Thiên Tài Cuồng Phi
Chương 26
Trong rạp lá trúc thơm ngát ngập tràn căn phòng, Bắc Ảnh Thần nhàn nhạt phẩm nước trà, tựa hồ như không bị ảnh hưởng bởi sự ồn ào bên ngoài, nhẹ nhàng thả chén sứ trên tay xuống rồi nhìn thẳng vào hai người đối diện; “Hai vị, viên đan dược này nên xứng với người tài, cũng đừng trách bổn tướng quân chen vào một chân.”
Thanh âm lảm đạm như gió lúc có lúc không truyền tới tai hai người.
“Ha ha, Bắc Ảnh tướng quân nên có hứng thú với việc đan dược kia thì bản thái tử chỉ có thể nhịn đau mà bỏ qua thứ yêu thích rồi.” Hiên Viên Triệt nắm chặt bàn tay, miễn cường cười hai tiếng, vào lúc hắn mới được lập làm thái tử Hiên Viên Chiến đã từng âm thầm dặn dò hắn không nên đắc tội với Bắc Ảnh Thần nếu không toàn bộ quốc gia này sẽ bị huỷ trong tay hắn.
Giờ phút này Bắc Ảnh Thần muốn đan dược kia hắn dám tranh đoạt sao? Mặc du vô cùng không can tâm tình nguyện cũng phải buông tay.
“Một vạn năm ngàn lượng hoàng kim.” Hiên Viên Bình nheo mắt, hắn muốn làm xấu mặt Hiên Viên Triệt đây mà.
Bắc Ảnh Thần muốn mở miệng, một âm thanh hào hùng khí khái bỗng nhiên truyền từ ngoài vào: “Bắc Ảnh tướng quân, có thể làm phiền ngài một lát không?”
Nhưng chủ nhân của âm thanh ấy cũng không đợi Bắc Ảnh Thần trả lời đã tự tiện bước vào. Đập vào mắt là một bộ xiêm y màu da cam, tiếp tục nhìn lại thấy một nữ tử có dung mạo cực kì mị hoặc, trên mặt không kiên nhẫn nói: “Thì ra là Niệm Khê lão bản, không biết Niệm Khê lão bản đến đây có chuyện gì chỉ giáo?”
Nữ tử này ở Hiên Viên quốc cũng xem như có chút danh tiếng, bởi vì bất kể là dung mạo hay thủ đoạn đều là nhân tài kiệt xuất, huống chi nàng ta còn đến từ Niệm gia.
Niệm gia, là gia tộc võ giả lớn nhất ở Hiên Viên quốc, cường giả xuất hiện tầng tầng lớp lớp, vì quốc gia mà cung cấp không ít người, ở Hiên Viên quốc Niệm gia này chỉ nghe theo mệnh lệnh của Hiên Viên Chiến mà thôi. Cho dù là Hiên Viên Bình bọn họ cũng không để vào mắt.
Bắc Ảnh Thần cảm thấy khó hiểu, hắn và Niệm Khê không có quan hệ gì sao nàng ta lại một mình tới tìm hắn?
“Chỉ giáo thì không dám.” Niệm Khê chậm rãi bước tới, ngồi trên mặt bàn tay cầm bình sứ để trước mặt Bắc Ảnh Thần: “Chỉ là có một vị khách nhân nói ta đưa ba viên đan dược này cho người, nàng nói phu nhân đang mang thai nếu uống hai viên đan dược màu đỏ chắc chắn rất có ích còn một viên khác tặng cho tướng quân.”
Đan dược? Bắc Ảnh Thần khẽ giật mình, dừng mắt ở bình sứ, cũng không vươn tay ra lấy, trầm tư một lát mới mở miệng: “Thật xin lỗi, làm phiền Niệm Khê lão bản đi không một chuyến ngươi vẫn nên thu hồi lại đi, Bắc Ảnh Thần ta không tiếp nhận những thứ không rõ lai lịch.”
“Ha ha, Bắc Ảnh tướng quân yên tâm đi,” đoán trước sẽ biết phản ứng của Bắc Ảnh Thần sẽ như vậy, Niệm Khê không nhanh không chậm nói: “Đây là một vị cố nhân đưa cho tướng quân, nếu tướng quân có đan dược này có thể tăng cường huyền khí huyền giả, tận dụng thời cơ cũng không mất mát điều gì, sao tướng quân không thử tin tưởng một lần?”
Đan dược có thể tăng cường huyền khí huyền giả? Lần nãy, tâm tình Bắc Ảnh Thần cũng có biến động. Mặc dù gia tộc Bắc Ảnh cũng có Luyện Đan sư nhưng cũng có thể điều chế ra ít thuốc trị thương hoặc đan dược đột phá võ giả, nhưng lại không có cách nào luyện được đan dược gia tăng huyền khí, mà người này lại cho mình? Nàng* (*nàng này là do ng edit biết là con gái, còn BAT hoàn toàn không biết nên cũng có thể gọi là “Hắn” hoặc “y”) có thân phận như thế nào? Có quan hệ gì với mình không?
“Đúng rồi,” đôi mắt luân chuyển, trong đó có tia sáng khác thường đảo quanh: “Vị khách nhân kia còn nói lệnh ái có thiên phú trác tuyệt, cố ý thu làm đồ đệ.”
“Tiểu Ly nhi?” Nghe vậy, Bắc Ảnh Thần bừng tỉnh ngộ, con ngươi một mảng thanh tịnh: “Khó trách….”
Nói cái gì là cố nhân chẳng qua là nhìn trúng con gái hắn nên muốn dùng đan dược thu mua lòng người. Tiểu Ly nhi rời đi thật lâu cũng không thấy trở lại, chắc hẳn đã xảy ra chuyện gì đó mà hắn không biết nhưng việc này đối với Dạ Nhược Ly là chuyện tốt, hắn không cự tuyệt nữa, dù sao người làm phụ thân sao có thể ngăn cản bước tiến của con gái chứ?
Ánh mắt lại nhìn về bình sứ, bất kể là thật hay giả hắn cũng nguyện ý thử một lần, chỉ có thực lực cường đại mới có thể bảo vệ tốt cả nhà.
Hít sâu một cái, Bắc Ảnh Thần nhận lấy bình sứ đổ ra một viên đan dược màu vàng, bỏ vào trong miệng ngay lập tức hoá thành một dòng mát lạnh khí tức ôn nhuận tập trung vào đan điền, Bắc Ảnh Thần cảm nhận rõ ràng huyền lực trong cơ thể đang dần gia tăng, mặc dù không trực tiếp đột phá nhưng cũng tới giới hạn để đột phá.
Cảm nhận sự biến hoá của cơ thể, nội tâm Bắc Ảnh Thần vui vẻ, ngăn cản sự phấn khích, khẽ ngẩng đầu ánh mắt nhìn Niệm Khê: “Giúp ta chuyển lời cảm tạ đến vị cố nhân kia.”
“Tốt, ta xin cáo từ.” khoé môi tươi cười mở rộng, Niệm Khê nhìn Bắc Ảnh Thần rồi sau đó lui ra ngoài.
“Một vạn năm ngàn lượng hoàng kim, còn có… còn có ai trả giá cao hơn không? Một vạn năm ngàn lượng lần thứ nhất, một vạn năm ngàn lượng lần thứ hai, một vạn năm ngàn lượng lần thứ …”
Âm thanh bên ngoài kéo suy nghĩ của Bắc Ảnh Thần trở về, hắn cười lạnh một tiếng ngón tay thon dài chạm vào mặt bàn nhàn nhạt thốt ra: “Mười vạn lượng hoàng kim.”
Sắc mặt Hiên Viên Bình biến đổi, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào rạp Bắc Ảnh Thần, cắn chặt răng nói: “Hai mươi vạn lượng hoàng kim.”
Bắc Ảnh Thần chết tiệt, sớm muộn gì cũng có một ngày y sẽ cho hắn chết không chỗ chôn!
“Vương gia, ngươi thắng,” Bắc Ảnh Thần nhẹ nhàng cười cười, nhưng lời nói ra suýt nữa là Hiên Viên Bình thổ huyết: “Nói thật, đối với viên đan dược có thể đột phá võ giả này ta hoàn toàn không có hứng thú, chỉ là thấy báo giá thú vị cho nên mới chen chân vào, nếu vương gia đã yêu thích như thế cũng không thể không niệm tình mà nhường cho vương gia.”
Bàn tay nắm chặt lại, Hiên Viên Bình yên lặng một lúc lâu mới lên tiếng: “Bắc Ảnh Thần, xem như lần này ngươi lợi hại.”
“Quá khen,” Bắc Ảnh Thần phảng phất như không nghe thấy tia căm hận của Hiên Viên Bình, chắp tay, nhẹ nhàng cười nói: “Vương gia khích lệ như vậy thật sự gãy chết bổn tướng quân, dù sao bổn tướng quân cùng vương gia so sánh có chút thiệt thòi cho ngươi rồi.”
Hiên Viên Bình tức khí ngậm miệng lại, nếu tiếp tục nói chuyện cùng hắn sớm muộn gì cũng bị làm cho tức chết.
“Cha dượng thật là…”Dạ Nhược Ly ở phòng bên nghe hai người nói chuyện cũng buồn cười lắc đầu, ngẩng đầu lên thấy Niệm Khê bước vào khiến cho Thanh Long đang định mở miệng nói ngay lập tức biến thành vòng ngọc quấn vào tay Dạ Nhược Ly.
Niệm Khê đem phản ứng của Bắc Ảnh Thần và lời nói dối của mình nói cho Dạ Nhược Ly biến, sau khi nói xong nàng ta thu lông mày suy nghĩ sâu xa: “Dạ tiểu thư, đan dược kia Bình vương gia đã lấy được, để Bình vương gia tăng cường thực lực như vậy, chẳng phải là…”
“Không,” Dạ Nhược Ly vuốt ve vòng ngọc Thanh Long, con ngươi đen xoẹt qua tia tính toán: “Tất cả đều nằm trong dự đoán của ta, theo tính cách của Hiên Viên Bình chắc chắn hắn sẽ chờ thực lực cường đại mới dùng viên đan dược này, hắn sẽ đem viên đan dược trân quý đó cất giấu ở nơi nào đó trong Bình an vương phủ, nếu người khác biết được phủ của hắn có còn bình an?”
Niệm Khê kinh ngạc mở to hai mắt, phát hiện ra nàng ta không thể lí giải nỗi Dạ Nhược Ly, tâm tư thâm trầm như nàng ta cũng không khỏi bội phục người thiếu nữ này.
Truyện khác cùng thể loại
93 chương
22 chương
21 chương
10 chương
68 chương