Một buổi sáng trôi qua thực an bình. Phòng bên, Tiêu Dương không còn phát hiện trong văn phòng mình đột nhiên xuất hiên 1 người nữa.Tuy đây là đối sách đã thương lượng trước đó, nhưng lúc thực sự thực thi ,trái tim của Tiêu Dương vẫn bị khiêu chiến Bên này, Lãnh Lăng Duệ ngồi vào bàn làm việc, phê văn kiện hoặc gõ bàn phím bùm bùm.Sau 1 thời gian dài thì đứng dậy đi tới cửa sổ, nhìn về xa xa để thư giãn cho mắt. Tiểu yêu tinh luôn ép buộc người khác kia giờ cũng ngoan ngoãn ngồi ở sô pha nghịch laptop,thỉnh thoảng nhìn thấy cái gì thú vị liền che miệng, nén cười thành tiếng, ngã trái ngã phải.Bộ dáng dễ thương đến nỗi khiến Lãnh Lăng Duệ cũng không nhịn được mà mỉm cười. Bất quá, sự an tường bình tĩnh này cuối cùng cũng chấm dứt bởi 1 tiếng vang quỷ dị “tiếng gì vậy?”. Lãnh Lăng Duệ nghĩ là tiếng mở máy tính của tiểu yêu tinh, ngẩng đầu hỏi , “ ngạch…”.Lãnh Kỉ Kỉ sờ bụng,nhăn mặt ngiêm túc nói : “ bụng kêu.” “…” Lãnh lăng Duệ thấy vậy mới ngẩng đầu nhìn đồng hồ im ắng treo trên tường.Tuy rằng còn chưa tới giờ ăn của Hắn và Tiêu Dương mọi khi nhưng cũng tính là giờ ăn trưa quy ước bình thường. Hắn không nói 2 lời,đóng văn kiện trên tay rồi đứng lên, cầm di động trên bàn, nhét vào tay tiểu yêu tinh, cúi đầu dặn : “ ta và Tiêu Dương xuống trước, gọi đồ ăn, vào gian phòng ăn không có người khác rồi sẽ nhắn tin cho ngươi,ngươi thấy liền “ di chuyển” qua.h cứ ở đây chơi 1 lúc đi, nhé? “ân.” Lãnh Kỉ Kỉ ngoan ngoãn gật đầu, cầm lấy di động,nhìn Lãnh Lăng Duệ ra cửa. Lãnh Lăng Duệ và Tiêu Dương đi thang máy xuống lầu. Dọc theo đường xuống, người ở nhiều tầng khác nhau không ngừng tiến vào thang máy, không ngừng bị Lãnh Lăng Duệ khiến cho cả kinh,sau đó, tất cả mọi người trong thang máy đều im lặng cầu nguyện trong lòng : “ mau tới tầng 3, mau tới tầng 3 a” Điều này cũng không thể trách bọn họ, bình thường Lãnh Lăng Duệ và Tiêu Dương đều chờ khi nhà ăn hết đông mới xuống ăn cơm, vậy nên sẽ ít đi cùng thang máy với nhân viên như thế này. Vào nhà ăn, liền thấy mọi người nhất trí ngẩng đầu, sau đó cả phòng ăn bỗng im bặt, tựa như các tiếng líu ríu nói cười đều bị ấn nút tắt tiếng vậy.Vài giây sau, bắt đầu có tiếng nghị luận ong ong rầm rì,không cần nghe cũng biết,nhất định là : sao giờ này Quản lý lại xuống ăn cơm… vân vân, những nội dung mà theo Lãnh Lăng Duệ thì lãng phí thời gian, không dinh dưỡng lại không hỗ trợ tiêu hóa. Gật đầu với những người nhìn mình thay cho chào hỏi,Lãnh Lăng Duệ mặt vô biểu tình đi vào phòng ăn riêng. Cửa phòng mở ra,người phục vụ cầm menu, cung kính đứng ở cửa,thấy Lãnh Lăng Duệ và Tiêu Dương vào,liền chào : “ Tổng giám đốc hảo,Tiêu quản lý hảo.” Hai người ngồi vào chỗ của mình, nhận menu từ người phục vụ,cầm bút đánh dấu. “ngươi mới tới sao? “ Lãnh Lăng Duệ không ngẩng đầu lên chút nào, hỏi người nhân viên đang rót nước cho bọn họ. “vâng.” Người phục vụ kia tưởng hành động của mình không đủ chuyên nghiệp và thuần thục khiến Tổng giám đốc nhìn ra,bỗng trở nên lo sợ trong lòng. Tiêu Dương cười cười với cô ta : “ đừng khẩn trương, chúng ta cũng chưa nói cô làm việc không tốt. Tên này thấy cô khẩn trương quá, muốn nói chuyện phiếm thôi, tuy nghe có vẻ giống phỏng vấn.” Lãnh lăng Duệ lườm y 1 cái, sau đó đưa menu đã đánh dấu đưa cho nhân viên phục vụ ,những món đánh dấu trong menu là những món mà cả Tiểu yêu tinh và Tiêu Dương đều thích ăn. “Mỗi ngày mang lên 15 món ăn này, sau này,hầu như là chúng ta sẽ gọi những món này.giờ các ngươi nhanh chóng mang đồ ăn lên trước đi.” Nếu không, tiểu yêu tinh trên kia bị đói mà hôn mê mất. Nhân viên phục vụ kia ôm lấy menu,cúi đầu, vội vàng ra ngoài. Tiêu Dương buồn cười nhìn Lãnh lăng Duệ : “ Ngươi không thể quản lý lại các cơ và dây thần kinh trên mặt ư, đừng lúc nào cũng tỏ ra nghiêm túc như vậy.Rõ ràng là nói những lời hảo tâm hiền lành, nhưng phối hợp với biểu tình trên mặt ngươi lại khiến người ta hiểu lầm rằng ngươi khó chịu với bọn họ.chính vì vậy mà mọi người mới sợ ngươi như thế.” Lãnh Lăng Duệ nâng trà lên uống 1 ngụm,đến liếc cũng không thèm liếc Tiêu Dương 1 cái: “ là trời sinh rồi, không thể sửa!” Tiêu Dương hắc tuyến : “ gì chứ! Trước mặt tiểu quỷ kia sao biểu tình của ngươi tự nhiên vậy?hay là bé có thần lực,có thể kích phát tiềm năng cơ mặt của ngươi?” “ Ít nói đi 1 câu thì ngươi không nghẹn chết được đâu!” Có lẽ là nhân viên phục vụ kia nhắc nhờ đầu bếp 1 tiếng, cũng có thể là Triệu sư phụ đã dặn dò, đồ ăn của 2 người nhanh chóng được mang đủ.Bất quá, cũng chỉ nhanh hơn so với bình thường thôi. Chờ nhân viên đi xuống, Tiêu Dương nhắn tin cho Tiểu yêu tinh tội nghiệp đang mòn mỏi chờ kia xuống ăn cơm.Quả nhiên, không đến vài giây, chỉ nghe “ Ba” 1 tiếng, Tiểu yêu tinh trưng bộ mặt tội nghiệp xuất hiện bên cạnh Lãnh Lăng Duệ,việc làm đầu tiên chính là ngẩng mặt oán Lãnh Lăng Duệ : “ Duệ Duệ… ,sau này nhanh 1 chút, ta đói chết mất ~~” Bất quá, ngay giây tiếp theo, bé cũng đã vùi đầu vào bát, chiến đấu hăng hái với đống đồ ăn. Nhìn tiểu yêu tinh tựa như quỷ đói đầu thai, Lãnh Lăng Duệ dở khóc dở cười.Rõ ràng được nuôi lâu như vậy, có bao giờ bạc đãi bé đâu chứ.Hắn đành phải rót 1 chén nước nguội,đặt cạnh bé,phòng trường hợp bé bị nghẹn. Tiêu Dương không phải là chưa thấy qua tình cảnh này,nhưng vẫn hoảng sợ như cũ,nhất là Lãnh Lăng Duệ vừa mới mặt vô biểu tình nói với mình rằng hắn sinh ra mặt đã lạnh rồi, vậy mà giờ đây lại sủng nịch với Tiểu yêu tinh như vậy,khiến Tiêu Dương nhìn mà nổi da gà. Cơm nước xong, tiểu yêu tinh phù một tiếng,về phòng Lãnh Lăng Duệ, 2 người còn lại thì gọi nhân viên đến dọn bàn, sau đó đi thang máy về phòng. Chỉ còn nhân viên phục vụ nhìn bàn ăn trống trơn, thật lâu cũng chưa thể lấy lại bình tĩnh… Trở lại văn phòng , Lãnh Lăng Duệ nhìn văn kiện bỏ dở ban sang một lúc, sau đó nhìn Tiểu yêu tinh đang nhàn nhã nằm ngay đơ trên sô pha, nói : “ Chiều nay ngươi lên mạng xem xem thích cái điện thoại di động nào, mai là thứ sáu ,ta sẽ mang ngươi đi mua. Lãnh Kỉ Kỉ nghe vậy, nhanh chóng ngồi dậy, vui rạo rực ôm lấy laptop, vừa đánh bùm bùm, vừa la hét : “ Duệ Duệ, ngươi là tốt nhất! ~” Lãnh lăng Duệ nhướng mày, sau đó cúi đầu tiếp tục xem văn kiện. Không biết qua bao lâu, lãnh kỉ kỉ ôm laptop nhảy lại đây. “ đi cẩn thận chứ!” Lãnh Lăng Duệ không nhịn được mắng.Nuôi lâu vậy mà vẫn chưa thấy đứa bé này đứng đắn đi bao giờ. “Úc.” Tiểu yêu tinh rụt lại tay chân, quy củ mà cọ đến Lãnh Lăng Duệ, giơ màn hình Laptop ra trước mắt hắn : “ Duệ Duệ, cái này thế nào?” Lãnh lăng Duệ nhìn,méo miệng:“……quá sáng tạo.” “Nga.” Tiểu yêu tinh cũng không tỏ ra không vui, gật đầu ,lại trở về chọn tiếp . Lại qua không biết bao lâu, lãnh kỉ kỉ lại cọ tới :“cái này?” Lãnh lăng Duệ nhìn , gân xanh nhảy dựng :“…… Quá ngây thơ.” “Nga.” Tiểu yêu tinh lại gật gật đầu, ngồi trở lại, chọn tiếp . Lần này chỉ 1 lúc liền cọ tới, không chờ bé mở miệng,Lãnh Lăng Duệ nhìn luôn vào màn hình laptop trên tay bé, cứng đờ, rồi trực tiếp giựt tới : “ thôi thôi, để ta tìm giúp người vậy..” Một lát sau,Lãnh Lăng Duệ mở 1 trang web cho Tiểu yêu tinh xem : “ hay là dùng cái này vậy.” Lãnh Kỉ Kỉ nhìn hình cái di động trên trang web,sau đó nhìn cái di động trên bàn Lãnh Lăng Duệ, hình như..là giống nhau, chỉ khác màu thôi. “Duệ Duệ, đây gọi là di động đôi dành cho tình lữ?” “……”