Thiên tài triệu hồi sư

Chương 189 : Chương 52.2

"Khúc Lam Y, rốt cuộc ngươi là nam nhân hay nữ nhân?" Vân Phong dừng bước, con người đen nhìn hắn chuyên chú, Khúc Lam Y đột nhiên nở nụ cười, khoé môi kia nhếch lên một độ cong trông rất đẹp mắt. Tay nắm tay Vân Phong lại dùng lực mà kéo nàng đến trước ngực mình, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Phong lập tức đỏ lên, bàn tay vung lên, không gian xung quanh hai người bị phong toả trong nháy mắt. Khúc Lam Y nhìn thấy, khoé môi lại thoáng qua ý cười xấu xa: "Tiểu Phong Phong đây là muốn ở riêng một chỗ với ta sao?" Vân Phong đỏ mặt muốn rụt tay mình về, nhưng Khúc Lam Y lại không chịu thả ra, lại dùng sức mà đè nàng ở trước ngực mình, Vân Phong chỉ cảm thấy có thứ gì mềm mại dưới tay, đó thật sự là cảm giác chân thật. Vân Phong không khỏi sửng sốt, tay lại nhéo nơi mềm mại này thêm hai lần nữa, Khúc Lam Y hờn dỗi nói một tiếng: "Nhẹ chút." Mặt Vân Phong bạo hồng, bàn tay kia rụt trở nhanh như tia chớp: "Khúc Lam Y, đồ biến thái nhà ngươi!" Đồ nam không ra nam nữ không ra nữ! Khúc Lam Y cười ha ha, tiếng cười cao giọng chỉ thuộc về nam tử vang lên. Cánh tay dài duỗi ra ôm cả người Vân Phong vào lòng, tay ôm chặt vòng eo của nàng mà nhốt chặt nàng vào trong ngực, lại tiếp xúc với thân thể của Khúc Lam Y một lần nữa, Vân Phong lại cảm thấy khác thường rõ ràng. Cảm xúc mềm mại vừa rồi đã không còn nữa, trước ngực là một mảnh bằng phẳng, đây là bộ ngực mà chỉ nam tử mới có. Ngón tay của Khúc Lam Y nhẹ nhàng mà lướt trên đôi má của Vân Phong, động tác cợt nhả khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Phong vẫn chưa kịp bớt đỏ lại tăng thêm mấy phần. Không đợi Khúc Lam Y có thêm hành động gì, Nhục Cầu trên vai lại hung tợn không khách sao mà cắn một miếng. Khúc Lam Y lạnh tay lẹ mắt buông Vân Phong ra, dáng vẻ có hơi chút bất mãn: "Ham muốn chiếm hữu của vật nhỏ kia có phải là đã mạnh quá rồi hay không? Ta đã hoàn toàn là người của ngươi rồi, tất nhiên với mọi người cũng không còn là người ngoài, lại vẫn đối xử với ta như vậy?" Nhục Cầu hơi há mồm, răng nanh nhỏ trong miệng lại bắt đầu loé sáng, hệt như đang thị uy với Khúc Lam Y. Muốn chạm vào Vân Phong sao, nàng ấy là của ta! Nhục Cầu cứ nhe răng mà nhìn Khúc Lam Y. Khúc Lam Y không khỏi nhếch môi, Vân Phong rời khỏi cái ôm của kẻ nam không ra nam nữ không ra nữ này, cuối cùng đầu óc cũng trở nên yên tĩnh. "Tiểu Phong Phong, ta thật sự là nam nhân hàng thật giá thật, nếu nói như ngươi không tin, thì hoan nghênh ngươi tới kiểm tra chân thân đấy!" Khúc Lam Y cười quyến rũ với Vân Phong, Vân Phong chỉ cảm thấy khí lạnh lại quét qua toàn thân. Con ngươi đen liếc trừng Khúc Lam Y một cái, tay vung lên, cấm chế khoogn gian được giải trừ. Vân Phong xoay người đi về phía Xuân Phong trấn. Khúc Lam Y cười ha ha tiến lên, đi theo bên người Vân Phong, tầm mắt nhìn về Xuân Phong trấn: :Giờ cũng là lúc nên suy tính đến một chuyện khác rồi." Giọng nói của Khúc Lam Y truyền đến chậm rãi như tiếng gió. Đôi mắt đen của Vân Phong cũng quét về phía trước, không quay đầu: "Ừ, theo tin tức thì vẫn còn mấy tháng nữa, chuyến thăm dò di tích Vạn thần sẽ bắt đầu." Hoàng thất Tạp Lan bị diệt vong, tư cách thăm dò này tất nhiên cũng sẽ rơi vào tay hai đại gia tộc đang kìm chế lẫn nhau kia. Lúc trước sở dĩ hai đại gia tộc hoàn toàn trở mặt với hoàng thất Tạp Lan thậm chí về sau cũng muốn làm ô uế toàn bộ thanh danh của hoàng thất Tạp Lan, hơn một nửa nguyên nhân cũng là vì di tích Vạn thần này. Hai đại gia tộc đã bị hành vi ích kỉ của hoàng thất Tạp Lan chọc giận. Hiện tại thì không tệ, tư cách thăm dò này mỗi nhà chia một nửa, cũng đều hoà thuận vui vẻ. Trong tính toán của Vân Phong, chắc chắn hai địa gia tộc cũng sẽ không quên sự tồn tại của một gia tộc như Vân gia, đều luôn tận lực muốn lấy lòng. Với danh sách thăm dò di tích này cũng phải đau đầu một hồi, lúc trước Vân Phong đã đề bạt với đế vương Tạp Lan về mấy danh ngạch, lúc này không cần tốc nhiều công sức lại vẫn có thể lấy được rồi. Bởi bây giờ là tam đại đế quốc cùng thăm dò, đương nhiên danh ngạch sẽ bị hạn chế. Trải qua thương nghị đã quyết định, mỗi đế quốc chỉ được phái ra mười thành viên đi thăm dò. Đối với Đức gia và Thương gia của Phong Vân đế quốc mà nói, tuy mỗi gia tộc chỉ có năm danh ngạch nhưng đó cũng là đủ nhiều rồi. Dù sao bọn họ cũng chỉ là gia tộc, căn bản không thể sánh với nội tình của các đế quốc khác, ngay cả thực lực của thành viên trong gia tộc cũng không quá cao, muốn đưa ra cường giả đồng dạng cũng thật sự khó khăn. Vân Phong đương nhiên sẽ là đối tượng mà bọn hắn mượn sức. Tính cách của Vân gia càng không cần phải nói, hai gia tộc bọn họ cũng không muốn giẫm lên vết xe đổ. Bọn hắn phóng khoáng hùng hồn truyền một ý kiến tới, muốn bao nhiêu danh ngạch thì cứ việc nói, hai đại gia tộc cũng hào phóng một hồi. Tất nhiên Vân Phong cũng biết một khi bản thân đã nắm những danh ngạch này thì cũng cần phải trả giá chút đỉnh, nói ví dụ như phải chia những thứ mình kiếm được khi thăm dò một chút, nói như phải vì hai đại gia tộc này mà mang lại chút lợi ích. Lúc trước Vân Phong muốn ba danh ngạch, bây giờ vẫn chỉ muốn ba cái. Hai đại gia tộc cũng có chút không cam lòng, nhiều hơn vài chỗ nữa không phải tốt hơn sao! Nhưng Vân Phong lại cự tuyệt rõ rnafg, hai đai gia tộc cũng không con cách nào khác, chỉ có thể suy nghĩ làm cách nào mới có thể tìm cường giả đến. Lần thăm dò này đúng là ba đại đế quốc cùng đi, nhưng nội tình hiện tại của Phong Vân đế quốc lại không bằng hai nước khác, trong việc thăm dò lần này phải chịu thiệt là điều tất nhiên rồi. Ba danh ngạch tất nhiên Vân Phong đã có tính toán sẵn, phụ thân không có khả năng đi theo, ông muốn trấn thủ Vân gia. Khúc Lam Y chắc chắn sẽ đi, xem dáng vẻ Sắc kim đại thúc cũng sẽ không đi, hiển nhiên cũng chỉ có mình hắn. Dù đa số Long tộc đều tham lam, nhưng dị số như Ngao Kim vẫn đáng để nói. Về phần đại ca và Tiểu Cẩm, trong lòng Vân Phong nổi lên ý cười, cũng có biện pháp để đi cùng. Thời gian đến lúc thăm dò di tích còn hai tháng, mỗi đế quốc đều khua chuông gõ mõ mà chuẩn bị, tất cả mọi người đều muốn đạt được lợi ích lớn nhất trong lần thăm dò này. Vân Phong đưa đống vũ khí cửu khổng kia cho Dong Binh Đoàn Hồng Phong, các dong binh trong Hồng Phong lập tức lại sôi trào lên, mọi người đều cảm thấy năng lực của tiểu thư nhà mình càng ngày càng lớn rồi. Triệu Minh Khải và Vương Minh cũng có được vũ khí cấp bậc quân chủ, hai người tất nhiên cũng không cần phải nói, đối với Vân Phong, đối với Vân gia lại càng cảm kích, lòng trung thành của bản thân cũng càng kiên định. Mà Chính Nhiên tiên sinh quả nhiên là cao thủ, lúc nhận được vũ khí cấp bậc quân chủ của Vân Phong cũng không có nhiều cảm xúc, chỉ là không ngừng gật đầu khen ngợi. Vân Phong quả nhiên là hậu bối kiệt xuất, phóng mắt khắp Đông đại lục bất luận là một kẻ tự xưng là thiên tài nào cũng không sánh bằng Vân Phong, cũng không có được thành tựu như nàng bây giờ. Vân Phong nói chuyện phiếm với Chính Nhiên vài câu, Chính Nhiên cũng biết chuyện thăm dò di tích Vạn Thần, dặn dò Vân Phong vài câu, Vân Phong đều cười đáp lại. Hiện tại ,ọi chuyện đều đã chấm dứt, bên trường Ma Tang vẫn đang mong Vân Thăng cùng Vân Phong trở lại tu tập. Phó hiệu trưởng vui tươi hớn hở mặc kệ mọi thứ, còn Thái Đức lại một lòng ngóng trông Vân Phong sớm trở về. Còn thời gian hai tháng rảnh rỗi, Vân Phong định sẽ ở nhà, lợi dụng khoảng thời gian này mà nâng cao kỹ thuật dung hợp nguyên tố một chút. Còn Khúc Lam Y lại bế quan tu luyện, Ngao Kim cũng như vậy, còn có Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm. Vân Phong cười cười, tất cả mọi người chịu khó như vậy, nàng cũng phải như thế rồi. Trong phòng Vân Phong ở Vân gia, hai quả cầu nguyên tố nhỏ như quả nho đang tuôn ra từ trong lòng bàn tay nàng, một quả màu đỏ sáng ngời và một quả sắc xanh nhàn nhạt. Đoạn thời gian này Vân Phong đã thử dung hợp những loại nguyên tố không giống nhau, đều là dung hợp hai loại nguyên tố cũng một chỗ. Mỗi loại nguyên tố đều xuất hiện hiệt quả ngoài dự đoán của mọi người, cũng có nhiều sai lầm khiến Vân Phong suýt nữa đã làm nổ gian phòng này của mình. Nhục Cầu cũng cách xa một chút để phòng thân, bởi vì đã có một lần ngoài ý muốn khi dung hợp, nguyên tố lại bay đến trên người Nhục Cầu. Tuy không tạo ra tổn thương thực chất gi, nhưng vẫn khiến cho Nhục Cầu có chút căm tức, tựa hồ vô cùng đau lòng cho bộ lông của mình. Nói ra bộ lông của Nhục Cầu quả thật rất trơn mượt, nhìn qua không khác gì ma sủng mà những kẻ có tiền mới mua được. Đương nhiên, Nhục Cầu cũng là một thứ hàng tốt, dù sao đồ ăn của nó cũng là khoáng thạch cao cấp, đặc biệt. Đây là lần thử mới nhất của Vân Phong, hoả nguyên tố, thuỷ nguyên tố. Hai loại nguyên tố này mà dung hợp lại với nhau thì sẽ có hiệu quả gì đây? Vân Phong đã dung hợp rất nhiều tổ hợp trong số năm loại nguyên tố, điều này cũng làm cho ma pháp của Vân Phong càng trở nên đa dạng, càng trở nên kinh người. Hiện tại đây là lần đầu Vân Phong dung hợp hai loại nguyên tố này, sẽ xuất hiện hậu quả gì Vân Phong cũng không hề biết. Năng lượng của hai loại nguyên tố này rất nhỏ, Vân Phong cũng chỉ thử mà thôi, nếu thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì cũng kịp thời cứu chữa. Thả lỏng tâm tình, Vân Phong chậm rãi hoà hai luồng nguyên tố trong lòng bàn tay lại với nhau. Thân thể mềm như nhung của Nhục Cầu dịch qua bên cạnh, mắt to chớp chớp vài cái, chuẩn bị tư thế sẵn sàng chạy trốn. Vân Phong bất đắc dĩ liếc nó vài cái, đột nhiên khẽ nén hai luồng nguyên tố trong lòng bàn tay! Bài xích, kháng cự, đây là cảm giác mà năng lượng của mỗi lần dung hợp nguyên tố truyền lại cho Vân Phong. Giờ sự bài xích và kháng cự lại càng tăng lên, xung khắc như nước với lửa. Nước và lừa là khắc tinh của nhau, dung hợp hai loại nguyên tố này voà nhau, sức mạnh bài xích đương nhiên sẽ mạnh hơn gấp bội so với trước. Càng khó khăn hơn so với bất kì một lần dung hợp nguyên tố nào khác trước kia! Đó là ý nghĩ trong lòng Vân Phong, tuy hai loại nguyên tố chỉ lớn bằng một quả nho, nhưng lại khiến bàn tay thậm chí là cả cánh tay của Vân Phong cảm thấy vô cùng đau nhức, đây chính là cảm giác mà chỉ khi dùng đại chiêu mới có thể truyền đến! Con ngươi đen của Vân Phong nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay của mình, hai luồng nguyên tố đang không ngưng rít gào, điên cuồng mà kháng cự lẫn nhau. Vân Phong hung hăng cắn răng, tay lại càng dùng sức mà hợp lại với nhau, liều chết muốn hai luồng nguyên tố này thừa nhận lẫn nhau! Đau, sự đau đớn kịch liệt truyền đến từ bàn tay, mồ hôi trên trán Vân Phong không ngừng nhỏ xuống, hai luồng nguyên tố cũng không ngoan ngoãn nghe lời như thường ngày, vẫn còn đang kháng cự, tựa hồ mặc kệ Vân Phong có dùng bao nhiêu lực thì chúng vẫn không khuất phục! "Tiểu tử kia, nhắm mắt lại!" Tiếng của tổ tiên từ trong đầu truyền ra, Vân Phong lập tức nhắm mắt lại, xung quanh đều trở nên tối tăm. Bỗng nhiên, hình ảnh phản chiếu của hai loại nguyên tố đang bị nàng dung hợp lại hiện ra ngay trước mắt, toàn bộ đều trở nên không giống với lúc trước! Vốn là hai loại năng lượng nguyên tố được ngưng tụ thành hình cầu, giờ phút này trong thế giới đen tối của Vân Phong, tất cả đều bị phân tán ra từng chút một. Hai loại nguyên tố trong tầm mắt của Vân Phong lúc này đều đã biến thành những điểm nhỏ rời rạc, không ngừng khuếch tán, một chút nguyên tố này không ngừng bắt đầu chống lại nguyên tố khác. Vân Phong cẩn thận quan sát, đột nhiên một tia sáng loé lên trong đầu! Nếu hoàn toàn khiến những điểm nguyên tố này trở nên hỗn loạn, khiến chúng không thể ngưng tụ lại một chỗ nữa, sau đó lại sắp đặt một lần nữa... Tinh thần lực của Vân Phong ngưng tụ thành một bàn tay vô hình, dựa theo suy nghĩ của Vân Phong mà xáo trộn hoàn toàn hai loại nguyên tố đang được dung hợp lại với nhau kia. Trong thế giới tối đen trước mặt, tràn ngập vô số những điểm xanh đỏ, sau khi bị xáo trộn lại càng có vẻ hỗn loạn khác thường, bàn tay tinh thần lực to lớn lại nhanh chóng dung hợp những điểm nguyên tố này lại một lần nữa, sắp đặt chúng lại vào nhau. Tuy đâu đó vẫn còn bài xích, nhưng không có tập thể để ngưng tụ lực lượng, chúng chỉ có thể để mặc cho Vân Phong bài bố! Được! Con ngươi đen của Vân Phong đột nhiên mở ra, toàn bộ cảnh vật lại đập vào tầm mắt. Chậm rãi mở lòng bàn tay đang đan vào nhau kia, hai loại nguyên tố vừa rồi vẫn còn không ngừng bài xích lẫn nhau giờ đã dung hợp vào nhau một cách hoàn mỹ. Màu xanh và đỏ lần lượt thay đổi cho nhau, màu sắc như bảo thạch lộng lẫy động lòng người, chớp hiện ánh sáng nhẹ nhàng. Trong lúc không ngừng thử dung hợp, Vân Phong đã dần nắm được bí quyết. Cũng trong nháy mắt vừa rồi, nàng đã hiểu được kỹ thuật để dung hợp nguyên tố! Năng lượng nguyên tố đã được dung hợp một cách hoàn mỹ trong lòng bàn tay đột nhiên lay động vài cía, vẻ mặt Vân Phong trở nên căng thẳng, thâm kêu không xong, năng lượng dung hợp của hai loại nguyên tố đã nóng lòng muốn thử bộc phát ra rồi. Hiện tại Vân Phong cũng không kịp làm gì, nếu thứ này nổ tung, cả Vân gia cũng sẽ bị nàng huỷ đi! "Vù--!" Một bóng đen xuất hiện bên cạnh Vân phong, Vân Phong chỉ cảm thấy một vật gì đó ấm áp rơi vào trên tay của mình. Vừa nhìn kỹ, Nhục Cầu đã mở cái miệng rộng mà trực tiếp nuốt tất cả nguồn năng lượng nguyên tố hỗn hợp kia!