gấu trúc cảm nhận được sau khuôn mặt giả tạo nó đang đối xử với những người khác như vậy , khó chịu lắm . Thiên cau mày nhìn đôi " nam nữ " trước mặt. Nó với dài tay ra , khoác vai Thiên - Cậu có ý kiến sao ? - Khô.. không . Hết rồi- Ờ ... Thiên lặp bặp. Dù đã thấy nó khoác vai n lần Hải thì cậu vẫn không tài nào quen được cái kiểu không phân biệt giới tính của nó...