Thiên nga trắng quả nhiên làm loạn lên.
Cậu chống đối người cha lộng quyền độc tài của mình.
Đuổi việc nhân viên ưu tú một cách tắc trách qua loa như vậy.
“Sao thầy có thể tự thôi việc chứ! Anh ấy rõ ràng đang làm rất tốt mà, còn nói năm nay đã tích góp đủ tiền để mua nhà rồi! Ba! Ba đuổi một người rồi vẫn chưa đủ sao? Còn muốn tổn thương người vô tội nữa!”
Thiên nga trắng có một bầu nhiệt huyết sạch sẽ thuần khiết.
“Đúng! Con thích anh ấy! Nhưng anh ấy không thích con, anh ấy không làm sai chuyện gì cả!”Người vô tội chưa bao giờ làm sai chuyện gì cả, giờ đang dọn dẹp phòng trọ ở thuê, chuẩn bị chào đón Thiên nga trắng tự chui đầu vào lưới.
Hắn vừa lấy ra đôi dép lông nhung đã mua từ trước, đặt xong mồi nhử mà Thiên nga trắng thích nhất, vừa suy tính.
Chờ chút nữa cậu chủ nhỏ tới tỏ tình,
Hắn phải từ chối mấy lần mới có thể nói lên lòng thành của mình đây?
Nếu như cần có một nụ hôn để tăng thêm bầu không khí, vậy nên hôn chỗ nào để biểu đạt tình yêu tốt hơn đây.
Phức tạp phết nhỉ.
.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
13 chương
45 chương
53 chương
53 chương
149 chương
113 chương