Hello,ta đã trở lại và lợi hại hơn xưa ,heheÔng Hàn hét lên:
_Vệ sĩ đâu bắt thiếu gia lại cho ta.
Thế là hàng chục người vệ sĩ từ đâu đi tới chỗ ba mẹ con bà Lam, tách Lâm và hai mẹ con bà Lam về hai phía khác nhau.Họ kéo Lâm lại biệt thự,bà Lam và Nó thì bị kéo ra ngoài biệt thự.Bà Lam hét lên:
_BỎ TÔI RA, CÁC NGƯỜI KHÔNG ĐƯỢC BẮT CON TÔI LẠI,THẢ TÔI RA.CON ƠI!!
Lâm cũng vậy:
_MẸ ƠI,TIỂU NHI!
Tiếng hét nhỏ dần và tắt hẳn ,vì Lâm bị ông Hàn bịt thuốc mê.Nhưng trong thâm tâm ,cậu tự hứa với mình rằng:"Mẹ và Tiểu Nhi hãy đợi con,sau này con chắc chắn sẽ tìm được hai người ".Còn bà Lam và Nó thì ngay sau khi rời khỏi ngôi biệt thự cHIRA thì bà Lam đã bắt Taxi đến sân bay Tân Sơn Nhất để bay sang Anh Quốc cùng với Nó.Cũng như bà trở về Anh Quốc với tư cách là Nữ Hoàng nước Anh_với cái tên Nữ Hoàng Angella_.Còn Nó thì trở thành công chúa của ba nước :Anh, Nhật ,Hàn_Với cái tên Sophia_.
-------------------ta là đường thời gian zinh zẹp-----------------
6 năm sau,trong sân thượng ở cung điện Hoàng Gia nước Anh,có một nàng công chúa xinh đẹp nhưng cả người lại tỏa ra hàn khí khiến người nào tới gần có thể sẽ đóng băng_đó chính là Nó _Nó hôm nay thật xinh đẹp với chiếc váy trắng dài tới chân,phần eo được bó lại bởi chiếc nơ to bản màu đen,chân đi đôi giày đính kim cương màu xanh nước biển_ màu mắt của nó.Mái tóc màu hung đỏ dài ngang eo được thả tự do.Nó đang ngồi uống trà và nghĩ ngợi về câu nói của Mẫu Hậu tối hôm qua :"Một tuần nữa có điều bất ngờ dành cho con".Nó suy nghĩ :"Điều bất ngờ mà Mẫu Hậu nói..." thì bị cắt ngang bởi giọng nói của một người phụ nữ (Tg:kẻ nào to gan dám cản đường suy nghĩ của chị Sophia vậy nhỉ?)
_Sophia,con hãy trở về Việt Nam đi.
Nó ngước lên nhìn người phụ nữ trước mặt.Một người phụ nữ trong độ tuổi 40 nhưng vẫn không làm mất đi sự sang trọng.Người phụ nữ này mặc trên người bộ đầm bó sát người màu đen được làm một cách rất tinh xảo.Và chắc hẳn mọi người đã đoán ra người phụ nữ này là ai rồi đúng không _Đó là Nữ Hoàng Angella, người mẹ ở trần thế của Nó_.
_Vâng, thưa mẹ!Nó nhẹ nhàng trả lời,Nó nhìn thấy trong mắt bà là sự uất hận mà bấy lâu nay bà đã dồn nén.
_2 tiếng nữa con sẽ bay nên bây giờ con chuẩn bị đi.Mẹ Nó nói._À quên,con rủ thêm Rétsa đi chung cho có bạn và đừng quên chào ông bà rồi mới đi đó nha con.
_Dạ!
Trả lời mẹ xong Nó xoay người bước đi,cùng lúc đó Nó lấy ra chiếc điện thoại Aiphone màu đen để gọi cho nhỏ (Rétsa ý).Một khắc sau,phía bên kia đã trả lời đúng chất giọng nhí nhảnh như con cá cảnh lun (Rétsa:Ta giống như con cá cảnh hồi nào hả con nhỏ tg kia?Tg:ngày trước,tháng trước,năm trước,giờ trước,phút trước,giây trước*nói xong bỏ chạy*Rétsa:con nhỏ kia,đứng lại cho ta) :
_À nhô,có gì hông ?
_2 tiếng,sang Việt Nam,mau chuẩn bị.
Chưa để bên kia kịp nói gì thì Tút..Tút..Tút...Nó đi vào trong và chào ông bà,trước khi đi Nó chỉ mang theo laptop ,vài thứ cần dùng thôi vì Nó biết mẹ nó đã chuẩn bị chu đáo hết rồi.
1 tiếng sau tại sân bay London Heathrow,xuất hiện hai cô gái xinh đẹp khiến ai cũng phải ngắm nhìn.Khen ngợi có, trái tim có,chỉ chỏ có,ganh tị cũng có...vv..Nó lúc này mặc một chiếc áo full trắng in chữ Evil,chiếc quần jean bó sát người màu đen,cộng thêm chiếc áo khoác màu đen,tóc thả tự do.Còn nhỏ thì mặc một chiếc đầm màu đỏ ,tóc thắt bím nhìn rất dễ thương,dịu dàng.Hai người đi tới đâu thì tiếng xì xầm lại nổi lên tới đó .Nó càng lúc càng tỏa ra hàn khí bức người.Thấy vậy tất cả mọi người đều im re.Cả hai đi vào trong chiếc máy bay riêng và ngồi xuống.Tiếng của người tiếp viên hàng không vang lên:
_Flights from London to Viet Nam leaves 15 minutes.
Chuyến bay vừa khởi hành thì Nó nói nhỏ:
_Việt Nam, tôi đã trở về.
Truyện khác cùng thể loại
107 chương
85 chương
171 chương
42 chương
71 chương
37 chương