Thiên Sư Không Xem Bói
Chương 127
Nhìn Cao Khiết khóc tới đỏ mắt, nghĩ tới ba vị hôn thê vô tội của mình, anh siết chặt tay: "Tiểu Khiết, đại sư đã nói hết với anh rồi, có phải em đã giao dịch với cô ta làm hôn thê của anh biến mất không?"
Trong lòng Cao Khiết mát lạnh, không biết vì sao đại sư lại biết được chuyện này. Chính là nghĩ tới đại sư dễ dàng chế phục cô gái kia như vậy... còn có chuyện gì có thể giấu được ánh mắt của đại sư chứ?
Cao Khiết chỉ cảm thấy thật khổ sở, cô còn chưa kịp nói gì đã nghe cô gái kia nói thật nhanh: "Cao Phàm Nghĩa, hiếm có dịp đầu óc mày minh mẫn như vậy. Chỉ là em gái tốt của mày muốn hôn thê của mày biến mất, tao mới nghĩ cách để chúng tự tìm đường chết mà thôi!"
Mặc dù đã biết rõ chân tướng nhưng nghe cô gái nhẹ nhàng bâng quơ nói về cái chết của ba vị hôn thê, Cao Phàm Nghĩa vẫn không ngăn được phẫn nộ, căm giận quát lớn: "Câm miệng đi, mày cũng chẳng phải thứ tốt! Tống Triết sẽ không bỏ qua cho mày đâu."Tống Triết khoanh tay trước ngực, thấy bọn họ ầm ĩ thì thuận miệng hỏi: "Nói nghe xem, cô làm thế nào hại chết bọn họ?"
Cô gái sao có thể để Tống Triết như ý, tự nhiên là có chết cũng không chịu nói.
Thế nhưng Cao Khiết biết mình khẳng định không thoát được, đối mặt với ánh mắt thất vọng cùng đau lòng của Cao Phàm Nghĩa, cô mở miệng nói ra hết mọi thứ, làm cô gái phẫn nộ chửi ầm lên.
"...chính là chiếc giá y trên người cô ta, ba người bọn họ vừa mặc giá y vào liền hóa thành máu loãng rồi bị giá y hấp thu. Khi đó tôi cũng rất sợ nhưng cũng không có cách nào, làm cũng đã làm rồi, chỉ có thể tiếp tục phạm sai lầm, anh, em xin lối"
Cao Khiết òa khóc, cô không rõ vì sao chuyện lại biến thành như vậy? Đeo trên lưng ba mạng người, cô làm sao có thể ở bên anh trai chứ? Có lẽ ngay cả anh em cũng không làm được.
Nội tâm Cao Phàm Nghĩa rất phức tạp, Cao Khiết là em gái của anh hơn hai mươi năm, tình cảm đương nhiên sâu sắc, mà ba người bạn gái của anh, anh cũng thật sự có tình cảm. Bảo anh tha thứ cho Cao Khiết là không có khả năng. Nếu đơn giản tha thứ như vậy, anh làm sao đối mặt với ba người bạn gái vô tội bị chết oan?
Tống Triết không có hứng thú với chuyện tình cảm của hai người, thế nhưng lại có hứng thú với chiếc giá y trên người cô gái. Cậu híp mắt dùng thuật pháp lấy giá y tới.
Bất ngờ không kịp đề phòng mất đi giá y, cô gái gào thét chói tai, bên trong cô có mặc tiết y* nên Tống Triết cũng không lo lắng cô gái bị lột trần. [bộ đồ màu trắng mặc ở trong]
"Dừng tay, dừng tay lại, trả lại cho tao, trả lại cho tao, mày sẽ chết không yên đâu, chết không yên đâu!" Cô gái điên cuồng gào thét, đôi mắt đỏ ngầu nhìn Tống Triết cứ như muốn nhỏ ra máu.
Tống Triết mơ hồ hiểu được, chiếc giá y trên tay cậu rất quan trọng đối với cô gái này.
Chí ít thì lúc bị kéo ra khỏi thân xác Cao Khiết, cô ta cũng không kích động tới vậy.
Hiển nhiên Dương Lâm Tây cũng nhìn ra. Anh nhích tới gần nhìn chiếc giá y, ngoại trừ cảm thấy màu sắc chiếc giá y này quá yêu dị, bề ngoài quá lung linh thì thật sự không nhìn ra có chỗ nào không đúng.
Tống Triết nhìn kỹ chiếc giá y trong tay, xem kiểu dáng thì tựa hồ là thời dân quốc. phía trên tràn đầy sát khí, không chỉ là ba mạng người mà thôi. Trước đó, cô gái này khẳng định đã dùng nó sát hại không ít người.
Bản thân chiếc giá y không có vấn đề, thế nhưng----
Tống Triết nhìn thẳng vào mi tâm cô gái, hình ảnh quá khứ hiện lên ở trước mặt cậu.
Trong niên đại hỗn loạn, cô gái mặc giá y đỏ rực muốn gả cho người đàn ông mình yêu thương, thế nhưng không may. Vào đêm tân hôn, chồng cô bị ép phải tham gia chiến tranh.
Cô gái khổ sở mặc giá y ngồi trong phòng tân hôn cả một đêm, cầu nguyện chồng mình có thể bình an trở về. Thế nhưng may mắn không rơi xuống, nửa năm sau, cô nhận được tin chồng mình chết trận.
Tin dữ làm cô khóc ròng cả một ngày, cuối cùng cô quyết định mặc giá y, treo cổ chết trong phòng tân hôn.
Có lẽ bởi vì chấp niệm trước khi chết, có lẽ bởi vì chưa được thỏa nguyện, sau khi chết cô gái không đi đầu thai, ngược lại hóa thành lệ quỷ, mặc giá y du đãng ở nhân gian, muốn tìm chồng mình.
Oán khí trên người cô gái không ngừng tăng lên, giá y trên người bị mục nát, màu sắc trở nên ảm đạm. Cô gái rất sợ, trong một lần tình cờ cô học được một loại cấm thuật có thể bảo trì giá y của mình hoàn mỹ như lúc ban đầu, xinh đẹp chói mắt giống như lúc gả cho chồng cô vậy.
Vì bảo trì màu sắc của giá y, cô gái đã giết rất nhiều người, để giá y hấp thu máu thịt của bọn họ, chỉ là mấy chục năm trước cô xui rủi đụng trúng thiết bản, bị thuật sĩ đánh trọng thương, bất đắc dĩ hốt hoảng trốn thoát. Sau đó trong lúc vô tình phát hiện Cao Khiết, liền ẩn giấu trong thân xác Cao Khiết.
Sau khi biết hết thảy, Tống Triết cũng không có ý định muốn cạy miệng cô gái, cậu niệm chú rồi ném giá y lên không trung, giá y giống như bị thứ gì đó giày vò, nó không ngừng vặn vẹo, rung động, thậm chí còn phát ra tiếng rống kinh sợ.
Tống Triết cười lạnh, tay khẽ động, hỏa quang thiêu rụi, giá y rít gào trong ngọn lửa, cuối cùng toát ra từng luồng khói xanh rồi biến mất trong không khí.
Chiếc giá y này theo cô gái lâu như vậy, lại cắn nuốt nhiều máu thịt như vậy, bản thân nó cũng tràn đầy hung tính.
Cô gái trơ mắt nhìn giá y của mình biến mất, cô giống phát điên gào thét chói tai, muốn lao ra khỏi trận pháp nhưng không thể thành công.
Tống Triết đồng tình với cảnh ngộ của cô nhưng không thể để mặc cho cô rời đi. Cô rất tội nghiệp, ngay trong đêm tân hôn phải chia lìa với chồng mình, nửa năm sau thì nhận được tin đối phương chết trận. Thế nhưng ai sẽ thương tiếc cho những người vô tội đã chết thảm đây?
Tống Triết yên lặng lắc đầu, lấy bùa ra cường ngạnh siêu độ, để cô tiến vào vòng luân hồi.
Chồng của cô đã sớm tiến vào luân hồi, mà cô thì cứ bồi hồi trong nhân thế.
Gió thổi qua, rừng trúc xào xạc rung động.
Mùi thiêu đốt trong không khí chậm rãi tản đi, rất nhanh lại quay trở lại hương vị tươi mát của thiên nhiên.
Sự tình cứ vậy chấm dứt, Cao Khiết nghĩ tới gương mặt nhăn nhó không cam lòng của cô gái, trong lòng không biết có cảm tưởng gì.
Dương Lâm Tây thật sự tò mò muốn biết cô gái kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tống Triết liền thuận miệng kể lại cố sự của cô gái lúc còn sống.
Dương Lâm Tây cảm khái: "Cô gái này cũng thực đáng thương! Xảy ra biến cố lớn như vậy, muốn không điên cũng khó!"
Tống Triết liếc mắt nhìn Cao Khiết: "Thâm tình là một chuyện, thế nhưng vì nó lại đi hại người là chuyện khác. Tình yêu không phải là cái cớ hại người, hai chữ này không nên gánh vác tội nghiệt như vậy."
Cao Khiết xấu hổ cúi đầu, trong lòng cực kỳ sợ hãi, không biết tương lai mình phải đối mặt với chuyện gì.
Dương Lâm Tây dẫn Cao Khiết về cục lấy khẩu cung, Dương Lâm Tây đại khái đã biết Cao Khiết cùng cô gái kia làm sao gây án, thế nhưng muốn rõ ràng hơn vẫn cần phải thẩm tra đối chiếu.
Cao Khiết rất phối hợp, đại khái biết là mọi thứ đã xong rồi, hoặc là ánh mắt thất vọng của Cao Phàm Nghĩa đã đâm nhói trái tim cô, cảnh sát hỏi gì, cô liền nói cái đó, nói hết thảy mọi thứ thật rõ ràng.
Với bản khẩu cung này, Cao Khiết không thể nào thoát được tội cố ý giết người.
Mà Cao phụ Cao mẫu sau khi biết được tin tức này thì đều muốn điên rồi, ai có thể ngờ được đứa con gái bọn họ nuôi nhiều năm như vậy chỉ vì thích anh trai mình mà liên tiếp hại chết ba người chị dâu. Này căn bản là chuyện không thể nào tưởng tượng được.
Cao mẫu vì thế mà bệnh nặng một hồi, thậm chí không muốn đi gặp Cao Khiết.
Cao Khiết biết mình làm sai, rưng rưng thừa nhận tất cả. Lúc ở trong tù, cô thường xuyên nghĩ rằng, nếu trước đây mình trực tiếp nói cho anh trai biết mình thích anh thì kết cục có phải sẽ khác đi không? Cho dù anh không thích cô, cô cũng có thể lặng lẽ nhìn anh chứ không phải ngồi ở đây, dựa vào hồi ức để sống như thế này.
...
Trong phòng khách, Tam Hoàng liếm tiểu bảo bối nhà mình, theo chân nó chơi đùa, cún con kêu ngao ngao, cái bụng nhỏ tròn vo, manh tới mức làm người ta muốn phụt máu.
Nhìn nó, Tống Triết liền nghĩ tới Tam Hoàng xinh xắn lanh lợi dễ thương lăng xăng của một năm trước, quả thực là giống như đúc.
Tống Triết ôm lấy Tiểu Tiểu Hoàng ngồi trên ghế sô pha, Tam Hoàng nhảy lên ghế sô pha, rúc vào bên người Tống Triết, năm tháng tốt đẹp làm người ta cảm thấy đặc biệt thỏa mãn.
Tiêu Thiên mặc tạp dề bưng đồ ăn từ phòng bếp đi ra, thấy một người hai cẩu trên ghế sô pha thì cười nói: "Có thể rửa tay ăn cơm rồi."
Tống Triết vươn tay duỗi người: "Mỗi ngày anh đều làm việc mệt như vậy, ngày nghỉ còn phải nấu cơm, buổi tối chúng ta đi ăn hay gọi đồ ăn ngoài đi?"
Tiêu Thiên nói: "Làm chút cơm không mệt, em đừng nghĩ anh yếu đuối như vậy! Mau tới ăn cơm, em ngủ một giấc tới tận trưa, vẫn chưa ăn sáng đó. Giờ phải đói lắm rồi!"
Tống Triết lười biếng đặt Tiểu Tiểu Hoàng lên ghế sô pha: "Rồi rồi rồi, biết rồi, quản gia của em!"
Tiêu Thiên bất đắc dĩ mỉm cười, dọn cơm cho Tống Triết xong thì bắt Tam Hoàng cùng Tiểu Tiểu Hoàng đi ăn cơm.
Trên bàn cơm, Tiêu Thiên hỏi Tống Triết hôm nay có muốn đi mở sạp hay không?
Tống Triết ăn bò xào ớt xanh, lắc đầu nói: "Không đi, vừa mới kết thúc một vụ án, anh cũng đang nghỉ ngơi, không bằng chúng ta ra ngoài chơi đi, đã lâu rồi không cùng anh đi tản bộ."
Tiêu Thiên đương nhiên là cầu còn không được: "Ừm, vậy ăn cơm xong chúng ta đi xem phim nhé?"
Tống Triết suy nghĩ một chút: "Vâng." Xem phim ở rạp chiếu phim có cảm giác rất đặc biệt.
Sau khi cơm nước xong, Tống Triết cùng Tiêu Thiên dẫn Tam Hoàng cùng Tiểu Tiểu Hoàng dạo một vòng tiêu cơm, thuận tiện giải quyết vấn đề sinh lý của chúng, sau đó liền vui vẻ ra ngoài.
Cách giờ chiếu phim còn hơn một tiếng, Tống Triết không muốn ở bên trong chờ nên kéo Tiêu Thiên tới một tiệm trà sữa trong trung tâm thương mại, gọi hai cốc trà sữa, dự định tiêu phí chút thời gian.
Hai người vừa mới ngồi xuống, Tống Triết liền nghe thấy tiếng kinh hô của một nữ sinh ở bên cạnh, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cô gái đó cầm điện thoại, vẻ mặt khiếp sợ kéo kéo tay bạn mình: "Mau nhìn, mau nhìn nè, trời ạ, này không phải nữ minh tinh đang hot à?"
Bạn của cô gái đó đang lướt di động, khó hiểu không biết vì sao cô lại kích động như vậy, có chút nhịn không được hất tay: "Sao thế?"
"Bồ mau nhìn này! Tin tức lớn luôn, là clip sex của Lý Hiểu Nghệ! Trời ạ!"
"Gì? Clip sex?"
"Đúng vậy á, truyền khắp trên weibo rồi đây! Trời ạ, Lý Hiểu Nghệ không phải đi theo hình tượng thanh thuần à, clip này lộ ra thì hỏng hết nhân thiết rồi."
"Chờ đã." Cô gái cầm di động, vẻ mặt ngơ ngác: "Sao thứ này lại bị truyền ra chứ? Trời ạ! Này là tình huống gì đây?"
...
Tống Triết mờ mịt nghe bọn họ thảo luận, tựa hồ là nói về giới giải trí.
Rất nhanh, Tống Triết liền phát hiện, không chỉ cô nữ sinh ở bên cạnh cậu, ngay cả những người khác ở ở xung quanh cũng đang nói về chuyện này, trên mặt mỗi người đều mang theo hứng thú bát quái, người này tiếp lời người kia, người kia tiếp lời người nọ, xì xào bàn luận không ngừng.
"Bị ngu sao? Lý Hiểu Nghệ sao lại luẩn quẩn quay loại clip này với bạn trai cũ chứ? Con gái mà không biết tự bảo vệ chính mình à? Ai biết được bạn trai cũ của cô ta rốt cuộc là người hay cậu chứ? Xem đi, xảy ra chuyện rồi!"
"Này là chuyện tôi tình bạn nguyện, đồ cẩu độc thân như mấy người sao hiểu được chứ? Bất quá tên kia đúng là low, cư nhiên dùng clip để uy hiếp Lý Hiểu Nghệ, đúng là tởm lợm mà!"
"Weibo xóa clip nhanh vãi! May mà tôi lưu lại kịp, cần thì pm a!"
...
Tống Triết theo trend lên weibo xem tin tức mới, từ khóa #clip sex của minh tinh đang hot Lý Hiểu Nghệ# đang nằm ở vị trí đầu tiên.
Tống Triết click vào xem một chút, đoạn clip đã bị xóa bỏ, thế nhưng đã quá muộn, đã bị rất nhiều người xem. Bình luận bên dưới rất khó coi, chí ít thì Tống Triết lướt xem một chút cũng cảm thấy thực khó chịu.
Có người nói, Lý Hiểu Nghệ muốn chia tay với người bạn trai ngoài giới của mình, đối phương không chịu, nói là muốn chia tay thì phải đưa mười triệu, bằng không... sẽ tung video lên mạng.
Mười triệu?! Bộ coi tiền của người ta là do gió thổi tới chắc?
Lý Hiểu Nghệ tự nhiên không chịu, thế nhưng nhược điểm nằm trong tay đối phương, cô không có cách nào, chỉ đành ngoan ngoãn thỏa hiệp.
Không ngờ, chân trước Lý Hiểu Nghệ vay mượn bạn bè chuẩn bị mười triệu, chân sau bạn trai cũ đã tung clip ra.
Biết tin tức này, Lý Hiểu Nghệ quả thực muốn phát điên.
Điện thoại của người đại diện cũng sắp bị gọi tới phát nổ, tài khoản weibo tràn đầy bình luận tục tĩu, Lý Hiểu Nghệ đã sắp sỏng mất. Cô gọi điện chất vấn người bạn trai cũ, thế nhưng gã ta lại không biết xấu hổ nói rằng có người ra giá cao hơn để mua clip trong tay gã, gã đương nhiên phải bán rồi!
Dù sao cũng là đàn ông, trần trụi một chút, bị người ta thấy hết cũng chẳng sao, cùng lắm bị nói là phong lưu mà thôi, thế nhưng phụ nữ thì không giống. Quốc nội vốn rất hà khắc với nữ giới, xảy ra chuyện như vậy, danh tiếng của Lý Hiểu Nghệ có thể nói là xuống dốc không phanh. Sau này mọi người nhắc tới cô đều sẽ có chút đánh giá.
Thậm chí các bên hợp tác nhao nhao hủy hợp đồng quảng cáo, cao tầng công ty gọi điện mắng chửi, Lý Hiểu Nghệ cuộn mình trên ghế sô pha nghe người đại diện ở bên kia gọi điện cầu xin, tức giận mắng chửi, âm thanh rất chói tai.
Nước mắt không ngừng từ hốc mắt trào ra, weibo của cô bị spam tin, đủ loại ngôn từ tục tĩu khó coi làm nội tâm của cô khủng hoảng.
Sao lại như vậy chứ? Rốt cuộc là ai muốn hại cô?
Lý Hiểu Nghệ càng căm hận hơn chính là vì sao cô lại tìm một người cặn bã như vậy làm bạn trai? Vì sao chứ?
Clip sex nằm trên top weibo suốt ba ngày, nam giới phần lớn đều sổ ra một tràng từ ngữ tục tĩu, trước đây vẫn coi Lý Hiểu Nghệ là nữ thần nên không dám khinh nhờn, hiện giờ thì đã khác. Mà nữ giới thì có một số thương tiếc, số khác tức giận trách móc Lý Hiểu Nghệ không có liêm sỉ, sao lại phải quay loại video như thế.
Cũng có người cảm thấy, người yêu quay loại clip này cũng bình thường, cũng chỉ để bọn họ xem chứ không phải cho người khác xem, thế nhưng điều kiện tiên quyết là bạn phải đảm bảo người bạn trai kia của bạn không phải một tên súc sinh.
"Tôi cảm thấy chuyện này rất giống vụ hình khiêu dâm trước đó, tuy đều là cô gái tự nguyện nhưng theo cá nhân tôi thì vẫn không nên làm vậy! Nam nữ quen nhau yêu nhau rồi chia tay cũng là chuyện bình thường, nhưng nếu nhân phẩm của người bạn trai cũ kia quá tệ hại, hậu quả này không phải một người có thể tiếp nhận."
"Bó tay luôn, yên lành làm nữ minh tinh không làm, đi quay ba cái thứ này, bị người ta xem sạch cũng đáng lắm."
"Vóc người nữ thật sự 6666 a, muốn xơi quá!"
...
[end 259]
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
82 chương
7 chương
21 chương
101 chương