Thiên Sư Không Xem Bói
Chương 132 : Tôi thấy mặt lý hiểu nghệ
Lý Hiểu Nghệ cứ vậy đi theo sau lưng Lâm Y Nhiên, nhìn cô ta nịnh nọt dựa hơi nhóm đại lão công ty, nhìn cô ta cao ngạo khinh thường nhóm minh tinh không nổi tiếng bằng mình.
Càng nhìn Lý Hiểu Nghệ lại càng phát hiện trước kia mình ngu xuẩn biết bao nhiêu, suốt nhiều năm như vậy bị Lâm Y Nhiên lừa gạt.
Nhìn Lâm Y Nhiên thỉnh thoảng post trên weibo là nhớ mình để fan cảm động rồi lại càng yêu thương ủng hộ cô ta hơn, lòng Lý Hiểu Nghệ đau như dao cắt, hận ý lại càng sâu hơn.
Lâm Y Nhiên không chỉ cướp đi tài nguyên của cô, danh tiếng công ty của cô, mà còn cướp cả fan của cô, cướp đi người yêu của cô, xem tất cả mọi người là kẻ ngu mà trêu đùa.
Cơn giận giống như ngọn lửa phừng phừng thiêu đốt Lý Hiểu Nghệ. Cô nôn nóng muốn Lâm Y Nhiên chết đi.
Thế nhưng không được, chết đơn giản như vậy thì quá dễ dàng cho cô ta rồi.
Không phải cô ta muốn mọi thứ của giới giải trí này sao? Không phải cô ta muốn đồ của Lý Hiểu Nghệ cô à? Như vậy, cứ để cô ta ăn cho bằng hết rồi lại ói ra hết!!!
Ở trong phòng, Lâm Y Nhiên có chút mệt mỏi dựa vào giường, không biết có phải vì gần đây quá mệt mỏi hay không, cô cứ cảm thấy cơ thể lạnh phát hoảng, bả vai nhức mỏi khó chịu.
Khoảng thời gian này thông cáo đầy ắp, lịch trình cũng dày đặc, cô bận tới xoay mòng mòng, thế nhưng cô lại thích được bận rộn như vậy.
Lâm Y Nhiên xốc chăn, vươn tay duỗi người, đột nhiên cảm thấy cổ lạnh băng. Cô đưa tay sờ sờ cổ, giống như có khí lạnh phà vào vậy.
Liếc nhìn máy điều hòa trên vách tường, cho dù hơi lạnh phà ra thì cũng không phà tới được cổ cô a!
Lâm Y Nhiên khó hiểu xoa xoa cổ đi vào phòng tắm, vừa mở đèn liền bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ ngây người.
Ở trong gương có một cô gái đang không ngừng thổi khí lạnh vào cổ cô. Cô gái kia tựa hồ biết cô đã phát hiện nên quay sang, lộ ra gương mặt quen thuộc, nhe răng cười với cô.
"A a a a a a a----" Lâm Y Nhiên sợ tới mức hét to, cả người ngã phịch xuống đất, liều mạng xua tay: "Đừng có tới đây, đừng có tới đây!"
Trợ lý vừa vặn mang bữa sáng tới, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết trong phòng ngủ thì vội vàng chạy vào: "Y Nhiên, Y Nhiên, làm sao vậy?"
Trợ lý nhìn thấy Lâm Y Nhiên co quắp dưới đất thành một đoàn, kinh hãi không ngừng quơ quơ tay, giống như gặp phải thứ gì đáng sợ.
"Làm sao vậy?" Vẻ mặt trợ lý khiếp sợ, thế nhưng vẫn tiến tới đỡ Lâm Y Nhiên ngồi dậy.
Lúc bị chạm vào, Lâm Y Nhiên kinh hãi vung tay làm trợ lý bị hất ngã.
Trợ lý ngơ ngác: "Y Nhiên, rốt cuộc làm sao vậy?"
Lâm Y Nhiên co rúm một hồi rồi chỉ vào gương nói: "Có phải có quỷ không? Có quỷ!"
Trợ lý đứng dậy nhìn vào trong gương, vẻ mặt hoang mang: "Không có, rất bình thường mà! Vẫn y như cũ, có phải gần đây mệt mỏi quá nên em xuất hiện ảo giác không? Tự xem xem đi, căn bản không có gì cả!"
Lâm Y Nhiên không tin, là trợ lý sống chết kéo cô đứng dậy, cô he hé mắt nhìn một chút, quả thực không có gì cả.
Lý Hiểu Nghệ thổi hơi lạnh trên cổ cô vừa nãy tựa hồ là phù dung sớm nở tối tàn, chỉ là ảo giác của cô mà thôi.
Lâm Y Nhiên vuốt mặt nhìn gương, biểu tình hoảng hốt: "Thật sự không có a!"
Trợ lý cười nói: "Vốn không có gì mà, được rồi, mau đánh răng rửa mặt đi rồi còn ăn sáng, chúng ta phải mau mau tới đoàn phim nữa."
Lâm Y Nhiên miễn cưỡng cười cười, mở vòi nước rửa mặt.
Trợ lý đi ra ngoài nên tự nhiên không nhìn thấy lúc Lâm Y Nhiên khom người rửa mặt, bên cạnh cô xuất hiện bóng dáng một cô gái mỉm cười với chính mình trong gương, lạnh lẽo đáng sợ.
Sau khi rửa mặt xong, Lâm Y Nhiên theo bản năng liếc nhìn cổ mình, không có thứ gì cả. Cô đưa tay sờ cổ, lành lạnh, rất thoải mái.
Tự hồ mình quả thực đã quá mệt mỏi, đến mức xuất hiện ảo giác luôn rồi!
Lâm Y Nhiên thở phào nhẹ nhõm, quyết định bảo trợ lý đi mua một ít thuốc bổ để mình bồi bổ thân thể.
Sau khi ăn phần ăn sáng trên xe bảo mẫu xong, Lâm Y Nhiên đúng giờ tới được đoàn phim.
Đây là vai nữ chính hậu cung, mấy năm gần đây thịnh hành thể loại cung đấu, chỉ cần nhân vật của bạn đủ xuất sắc thì khẳng định có thể nổi. Lúc đầu nhân vật này đã quyết định dành cho Lý Hiểu Nghệ, thế nhưng khi đó Lý Hiểu Nghệ xuất hiện scandal clip sex, hình tượng xuống dốc không phanh, bên đầu tư phim tự nhiên không muốn cô đảm nhiệm vai diễn.
Mà sau một loạt thao tác của Lâm Y Nhiên, vai diễn này thành công rơi xuống đầu cô ta.
Hôm nay cô diễn cảnh nhìn thấy xác cung nữ bị sủng phi hại chết ở lãnh cung, từ đó cảm nhận được sự đáng sợ của thâm cung, cũng hiểu ra được nếu như không được hoàng thượng sủng ái thì ở hậu cung này chỉ có thể bị người ta nghiền ép, khi dễ.
"Tốt lắm, action!"
Cạnh giếng nước trong lãnh cung, Lâm Y Nhiên dẫn theo cung nữ đi ngang qua, cái cây kia không biết làm sao mắc lọn tóc của cô, làm cây trâm bị kéo rơi xuống giếng.
Cô chỉ là một đáp ứng* nho nhỏ, trang sức trên người không nhiều, vì thế thứ bị rơi chính là cây trâm cô thích nhất, bất đắc dĩ cô chỉ đành khom người nhìn xuống giếng, không nhìn không biết, vừa nhìn một cái mồ hôi lạnh liền túa ra, hốt hoảng hét lớn, cả người cũng sợ hãi ngã ngồi xuống đất. [1 chức vị phi tần]
Nhóm cung nữ nhao nhao tiến tới, la hoảng: "Chủ tử!"
"Tốt lắm, Cut! Qua!"
Đạo diễn thỏa mãn gật đầu, thi thể trong giếng nước sau này sẽ được ghép hình sau, lúc Lâm Y Nhiên diễn, bên trong giếng không hề có gì cả, thế nhưng cô lại có thể tỏ ra sợ hãi với một cái giếng không như vậy thật sự làm đạo diễn hài lòng.
"Đỡ Lâm Y Nhiên dậy đi, chúng ta tiếp tục quay cảnh tiếp theo!"
Đạo diễn ra lệnh một tiếng, nhóm diễn viên quần chúng nhao nhao tiến tới phụ một tay: "Chị Y Nhiên, vừa nãy chị diễn xuất lợi hại thật, cứ như thấy người chết dưới giếng thật ấy!"
"Đúng vậy, trên trán còn toát mồ hôi lạnh luôn, thật sự rất lợi hại!"
...
Nhóm diễn viên quầng chúng tâng bốc cũng không làm Lâm Y Nhiên cảm thấy vui vẻ, tay chân cô ta vẫn không ngừng run rẩy.
Trong giếng nước kia rõ ràng có thi thể.
Lâm Y Nhiên nhắm mắt lại, cả người muốn nhũn ra, hình ảnh nhìn thấy khi nãy không có cách nào đẩy ra khỏi đầu.
Trong giếng nước lạnh băng có một cô gái tóc tai bù xù, Lâm Y Nhiên nhìn thấy mặt mũi cô gái đó tái nhợt, lúc đối diện với ánh mắt cô, cô ta nở nụ cười lạnh buốt cực kỳ quỷ dị.
Gương mặt đó...
Lâm Y Nhiên vô thức sợ run cả người, gương mặt đó rõ ràng chính là người đó.
Tại sao lại như vậy? Vì sao ở dưới giếng lại có người đó chứ?
Lâm Y Nhiên nhận lấy ly nước trợ lý đưa qua, ừng ực uống vài ngụm lớn mới đè nén được nội tâm kinh sợ.
Trợ lý dùng vẻ mặt sùng bái nhìn Lâm Y Nhiên: "Y Nhiên, em thật lợi hại! Dáng vẻ kinh hãi khi nãy thật sự giống như thật vậy, giỏi thật a!"
Tâm tình Lâm Y Nhiên nặng nề, căn bản không có tâm trí nghe đối phương nịnh nọt, đạo diễn đang chỉ huy dàn dựng cảnh quay kế tiếp, mọi người tới tới lui lui gần giếng nước, nói chuyện với cung nữ quần chúng bị dìm xuống giếng trong cảnh quay tiếp theo.
Hiển nhiên bọn họ không cảm thấy giếng nước có gì dị thường.
Chẳng lẽ, lại là ảo giác của cô?
Lâm Y Nhiên cảm thấy rất sợ, nhịn không được xoa xoa huyệt thái dương, đưa cốc nước qua cho trợ lý: "Rót cho tôi ly nước lạnh đi."
"Được, Y Nhiên!" Giọng nói của trợ lý đột nhiên trở nên rất ôn nhu, rất quen thuộc.
Lâm Y Nhiên có chút lơ đãng nên không nhận ra, lúc trợ lý quay trở lại lần nữa, cô tựa hồ cảm thấy mát mát, trong ngày hè nóng bức thế này cực kỳ dễ chịu.
Lâm Y Nhiên nhận lấy cốc nước, thuận miệng hỏi: "Chị vừa vào phòng máy lạnh à?"
Âm thanh của trợ lý từ bên cạnh truyền tới: "Không có!"
"Vậy sao lại..." Lâm Y Nhiên nghiêng đầu, hoảng sợ nhìn thấy một gương mặt tái nhợt, là mặt của Lý Hiểu Nghệ đang nhe hàm răng trắng nhìn cô: "Y Nhiên, lâu rồi không gặp!"
"A a a a a..." Tiếng thét kinh hãi đột nhiên vang vọng khắp đoàn phim đang huyên náo, mọi người giật mình không khỏi nhìn về phía Lâm Y Nhiên, chỉ thấy cô ta giống như nhìn thấy thứ gì đó đáng sợ mà nhảy bật ra khỏi ghế, ném cốc nước đá trong tay về phía trợ lý của mình.
Trợ lý còn chưa kịp phản ứng đã bị chiếc cốc đập trúng mũi, máu mũi lập tức chảy ra.
"Đau quá!" Trợ lý chảy nước mắt ôm mũi, có thể cảm giác được máu xuyên qua kẽ tay nhỏ xuống đất.
Trợ lý không dám tin nhìn Lâm Y Nhiên ở bên kia không ngừng la hét, không rõ vì sao Lâm Y Nhiên đột nhiên ra tay đánh mình.
Những người khác cũng sợ ngây người, qua một lúc sau đạo diễn mới kịp phản ứng, vội vàng gọi người đưa trợ lý tới bệnh viện.
Sau khi trợ lý được đưa đi, Lâm Y Nhiên mới hốt hốt hoảng hoảng kịp phản ứng.
"Lâm Y Nhiên, cô bị làm sao vậy?" Đạo diễn có chút tức giận, đang yên lành cư nhiên lại đập cái cốc vào mặt trợ lý của mình, cô ta cảm thấy hình tượng của mình không đủ ngang ngược à?
Lâm Y Nhiên vội vàng áy náy nói: "Đạo diễn, mới nãy em nhập vai quá, cứ tưởng trợ lý là cung nữ đã chết nên nhất thời mới bị dọa như vậy. Thật sự rất xin lỗi đạo diễn!"
Đạo diễn thở dài: "May mà hôm nay không có phóng viên tham ban, bằng không thì phiền to rồi!" Bất quá không có phóng viên không có nghĩa là những người khác sẽ không chụp hình lại, đoàn phim có rất nhiều nữ minh tinh gai mắt Lâm Y Nhiên.
Quả nhiên đêm đó, trên mạng xuất hiện tin tức Lâm Y Nhiên mặc bệnh ngôi sao ném cốc nước vào mặt trợ lý của mình, hại đối phương bị gãy mũi.
"Nhất định là nữ minh tinh trong đoàn phim làm!" Lâm Y Nhiên tức giận đập cái gối trong tay, cô chỉ vừa mới biết tin mũi trợ lý bị gãy, mà tin tức thì sớm đã xuất hiện rồi, rõ ràng là cố ý.
Người đại diện cũng thực nhức đầu: "Lâm Y Nhiên, cô rốt cuộc đang làm trò quỷ gì vậy? Ném cốc nước trước mặt nhiều người như vậy, cô sợ người ta không biết cô mắc bệnh ngôi sao à?"
Lâm Y Nhiên nghe vậy thì cáu kỉnh nói: "Ông tưởng tôi là người ngu à? Chỉ là... tôi thấy.... thấy..." Chuyện nhìn thấy Lý Hiểu Nghệ thật sự không thể nào nói nên lời.
Rõ ràng là mặt của trợ lý, sao cô lại nhìn thành Lý Hiểu Nghệ chứ, này rốt cuộc là chuyện gì?
"Nhìn thấy gì? Cô mau nói đi!" Người đại diện sắp bị cô chọc cho tức chết rồi.
Lâm Y Nhiên nhắm mắt lại, cắn răng nói: "Tôi thấy Lý Hiểu Nghệ, không biết tại sao tôi lại nhìn trợ lý thành Lý Hiểu Nghệ, vì thế mới đập cái cốc về phía chị ta."
Người đại diện không nói gì, qua một hồi lâu mới nói: "Cô nhìn nhầm rồi! Lý Hiểu Nghệ đã chết, cô làm sao thấy được?"
"Tôi biết.... chính là...." Lâm Y Nhiên buồn bực ngẩng đầu, lúc nhìn thấy mặt người đại diện thì lộ ra biểu tình kinh hãi.
[end 264]
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
82 chương
7 chương
21 chương
101 chương