Thiên Hạ Vô Song
Chương 955
- Bây giờ ta vẫn dùng kiếm chỉ vào ngươi, ngươi có thể làm được gì? Ta sẽ lập tức động tới nữ nhân của ngươi, ngươi có thể làm thế nào?
Liên tục hai câu ngươi có thể làm thế nào, khiến tâm tình đại hán trung niên đặc biệt tốt. Hắn giống như đã thấy được dáng dấp khuất phục của Mạnh Hàn dưới tình hình không thể làm gì. Hắn không nhịn được bắt đầu cười ha hả.Ầm.
Đại hán trung niên đang cười một cách điên cuồng, trong chớp mắt cả người lẫn kiếm trực tiếp biến mất trước mắt Mạnh Hàn. Tại vị trí của đại hán đứng ban đầu, đã có một nắm đấm nham thạch cực lớn thay thế. Nắm đấm nham thạch cực lớn từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đập mạnh vào đại hán trung niên ngập vào trong bùn đất.
Diana nhanh chóng thao túng xe ngựa bay lên không trung. Cửa xe ngựa cũng được trực tiếp đóng lại. Trên mặt đất. Nắm đấm lớn của một con rối nham thạch khác lại tàn bạo nện ở bên trên nắm đấm vừa rồi, khiến nắm đấm trước đó mạnh mẽ cứng rắn chìm mấy phầm vào trong đất.Ầm.
Sau khi những tiếng động qua đi. Nắm đấm nham thạch ầm ầm nổ tung ra. Một bóng người từ dưới đất nhanh chóng chui ra, đã nhìn thấy được xe ngựa thiết giáp nổi trên không trung. Hắn tự biết không có cách nào tấn công được xe ngựa dưới sự bao vây của mấy trăm thân vệ. Thân hình hắn lập tức cũng lơ lửng trên không trung, chửi ầm lên.
Có thể không dựa vào bất kỳ ma pháp nào mà trôi nổi trên không trung, chí ít cũng phải đạt đến trình độ Kiếm Thánh đỉnh phong. Một cao thủ như thế, trước đó Mạnh Hàn không ngờ chưa từng nghe thấy. Tuy nhiên nghĩ đến xuất thân của hắn có lẽ là người của đế quốc Quang Minh, Mạnh Hàn lập tức cảm thấy thoải mái.
Chỉ có điều, hiện tại Mạnh Hàn cũng không muốn buông tha gia hoả này. Vừa bắt đầu Mạnh Hàn vẫn cảm thấy hắn có thể dưới sự bao vây tấn công của đông đảo ma pháp như vậy mà không chết, hẳn có chút thực lực. Bởi vậy Mạnh Hàn với có ý niệm muốn thu phục hắn.
Nhưng không ngờ đối phương lại muốn động vào nữ nhân của Mạnh Hàn. Như vậy Mạnh Hàn có thể nhịn, hay không thể nhịn? Không tiêu diệt hắn thật có lỗi với sự mạo hiểm vừa rồi.Ầm.
Không có nắm đấm, nhưng trong nháy mắt con rối nham thạch đã tách ra thành hai. Có ma lực cuồn cuộn không ngừng ủng hộ Mạnh Hàn, chỉ cần Mạnh Hàn còn sống, con rối nham thạch sẽ không bị thương. Con rối nham thạch hồi phục nguyên trạng, trực tiếp giơ nắm đấm lớn, lại từ trên không trung đập xuống.
Đại hán trung niên cho dù có mạnh hơn nữa, dưới công kích giống như thái sơn áp đỉnh này, hắn cũng không có cách nào vững vàng đón đỡ trên không trung được. Hắn chỉ có thể tiếp nhận lực đạo nện xuống của nắm đấm nham thạch nhanh chóng rơi xuống mặt đất. Có chỗ mượn lực, hắn nhất thời có lực phản kích. Hai tay hắn cầm trường kiếm giơ lên thật cao, một lực bổ xuống.
XoạtMột đạo kiếm khí như có như không cũng thoát khỏi thân kiếm, chém về phía thân thể khổng lồ của con rối nham thạch.
Con rối nham thạch đang vung vẩy nắm tay đập xuống, căn bản không có cách nào né tránh kiếm khí tới mau lẹ như vậy. Chỉ nghe thấy một tiếng động nhỏ vang lên. Kiếm khí vô hình rõ ràng đã lướt qua. Mgay sau đó, thân thể con rối nham thạch ở trên không trung dao động hai cái, sau đó đột nhiên tách ra làm đôi, ngả về hai phía chậm rãi rơi xuống.
- Hừ! Không đỡ nổi một đòn!
Đại hán trung niên phát ra một đòn này, nhìn thấy hiệu quả như vậy, nhất thời trên mặt hiện ra nụ cười.
Sau khi cười lạnh một tiếng, hắn đang muốn xoay người công kích xe ngựa của Mạnh Hàn, đột nhiên cảm thấy sát bên cạnh có cái bóng chợt hiện. Quá hoảng hốt, đại hán trung niên vội vàng dựng thẳng trường kiếm của mình lên, chắn ở phía trước mắt.
Đinh.
Một tiếng động nhỏ vang lên.
Một thanh chủy thủ sắc bén bị ngăn cản, phát ra âm thanh trong trẻo. Trong lúc hắn còn cho rằng mình đã làm được, đột nhiên trước mắt sáng ngời. Thân thể tê dại một hồi, dường như toàn thân co quắp lên không nghe theo sự sai khiến của mình. Không đợi hắn khống chế được thân thể của mình, lại một thanh chủy thủ màu đen với hình thù kỳ quái lao tới, nhẹ nhàng xẹt qua bàn tay đang nắm chuôi kiếm củ hắn, lưu lại mộ vệt máu mảnh.
Lúc này đại hán trung niên mới phát hiện. Không biết từ lúc nào, nữ nô lệ quỳ sát bên cạnh Mạnh Hàn, không ngờ trong tay lại đang cầm một thanh chủy thủ, nhàn rỗi đi tới, di chuyển xung quanh mình, tìm kiếm cơ hội công kích.
- Mượn ngươi để khai đao!
Đại hán trung niên hoàn toàn không để ý tới vết thương nhỏ trên tay mình, lại vung kiếm đâm về phía Nicole. Chỉ có điều, trường kiếm vừa đâm ra, đại hán trung niên đã cảm giác được có phần không ổn.
Lực đạo vốn mạnh mẽ, lúc này không ngờ dường như đã trở nên mềm nhũn, , lực lượng của mình im hơi lặng tiếng giảm sút một cách khủng khiếp. Cùng lúc đó, trong đầu óc cũng cảm giác nặng nề, cảm giác mệt mỏi giống như đã rất lâu không được nghỉ ngơi. Tiếp đó chính là từng đợt khí tức hắc ám ăn mòn.
Đại hán trung niên giơ tay lên. Không ngờ máu chảy ra từ vết thương nhỏ kia đã biến thành màu đen. Đây là biểu hiện trúng kịch độc. Chỉ trong chốc lát đã có ảnh hưởng như vậy, có thể tưởng tượng được độc tính của nó.
- Ngươi sử dụng độc!
Đại hán trung niên kêu gào một tiếng, trường kiếm lập cà lập cập chỉ vào Nicole đang đứng ở bên kia, vẻ mặt không cam lòng. Nhưng thân thể hắn trong lúc nói chuyện đã không còn sức lực để động thủ nữa. Vừa nói dứt lời, cánh tay liền buông thõng xuống. Hai chân cũng không còn sức lực để chống đỡ thân thể. Hắn ngã ngồi trên mặt đất.
- Ta không chỉ là sử dụng độc. Ngoại trừ mãnh độc ra, còn có suy yếu, phệ hồn, hắc ám ăn mòn.
Nicole lại hiếm khi có hứng thú nói chuyện với người đối địch:
- Vô lễ đối với chủ nhân, chết chưa hết tội!
Nói xong lời này, nàng căn bản sẽ không tiếp tục cho đại hán trung niên bất cứ cơ hội nào. Nàng lao nhanh tới, chủy thủ liền xẹt ngang qua cổ của đại hán. Tới lúc thân hình nàng ngừng lại, trong tay đã có thêm một cái đầu chết không nhắm mắt.
- Nicole, áo giáp Giáp trưởng kiếm của hắn không tồi, lấy đến đây đi!
Mạnh Hàn ở trên không trung dường như nhìn thấy tất cả những điều này. Hắn mở miệng phân phó. Cửa xe vừa mở ra chớp mắt đã đóng lại. Nicole đã vọt ra ngoài. Mạnh Hàn tự nhiên sẽ phối hợp với nàng. Hai người liên thủ, thừa dịp đại hán trung niên còn chưa sẵn sàng, Mạnh Hàn đã phát động năng lực điện giật của sủng vật, nhất thời khiến Nicole ám toán thành công.
Trải qua một lần này, một đám thân vệ cũng không dám để Mạnh Hàn mạo hiểm nữa. Hơn nữa trời đã tối dần. Trải qua hai trận phục kích, số người giết hết có hơn ngàn người. Cho dù đội thân vệ có lợi hại hơn nữa cũng cần nghỉ ngơi. Sau khi cẩn thận quét dọn chiến trường một hồi, Mạnh Hàn dẫn theo tất cả thân vệ, lại tìm một địa điểm thích hợp để nghỉ ngơi an giấc, vượt qua một đêm bình yên.
Những gia hỏa đã lưu lại khí tức hắc ám và quang minh trên người các thân vệ của Mạnh Hàn, không một ai có thể ngờ được, Mạnh Hàn lại có thể dễ dàng phát hiện ra điểm này, cũng lợi dụng những điều này, bố trí thiên la địa võng cho bọn họ.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
43 chương
501 chương
1112 chương
18 chương
163 chương
35 chương
78 chương