Sao có thể như vậy được? Các tướng sĩ công quốc Transco, ngơ ngác nhìn quả cầu lửa cực lớn kia đập lên trên trên vòng sáng ma pháp trận phòng ngự không hề tổn thương, trong ánh mắt mỗi người đều khó có thể tin được. Thống soái đại nhân bảo bọn họ lui về phía sau, chính là để phóng thích một ma pháp như vậy sao? Trong vòng sáng, các tướng lĩnh Công Quốc Milan nhìn thấy một hiệu quả như vậy, bọn họ đã hoàn toàn yên tâm, bắt đầu cười ha hả. Còn tưởng rằng đó là một ma pháp đáng sợ tới mức nào. Hóa ra chỉ là một quả cầu lửa lớn hơn so với một quả cầu lửa bình thường một chút, thật sự làm cho người ta phải thở dài. Một đám các tướng lĩnh dương dương đắc ý cười ha ha, lại hoàn toàn không nhìn thấy vẻ mặt thận trọng của mấy người được gọi là ma pháp sư cấp bậc Pháp Thánh. Trên trán bọn họ, mồ hôi đã lấm tấm. - Đại nhân, chuyện... chuyện gì thế này? Một tướng lĩnh có chút quen thuộc với Mạnh Hàn tiến lên một bước, lắp bắp hỏi. Người bên ngoài cũng không dám hỏi nhiều, bọn họ rất sợ Mạnh Hàn thẹn quá thành giận, cũng chờ câu trả lời của Mạnh Hàn. - Cái gì mà chuyện gì xảy ra? Mạnh Hàn không mặn không nhạt trả lời một câu: - Chú ý quan sát đi. Một mà thật đẹp mắt sắp diễn ra rồi! - Một màn đẹp mắt sao? Có ý gì vậy? Người tướng lĩnh này vẫn không hiểu, gãi gãi sau gáy đi trở về vị trí phía sau. Ánh mắt của hắn không hiểu chút nào nhìn phía thành Blazing ngoài xa. Vèo. Một âm thanh quen thuộc xuất hiện lần nữa. Tuy nhiên âm thanh này lại lớn hơn rất nhiều. Mọi người bỗng cảm thấy phấn chấn, giương mắt nhìn lên. Trong không trung xuất hiện mấy quả cầu lửa khổng lồ giống hệt với vừa này. Tất cả vẫn điên cuồng đập về phía thành bảo Blazing. Một đợt quả cầu lửa này còn chưa xuống tới mặt đất, trong bầu trời đã xuất hiện vô số những quả cầu lửa nhiều tới mức đếm không hết. Tất cả bầu trời đều bị những quả cầu lửa thiêu đốt, nhuộm thành một màu hoả hồng. Tất cả vô số quả cầu lửa này đều hướng về một mục tiêu. Đó chính là thành bảo Blazing phía dưới.Ầm ầm ầm ầm. Những tiếng nổ dữ dội liên tiếp không ngừng vang lên, gần như không gián đoạn. Tất cả thành Blazing đã bị ngọn lửa màu đỏ vây quanh, đã sớm không nhìn thấy rõ vòng sáng phòng hộ ở bên dưới. Cái gì là thành trì. Vào lúc này, trong mắt mọi người chỉ là một mảnh hỏa diễm. Trong tầm mắt mọi người, ngoại trừ quả cầu lửa và hỏa diễm ra, cũng không còn gì khác nữa. Điều càng khiến người ta sợ hãi hơn chính là, vô số những quả cầu lửa trong bầu trời vẫn không ngừng xuất hiện. Cho dù nếu như mưa bình thường rơi xuống rất nhiều, nhưng bầu trời vẫn là màu sắc như vậy. Lúc này bầu trời thành Blazing đang liên tiếp đón lấy cơn mưa quả cầu lửa. Dưới hỏa diễm thiêu đốt, thành Blazing giống như tên của nó vậy, khói lửa ngập trời. TRận mưa quả cầu lửa lớn kéo dài không ngừng suốt một canh giờ. Trong lúc, Mạnh Hàn thấy tình thế không ổn, không thể không bảo đội ngũ lại lùi lại thêm hai dặm nữa. Lúc này bọn họ mới hoàn toàn thoát khỏi phạm vi công kích của ma pháp. Trong tai mọi người, vẫn không ngừng nghe thấy những tiếng quả cầu lửa điên cuồng nổ vang. Gần như cả thành trì cao như vậy đều là lửa lớn, chưa từng giảm bớt. Đứng cách thành Blazing mấy dặm, tất cả mọi người có thể cảm giác được sức nóng điên cuồng từ trong thành tỏa ra. Như vậy những tướng sĩ và các cao thủ Công Quốc Milan trong thành bảo Blazing có cảm giác thế nào? Mạnh Hàn cũng tương đối bất ngờ. Hắn biết loại ma pháp này sẽ có uy lực rất lớn. Thế nhưng hắn không ngờ được nó lại có uy lực lớn tới như vậy. Chỉ riêng số lượng quả cầu lửa đã vượt phía xa so với số lượng Lục Mang Tinh Trận mà Mạnh Hàn đã vẽ. Uy lực của nó trực tiếp tăng lên gấp bốn lần. Mỗi quả cầu lửa đều có uy lực ma pháp cấp tám tiếp cận cấp chín. Dưới ma pháp như vậy điên cuồng nổ, nếu như thành Blazing còn có thể bình yên vô sự, đó chính là có quỷ. Không nói đến uy lực của những đợt nổ và hỏa diễm thiêu đốt kia, chỉ riêng thời gian thiêu đốt lâu như vậy, những người ở bên trong kiai không thể nào còn có đầy đủ dưỡng khí để hít thở nữa. Nhẹ nhất cũng bị nghẹt thở mà chết. Thành Blazing có 7 vạn đại quân. Nếu như thêm vào 5 vạn đại quân ở thành bảo Mora, nhân mạng trên tay một mình Mạnh Hàn đã có tới 12 vạn người. Nhưng Mạnh Hàn lại cảm thấy chưa đủ. Sự phẫn nộ trong lòng hắn vẫn chưa hoàn toàn tiêu tan. Tiêu diệt thành Blazing cũng chỉ để báo thù cho các thân vệ của Catherine mà thôi, Tiếp đó, chỉ còn có thủ đô Công Quốc Milan mới có thể giảm bớt được lửa giận trong lòng Mạnh Hàn đối với việc bọn họ đã tổn thương Catherine. Cuối cùng trong bầu trời không còn xuất hiện quả cầu lửa nữa. Lửa lớn vẫn đang thiêu đốt trên mặt đất sau một thời gian nữa, mới bắt đầu chậm rãi tắt đi. Các tướng sĩ công quốc Transco đang kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt, đột nhiên bọn họ nghe thấy thống soái đại nhân lớn tiếng phát ra hiệu lệnh: - Trận chiến này, không cần tù binh. Các ngươi đừng để cho ta nhìn thấy một gia hỏa nào trong thành Blazing còn sống sót! Vì đội thân vệ của bệ hạ Đại Công Catherine, giết cho ta! - Vâng, đại nhân! Đại quân công quốc Transco, trước nay chưa từng có đã trăm miệng một lời tiếp nhận mệnh lệnh của Mạnh Hàn. Sau đó, đại quân bắt đầu xông về phía những địa phương lửa đã tắt kia. Dù sao lửa lớn thiêu đốt kéo dài đã rất lâu. Rất nhanh, hỏa diễm vây quanh thành Blazing liền biến mất hoàn toàn. Những tướng sĩ vọt tới trước nhất, nhìn dáng vẻ của thành bảo Blazing cách đó không xa, mỗi một người đều kinh ngạc dừng bước. Các tướng sĩ phía sau vẫn đang trong thế tấn công, chen chúc nhau, cuối cùng đều nhanh chóng ngừng lại. Mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía vốn là thành bảo Blazing, bọn họ đều nói không ra lời. Thành Blazing vốn cao vót nguy nga, lúc này đã hoàn toàn biến mất khỏi mặt đất. Tại vị trí của thành trì lúc trước chỉ còn lại một hố đen cực lớn. Hố đen này còn khổng lồ hơn phạm vi của thành Blazing lúc trước. Thậm chí phạm vi mặt đất xung quanh đập vào mắt chỉ thấy một màu. Đó chính là màu đen. Mạnh Hàn vẫn bảo đại quân xung phong liều chết. Nhưng với cảnh tượng trước mắt, rõ ràng bọn họ đã không cần phải làm gì nữa. Thậm chí ngay cả chuyện vùi lấp thi thể cũng không cần. Thành trì, nhà, sông đào bảo vệ thành, binh sĩ, tướng lĩnh, ma pháp sư, bất kể là cao thủ hay là người kém cỏi, tất cả đã biến mất không thấy hình bóng từ lâu. Ngoại trừ một hố đen bị trận oanh kích kéo dài tạo thành còn có thể xem như là vết tích ra, thật sự không có thứ gì còn lưu lại. Đám người xông lên, nhìn quang cảnh xung quanh đều vang lên những tiếng hít sâu một hơi. Trước cảnh tượng như vậy, cho dù là những người đã quen nhìn cảnh chém giết, những gia hỏa leo lên từ trong đống xác người chết, cũng không khỏi cảm giác tóc gáy mình dựng đứng. Ma pháp như vậy, còn người nào có thể đánh tới nữa? Có ma pháp sư như vậy, còn cần thiết tới binh sĩ làm gì. Chỉ cần một ma pháp sư, đã đủ để khiến bất kỳ thế lực đối địch nào cũng phải biến mất không còn một mống.