Edit+Beta:Tieumanulk Thanh Phong Tuấn mua một túi thuốc cảm phong phú,thời điểm trả tiền mới phát hiện Diệp Vị Ương thật bỏ vào bóp hắn rất nhiều tiền lẻ,có thể nói trả lại tất cả tiêu phí ở khách sạn. Hắn không kiềm được vừa bực mình vừa buồn cười,tức giận vì Diệp Vị Ương khách sáo với hắn.Cười vì cô ấy ngoài có vóc dáng cao ráo của một người mẫu,nhìn lại thì ra là một nhóc con non nớt,thật sự không ngờ cô còn có thể đánh nhau,có cốt khí còn có chút xíu tính quật cường. Nhưng một giây tiếp theo,ánh mắt của hắn lại tối sầm,thậm chí hoàn toàn có thể nói nghiêm túc.Bởi vì hắn phát hiện không thấy. . . . . . chiếc nhẫn trong bóp tiền! Ví tiền của hắn toàn thế giới không xuất bản thiết kế bằng da thật,để một chiếc nhẫn kim cương bên trong cũng không làm ảnh hưởng mặt ngoài của bóp da, cũng không thể dễ dàng rơi ra ngoài.Trừ phi. . . . . . Trừ phi người đụng vào bóp hắn lấy đi nó. Diệp Vị Ương. Chỉ có thể là Diệp Vị Ương. Trừ cô ta ra không có bất kỳ người nào động qua bóp tiền của hắn. Nói không ra cảm giác trong lòng,chỉ biết tốn rất nhiều lực mới miễn cưỡng kiếm chế xung động lập tức chạy đi chất vấn Diệp Vị Ương.Cô không biết chiếc nhẫn kim cương đó quan trọng với hắn đến cỡ nào. Nhưng nghĩ lại cảm thấy có thể là ý trời.Đã như vậy,chiếc nhẫn kim cương rơi vào trong tay Diệp Vị Ương,vậy sau này cô ta nhất định dây dưa với hắn,cô phải trả giá thật lớn,hơn nữa không còn có tư cách trách mắng và hối hận. Thanh Phong Tuấn ánh mắt phức tạp xách theo một túi thuốc cảm lạnh lùng nghiêm mặt rời khỏi,chủ tiệm bán thuốc thấy hắn ngây người,cho rằng hoa si rồi. Vậy mà khi hắn đi tới studio,thấy Đông Phương Thước và Diệp Vị Ương đã bắt đầu quay quảng cáo chính thức,không được quấy rầy,vả lại bởi vì yêu cầu quảng cáo cử chỉ động tác có chút thân mật,thấy cảnh đó trong lòng hắn nổi lên cơn giận,mặt không chút thay đổi lạnh lùng ném thuốc cho một Dạ Phi Phàm ngồi bên cạnh, nói bốn chữ: “Lát đưa cô ấy!” Sau đó không quay đầu lại bỏ đi. Trong hợp đồng hợp tác Thanh Phong Tuấn viết rất rõ ràng,hắn rất bận có rất nhiều chuyện hắn phải làm,thân là Đại Cổ Đông mới của tập đoàn Dạ Mị,hắn chỉ phụ trách chia lợi nhuận,có tới báo cáo hay không là tự do của hắn.Dĩ nhiên phàm có chuyện lớn cần quyết định người khôn khéo thông minh như hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua . Thấy Thanh Phong Tuấn ném thuốc cho hắn xong bỏ đi,thái độ lạnh lùng nào có thân thiện đôi bên cùng hợp tác? Trong lòng đương nhiên vô cùng không vui, nhưng bây giờ không thể lập tức phát tác,chỉ có thể cứng rắn nhịn xuống trước. Dạ Phi Phàm cầm gói thuốc trong lòng phiền muộn không thôi,cùng một dạng với Thanh Phong Tuấn,khi thấy Đông Phương Thước và Diệp Vị Ương quay quảng cáo dắt tay ôm eo,mặt cũng lập tức tối sầm! “Ngừng quay quảng cáo cho ta!” Hắn nhịn lại nhịn,cuối cùng không có phong độ của một đại tướng như Thanh Phong Tuấn,không có ẩn nhẫn tự nhiên cởi mở phúc hắc thâm tàng bất lộ như Thanh Phong Tuấn,trực tiếp lạnh lùng cắt đứt quảng cáo đang quay chụp thuận lợi. Biên tập phụ trách cắt nối quảng cáo và đạo diễn ngẩn người,nổi giận vô cùng,rõ ràng đang quay rất tốt,hai diễn viên cũng đang nhập vai,là cái tên ngu ngốc nào bảo hắn ngưng quay hả? Đạo diễn xoay người hung dữ,đứng thẳng vòng eo mập mạp,đang định mở miệng mắng to lại thấy người bảo dừng chính là đại tổng tài Dạ Phi Phàm,lời chất vấn nói đến khóe miệng chỉ có thể nhịn trở lại,đầu không khỏi rỉ mồ hôi lạnh,ấp úp hỏi: “Tổng. . . . . . Tổng tài,vừa rồi quay ngài không hài lòng sao? Theo cách nhìn vô cùng chuẩn của ngài,có gì cần chỉ giáo thêm không?” Dạ Phi Phàm vẻ mặt lạnh lùng,không khách khí chỉ về phía Diệp Vị Ương: “Cô ấy trang điểm quá đậm rồi,bảo thợ trang điểm lại cho cô ta!Đừng vì chuyện đó ảnh hưởng hình ảnh đẹp mắt của quảng cáo!” Đạo diễn trong lòng lập tức đổ mồ hôi ròng ròng !©¸®! Trời ạ, Diệp Vị Ương người ta trang điểm đậm chỗ nào? Rõ ràng vô cùng thanh thuần mà!Tổng tài rõ ràng cố tìm ra vụn nhỏ sai sót! Rốt cuộc ai đả chọc đến Dạ đại tổng tài rồi ah? Vừa nghĩ như thế,đạo diễn liền đem ánh mắt nhìn về Diệp Vị Ương,Diệp Vị Ương vẻ mặt vô tội,bày tỏ chuyện không liên quan đến cô. Ack,xem qua hôm nay quay quảng cáo vạn phần khó khăn rồi .