Thiên tài triệu hồi sư
Chương 609 : Vực thâm uyên thực sự
Edit: Mavis Clay
“Phong Phong kya.” Tiếng Nhục Cầu vang lên, một quả cầu tròn lửng chạy ra từ vòng tay không gian của Vân Phong, Nhục Cầu vừa đáp lên vai Vân Phong, nàng liền cảm thấy có một vật nặng đè thẳng xuống vai của mình.
Vân Phong không hề nghĩ ngợi chụp lấy nó, khi tay vừa chạm phải thân thể mập mạp kia, nàng dùng sức bóp một phát, cau mày, cục thịt nhỏ ấm áp trong tay này có phải lớn hơn nhiều lắm rồi không?
“Nó… hình như mập lên không ít.” Trạch Nhiên nhìn đôi mắt to của Nhục Cầu, Mộc Thương Hải cũng chớp mắt vài cái, so với lần trước thấy vật nhỏ này, hình như rõ ràng nó không chỉ lớn thêm một vòng.
Nhục Cầu bị Vân Phong nắn bóp, thân thể hơi biến dạng, cái đuôi lắm lộng vỗ lên mu bàn tay nàng, lúc này nàng mới chậm rĩa buông nó ra, rõ ràng Nhục Cầu đã béo hơn ngày trước rất nhiều, Vân Phong không khỏi nghi ngờ, có khi nào nó sẽ hoàn toàn biến thành một quả cầu tròn lửng không? Nhưng mà bây giờ không có thời gian để nghĩ tới mấy thứ này, “Ngươi cảm nhận được gì?” Vân Phong nắm Nhục Cầu hỏi.
Cái đầu nhỏ của Nhục Cầu gật xuống, móng vuốt vươn từ trong bộ lông tơ mềm ra ngoài, gãi nhẹ lên tay nàng, “Nyanya, Phong Phong kya.” Nhục Cầu lúc lắc cái đầu, ý bảo Vân Phong đừng tiếp tục tiến lên nữa, nàng cau mày, chấn động vừa rồi đã dừng lại, mọi thứ đã trở lại yên bình. Ba người Vân Phong không ai cảm nhận được có gì khác thường, nhưng Nhục Cầu thì khác, nhất là âm thanh cảnh báo vừa rồi của Na Tà, khiến Vân Phong hơi kiêng kỵ.
Nếu như Nhục Cầu nói phía trước có nguy hiểm, vậy thì chắc chắn có nguy hiểm, nhưng nàng không thể vì thế mà dừng lại được, trước mặt chính là căn cứ Vô Tận Hải của Huyết Hồn, rất có thể bên trong đang giam giữ linh hồn tổ tiên Vân Lan.
Lần này biết rõ phía trước có nguy hiểm, nhưng nàng buộc phải đi tiếp, không thể lui lại.
“Chi bằng sử dụng Long Điện thế nào? Như vậy sẽ an toàn hơn.” Mộc Thương Hải đề nghị.
Vân Phong suy nghĩ một thoáng rồi lắc đầu, “Tốc độ Long Điện quá chậm, nếu chúng ta bị chậm tốc độ, trước mặt lỡ xảy ra gì cũng sẽ bất ngờ, quan trọng hơn là… một khi xung đột với Huyết Hồn, ta phải nắm chặt cơ hội tốc độ.”
“Vậy thì chỉ có thể chú ý hơn phía trước.” Trạch Nhiên híp mắt nhìn đằng trước. Vân Phong gật đầu, Nhục Cầu thấy nàng đã quyết tâm, hơi ủ rũ cúi đầu, móng vuốt vẫn kiên trì gãi tay của nàng, nàng đặt Nhục Cầu trên vai, thân hình như bay tiến về phía trước.
“Ta biết đằng trước có nguy hiểm, ta tin trực giác của ngươi.” Vân Phong nói, Nhục Cầu mở to mắt nhìn sườn mặt nàng, “Nhưng mà dù thế, ta cũng sẽ không dừng lại… Ta chỉ có thể đi tiếp.”
Nhục Cầu không nói gì nữa, Vân Phong khẽ nghiêng đầu mỉm cười với nó, đôi mắt nó khẽ lóe sáng lên, ưỡn thẳng người, quét chiếc đuôi lông qua mặt nàng, gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu nhìn về phía trước, làm Vân Phong không nhịn được cười. Nhục Cầu cũng hiểu lòng mình, đã không ngăn được thì cùng đồng hành tiến lên.
Ba người Vân Phong nhanh chóng tiến lên, chỉ chốc lát đã thấy được hai nhóm người đi đằng trước, kỳ lạ là hai nhóm người này đều dừng lại, không hề có ý đi tiếp. Chính xác mà nói là Hạo Thiên không hề có ý đi tiếp, những bộ tộc hạng hai kia hiển nhiên cũng dừng lại.
“Phía trước chính là chỗ có lá chắn không gian.” Mộc Thương Hải nói nhỏ, Vân Phong gật đầu. Gần thêm nữa tiếng nói có thể sẽ bị Hạo Thiên phát hiện, dù sao hắn cũng đã đạt tới Tôn Thần cấp năm, để an toàn, vào Long Điện là lựa chọn tốt nhất.
Vân Phong đưa mọi người vào trong Long Điện, nó hóa thành một hạt bụi nhỏ lơ lửng trên không trung, chậm rãi tiến lại gần, bám vào một chiếc lá trên cao nhìn xuống bên dưới, thu hết hình ảnh diễn ra ở dưới.
“Sao không đi tiếp?” Người bộ tộc hạng hai xôn xao, thấy Hạo Thiên và La Đằng hồi lâu vẫn bất động không khỏi phiền não, người trẻ tuổi không khỏi lèm bèm, nhưng người lớn tuổi lại cẩn thận hơn. Hạo Thiên không làm gì bọn họ cũng sẽ không làm gì, có câu súng bắn chết con chim đầu đàn, có chuyện gì cứ để Hạo Thiên đi đầu rồi chịu đầu tiên.
“Ca, sao thế?” La Đằng thấy Hạo Thiên dừng lại không khỏi hơi khó hiểu, Hạo Thiên cau mày không nói gì, La Đằng quay đầu lại nhìn đám người bộ tộc hạng hai theo đuôi họ cách đó không xa. “Đúng là kẻ đeo bám.”
Hẹo Thiên bình thản nhìn La Đằng. “Đừng quan tâm tới mấy người đó, bọn họ có bám theo hay không cũng chả sao.”
“Tại sao lại dừng ở đây?” La Đằng khó hiểu, Hạo Thiên hơi nhíu mày nói, “Đường phía trước bị chặn lại rồi.”
“Chặn lại rồi? Sao thế được?” Trước mắt La Đằng vẫn là một đường thẳng, chả thấy có gì khác thường. La Đằng không chịu tin vươn tay dò lên trước, còn chưa tiến gần được bao nhiêu đã bị một lực lượng cường đại bắn ngược trở về.
“Đây… đây là…” La Đằng khó tin trợn to mắt, sau đó vui mừng, “Chẳng lẽ… nơi này chính là di tích Thâm Uyên?”
Trong mắt Hạo Thiên cũng không khỏi kích động, có lớp lá chắn cường đại thế này phòng hộ chắc chắn không phải là vùng đất đơn giản, di tích Thâm uyên rất có khả năng nằm ở phía sau, nhưng mà khó một cái là làm thế nào để phá được lớp lá chắn này.
“Nếu như không nhầm, rất có thể là thế.” Hạo Thiên nhìn phía trước, nhưng nghĩ tới sự chấn động vừa rồi, trong lòng vẫn cảm thấy lo lắng, “Ta sẽ thử xem, coi thử có phá được lớp lá chắn này không, đệ cách xa ta ra một chút.”
“Ca, đệ cũng giúp huynh.” La Đằng vội nói.
Hạo Thiên lạnh lùng đáp lại, “Đệ không gây thêm phiền cho ta là được rồi, đứng sang bên đi.”
La Đằng bối rối đứng lui về sau, bộ tộc hạng hai bên kia thấy Hạo Thiên hành động không khỏi chú ý. Vân Phong bên trong Long Điện lấy linh hồn người Huyết Hồn ra, linh hồn vừa hiện ra liền cầu xin tha mạng, “Ta biết gì đều đã nói hết với ngươi rồi, Vân Phong, ngươi bỏ qua cho ta đi.”
“Đây có phải là lối vào căn cứ Huyết Hồn không?” Vân Phong nắm linh hồn trong tay, hắn đang tính gật đầu lại đột nhiên ngẩn ra, “Đây… nơi này… Sao… sao ngươi lại tới chỗ này?” Bản edit được up đầy đủ vào 20h 26.4Hỡi mấy con giời copy, đọc chùa mà đến cái view cũng không tăng nổi cho cái con Mavis này, hãy tiếp chiêu đi
Năm người đều là tuấn nam mỹ nữ, nhất là khúc áo lam cùng Vân Phong xuất chúng xinh đẹp hấp dẫn không ít tầm mắt, mấy nam sinh cũng đều là trai đẹp tuấn nam, một chút thiếu nữ tim đập đỏ mặt bộ dáng cũng đều chỗ nào cũng có, dọc theo con đường này hấp dẫn không ít ánh mắt, trở thành một nhóm chú mục chính là tiêu điểm. Mấy người cũng không phải chấp nhận, Vân Phong đi tới một nhà bán tiểu đồ trang sức cửa hàng, ở bên trong tủ cửa thấy được một khác thường khả ái tiểu đồ trang sức, lập tức đã cảm thấy vô cùng thích hợp mộc tiểu Cẩm, đẩy ra cửa hàng cửa đi vào.
"Lão bản, cái đó đồ trang sức bao nhiêu tiền?" Vân Phong hỏi một câu, lão bản cười khanh khách đáp một câu, "Tiểu thư thật là mắt thật là tốt, đây chính là bổn điếm bán tốt nhất, hiện tại liền chỉ còn lại đồng nhất cá rồi, 50 tiền vàng."
Năm mươi tiền vàng, này giá tiền ngược lại cao một chút, thì cũng chẳng có gì, "Ta muốn rồi." Vân Phong nói một câu, lão bản cười ha hả đi lấy, đang lúc này, cửa lần nữa bị người đẩy ra, một âm thanh trong trẻo vang lên, "Lão bản, cái đó đồ trang sức ta muốn rồi."
Vân Phong hơi nghiêng đầu, thấy được một người dáng dấp vui vẻ thiếu nữ đi vào, phía sau của nàng đi theo ba nam sinh, lão bản lúc này đi vào, "Thật không đúng dịp, này đồ trang sức vị tiểu thư này xem trước bên trong."
Thiếu nữ sau khi nghe được khẽ cau mày, "Vậy thì lấy thêm một cho ta."
Lão bản lúng túng cười cười, "Đây vốn là điếm người cuối cùng rồi."
Thiếu nữ vẻ mặt lạnh xuống, sau lưng một người đàn ông sinh cười đối với Vân Phong nói: "Vị tiểu thư này, có thể hay không đem điều này đồ trang sức nhường cho chúng ta, chúng ta trả cho ngươi nhiều hơn 50 tiền vàng giá tiền."
Vân Phong nhíu mày, từ lão bản trong tay nhận lấy đồ trang sức, đặt ở trong tay vuốt vuốt trong chốc lát, giật nhẹ khóe miệng, "Thật xin lỗi, ta không bán."
"Vị tiểu thư này, chúng ta. . . . . ." Nam sinh cười còn muốn nói gì nữa, lại bị một nam sinh khác kéo, nam sinh này rất giận tức giận vọt một câu, "Cùng nàng nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì! Ai mà thèm muốn này đồng nát sắt vụn! Tiêu Tiêu cũng sẽ không muốn!"
"Không mua được đã mở, nói nói nhảm làm cái gì." Khúc áo lam ở một bên lành lạnh nói một câu, tính khí rất xông nam sinh lập tức bị chọc giận, "Ngươi nói ta cái gì, xú nữ nhân!"
"Miệng của ngươi khô sạch một chút!" Vân Phong tròng mắt đen quét tới, nam sinh sắc mặt căng thẳng, lẻ tẻ đốm lửa nhỏ ở nơi này cửa hàng nho nhỏ bên trong dấy lên, cửa hàng lão bản nhìn thấy không khỏi khẽ lùi về sau mấy bước, tướng mạo luôn vui vẻ nữ hài nhi nhìn một chút Vân Phong, khoát khoát tay, "Thôi, loại vật này thật sự của ta không lạ gì, chúng ta đi."
Tướng mạo luôn vui vẻ nữ hài nhi đẩy cửa đi ra ngoài, đi theo sau lưng nàng ba nam sinh cũng đều đi hết đi ra ngoài, cửa hàng lão bản nhìn thấy không khỏi thở phào nhẹ nhõm, Vân Phong trả tiền sau nhét đồ vào thủ trạc bên trong không gian, đẩy cửa thấy được mới vừa rồi rời đi người đi đường kia bóng lưng.
"Tiểu Phong phong, trong lòng của ngươi lại có cái gì ý xấu?" Khúc áo lam khẽ đến gần, nhỏ giọng nói một câu, Vân Phong giật nhẹ khóe miệng, "Mấy cái phải là cái khác Tam Đại Đế Quốc một trong tuyển thủ dự thi , nếu đụng phải, không giao thủ nói như thế nào quá khứ?"
Khúc áo lam cười ha ha, mở trừng hai mắt, "Có muốn ta giúp ngươi một tay hay không?"
Vân Phong khẽ quay đầu, hướng về phía khúc áo lam nâng lên nhất mạt cười xấu xa, "Ngươi đã chủ động yêu cầu lời nói."
Khúc áo lam vẻ mặt ngẩn ra, sau đó vừa một tiếng cười nhẹ, ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua Vân Phong gò má của, "Tiểu Phong phong, ngươi học xấu."
Vân Phong thân thể đột nhiên vọt lên một hồi nổi da gà, thân thể hướng đại ca của mình bên cạnh nhích lại gần, đối mặt khúc áo lam nàng hình như tổng có chút không được tự nhiên, rõ ràng nàng chính là nữ nhân, nàng và nàng chung sống thời điểm, luôn là có một loại bó tay bó chân cảm giác, hình như cũng bị nàng đè ép a. . . . . .
Vân Phong chậm lại bước lặng lẽ đi theo nhóm người kia phía sau, bốn người kia đông đi dạo một chút, tây đi dạo một chút, Vân Phong ưu tai du tai đi ở phía sau, trạch nhưng cùng Mộ Dung Vân Thiên đã nhận ra Vân Phong mục đích, đều cảm thấy có chút nghi vấn, Vân Phong đi theo nhóm người kia là làm cái gì?
Đi theo nhóm người kia đông quải tây quải, lừa gạt đến một nơi góc hẻo lánh, bên này đã có rất ít người trải qua, Vân Phong dừng bước, đi về phía trước bốn người quay đầu lại, Triều Vân phong đi tới, "Các ngươi đi theo chúng ta là muốn làm cái gì?" Tướng mạo luôn vui vẻ nữ hài nhi cau mày hỏi một câu, sau lưng ba người đều là mặt thần tình phòng bị.
Vân Phong nhún nhún vai, "Chỉ là thuận đường thôi."
"Thuận đường sẽ tiện đường đến này cái địa phương sao? Ngươi cho chúng ta là ngu ngốc?" Tính khí rất bạo phát nam sinh gầm nhẹ một câu, một đôi mắt nhìn Vân Phong, rất là căm tức dáng vẻ.
"Các ngươi cần gì mình dò số chỗ ngồi đây?" Khúc áo lam ở một bên nói một câu, nhẹ giọng cười một tiếng, "Chúng ta cũng không nói các ngươi là ngu ngốc a, là chính các ngươi thừa nhận."
"Ngươi nói cái gì!" Tính khí rất bạo phát nam sinh trong khoảnh khắc liền bị đốt hỏa khí, thân thể vừa động sẽ phải xông lên, bị nữ hài nhi kéo, "Ngươi quên lão sư phân phó sao!"
"Nhưng là bọn hắn. . . . . . !" Đô Kỵ đến trên đầu nữa à! Dữ dội tính khí nam sinh giận dữ hừ một tiếng, cuối cùng lui về, Vân Phong nhìn không khỏi đáy lòng than một tiếng, nhưng đáng tiếc a, mới vừa rồi lập tức liền có thể động thủ , nữ sinh kia ngược lại rất là bảo trì bình thản a.
"Các ngươi là Carling đế quốc tuyển thủ dự thi thôi." Nữ hài tử nói một câu, Vân Phong khẽ giật giật lông mày ngọn núi, không nói gì, nữ hài nhi nở nụ cười, "Chúng ta là thánh diệu đế quốc tuyển thủ dự thi , hạnh ngộ."
Thánh diệu đế quốc. . . . . . Vân Phong ở trong lòng lẩm nhẩm một tiếng, đột nhiên xòe bàn tay ra, "Mũi tên lửa, đi." Đang lúc mọi người cũng không có phản ứng lại thời điểm, Hỏa Nguyên Tố ngưng kết thành mũi tên đã đột nhiên tuôn ra, thẳng tắp hướng nữ hài tử bay đi!
Nàng đang làm gì! Vân bay lên, trạch nhưng, Mộ Dung Vân Thiên đều là mở to hai mắt, mũi tên lửa xuất hiện tốc độ nhanh, khiến nữ hài tử chỉ có thể trơ mắt nhìn hỏa chi tiến hướng tự bay , "Khốn kiếp!" Một tiếng bạo hống, chỉ nghe"Ầm!" một tiếng, mũi tên lửa ở nữ hài nhi trước mặt một mét cự ly hạ đột nhiên bể ra, một thanh Trường Đao chắn nữ hài nhi trước mặt của, đem mũi tên lửa thế công phá giải.
Tính khí rất bạo phát bé trai mặt lửa giận nhìn Vân Phong, những người khác tất cả đều là phản ảnh tới đây, nữ hài nhi sắc mặt của lập tức âm lãnh xuống, "Người cái này là làm cái gì? Động thủ?"
Vân Phong ha ha một tiếng cười, trong lòng bàn tay trong nháy mắt lại ngưng tụ ra Hỏa Nguyên Tố, nữ hài tử nhìn thấy vẻ mặt vừa tối hạ mấy phần, sau lưng nàng mấy người lập tức lấy ra từng người vũ khí, tùy thời chuẩn bị khai chiến!
Vân bay lên, trạch nhưng cùng Mộ Dung Vân Thiên nhìn thấy Vân Phong như vậy, mặc dù nghi ngờ trong lòng, chỉ là cũng chuẩn bị xong tùy thời chiến đấu, Vân Phong nếu nâng lên lần tranh đấu này, đánh liền một cuộc tốt lắm!
Trong lòng bàn tay Hỏa Nguyên Tố vui mừng mau toát ra, chớp động ánh sáng chói mắt sáng, Vân Phong nhếch môi cười, "Carling thói quen, lên tiếng chào hỏi mà thôi."
Như vậy chào hỏi phương thức, Carling đế quốc lúc nào thì từng có rồi hả ? Vân bay lên bọn người hơi hơi sững sờ, mặt của cô gái sắc hoàn toàn đen xuống, "Nói như vậy, chúng ta cũng muốn lấy giống nhau phương thức, lên tiếng chào hỏi mới được a."
Vân Phong cười cười, "Tự nhiên muốn làm gì cũng được."
Nữ hài tử trầm mặc mấy giây, như bây giờ tình hình xem ra là không tránh khỏi, đối phương rất rõ ràng ngay cả có tính trêu chọc bọn họ ra tay, nếu như bọn họ rút lui, đoán chừng đối phương cũng sẽ đuổi theo, đã như vậy. . . . . .
"Sẽ để cho chúng ta hảo hảo lên tiếng chào hỏi, cùng Carling những người bạn này, động thủ!" Nữ hài tử ra lệnh một tiếng, ba bé trai đều là lộ ra ngay từng người vũ khí, "Tiêu Tiêu, sớm nên như vậy!" Tính khí rất bạo phát bé trai rất là hưng phấn gào to một câu, nữ hài tử đột nhiên cau mày, "Cẩn thận!"
Một đạo nhiệt độ nóng bỏng đột nhiên đánh tới, bốn người đều là lắc mình trốn một chút, Hỏa Nguyên Tố công kích hung hăng đập về phía mặt đất, trong nháy mắt, một mảnh nám đen liền xuất hiện tại trước mặt mọi người, mấy người đều là nhướng mày, cô gái suy tư chỉ mấy giây, nhanh chóng có phán đoán, "Nàng là Thất cấp Ma Pháp sư, để cho ta cùng nàng một chọi một! Sau lưng mấy liền giao cho các ngươi!"
"Tốt!" Ba bé trai đều là đồng thanh vừa hô, cô gái trong lòng bàn tay đột nhiên ánh sáng bắn ra bốn phía, một đoàn lóng lánh màu tím nguyên tố ở nữ hài nhi trong lòng bàn tay nhịp tim động, Vân Phong nhíu mày, hả? Lại là Lôi Nguyên Tố sao?
"Bốn đôi tứ, chúng ta dã công yên ổn điểm." Vân Phong đứng ở nơi đó, bỏ lại một câu, khúc áo lam lúc này lùi về phía sau một bước, đứng qua một bên, "Ta liền không nhúng vào, các ngươi tới."
Trạch nhưng cùng Mộ Dung Vân Thiên đã dẫn đầu xông ra ngoài, hai người lộ ra ngay vũ khí của mình đều là một thanh trường kiếm, hai người cấp chín cùng cấp tám thực lực tài nghệ lập tức bạo trào ra, lại đột nhiên liền quấn lấy ba chiến sĩ tiến công!
"Lôi Chi điện, đi!" Nữ hài tử đột nhiên quát khẽ một tiếng, màu tím Lôi Nguyên Tố xen lẫn tiếng sấm gào thét mà qua, giống như một cái nhỏ dài Long Cuồng mãnh liệt mà đến, vân bay lên đứng ở Vân Phong bên cạnh, Thủy Nguyên Tố phút chốc tự trong lòng bàn tay xuất hiện, "Thủy Chi Thuẫn!"
Lôi Nguyên Tố cùng Thủy Nguyên Tố lẫn nhau tiếp xúc, Thủy Chi Thuẫn mặt ngoài trong khoảnh khắc nổi lên mãnh liệt sóng gợn, vân bay lên nhíu mày, Vân Phong lôi kéo đại ca của mình đột nhiên chợt lóe, Thủy Nguyên Tố sau một giây bị Lôi Nguyên Tố mãnh liệt xuyên thấu, biến thành một mảnh giọt nước, tán lạc tại trên đất.
"Cấp tám Lôi Nguyên Tố Ma Pháp Sư, thực lực cũng coi như khó giải quyết, xem ra đại ca Thủy Nguyên Tố cùng Lôi Nguyên Tố tỷ thí, phải không đoạt lấy bất kỳ thượng phong rồi." Vân Phong trong đầu có một cách đại khái, nữ hài tử nhìn thấy vân bay lên cư nhiên sử dụng ra khỏi Thủy Nguyên Tố, cau mày, hai Ma Pháp Sư? ! Tầm mắt quét một bên khúc áo lam, còn có một đến nay không có ra tay, giá hạ tử khó làm.
"Đánh thật đúng là lửa nóng." Nhất phương tường cao trên đứng bốn người, một người trong đó đôi tay ôm ngực nhìn phía dưới chiến đấu.
"Thật muốn nhúng một tay, nhìn tay ta ngứa ngáy." Một nam sinh khác cười ha hả nói một câu, chà xát bàn tay của mình, hình như có chút nhao nhao muốn thử.
"Còn là an tĩnh xem đi." Một đạo nhẹ nhàng lời nói truyền đến, ba nam sinh đều là gật đầu, hết sức chuyên chú nhìn phía dưới chiến đấu, đột nhiên, một đôi tròng mắt đen giơ lên, cùng thiếu niên cặp mắt đúng lúc chống lại, cặp kia trong tròng mắt đen thoáng qua nhất mạt giảo hoạt ánh sáng, thiếu niên nhìn khẽ kinh ngạc, một giây kế tiếp, một đạo nóng bỏng màu đỏ nguyên tố gào thét mà đến.
"Phía trên xem cuộc chiến các vị, cũng xuống thôi."
Tập thứ ba Phong Vân tranh bá Chương Tam 16 khai chiến!
Nóng bỏng Hỏa Nguyên Tố từ mặt đất kêu đến trên tường, làm một đạo hài hước âm thanh, ở trên tường nguyên bổn định ngồi yên xem hổ đấu bốn bé trai cũng có chút nhếch nhác miễn cưỡng tránh ra, từ tường cao trên nhảy tới mặt đất.
"Xem cuộc vui nhìn đã nghiền sao?" Vân Phong dừng tay, chậm rãi xoay người hướng về phía bốn bé trai từ từ cười một tiếng, bốn bé trai đều là sắc mặt căng thẳng, không khỏi khẩn trương.
"Các ngươi. . . . . . Là áo Uy Đế nước tuyển thủ dự thi !" Đến từ thánh diệu đế quốc nữ ma pháp sư kinh ngạc khẽ gọi một tiếng, Vân Phong trong mắt nụ cười sâu hơn, Carling, thánh diệu, áo uy, trừ Già Diệp đế quốc bổn thổ ở ngoài, cái khác tam quốc tuyển thủ ngược lại lẫn nhau đụng cá mặt, mặc dù cũng không là Thập Nhân Chúng, Vân Phong khẽ quan sát một chút, chắc cũng là Tam Đại Đế Quốc quan trọng tuyển thủ gặp mặt.
"Các ngươi tiếp tục." Bốn bé trai trung gầy yếu cái đó quan sát một chút, bỏ lại một câu nói này sẽ phải xoay người rời đi, Vân Phong nhếch môi mà cười, trong lòng bàn tay Hỏa Nguyên Tố cực nhanh xuất hiện, tinh thần lực và nguyên tố giao dung độ đã đạt tới cảnh giới nào đó, điều động nguyên tố tốc độ có thể nói là tâm niệm vừa đến sẽ xuất hiện, tốc độ như vậy khiến nữ hài tử há to miệng.
"Cần gì phải đi? Đã đến như vậy rồi, liền cùng nhau náo nhiệt một chút thôi." Vân Phong trong lòng bàn tay Hỏa Nguyên Tố trong nháy mắt ngưng kết thành một mủi tên, gào thét đi, đánh tới hướng yếu đuối bé trai sau lưng của, "Cạch!" Một tiếng nguyên tố cùng kim loại va chạm mãnh liệt vang lên, thiếu niên trước người đột nhiên nhiều hơn một thanh trường kiếm, thân kiếm mặt ngoài khác thường khoan hậu, nhìn qua rất có sức nặng.
Truyện khác cùng thể loại
2383 chương
24 chương
3 chương
136 chương
111 chương