Thiên tài triệu hồi sư

Chương 610 : đây mới là trọng tâm.

Edit: Mavis Clay Bóng tối đâm vào mắt, không gian vặn vẹo khiến xương cốt toàn thân bắt đầu đau đớn, Vân Phong cảm thấy cả người như đang bị nghiền qua, nàng chưa dùng tới sức của cánh tay nhưng thân thể đã lập tức bị kéo mạnh. “Vân Phong! Buông tay ra! Đừng cậy mạnh.” Trạch Nhiên rống lên, Vân Phong cắn chặt răng, hai tay siết chặt hơn, cảm giác đau đớn trong cơ thể mình càng tăng lên. Không gian xung quanh bắt đầu uốn éo, giống như đang tạm mở ra một lối đi, nếu như lúc này nàng mà buông tay, Mộc Thương Hải và Trạch Nhiên chắc chắn sẽ bị sức mạnh không gian này xoắn chết tươi. “Buông tay ra. Muội đừng quên năng lực của ta! Ta và Trạch Nhiên sẽ không sao đâu.” Nhiệt độ của Mộc Thương Hải vốn lạnh đột nhiên tăng lên rất nhiều, Vân Phong nghiến răng rít lên, “Không thả!” Đường nhiên nàng không quên hắn có năng lực gì, nhưng không gian hỗn loạn vặn vẹo thế này, hắn sao có thể thay đổi càn khôn. Bây giờ nàng chỉ có thể liều mạng níu lại hai người bọ, không ngừng xêm nhập vào trong, mới có thể tránh được nguy hiểm này. “Phong Phong nya!” Nhục Cầu không dám lộn xộn, hô tên của nàng, cái đuôi nôn nóng quất qua quất lại, Vân Phong chợt nếm thấy mùi máu trong miệng, rốt cuộc không gian này còn xa không? “Trước mặt là gì nhỉ?” Trạch Nhiên lẩm bẩm, Vân Phong ngước nhìn lên, lối đi Không Gian Nữu Khúc này hiện chứa vô số những không gian khác nhau, từng không gian khác nhau bắt đầu thể hiện một trạng thái khác nhau, từng loại sắc thái sẫm màu xuất hiện trước mắt Vân Phong. “Là Ám Nguyên Tố.” Mộc Thương Hải tỉnh táo nói, bàn tay lạnh lẽo truyền qua da tới lòng bàn tay của Vân Phong, “Ta sẽ dùng toàn bộ năng lực để Không Gian Lực có thể thay đổi, muội nhân cơ hội đó quay lại đi.” Vân Phong cười lạnh. “Ám Nguyên Tố… Nếu có thể gặp được ở đây chứng tỏ không tránh khỏi duyên phận.” “Vân Phong, nếu quả thật bọn chúng đã sớm chuẩn bị tốt cái bẫy để tóm muội, muội sẽ trốn không thoát đâu.” Mộc Thương Hải nóng nảy rống to, Trạch Nhiên bên cạnh dần hiểu ra vấn đề, “Ám Nguyên Tố… Chẳng lẽ đầu bên kia của lối đi là Huyết Hồn mà ngươi nói?” Vân Phong im lặng, thưởng thức vị đắng chát trong miệng mình, nhịp tim tăng lên. Một trong những mục đích nàng tới Vô Tận Hải là để tìm kiếm bọn chúng, nàng phải cứu linh hồn tổ tiên Vân Lan về. Nàng vẫn chưa chuẩn bị xong sao? Không! Nàng đã sớm chuẩn bị xong rồi. “Ta tuyệt đối sẽ không lùi lại, tuyệt đối không bao giờ.” Đồng tử Mộc Thương Hải co lại, lửa giận tích tụ trong lòng Vân Phong tăng lên, không phải hắn không hiểu tâm tình lúc này của nàng, nhưng mọi chuyện tới quá đột ngột, lúc này Vân Phong hoàn toàn là bị đẩy vào tình huống bị động. Một khi giao thủ với Huyết Hồn, sẽ bị rơi vào thế hạ phong. Mộc Thương Hải im lặng nhìn gò má của nàng, đường cong dịu dàng nhưng lại cương nghị, Mộc Thương Hải cười, nếu nàng đã chọn dũng cảm tiến lên, thì hắn không cần ngăn cản nàng nữa… hắn nghiêm mặt lại, nhìn thẳng về phía trước, nếu đây là lựa chọn của nàng, vậy thì cùng nàng đối mặt. Trong lòng hắn chợt xẹt qua Khúc Lam Y, một cảm giác thâm trầm từ trong lòng xông ra, Khúc Lam Y, đây chính là ánh mắt của Vân Phong mà ngươi đợi, đây chính là Vân Phong mà ngươi đợi… Bây giờ cuối cùng ta đã hiểu. Ăn cắp dui hông, đọc chùa dui hông? “Ca, đang đi đâu thế, sao đệ có cảm giác có gì đó không ổn.” La Đằng bị Hạo Thiên tóm đi, hai huynh đệ theo sát Vân Phong, sắc mặt Hạo Thiên nghiêm túc nhìn đằng trước, bám sát theo nàng, một khi mất dấu Vân Phong bọn họ sẽ không ra được nữa. “Mặc kệ phía trước là gì, chỉ có thể đi tiếp.” Hạo Thiên nói nhỏ, sống ở đâu thì yên ở đấy, hắn chỉ có thể chọn con đường đi thẳng tới cuối. “Sức vặn của không gian trước mặt là mạnh nhất, xem ra là sắp tới cuối rồi.” Mộc Thương Hải nghiêng đầu nhìn Vân Phong, trong mắt vẫn còn sự lo lắng. “Ám Nguyên Tố càng ngày càng nồng nặc, xem ra trước mặt mới là chỗ nguy hiểm nhất.” Trach Nhiên quay đầu nhìn Vân Phong, nàng gật đầu. Ám Nguyên Tố thấm ra từ không gian trước mặt ngày càng nhiều, một khi bọn họ xuyên qua đó, Ám Nguyên Tố nhất định sẽ tuôn ra điên cuồng. Nàng nheo mắt, hai tay không thể buông ra, rốt cuộc nên làm thế nào mới có thể bảo toàn Trạch Nhiên và Mộc Thương Hải? “Nya nya!” Nhục Cầu kêu lên, đột nhiên đứng phắt dậy trên vai Vân Phong, nàng ngạc nhiên, “Nhục Cầu, ngươi làm gì đó.” “Nyanya, Phong Phong kya!” Nhục Cầu cọ cọ lên má Vân Phong, nhìn Ám Nguyên Tố ngày càng nồng nặc phía trước, dồn sức trên vai Vân Phong, xông thẳng lên phía trước. Mặc dù Vân Phong kinh ngạc, nhưng tâm cảnh đã khác trước rất nhiều, nàng tin tưởng năng lực của Nhục Cầu, tin tưởng nó. “Nó muốn làm gì thế?” Trạch Nhiên và Mộc Thương Hải ngạc nhiên hô lên, Vân Phong cười lớn, cố chịu bàn tay đau nhức nắm lấy hai người, mắt nhìn theo Nhục Cầu phía trước, tốc độ đột nhiên tăng nhanh. Mặc kệ Nhục Cầu muốn làm gì, nó đều sẽ mở ra một con đường cho nàng, cứ theo là được. Hạo Thiên sau lưng Vân Phong thấy nàng đề tốc như sắp lao ra ngoài, lập tức cũng đề tốc theo, nhìn Ám Nguyên Tố quanh thân ngày càng nồng nặc, nghi vấn trong lòng càng lúc càng lớn, lại chăm chăm nhìn Vân Phong ở đằng trước, hắn tuyệt đối không được để mất dấu nàng. “Nyanya!” Tiếng Nhục Cầu ở trước vang lên, Vân Phong chợt thấy Ám Nguyên Tố lùi lại, như gặp phải kẻ địch, một lối đi hẹp xuất hiện chớp nhoáng trước mắt nàng, Phong Nguyên Tố bao phủ toàn thân nàng, một vệt sáng lục xông vào lối đi kia, lao thẳng về phía trước. “Sắp ra ngoài rồi.” Mộc Thương Hải nói, tim Vân Phong đập càng lúc càng nhanh, Ám Nguyên Tố càng ngày càng nồng nặc như muốn chặn mọi thứ lại, tiếng Nhục Cầu thi thoảng vọng đến. Vân Phong lao đi trong con đường được tạo ra trong thời gian rất ngắn, chỉ chốc lát sau, nàng đã thấy cửa ra ở cách đó không xa. Hít một hơi thật sâu, toàn bộ sức mạnh tinh thần trong không gian tinh thần được huy động, cảm nhận Không Gian Lực xoắn vặn mãnh liệt, Tinh Thần Lực trong người này lập tức cuồng mãnh xông ra, tốc độ đạt tới cực hạn, cả người như một quả kình lôi, nháy mắt bắn tán loạn, bật ra khỏi lối đi. “Grào!” Tiếng dã thú rống giận vang lên, bốn tia sáng chói mắt bay ra từ nhẫn khế ước của Vân Phong, hóa thành vốn con ma thú cường đại rực rỡ bên cạnh nàng, vừa xuất hiện, từng con ma thú cũng thét lên tức giận. Bản edit đầy đủ được up vào 20h 27.4 Ai cho tụi m đọc hết, đọc ít ít thôi Ha ha ha, rất tốt rất tốt! Ta tin tưởng không chờ được mấy ngày, Vân Phong ta liền có thể bắt vào tay! Đến lúc đó. . . . . . Bạch gia chúng ta nhưng là phải một bước lên trời!" Bạch so với ha ha cuồng tiếu, bạch khánh phong cau mày nhìn cha của mình, ánh mắt chợt lóe, không nói gì xoay người đi ra ngoài. Theo bình chọn đại hội càng phát ra gần tới, Vân gia trên dưới xao động cảm xúc thì càng thâm hậu, có một cùng nhau đối ngoại ló đầu, tự nhiên Vân Phong trở thành đầu gió đỉnh sóng nhân vật, nghi kỵ, hoài nghi toàn bộ vọt tới, Vân Phong nghe những thứ này không làm bất kỳ đánh giá, khúc áo lam chờ tính tình đè ép của mình hỏa khí, nếu đây là Tiểu Phong phong muốn cục diện, hắn tự nhiên không thể ra mặt làm rối đúng là, này chỉ nhưng mà chút người của Vân gia thật đúng là. . . . . . ! "Vân Phong, ngươi ra ngoài!" Bên ngoài đình viện có người cao giọng hét lớn âm thanh, Vân Phong cười ha hả đứng lên, khúc áo lam đã sớm không nén được lửa giận trong lòng, mộc Thương Hải mặt của giống như ngàn năm Hàn Băng, chỉ là có mây phong phân phó, hai người cũng không có nói nửa câu. Vân Phong mánh khoé khẽ chuyển, một quả toàn thân màu trắng âm bài xuất hiện tại trong tay, Tinh Thần lực quán chú trong đó âm bài nhất thời lóe lên mấy cái, Vân Phong mở miệng, "Chuẩn bị xong chưa?" Âm bài lóe lên, truyền đến một giọng nói, "Tất cả thỏa đáng, người đừng quên mất đã đồng ý ta cái gì." Vân Phong cười khẽ, "Tự nhiên." Âm bài nắm ở trong tay, Vân Phong mặt nụ cười đi ra bên ngoài, khúc áo lam nhìn thấy nàng bức này vẻ mặt không khỏi nhẹ một hơi, "Tiểu Phong phong, xem ra chuyện vào hôm nay thì có khó hiểu?" Vân Phong ngoái đầu nhìn lại, "Đúng vậy a, ở cảm xúc kích thích đến điểm cao nhất thời điểm, mới phải có khả năng nhất làm cho người ta thanh tỉnh thời khắc, của Bạch gia gương mặt này da cũng là thời điểm hoàn toàn xé rách." Vân Phong mới vừa cái đó đẩy cửa như cũ nhìn thấy bên ngoài đứng hô lạp lạp một đống người, cơ hồ Vân gia tất cả mọi người đứng ở bên ngoài, mỗi tấm trên mặt đều là viết đầy nghi ngờ, tức giận, không hiểu, đau lòng, Vân Phong cười nhạt, "Đây là thế nào?" "Vân Phong!" Có người đi lên trước, là Vân gia trẻ tuổi trung hòa Vân Tường không phân cao thấp Tôn Hoàng chiến sĩ cấp tám vân giang, mắt to mày rậm, Phương Chính khuôn mặt tràn đầy một cỗ chánh nghĩa khí, "Vân Phong, ngươi cũng đã biết Vân gia 100 miếng cực phẩm quáng thạch mất chuyện?" Vân Phong gật đầu, "Ta hiểu biết rõ." "Tốt! Ngươi đã nói ngươi biết, vậy vì sao không thấy ngươi nóng nảy nửa phần! Mặc dù chúng ta từ trước cũng không biết ngươi, nhưng ngươi họ Vân, chẳng lẽ ngươi cũng sẽ không vì vậy mà cảm thấy tức giận sao!" Vân giang nói xong, một đôi tròng mắt đen nhìn chằm chằm Vân Phong, Vân Phong thản nhiên nhìn lại, "Ngươi như thế nào biết ta không nóng nảy, ta bất phẫn giận?" "Vậy tại sao ngươi một bước đều chưa từng ra ngoài, xảy ra chuyện lớn như vậy, ngươi nếu là Vân gia Triệu Hoán Sư, nên vì ba vị trưởng lão phân ưu mới phải!" "Đúng vậy a, mọi người chúng ta cũng tức giận không thôi, chỉ có ngươi bây giờ còn có thể như thế nhẹ nhàng nói chuyện, ta thật sự là hoài nghi, hoài nghi. . . . . ." Vân Phong cười ha ha, mặc dù bọn họ ló đầu đều chỉ hướng nàng, mặc dù bọn họ hoài nghi là nàng, vậy mà trong lòng nàng còn là vui vẻ, người của Vân gia nói cho cùng là đoàn kết, đương gia tộc xuất hiện nguy cơ thời điểm, bọn họ đem ló đầu chỉ hướng cái này đột nhiên trở về nàng, cũng là hợp tình lý. "Vân Phong. . . . . . Sẽ không làm loại chuyện như vậy, có đúng hay không?" Vân Tiêu Tiêu một đôi mắt to nhìn về phía Vân Phong, mặc dù chỉ nói qua một lần lời nói, nhưng là có thể cùng bay lượn tỷ tỷ như vậy nói chuyện rất là hợp ý người, làm sao có thể hội bán đứng Vân gia, hãm hại Vân gia! Nàng cũng họ Vân không phải sao! "Tiêu Tiêu, lòng người khó dò đạo lý ngươi không phải biết không! Ngay cả Bạch bá bá đều vì chuyện này lo lắng, nàng lại còn có thể cười ra tiếng, ngươi vẫn không rõ là chuyện gì xảy ra?" Vân lăng lạnh lùng nhìn Vân Phong một cái, Vân Phong nhếch môi cười, cũng không có giải thích cái gì, những thứ khác người của Vân gia thấy Vân Phong thái độ như thế, càng thêm tức giận không thôi. "Đừng tưởng rằng ngươi là Tứ Hệ Triệu Hoán Sư, là có thể đối với Vân gia muốn làm gì thì làm! Nếu như ngươi thật là làm cái loại sự tình này, chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!" "Đúng, không sai!" Vân Tiêu Tiêu có chút đau lòng nhìn Vân Phong, nàng còn chưa phải nguyện tin tưởng, nàng cũng đã hỏi bay lượn tỷ tỷ đã hỏi ba vị trưởng lão, nhưng bọn họ đều nói không rõ ràng lắm, vân lăng lạnh lùng nhìn Vân Phong, bây giờ nàng còn có thể cười ra tiếng, thật đúng là lá gan không nhỏ. Trong tay nắm âm bài đột nhiên nhanh mấy cái, Vân Phong tròng mắt đen chợt lóe, hắng giọng mở miệng, "Các ngươi đem đầu mâu nhắm ngay ta, hoài nghi ta, có thể! Chỉ là, cũng cho ta một cái giải thích cơ hội." "Được, thì cho ngươi một cái giải thích cơ hội!" Vân giang mở miệng, mặc dù hắn và cái này Vân Phong không có gì tiếp xúc, chỉ là như vậy một nhìn qua thản nhiên quang minh cô gái, thật sự không giống như là làm ra cái loại sự tình này người, còn lại là Tứ Hệ Triệu Hoán Sư thân phận của. . . . . . Nàng cũng không có lý do gì hại Vân gia a! Vân giang lên tiếng những thứ khác người của Vân gia tự nhiên đều an tĩnh lại, Vân Phong đột nhiên giơ lên cao cánh tay, giơ lên một quả đang không ngừng lóe lên tia sáng âm bài, người của Vân gia nhìn này âm bài không biết Vân Phong đến tột cùng là cùng ý tứ, Vân Phong cười ha ha, "Các ngươi muốn đáp án, ở chỗ này." Mảnh khảnh bàn tay đột nhiên vung lên, bên này âm thanh đã hoàn toàn bị ngăn cản, Vân Phong bên này âm thanh sẽ không truyền tới âm bài đoạn kia , nhưng âm bài đoạn kia âm thanh lại rõ ràng vô cùng truyền đến, "Gần đây Vân gia tình huống bên kia như thế nào?" Một giọng nói vô cùng rõ ràng truyền đến, vân lăng vừa nghe lập tức một kêu, "Đây là Bạch bá bá!" Vân giang nhíu mày, Vân Phong, ngươi rốt cuộc là ý gì? Vân Phong giơ ngọc bài, tròng mắt đen quét qua mỗi người gương mặt của, không có mở miệng, âm bài vừa lóe lên mấy cái, cất giọng đáp, "Gia chủ, Vân gia bên kia hoàn toàn đã đem chĩa mủi dùi hướng Vân Phong, quả nhiên Như Gia chủ đoán, đoán chừng không tới bao lâu Gia chủ mà có thể đạt thành mong muốn." "Vậy sao. . . . . . Ha ha ha, cũng không phí ta Bạch gia nhiều năm tâm huyết, Vân gia Tứ Hệ Triệu Hoán Sư huyết mạch, ta cuối cùng coi là phải tay!" "Cái gì!" Tại chỗ người của Vân gia đều là sắc mặt trắng nhợt, một đôi mắt tràn đầy kinh ngạc, không hiểu! Nhất là vân lăng, đang nghe bạch so với âm thanh sau đầu tiên là mừng rỡ tiếp theo là hủy thiên diệt địa cảm giác đánh tới, mới vừa rồi Bạch bá bá nói cái gì, đây không phải là thật, cái này không thể nào là thật! Hiện trường một mảnh yên lặng, từng tờ một kinh ngạc mặt, một đôi tràn đầy không tin tròng mắt đen, Vân Phong ở đáy lòng tự nhiên thở dài, lòng bàn tay âm bài vừa lóe lên, "Gia chủ lần này thật là mưu kế hay, hơn mấy đời Bạch gia không có động thủ, thật là bỏ lỡ rất nhiều cơ hội, lần này nếu như Vân gia tham gia lần này bình chọn đại hội, vậy chúng ta nhưng là không còn có cơ hội xuống tay nữa!" "Hừ! Bình chọn đại hội? Vân gia 100 miếng cực phẩm quáng thạch cũng bị ta lấy đi, bọn họ còn tại sao đi tham gia bình chọn đại hội!" "Là hắn. . . . . . Lại là Bạch gia. . . . . ." Vân lăng ngơ ngác nỉ non, một bên Vân Tiêu Tiêu cũng sợ choáng váng, thế nào lại là Bạch bá bá, làm sao sẽ. . . . . . ! "Gia chủ, nếu như Vân gia có thể nâng nội chiến tự nhiên là tốt, nếu như không có thể. . . . . . Nên làm cái gì?" "Làm thế nào? Lần ngày bình chọn đại hội Vân gia căn bản không tư cách tham gia, lần này không tham gia, tự nhiên còn có bó lớn thời gian cho chúng ta dùng, ta cũng không tin còn không lấy được Vân gia Triệu Hoán Sư huyết mạch! Bạch gia trù mưu lâu như vậy, cũng là nên có chút thu hoạch!" "Gia chủ nói đúng lắm, vậy lần này. . . . . . Vân gia bên kia chúng ta liền khoanh tay đứng nhìn?" "Diễn trò phải làm đủ, nhất là này mặt ngoài công phu, ngươi không có nhìn những thứ kia Vân gia trẻ tuổi bị ta dỗ cùng con quay một dạng, thấy ta đều vô cùng thân thiết sao?" Tại chỗ tất cả Vân gia người trẻ tuổi đều là sắc mặt tối sầm lại, bàn tay cũng không tự giác nắm thành quả đấm, chân tướng như thế máu dầm dề đặt ở trước mặt bọn họ, bọn họ thế mới biết vẫn tôn kính cái gọi là Bạch bá bá, lại là như thế ghê tởm bại hoại! "Kia gia chủ có ý tứ là. . . . . ." "Bang hay là muốn giúp, chỉ là đều là giả, khẩu đầu ngoài mặt là đủ. Chỉ là đem ta ý tứ truyền đạt cho Đại Trưởng Lão, nếu như Vân gia thật muốn một ít trăm viên cực phẩm quáng thạch, nhất định phải đưa tới một Triệu Hoán Sư gả vào ta Bạch gia!" "Khốn kiếp!" Vân giang đột nhiên mắng lên, trên cánh tay gân xanh bởi vì tức giận điều điều nhảy ra, "Này bạch so với đem chúng ta Vân gia làm thành cái gì! Đem chúng ta những năm này tin tưởng làm cái gì! Hắn cho là Vân gia là hắn Bạch gia có thể đùa bỡn chơi!" Bạch so với âm thanh tiếp tục từ âm bài lý truyền ra, nhưng là Vân Phong tin tưởng tất cả mọi người tại chỗ đã nghe không nổi nữa, đem âm nhản liên lạc chặt đứt, Vân Phong trầm mặc, vân lăng phờ phạc gương mặt có chút hoảng hốt mở miệng, "Vân Phong, chẳng lẽ, sẽ không phải là ngươi cố ý hãm hại Bạch bá bá. . . . . . ?" "Vân lăng! Ngươi ngu sao!" Vân giang không thể nhịn được nữa hô lên, Vân Phong nhìn chằm chằm vân lăng một cái, hắn đang trẻ tuổi trung là làm...nhất tin tưởng, tôn kính bạch so với , hắn nghĩ cần phải cũng có thể hiểu bạch so với lần này là lợi dụng hắn có thể lấy đi Vân gia 100 miếng cực phẩm quáng thạch. "Lăng ca ca. . . . . ." Vân Tiêu Tiêu Cực vì lo lắng nhìn vân lăng một cái, Vân Phong nhìn giờ phút này sắc mặt đều rất âm trầm Vân gia mọi người, mở miệng, "Bạch so với dòm tư Vân gia huyết mạch đã lâu, Bạch gia tự thật lâu trước cũng đã bắt đầu diễn trò, từ đến gần Vân gia cái phút chốc kia lên." "Đáng ghét chí cực! Ba vị trưởng lão có biết chuyện này!" Vân giang đột nhiên ngẩng đầu hỏi một câu, lúc này, đám người phía sau vang lên Đại trưởng lão âm thanh, "Chúng ta đã sớm biết." "Đại Trưởng Lão!" Vân gia mọi người đều là rối rít kinh ngạc, đám người nhường ra một lối đi, chính là Vân gia ba vị trưởng lão còn có Vân Tường, Vân gia ba vị trưởng lão đi tới rất là vui mừng nhìn Vân Phong một cái, Vân Tường còn lại là đi tới Vân Phong bên cạnh, vỗ vỗ bả vai của nàng, "Uất ức ngươi." Vân Phong cười ha ha, "Đây là ta phải làm." Vân Tường tròng mắt đen nhìn lướt qua mọi người, anh khí ngũ quan mang theo thâm trầm vẻ, cao giọng nói, "Các ngươi có biết Vân gia một ít trăm viên cực phẩm quáng thạch là như thế nào gọp đủ?" Vân gia tất cả mọi người là lắc đầu, bọn họ chỉ vì cái kết quả này vui mừng, căn bản cũng không từng nghĩ tới đồng nhất trăm viên cực phẩm quáng thạch là từ đâu mà đến. Vân Tường hít sâu một hơi, "Một ít trăm viên cực phẩm quáng thạch đều là xuất từ Vân Phong tay, 100 miếng đều là!" "Cái gì!" Người của Vân gia đều là kêu lên một tiếng, rất rõ ràng không thể tin được, Vân Tường vừa cao giọng mở miệng, "Các ngươi vừa có thể từng biết, nàng là từ đâu mà đến?" Phát hiện tất cả mọi người là không có ra tiếng, Vân Tường tiếp tục mở miệng, "Nàng Vân Phong, là từ Đông Đại Lục mà đến! Đông Đại Lục Hòa Trung Đại lục đoạn đường này, các ngươi có từng biết nàng đều gặp cái gì, các ngươi có từng tưởng tượng qua nàng điều này về nhà đường có nhiều gian tân khốn khổ!" Yên lặng không tiếng động, Vân Phong lòng dạ ác độc hung ác vừa động, vì về nhà, vì lá rụng về cội, vì cái này nàng vẫn làm kiêu ngạo dòng họ cùng huyết mạch, nàng gặp tất cả tất cả, đáng giá! Tập 5 gió nổi mây phun Chương 6 16 bạch so với, ngươi thất toán Vân Phong đứng ở nơi đó tròng mắt đen cụp xuống, Vân Tường lời nói xong tại chỗ tất cả người của Vân gia đều là trầm mặc, không ai lên tiếng chỉ là cứ như vậy nhìn Vân Phong, Vân Tiêu Tiêu ngơ ngác mở miệng, "Đông Đại Lục. . . . . . ? Vân Phong ngươi lại là từ Đông Đại Lục mà đến này. . . . . ." Khúc áo lam cùng mộc Thương Hải đều là sắc mặt trầm thấp đứng ở một bên, con đường đi tới này nhất là khúc áo lam, bồi bạn Vân Phong vượt qua bao nhiêu lần đau khổ, vượt qua bao nhiêu lần sống chết bồi hồi dọc theo! Đoạn đường này gian tân căn bản cũng không phải là những thứ này ở Vân gia sống trong nhung lụa tiểu thư, thiếu gia có thể thể nghiệm! Vân Phong ngước mắt bên môi tươi cười, "Ta từ nơi nào mà đến không tha muốn, quan trọng là thân thể chúng ta lưu đều là đồng dạng huyết mạch, chúng ta đều là cùng một cái dòng họ dưới người một nhà!" Vân Phong tròng mắt đen quét về phía mỗi người, "Của Bạch gia dã tâm các ngươi nghe rất rõ ràng, nhiều năm như vậy trợ giúp cùng thân cận đều là hư tình giả ý! Vân gia không phải hắn bạch so với có thể đùa bỡn gia tộc!" "Nói không sai!" Vân giang đầu tiên hô lên, một đôi trong đôi mắt sáng ngời tràn đầy gas lửa giận của!"Vân gia, không phải một mặc cho người khi gia tộc, Bạch gia đã như vậy đối với chúng ta, chúng ta vừa lại không cần khách khí! Các ngươi nói, có phải hay không!" Vân gia mọi người giờ phút này cảm xúc đều là bị kích phát đến cực điểm, nhiều năm tin tưởng vào giờ khắc này bị triệt để phá huỷ, còn dư lại chính là đầy ngập hừng hực lửa giận đang không ngừng thiêu đốt! "Không sai! Cùng Bạch gia quyết liệt! Vân gia từ đó cùng Bạch gia bất tương lui tới!" "Không chỉ như này! Bạch gia vậy chờ tiểu nhân căn bản cũng không có thể bỏ qua cho!" Vân gia mọi người đều là lòng đầy căm phẫn hô to, mỗi người trong lòng trừ tức giận còn có bị lừa gạt khuất nhục, thức nhân không rõ, tin lại là bực này xấu xa tiểu nhân! Vân gia trẻ tuổi nghĩ đến đã từng thân thiết xưng bạch so với vì Bạch bá bá, mọi người đều là hứ ra ngoài. "Bạch bá bá? Ta trước kia thật là mắt bị mù!" "Bạch so với tên khốn kia! Không phải là bới Bạch gia một lớp da không thể!"