Thiên Hạ Vô Song
Chương 904
Trong tiếng nổ mạnh kịch liệt, trong chớp mắt dường như toàn bộ mặt đất đã biến thành một khu vực toàn cát bụi. Ngay cả Sư Thứu ở trên không trung cũng cảm giác trên mặt đất truyền đến một trận rung chuyển siêu cường, muốn điên cuồng cuốn chúng xuống mặt đất. Chúng vội vàng vỗ cánh, cố gắng duy trì tình trạng bay trên không trung.
Lần ma pháp oanh tạc này, những tử linh phía trong màn khói đen phía dưới rốt cuộc đã có dấu hiệu sụp đổ. Thêm vào lưu sa thuật và trọng lực thuật do Mạnh Hàn phát động trên phạm vi lớn, những tử linh còn sót lại gần như đã bị chôn chân vào, cũng không còn cách nào nhúc nhích.
Ngay sau đó, một cảnh tượng xuất hiện ở trước mắt mọi người khiến các thành viên đội thân vệ cũng phải chấn động. Trên mặt đất, đột nhiên có vách tường cực lớn dựng lên bốn phía, bao vây xung quanh tất cả khói đen. Vách tường vẫn đang không ngừng cao lên, mãi đến khi bao vây chặt xung quanh khói đen, ngay cả hướng bầu trời cũng bị vách tường nham thạch cực lớn lấp kín. Từ trên không trung nhìn xuống, chính là một chiếc hộp lớn vuông vức bằng nham thạch, giống như một quan tài.
Lãnh chúa đại nhân Mạnh Hàn đưa hai tay ra, làm một động tác ấn nhẹ xuống phía dưới.Ầm.
Toàn bộ quan tài nham thạch bắt đầu sụp đổ hướng vào bên trong, lấy khí thế như sấm vang chớp giật đè ép về phía bên trong. Cái này cũng chưa tính, cùng lúc đè ép, xung quanh lại bốn tường đá dường như càng dày nặng hơn bay lên. Từng cái một đập vào phía trên cái quan tài kia. Chỉ trong chốc lát, tất cả mọi thứ kể cả khói đen ở bên trong đã bị chôn sâu trong lòng đất.
- Cát bụi trở về với cát bụi, đất trở về với đất. Ngươi đã ôm mộng tưởng cao quý, như vậy hẳn là để ngươi đi vào thế giới khác thực hiện giấc mộng của ngươi đi! Hoàng Sa thành cũng không thích hợp với ngươi đâu!
Giọng nói Mạnh Hàn từ trong xe truyền đến, nghe dường như tức giận vừa rồi đã giảm đi một chút, nhưng vẫn có chút cơn giận còn sót lại.
- Đê tiện!
Dưới lòng đất, giọng nói khan khàn vẫn truyền đến rõ ràng, nhưng có thêm cảm giác tức giận đến nổ phổi:
- Ngươi lại đánh lén!
Nghe được âm thanh này, tất cả mọi người giật mình. Dưới công kích cường hãn như vậy, tên gia hỏa phía dưới kia còn chưa chết?
Chỉ có điều, gia hoả kia lại nói Mạnh Hàn đánh lén sao? Đây không phải là muốn người ta cười đến rụng răng sao?
Sauk hi màn khói kia vọt tới trước mặt, Mạnh Hàn mới bắt đầu công kích, làm sao có thể nói là đánh lén. Hay là hai đợt bốn trăm ma pháp cao cấp kia đập tới quá nhanh, làm cho đối phương cho rằng Mạnh Hàn chọn dùng thủ đoạn không vẻ vang?
Những tia sáng màu xanh lam từ dưới mặt đất bắn ra, bắt đầu chậm rãi tập trung lại, trở thành một điểm sáng màu xanh lam lớn hơn. Ngay trong quá trình hai bên đang nói chuyện, dưới lòng đất vẫn liên tục có các điểm sáng xuất hiện.
- Liên tục công kích không ngừng cho ta!
Mạnh Hàn chỉ tay về phía điểm sáng lớn kia. Một địa gai đột nhiên xuất hiện, trực tiếp đâm xuyên xuống điểm sáng kia. Chỉ có điều, điểm sáng kia thật giống như là giả vậy. Địa gai ung dung xuyên qua, thật giống như hoàn toàn không thương tổn hại đến điểm sáng kia chút nào.
Đối phương rõ ràng không ngờ được, Mạnh Hàn lại không để ý quy củ như vậy, tiếp tục ra lệnh bao vây tấn công. Bây giờ thân thể Hắn vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ, mà các thành viên trong đội thân vệ đã bắt đầu cầm quyển sách ma pháp, lần lượt kích hoạt từng cái tấn công về phía hắn.
Mặc kệ điểm sáng không công kích được thế nào, nhưng nhiều ma pháp cao cấp như vậy nện xuống, cũng không phải là người nào cũng có thể tiếp được. Điểm sáng vừa ngưng tụ không ít, lại bị ma pháp liên tiếp công kích trực tiếp đánh tan. Còn chưa tới ma pháp thứ mười, điểm sáng đã bị đánh tan ra, phân bố ở khắp nơi.
Lần này, đối phương đã có kinh nghiệm, không tiếp tục ngưng tụ nữa, mà trực tiếp khống chế mỗi một điểm sáng thành bùn đất, bắt đầu hội tụ lên một người cực lớn. Lần này tốc độ hội tụ cực nhanh. Thậm chí các chiến sĩ đội thân vệ còn chưa kịp phóng ra ma pháp, một tượng đất cực lớn đã từ trên mặt đất đứng lên, vung vẩy bàn tay cực lớn, đập về phía các kỵ sĩ Sư Thứu đang bay lơ lửng không trung.
- Thật không biết ngươi ngu ngốc hay ngu si!
Giọng nói Mạnh Hàn đúng lúc truyền đến, tràn ngập vẻ chế ngạo:
- Ta là một ma pháp sư hệ thổ. Ngươi ở trước mặt ta chơi tượng đất, có phải có vẻ quá ngây thơ hay không?
Mạnh Hàn vừa dứt lời, tượng đất cực lớn liền trực tiếp biến thành một đống cát tan ra, từ trong không trung rơi rải rác xuống. Trong bầu trời dường như có một trận mưa cát vàng rơi xuống. Nhưng mọi người trong đội thân vệ không có một chút tổn thương nào.
Chỉ có điều, chỉ một hồi như thế, mấy chục ngàn điểm sáng màu xanh lam đã nhân cơ hội này, hội tụ lại cùng một chỗ, biến thành một hình người. Sau đó, hào quang biến mất. Tại chỗ đó lại xuất hiện thêm một gia hỏa cầm ma pháp trượng trong tay. Khắp toàn thân từ trên xuống dưới, chỉ là một lớp da mỏng manh bao bọc khung xương, núp ở trong một ma pháp bào dài rộng màu đen. Trên mặt hắn đầy vẻ tức giận nhìn lên bầu trời.
- Đê tiện!
Trong miệng Pháp sư Tử Linh lại một lần nữa phun ra giọng nói khàn khàn khiến Mạnh Hàn rất không thoải mái:
- Lại bao vây tấn công!
- Xin người, pháp sư Tử Linh vĩ đại.
Mạnh Hàn tức giận cho hắn một câu trả lời:
- Bên ta chỉ có hai trăm chiến sĩ. Vừa nãy đứng ở bên cạnh ngươi chắc hẳn cũng không chỉ hai vạn kẻ giúp đỡ đi!
Sau khi nói xong, Mạnh Hà dường như mới nhớ tới điều gì. Hắn lại lớn tiếng nói:
- Ta nói với ngươi những điều này làm gì? Ngươi tới nơi này giết người, ta tới giết ngươi, có gì cần phải nói nữa. Giết cho ta!
Lại là một đợt ma pháp ập xuống. Mà chen lẫn ở chính giữa, còn có một công kích tinh thần mạnh mẽ của Mạnh Hàn. Có đôi khi công kích thực thể thong thường không có cách nào tổn thương đến gia hỏa tà môn này, chỉ có dùng một vài thủ đoạn đặc biệt.
Trong tiếng ma pháp nổ vang, có lẫn một tiếng kêu đau khổ thảm thiết truyền đến rõ ràng. Tiếng kêu này khiến trong lòng Mạnh Hàn vui mừng. Bất kể là công kích tinh thần hay công kích ma pháp, chỉ cần có thể làm cho đối phương cảm giác đau đớn, có nghĩa là có thể thương tổn được đối phương. Vậy chỉ cần gia tăng công kích là được.
- Tony, gia hoả này là một Vu Yêu. Không tìm được hộp mệnh của hắn, mức độ công kích như vậy nhiều nhất chỉ có thể tiêu hao lực lượng của hắn mà thôi, không có cách nào hoàn toàn tiêu diệt được hắn.
Bên tai Mạnh Hàn, đột nhiên truyền đến giọng nói của Harrison. Dường như hắn rất bất mãn khi thấy hành động lãng phí tiền của của Mạnh Hàn như vậy.
Phải biết rằng, một đợt công kích ma pháp do đội cận vệ của Mạnh Hàn đánh ra, chí ít cũng là hai trăm quyển sách ma pháp được chế tạo từ quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm. Dùng một trăm ngàn kim tệ một quyển sách mặt phẳng để tính, những quyển sách này chí ít giá trị hai ngàn vạn kim tệ.
Cho dù là Harrison, đối với hành vi thuần túy là cầm kim tệ đập người này của Mạnh Hàn cũng cảm thấy không vừa mắt, đúng lúc nhắc nhở hắn một câu.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
43 chương
501 chương
1112 chương
18 chương
163 chương
35 chương
78 chương