1 ngày đẹp trời, tiết trời ấm áp, trọng yếu nhất là ..tâm tình rất tốt! Lãnh Lăng Duệ vừa tỉnh lại, nhìn đồng hồ báo thức, âm thầm thấy may mắn trong lòng : may mà là ngày nghỉ, nếu không ngài Tổng giám đốc ngay cả đến muộn còn chưa bao giờ mắc phải nay lại trực tiếp bùng đến trưa, nhân viên công ty lại được thể lên 4rum bàn tán linh tinh. Ngủ nhan của người nằm bên hơi bị ngốc, nhìn nhu thuận hơn so với lúc tỉnh., tựa như gấu koalla quấn chặt lấy cánh tay của mình.Lãnh Lăng Duệ cảm thấy mình vô cùng sáng suốt khi tối hôm qua làm xong, không để ý đến kháng nghị của mỗ yêu, trực tiếp ôm đến phòng tắm rửa sạch, thay áo ngủ.Nếu không lúc này vừa rời giường, vốn là thời gian dễ dàng có phản ứng, lại bị mỗ yêu ôm như vậy, không xảy ra vấn đề mới là lạ! Cố gắng hành động nhẹ nhàng hơn, Lãnh Lăng Duệ định ngồi dậy, nhưng vừa mới động 1 chút, mỗ yêu liền tỉnh ngay, mắt to run rẩy mở ra, mơ màng nhìn Lãnh Lăng Duệ,hít hít mũi, nhìn chằm chằm 2 mắt Lãnh Lăng Duệ không di chuyển. Lãnh Lăng Duệ bị trành khiến sợ hãi, định xoa đầu của bé như trước kia, kết quả khi sắp chạm đến đỉnh đầu, lại thu tay lại, thay bằng vỗ nhẹ 2 phát lên cái trán trơn bóng của mỗ yêu, sủng nịch không ít, đùa giỡn càng nhiều nói : “ không biết thẹn thùng sao?” “Ôi chao?” Mỗ yêu tinh vừa tỉnh,thanh âm vẫn còn rầu rĩ như bị cúm, mang theo giọng mũi, Lãnh Lăng Duệ nghe vậy không nhịn được dùng 2 ngón tay kẹp lấy mũi bé, nhẹ nhàng véo véo, làm xong mới sửng sốt 1 chút, sau đó âm thầm cười lắc đầu : sao càng ngày càng không giống chính mình. Mỗ yêu tinh còn chưa tỉnh ngủ hoàn toàn, ngốc nghếch truy vấn : “ thẹn thùng cái gì?” Lãnh Lăng Duệ muốn đỡ trán, càng muốn ôm người này lay tỉnh rồi hung hăng hôn 1 cái. Qua 1 đêm như vậy, cư nhiên ngay cả thẹn thùng cũng không biết, nhưng vậy mới là tiểu yêu tinh của hắn chứ! Sẽ không thẹn thùng, có sự thuần túy và thiên chân không gì sánh kịp. Hắn quả thật là nhặt được bảo vật Bất quá, ngay câu tiếp theo, bảo vật này khiến hắn bị sặc— “ Ta nhớ ra rồi!” Ánh sáng nguy hiểm ngày thường thường xuyên thoáng hiện trong mắt mỗ yêu tinh chậm rãi tụ lại, hiển nhiên là bé đã thanh tỉnh. “Ân?” Lãnh Lăng Duệ nhìn bé cả kinh nhất chợt, không biết bé lại nghĩ đến cái gì. “Đêm qua… giống với.. những j ta nhìn trên website lần trước…đúng không?” Mỗ yêu nói xong còn chớp chớp mắt nhìn Lãnh Lăng Duệ. Lãnh Lăng Duệ méo miệng : “ …Ừ.” “Nhưng mà…… Duệ Duệ, lần trước chẳng phải ngươi nói ta còn quá nhớ, không thích hợp xem sao?” khi hỏi vấn đề này, ánh mặt vô cùng nghiêm túc và chuyên chú, nếu Lãnh Lăng Duệ không hiểu rõ về bé, tuyệt đối sẽ nghĩ là bé cố ý . “……” Lãnh Lăng Duệ nhìn trần nhà 1 lúc lâu, mặt vô biểu tình nói : “ Hiện tại thích hợp.” “A? Vì cái gì? Mới qua một tháng a……” Mỗ yêu tinh không thuận theo không buông tha. “Ta nói thích hợp là thích hợp!” Thấy mỗ yêu tinh còn muốn mở miệng, Lãnh Lăng Duệ trực tiếp hung hăng dán lại cái miệng luôn nhảy ra những lời khiến hắn khó đỡ kia. Trong lúc bị hôn thiên hôn địa ám, cuối cùng mỗ yêu tinh cũng thức thời, rầm rì mơ hồ không rõ nói : “ Ngô… Hà Hệ ( Duệ Duệ)..Hà Hạ( Duệ Duệ).” Điều này khiến Lãnh Lăng Duệ sảng khoái trong lòng, quyết định sau này bị mỗ yêu tinh khiến cho không biết phải nói gì, cứ dùng chiêu này là được. Ép buộc 1 hồi, chờ Lãnh Lăng Duệ và mỗ yêu tinh rời giường, đánh răng rửa mặt xong, nhìn kim đồng hồ đã chỉ tới con số 11. Nghĩ lại ,quyết định đã lười thì lười cho chót, bèn gọi điện cho Tiêu Dương, bảo y tới ăn cơm,tiện thể vào siêu thị mua đồ ăn. Tiêu Dương khônghàm hồ chút nào, lái xe chưa tới 10 phút đã tới nơi, trong tay xách theo 2 gói to, thịt rau đều có. Mở cửa, vừa cởi giầy vừa khinh bỉ 2 người ngồi ở sô pha : “ các ngươi chỉ biết sai sử ta thôi!” Lãnh Lăng Duệ liếc y 1 cái, mỗ yêu đã cướp lời mở miệng : “ Duệ Duệ nấu cơm cho cả ngươi nữa mà, Hoa Hoa, chỉ mua đồ ăn mà thôi, ko cần phải oán giận” “……” Tiêu Dương đã quen với việc ko thể nào cãi lại khi cãi nhau với tiểu quỷ này, Lãnh Lăng Duệ chỉnh lại quần áo, đứng dậy lấy đồ ăn trong tay Tiêu Dương, vào bếp, để lại 2 người kia tiếp tục ngồi sô pha xem TV Nhưng tới giữa trưa, Lãnh Kỉ Kỉ chán xem TV, bèn đưa điều khiển cho Tiêu Dương, còn mình thì lê dép về phòng ngủ chơi Laptop. Tiêu Dương quay đầu nhìn thoáng qua phòng ngủ,ngồi về ghế,chuyển 2 kênh rồi đứng dậy vào bếp. Lãnh Lăng Duệ nghe thấy tiếng kéo cửa, quay đầu lại. liền thấy Tiêu Dương tiêu sái dựa vào cửa thủy tinh, nhìn mình. “Làm gì? kéo cửa lại.” Tiêu Dương đứng thẳng người, kéo cửa lại, chuyển sang tư thế dựa lưng, 2 tay ôm lấy ngực, sau đó hất mắt nhìn phòng ngủ bên kia, bĩu môi : “ ngươi định cho tiểu tử kia cứ sống qua ngày như vậy?” “Như thế nào?” Lãnh Lăng Duệ không rõ ý của y, nhíu mày. “ internet và truyền hình là phương tiện trực quan giúp học được rất nhiều, nhưng dù sao tin tức cũng quá lung tung, ngươi yên tâm cho 1 tiểu quỷ cái gì cũng không biết chơi máy tính cả ngày như vậy? mới có nửa năm nhưng trình độ tiếp nhận tri thức của bé còn hơn nhiều năm của người khác.Ngươi thấy cha mẹ nào không đưa con cái ở lứa tuổi này đến trường, mà để con ở nhà xem Tv chơi máy tính chưa?” “…” Thực sự Lãnh Lăng Duệ chưa nghĩ tới vấn đề này, Hắn không có chút kinh nghiệm nào trong việc giáo dục, càng miễn bàn đến mỗ yêu tinh này. Nhưng hắn vui khi tiểu yêu tinh của hắn không có j phiền não, vui vẻ mỗi ngày, làm nhưng gì mình thích,còn lại, có hắn ở là đủ rồi. “ bé sống vậy rất vui vẻ…” “ không học cái gì cũng không sao?” “ Bé vui vẻ là tốt rồi.” Tiêu Dương chép miệng ,lắc đầu : " quá cưng chiều rồi ! " “……” Lãnh Lăng Duệ liếc hắn một cái liền thu hồi tầm mắt, tiếp tục động tác đảo xào trong tay. “Nhưng người anh em à,ngươi chưa từng thử dẫn bé đi tiếp xúc với môi trường khác, với cách thức tìm hiểu tri thức khác, làm sao ngươi biết bé vui vì internet và truyền hình ? Lãnh Lăng Duệ dừng một chút, nhìn hắn một cái, không nói chuyện.