Thiên Hạ Vô Song
Chương 979
Hắn vừa mở miệng nói câu này, mọi người đều gật đầu. Rõ ràng tất cả mọi người đều thừa nhận nhân tình này.
Mạnh Hàn cưỡng ép không cho mình kích động. Hắn không nói gì thêm, chỉ hỏi một câu:
- Có đầu mối gì không?
Benson đưa tay lấy ra một khối ma pháp tinh thạch, đưa ma lực vào kích thích một chút. Trong nháy mắt, trước mắt mọi người liền xuất hiện một hình ảnh chân thực.
Mười mấy chiến sĩ, còn có mười mấy ma pháp sư đồng thời bao vây tấn công một con rồng lớn. Con rồng lớn với ma pháp hung hãn và long khí phun ra, tạo thành thương vong không nhỏ đối với những kẻ giết rồng này. Nhưng các ma pháp sư với ma pháp cường đại cũng làm cho con rồng lớn toàn thân đầy vết thương.
Cuộc chiến đấu diễn ra trong thời gian rất dài. Con rồng lớn vẫn không có thêm viện trợ nào. Nhưng những nhân loại giết rồng kia lại thường xuyên có người tới thay thế. Mạnh Hàn tính toán đại khái một chút. Tất cả nhân số tham dự vào khoảng gần một trăm người. Bọn họ vận dụng vũ khí, từ quyển sách ma pháp đẳng cấp cao cho đến nỏ lớn ma pháp cường lực đều có. Cuối cùng do bị một đám người thay phiên công kích, con rồng lớn rốt cuộc đã ngã xuống.
Khối ma tinh thạch này đã ghi chép lại hoàn chỉnh tất cả quá trình chiến đấu. Thậm chí ngay cả khuôn mặt của những nhân loại giết rồng kia cũng có thể nhìn thấy được rõ ràng. Từ những ma pháp được sử dụng và những vũ khí đấu khí do các chiến sĩ kia sử dụng, chắc hẳn cao thủ ở đây đều có thể đoán được một chút.
Chờ sau khi tất cả mọi người xem xong, Benson ném ma tinh thạch cho Mạnh Hàn:
- Đưa ma lực vào là có thể kéo dài thời gian quan sát. Tuy nhiên, những thứ này là chuyện đã xảy ra từ năm mươi năm trước. Không biết bây giờ còn có thể tìm được những người này hay không.
- Chỉ cần bọn họ còn sống, hẳn không khó!
Mạnh Hàn lại rất có lòng tin trả lời. Lúc này câu trả lời của hắn lại khiến Benson cảm thấy rất kinh ngạc.
- Có biện pháp gì tốt sao?
Bản thân Benson đã tốn hết sức của chín trâu hai hổ, mấy tháng liền mà ngay cả một chút manh mối cũng không tìm thấy. Ngoại trừ biết được chuyện đã xảy ra ở chỗ nào, hắn căn bản không tìm được đầu mối nào có thể nói được. Hắn muốn biết lúc đó cao thủ nào từng xuất hiện, nhưng chuyện xảy ra năm mươi năm trước, còn có ai có thể nhớ được rõ ràng như vậy. Chắc hẳn phần lớn những người có ký ức về bọn họ đều đã chết. Muốn tìm kiếm đầu mối như vậy quả thực chính là mò kim đáy biển.
- Đơn giản. Tuy nhiên cần các ngươi phối hợp!
Mạnh Hàn đỡ Fanny và Angelina đang ở trong lòng mình ngồi xong, sau đó đứng dậy đối mặt với một đám cao thủ.
- Ngươi nói đi. Chúng ta sẽ phối hợp!
Cao thủ đã đối chọi gay gắt với Harrison trực tiếp đáp ứng, chờ đáp án của Mạnh Hàn.
- Nếu như cái ma tinh thạch này có thể phục chế, ta dự định cho người tuyên tuyền về quang vinh của những kẻ giết rồng này.
Mạnh Hàn mỉm cười nói một cách đơn giản:
- Ta thậm chí có thể dùng danh nghĩa Hoàng Kim Thành, cho những người giết rồng này lợi ích thật lớn. Nếu như có người nào cung cấp tin tức về bọn họ, cũng có trọng thưởng. Chỉ cần những người này vẫn còn sống trong thế giới loài người, nhất định sẽ có người biết tin tức của bọn họ.
Nói xong, Mạnh Hàn tự giễu một chút:
- Khả năng của kim tệ thế nào, Harrison hẳn hiểu rõ.
Khi Mạnh Hàn nói đến quang vinh của những người giết rồng, hơn phân nửa số người đang có mặt tại đây liền thay đổi sắc mặt. Nhưng sau khi nhẫn nại nghe Mạnh Hàn ói xong, bọn họ lại phát hiện, phương pháp của Mạnh Hàn thật sự rất đơn giản. Hắn chỉ cần trả giá chút kim tệ, sẽ có vô số người điên cuồng thay hắn tìm kiếm những kẻ giết rồng này.
- Harrison, nói như vậy ngươi cũng có thể làm được?
Tất cả mọi người có chút sững sờ. Sau đó cao thủ kia đột nhiên hỏi Harrison. Nếu như Harrison làm, chí ít bọn họ không cần nợ ân tình của Mạnh Hàn.
- Harrison không làm được. Hắn không có cái chữ tín!
Mạnh Hàn khẽ lắc đầu, giải thích một chút. Mọi người vừa nghĩ, vẫn cảm thấy chuyện thật sự là như vậy. Mạnh Hàn treo giải thưởng, có người sẽ tìm. Nhưng Harrison vì không có chữ tín nên không nhất định có thể làm được.
- Mặt khác, ta tin tưởng, chuyện này tuyệt đối không tránh khỏi có liên quan đến phó hội trưởng nghiệp đoàn ma pháp sư Brian.
Mạnh Hàn không cần suy nghĩ trực tiếp kéo Brian vào:
- Lão Vu Yêu kia chính là phụ thân của hắn!
Mạnh Hàn nói ra cái tên này, cũng không hề gây ra động tĩnh quá lớn cho người ở chỗ này. Nhưng Fanny và Angelina ở bên cạnh cũng đã tỉnh táo lại. Hai nàng cũng biết rõ gia hỏa Brian mà Mạnh Hàn vừa nhắc tới tiếp đó sẽ là kết cục như thế nào.
Chuyện này quả thật quá đáng sợ. Benson bảo Mạnh Hàn điều tra, Mạnh Hàn có thể dưới sự hỗ trợ ép chết hắn. Nhưng tương tự, Mạnh Hàn cũng có một đại sát khí rất kinh khủng. Cho dù là giáo hoàng bệ hạ cùng nghị trưởng các hạ, tin tưởng nếu như Mạnh Hàn muốn, chỉ cần Mạnh Hàn nói hai người bọn họ dính dáng vào trong đó, bọn họ nhất định sẽ bị đám cao thủ khủng bố này xé nát.
Nói cách khác, chỉ cần là những người trước đây đã gây ra bất lợi đối với Mạnh Hàn, Mạnh Hàn tạm thời vẫn không động được tới các gia hoả, Mạnh Hàn lại có thể vận dụng những người này, giết chết những kẻ địch kia bất cứ lúc nào. Càng không cần phải nói, nếu Mạnh Hàn có thể tìm được hung thủ thực sự, cũng có có thể khiến những cao thủ này mắc nợ một món ân tình. Bất kỳ người nào trong số họ cũng đủ để giải quyết giúp cho Mạnh Hàn một phiền phức ngập trời.
- Có thể dễ dàng nợ ân tình như vậy sao?
Fanny và Angelina thậm chí có chút ước ao. Nếu như những chuyện này để cho các nàng đến điều tra, chẳng phải là cũng có thể có được ân tình tương tự sao?
- Các nàng không được!
Mạnh Hàn hình như đã nhìn thấu tâm tư của hai nàng. Hắn cúi đầu cười nói:
- Đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám cũng giống như Harrison tiên sinh, không người nào dám tin tưởng vào lời hứa của các ngươi. Nhưng lời thành chủ Hoàng Kim Thành nói ra, lại có ít nhất chín mươi chín phần trăm người tin tưởng. Đây chính là sự chênh lệch giữa chúng ta!
Hai nàng nhất thời trở nên lặng lẽ. Mạnh Hàn nói chính là sự thực. Thật sự không có lời hứa của một người nào có thể sánh bằng lời hứa của thành chủ Hoàng Kim Thành. Đây là chữ tín cũng như danh dự do Mạnh Hàn vất vả khó nhọc tạo dựng được trong mấy năm qua. Bằng vào điểm này, Mạnh Hàn cũng đã đứng ở thế bất bại.
- Nhiều nhân tình như vậy!
Cho dù Fanny vẫn nổi danh là lạnh lùng cao ngạo, nhưng lúc này cũng không nhịn được hít sâu một hơi. Vẻ hâm mộ lộ rõ trên mặt nàng. Đột nhiên nàng lại nghĩ tới mình và Angelina chẳng phải cũng nợ Mạnh Hàn hai việc đến bây giờ còn chưa làm xong sao? Fanny không nhịn được lại thở dài:
- Thiếu nợ ân tình của Tony, cũng không dễ trả!
- Không sao.
Andrea ở bên cạnh, sau khi nghe thấy Fanny than thở câu này, nàng liền mỉm cười an ủi nàng:
- Nợ nhiều, tự nhiên sẽ không sợ nữa. Nợ nhiều không lo!
Andrea nói, càng làm cho Fanny và Angelina ý thức được, xem ra những người nợ ân tình của Mạnh Hàn không chỉ là một, hai người.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
43 chương
501 chương
1112 chương
18 chương
163 chương
35 chương
78 chương