Có vài người chỉ cần một ánh mắt đã phá hủy tất cả,Thanh Phong Tuấn và Đông Phương Thước trong nháy mắt đã nhìn thẳng vào nhau,thay đổi rất nhiều việc cũng thay đổi rất nhiều nhịp điệu diễn biến.
Nụ cười dịu dàng của Đông Phương Thước trở nên quỷ dị,hắn mở miệng đầu tiên “Thanh thiếu,đừng quên hôm nay anh là chú rể,ánh mắt của anh nên dõi theo cô dâu xinh đẹp mới đúng,bạn gái của tôi tự tôi sẽ chăm sóc,nếu tiểu Diệp nói không khỏe,sắc mặt cũng tái nhợt,như vậy………..tôi đưa cô ấy tới phòng dành cho khách quý nghỉ một chút thứ lõi không tiếp được rồi!”
Nói xong hắn xoay người lại khoa trương trực tiếp đem Diệp Vị Ương ôm lấy!
Không ngờ Đông Phương Thước ở trước mặt người khác có thể hành động như vậy, bị hắn ôm ngang lên cơ thể Diệp Vị Ương trở nên cứng ngắc,cô vừa định giãy giụa,thế nhưng Đông Phương Thước lại giống như đã đoán trước dùng thanh âm chỉ có hai người mới nghe được thì thầm vào tai cô
“Muốn biết vị trí của mình trong lòng hắn thì hãy phối hợp với tôi”
Diệp Vị Uơng sửng sốt,lập tức bình tĩnh lại ngoãn ngoãn vùi ở trong ngực Đông Phương Thước. Đây là cách duy nhất,dù sao hôm nay nhất định cũng phải mạo hiểm một lần “”Cửu tử nhất sinh” hay “Tan xương nát thịt” cũng không có gì khác nhau! Nếu như Thanh Phong Tuấn thực sự không quan tâm tới cô, không tin cô,vậy cứ để trái tim lặng lẽ chết đi!
Ở góc độ của Thanh Phong Tuấn mà nhìn,chỉ thấy Diệp Vị Ương như chú chim nhỏ nép vào ngực Đông Phương Thước! Hắn vốn muốn tiếp tục nhẫn nhịn, muốn nhịn tới khi hôn lễ thuận lợi chấm dứt mới xử lý chuyện này thật tốt nhưng vừa nhìn thấy cô mặc lễ phục cùng Đông Phương Thước diễn màn khiêu vũ hoa lệ tình cảm trước mặt,hắn lại không cách nào nhịn nổi! Hắn một hỏi cô gái bình thường vẫn rất nghe lời tại sao lại không tin hắn rời khỏi biệt thự, tại sao lại phải cùngnngười con trai khác xuất hiện ở đây! Càng quá đáng hơn là tại sao lại để người con trai khác kéo tay cô,ôm eo cô, thậm chí……….bế cô lên? Cô và Đông Phương Thước đã quen nhau tới mức nào?
Một loạt vấn đề vướng mắt trong đầu khiến hắn muốn nổi điên! Nắm đấm của hắn siết chặt trong ống tay áo, có một cỗ tức giận ngập trời đang lên men đang dần dâng lên!
“Đứng lại! Vị Ương, hiện tại tốt nhất em nên cho tôi một lời giải thích hợp lý!” Dường như Thanh Phong Tuấn nghiến răng nghiến lợi nói chuyện, giờ phút này, có vẻ như hắn đã hoàn toàn quên mất hôn lễ đang diễn ra cũng quên mất hắn chính là nhân vật chính trong hôn lễ long trọng này! Hắn chỉ gắt gao nhìn vào khuôn mặt nghiêng nghiêng của Diệp vị Ương, ánh mắt kia nư muốn xuyên thủng da thịt cô thẳng vào trái tim cô!
Lần đầu tiên trong đời,Thanh Phong Tuấn lại vì chuyện này mất khống chế! Nhất cử nhất động của hắn đều đã khiến cho các vị khách cùng ký giả chú ý.
Mà lời nói của hắn cũng thành công khiến bước chân Đông Phương Thước đang ôm Diệp Vị Ương rời đi dừng lại,dùng ánh mắt ý bảo Diệp Vị Ương sắc mặt trắng bệch không cần trả lời,hắn trả lời thay bằng một câu mập mờ nồng đậm mùi thuốc súng “Giải thích? Thanh thiếu như anh đã thấy,tôi dẫ bạn gái của tôi thân mật tới buổi lễ kết hôn của anh cũng chân thành chúc phúc tân hôn vui vẻ!” Nói xong lại một lần nữa bước chân đi, lần này là sải bước không hề dừng lại.
Đầu ngón tay Thanh Phong Tuấn đã đâm sâu vào lòng bàn tay,máu tươi chảy xuống thế nhưng lại không hề biết! Hắn chỉ biết lúc này Diệp Vị
Ương có ý giữ trầm mặc, loại thái độ này của cô khiến hắn không thể lý giải được,coi như hôn lễ hôm nay hắn đã làm đau lòng cô,cô cũng không cần phải cùng người con trai khác tới đây,bình thường còn rụt rè sống nội tâm tới đây làm gì?
Đang nghĩ xem có nên đuổi theo hay không, lúc này cũng có mấy thộc hạ của tổ chưc ám ảnh vội vàng chạy tới, thậm chí trên mặt còn mang theo vết thương “Thiếu chủ! Xảy ra chuyện lớn rồi, Hàn Thiên Tuyết tiểu thư bị người ta đánh bất tỉnh mang đi,người đó thân thủ rất tốt,chúng tôi………..chúng tôi sợ đánh không trúng sẽ làm tổn thương tới hàn thiên tuyết tiểu thư cho nên không ngăn cản hắn! Còn nữa………..phòng khách quý trên lầu đang có người của lão gia mai phuc!”
Thanh Phong Tuấn nghe xong liền cau chặt lông mày nhìn theo hướng
Đông Phương Thước rời đi bước nhanh đuổi theo,vừa nói “Không cần quan tâm tới Hàn tiểu thư, người mang cô ấy đi sẽ chăm sóc cô ấy đàng hoàng, cô ấy rất an toàn. Hiện tại điều động toàn bộ chủ lực đi theo tôi!”
Nhưng……….vẫn muộn, khi Thanh Phong Tuấn đến chỉ thấy trước đó Diệp Vi Ượng đã trúng một cây kim độc của ông cụ,sau đó cả người cô ngã vào lồng ngực Đông Phương Thước!
Ông cụ thích nghiên cứu cơ thể người,nghiên cứu chế độc dược cùng với vũ khí sinh hóa, trời mới biết được ông ta phóng kim độc đáng sợ đến mức nào!
Hôn lễ trở nên náo loạn,rất dễ nhận thấy ộng cụ đối với hành động tạo phản của hắn vô cùng tức giận gào lên muốn hủy diệt tất cả,muốn lấy đi người hắn quan tâm nhất!
Mắt thấy ông cụ ra lệnh cho đám người một lần nữa bao vây lấy Diệp Vị Ương,Thanh Phong Tuấn chỉ có tể tạm tời ngăn cản không rảnh bận tâm tới trên lầu Đông Phương Thước đang ôm Diệp Vị Ương nhanh chóng rời đi!
Khi Đông Phương Thươc ôm Diệp Vị Ương bị trúng độc tới phòng khách liền gặp được rất nhiều nam phục vụ,những người này đều bị cô gái trong ngực hắn hấp dẫn,ngay cả nháy mắt cũng không có!
Một nam người hầu háo sắc lá gan có vẻ hơi lớn chạy đến nịnh nọt,xung phong nhận việc giống như muốn lái xe đến bãi đỗ xe,muốn đỡ lấy DIệp Vị Ương giảm bứt sức nặng cho ĐÔng Phương Thước mang giai nhân vào trong phòng nghỉ ngơi,cái này gọi là ngụy trang lễ phép công khai làm chuyện hạ lưu!
Không đợi hắn đến gầ ,một chữ đơn giản lạnh như băng lập tức vang lên “Cút!”
—————- Khí thế của Đông Phương Thước rất mãnh liệt, ánh mắt cũng rất lạnh rất có lực sát thương!
Cả đám người phục vụ đều kịch liệt run lên lăn một vòng xuống lầu,không dám tiếp tục mơ mộng hão huyền rồi lại bị đạn của ông cụ ngộ thương chết ngay tại chỗ! Mấy người kia sợ quá lập tức chạy trốn sang một bên!
Đông Phương Thước chỉ thàn nhiên liếc quá bốn phía,ánh mắt sắc bén băng hàn , giờ phút này sắc mặt hắn không chút thay đổi khiến mọi người run sợ lập tức dời tầm mắt không dám nhìn Doệp Vị Ương mê người thêm một cái nữa!
Có thể nói hôm nay thực sự xảy ra quá nhiều chuyện,trái tim chịu không được cũng có thể trước đó đi đường quá xa rách cả da chân,hoặc phơi mặt giữa trời nắng chói chang,tới khách sạn có máy điều hòa không khí vừa rồi ở bên ngoài lại bị ép khiêu vũ,lúc nào khách sạn lại có khí lạnh,có lẽ đã bị cảm rồi,hơn nữa bởi vì kim độc phát tác,đến tận bây giờ thái độ của Thanh Phong Tuấn vẫn lạnh như băng như cũ,cả người DiệpVị
Ương rơi vào trạng thái khẩn trương mệt ra rời giống như không thể chịu đựng được nữa,sắc mặt tái nhợt nằm trong ngực Đông Phương Thước!
Truyện khác cùng thể loại
56 chương
34 chương
57 chương
33 chương
165 chương
47 chương
11 chương