Thiên Hạ Vô Song
Chương 967
Cho dù các nàng có khăn che mặt, cũng không che giấu được sự tức giận biểu lộ qua dáng dấp bên ngoài.
Tất cả đều lọt vào trong mắt của quản gia. Hắn lại cười ha ha:
- Hai vị tiểu thư vẫn mang khăn che mặt. Như vậy rất tốt. Đại nhân nhà ta thích chinh phục mỹ nữ có thân phận thần bí. Đặc biệt là mỹ nữ với vóc dáng không tồi như các ngươi. Hai vị tiểu thư, các ngươi có phúc phần. Nếu như có thể được đại nhân nhà ta sủng hạnh, sau này tuyệt đối sẽ mặc kim mang ngân, cả đời hưởng thụ!
- Có dũng khí!
Nghe thấy quản gia nói những lời rõ ràng như vậy, ngay cả Mạnh Hàn cũng không nhịn được đưa ra ngón tay cái ra, hướng về phía quản ra đang nói chuyện, dựng thẳng lên:
- Ngay cả ta cũng không dám nói với các nàng nhưng lời như vậy. Tuy rằng ta rất muốn nói, nhưng ngươi và ngươi đại nhân đúng là quá giỏi. Ta không biết nên biểu đạt sự sùng kính của ta như thế nào. Cho nên, ta chỉ có thể hỏi lại một vấn đề nhờ ngươi truyền đạt lời hỏi thăm của ta đến thành chủ đại nhân.
- Ngươi cứ nói đi!
Đối với ma pháp học đồ tuổi trẻ tỏ ra rất phối hợp này, quản gia nhìn rất thuận mắt. Loại người tuổi trẻ mà hiểu rõ lí lẽ biết tiến biết lui như vậy hắn cũng không thấy nhiều. Người bên ngoài ở cái tuổi này, bình thường đều là tuổi trẻ đầy nhiệt huyết. Trong tình hình như thế, bọn họ không xông lên để nhận lấy nụ cười trên mặt mỹ nữ mới là lạ.
Tuy nhiên đáng tiếc, cho dù Mạnh Hàn dám xông lên, chẳng qua chỉ là một kết cục sưng mặt sưng mũi thanh danh mất sạch mà thôi, sẽ không có khả năng nào khác. Đối mặt với Mạnh Hàn, quản gia rất thưởng thức ngẩng đầu lên, nể tình nói.
- Ta chỉ muốn biết, thời điểm thành chủ đại nhân sủng hạnh cặp sinh đôi, không biết sẽ sử dụng phòng hộ thế nào?
Mạnh Hàn đứng ở tại chỗ, âm thanh cũng không cao, cười híp mắt hỏi.
- Cái gì mà sinh đôi?
Quản gia ngẩn ra, lập tức giống như bị kim đâm vào mông vậy, tất cả nhảy lên:
- Cái gì? Sinh đôi?
Hiện tại quản gia mới phát hiện, trong mấy nữ nhân sát bên cạnh Mạnh Hàn, đúng là còn có hai cặp sinh đôi. Hai tiểu thị nữ không che mặt là một cặp sinh đôi. Hai người có dáng vẻ chiến sĩ chính là một cặp sinh đôi.
Sinh đôi nguyền rủa, đây cũng không phải là chuyện đùa. Thành chủ đại nhân sao có thể dám sủng hạnh hai cặp sinh đôi chứ? Trên thế giới này, người dám sủng hạnh cặp sinh đôi, dường như chỉ có một. Đó chính là hầu tước đại nhân thành chủ Hoàng Kim Thành Antonio! Hơn nữa theo lời đồn đại, hầu tước đại nhân Hoàng Kim Thành Antonio cũng chính là một vị ma pháp học đồ. Trùng hợp chính là người trẻ tuổi trước mắt này cũng là một vị ma pháp học đồ.
Còn có chuyện trùng hợp như thế sao? Quản gia chỉ cảm thấy một trận gió lạnh trực tiếp từ phía sau lưng thổi tới.
Hoàng Kim Thành chủ là người thế nào? Không tính vô số cao thủ dưới tay hắn, chỉ riêng kim tệ cũng có thể trực tiếp đập chết người. Mấy vạn tên bắt cóc tập kích Hoàng Kim Thành, trong một đêm bị tàn sát hầu như không còn. Bên ngoài Hoàng Kim Thành vừa dựng lên một con phố dài mười dặm với đầy những giá treo cổ. Trên giá treo cổ đều là tinh anh của nghiệp đoàn ma pháp sư. Trong đó còn có một người chính là Pháp Thánh cao cấp Phó hội trưởng Reynold tiền nhiệm của nghiệp đoàn ma pháp sư.
Mình vừa ở trước mặt vị hầu tước đại nhân này nói cái gì? Điều khiến người ta sợ hãi chính là hầu tước đại nhân lại mở miệng nói, ngay cả hắn đối với hai mỹ nữ dùng khăn che mặt kia đói bụng chỉ dám nghĩ còn không dám nói ra. Điều đó có ý nghĩa như thế nào không cần nói cũng biết. Mình không ngờ ở trước mặt hầu tước đại nhân và hai nữ nhân mà ngay cả hầu tước đại nhân không trêu chọc nổi, lại nói ra những lời như vậy?
Nơi này không phải là địa bàn của hầu tước đại nhân, vậy thì thế nào? Công Quốc Milan không phải là địa bàn của hầu tước đại nhân. Nhưng đầu của Đại Công Milan không phải vẫn xuất hiện ở Hoàng Kim Thành như thường sao?
Rầm.
Một tiếng động phát ra. Quản gia đã không kìm lòng được ngã quỵ ở mặt đất. Toàn thân dường như đang run lên cầm cập, run rẩy không ngừng.
Mạnh Hàn thậm chí không hỏi nhiều. Quản gia đã tự mình nghĩ tới một hậu quả, rồi sợ hãi. Nhất thời hai chân trong nháy mắt cũng đã không nghe theo sự sai khiến của hắn nữa. Hiện tại hắn chỉ muốn chém tên gia hỏa truyền tin tới kia thành muôn mảnh. Ngay cả cặp sinh đôi ở ngay bên cạnh hầu tước đại nhân rõ ràng như vậy cũng nhìn không ra. Quả thực chính là đáng chết!
Quản gia bò trên mặt đất, bản thân mình cũng đang âm thầm hối hận. Cho dù người truyền tin không thấy rõ, mình đến trước mặt, cũng không nhìn rõ ràng. Đây quả thực chính là tự mình muốn chết, không trách được người khác. Đánh chủ ý đánh tới trên người hầu tước Antonio, cho dù là thành chủ đại nhân cũng không thể nào cứu được hắn.
Các chiến sĩ ở bên cạnh kia, dù sao đầu óc vẫn còn rất đơn giản. Sau khi nghe thấy Mạnh Hàn hỏi một vấn đề, quản gia đại nhân không ngờ trực tiếp ngã quỵ ở trên mặt đất. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, bọn họ nhất thời cảm thấy không hiểu. Có mấy gia hỏa nóng tính thậm chí cầm vũ khí quát ầm lên:
- Các ngươi làm gì đối với quản gia đại nhân vậy? Còn không thả quản gia đại nhân ra! Còn dám vô lễ, giết chết không cần luận tội!
Nghe gia hỏa kia nói như thế, trong lòng quản gia đã sợ hãi tới mức mất hồn. Antonio đối xử với người mạo phạm hắn, không phải chỉ giết một người, mà là giết một nhà. Những người này nói hươu nói vượn như vậy, nếu như chọc giận hầu tước đại nhân, đó cũng không phải là chuyện đùa.
- Quản gia đại nhân!
Mạnh Hàn nhìn về phía quản gia đang nằm xụi lơ trên đất kêu lên một tiếng, sắc mặt vô cùng không tốt:
- Ngươi quản đám người của ngươi tốt một chút, không nên để bọn họ gọi loạn. Con người của ta tuy rằng thực sự có thể khoan nhượng một vài lời nói khó nghe, nhưng hai vị tiểu thư tôn quý này, các nàng khẳng định không muốn nghe. Nếu như ngươi không muốn người ở chỗ này toàn gia đều bị treo lên giá treo cổ, lập tức bảo bọn họ câm miệng.
Nghe thấy Mạnh Hàn phân phó, quản gia đang bò trên mặt đất gần như được lắp lò xo nhảy lên.
Nếu như Mạnh Hàn chịu để hắn xuất lực, vậy có nghĩa là chỉ cần mình khiến hầu tước đại nhân được vui, mình sẽ không cần phải chết. Cơ hội như thế không phải là mỗi lần lúc sắp chết đều có thể gặp được. Quản gia đại nhân gần như đã dùng tới mười hai phần tinh thần để làm việc.
Vài tiếng bạt tai vang lên. Quản gia đại nhân giơ lòng bàn tay đầy thịt, trực tiếp đánh vào mặt tên linh vừa mới mở miệng nói chuyện:
- Câm miệng, ngươi dám bất kính đối với hầu tước đại nhân như vậy sao?
Các binh sĩ đi theo quản gia đại nhân, mỗi người đều ngạc nhiên nhìn quản gia đại nhân tên lính bị bạt tai sau hi đã nói đỡ cho hắn. Hơn nữa quản gia còn báo ra thân phận của Mạnh Hàn. Tất cả bọn họ đều giật mình. Thành chủ đại nhân chẳng qua là một Tử tước mà thôi, cũng đã làm mây làm gió ở trong thành, nghiễm nhiên giống như một hoàng đế.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
43 chương
501 chương
1112 chương
18 chương
163 chương
35 chương
78 chương