Thiên Hạ Vô Song
Chương 876
Việc có thể xây dựng phòng bằng cách cho thực vật sinh trưởng tạo thành đối với các Tinh Linh luôn hy vọng có thể ở gần với tự nhiên nhất, tuyệt đối có thể khiến bọn họ không ngừng động tâm.
- Hiện tại các ngươi đều là con dân của công chúa điện hạ Tinh Linh Jessyca. Jessyca điện hạ ban tặng cho các ngươi ở lại thành thị này.
Mạnh Hàn cho tập hợp tất cả nô lệ Tinh Linh, bắt đầu phát biểu. Tại thời điểm phát biểu, Mạnh Hàn không ngần ngại thả ra công kích tinh thần của mình, khiến tất cả nô lệ Tinh Linh đều sợ hãi quỳ một bên gối xuống.
Jessyca và Louisa Louise cùng với những hộ vệ kia tỏ ra kỳ quái nhìn hành động của Mạnh Hàn, nhưng không có bất kỳ ai nói gì. Bọn họ đã sớm đã được Mạnh Hàn căn dặn. Đây chính là điểm then chốt khiến những nô lệ Tinh Linh này từ từ trở về với tự nhiên. Bất kỳ ai cũng không thể tùy tiện nói chuyện phá hoại chuyện này. Tất nhiên, đối mặt với người trong tộc mình, bọn họ cũng không nói một lời.
- Công chúa điện hạ ban thưởng thành thị trên cây này cho các ngươi. Sau này các ngươi sẽ sống trong thành phố này.
Mạnh Hàn tiếp tục lớn tiếng tuyên bố:
- Đây là mệnh lệnh. Các ngươi nhất định phải mau chóng thích ứng với thành thị mới hoàn thành này. Các ngươi sẽ phải tự mình tìm thức ăn, tự mình chế tạo vũ khí, tự mình làm ra tất cả những thứ mà các ngươi cần đến. Ở chỗ này, các ngươi sẽ sống năm năm thậm chí mười năm, cho đến khi công chúa điện hạ cho phép các ngươi rời khỏi.
Cho dù là các Tinh Linh khi bắt đầu bước lên thành thị trên cây này, để khắc phục những bất tiện trong cuộc sống trên cây, khắc phục cảm giác sợ độ cao, khắc phục chuyện đi lại đều cần bọn họ bỏ ra phần lớn tinh lực. Đồng thời, vì cuộc sống bọn họ nhất định phải nỗ lực tìm kiếm cơ hội sinh tồn.
Đợi sau khi bọn họ bỏ ra một khoảng thời gian dài thích ứng với cuộc sống nơi này, có lẽ bọn họ sẽ phát hiện, trong lúc vô tình bọn họ đã tự tin đứng thẳng trở thành một Tinh Linh bình thường.
Nô lệ Tinh Linh hoàn toàn tuân theo. Cho dù trong lòng có phần sợ hãi, những Tinh Linh này vẫn cẩn thận từng li từng tí một đi dọc theo những cầu thang này, từng người tiến vào thành thị trên cây, từng người một theo thứ tự tiến vào trong những gian phòng, bắt đầu cuộc sống trên cây của bọn họ.
- Như vậy được không?
Jessyca lén lút khẽ hỏi Mạnh Hàn. Nàng căn bản không biết tại sao lại an bài như thế.
- Yên tâm đi!
Mạnh Hàn cười an ủi Jessyca nói:
- Trở thành một Tinh Linh tay làm hàm nhai có lòng tin vào cuộc sống là điểm then chốt khiến bọn họ khôi phục lại bình thường.
Sau khi nói xong những lời này, Mạnh Hàn liền dẫn theo Jessyca và các Tinh Linh khác rời khỏi thành thị trên cây.
Tuy rằng rất muốn sống thử cuộc sống trên tàng cây một hồi, nhưng hiện tại bọn họ lại không thể làm như vậy. Jessyca lưu luyến theo Mạnh Hàn rời khỏi sơn cốc này.
Những hộ vệ kia được Mạnh Hàn sắp xếp ở xung quanh thành thị trên cây. Nhưng nhiệm vụ của bọn họ chỉ là bảo vệ sự an toàn cho những nô lệ Tinh Linh này. Trong một vài thời điểm, có thể trợ giúp bọn họ trong cuộc sống sinh hoạt. Nhưng trợ giúp như vậy phải có vẻ vô cùng tự nhiên, không thể để cho những Tinh Linh khác biết là bọn họ đang được chiếu cố. Tốt nhất là có thể làm cho bọn họ không nhìn thấy sự tồn tại của các hộ vệ.
Sau khi sắp xếp xong cho nô lệ Tinh Linh, Mạnh Hàn bắt đầu quan tâm tới nghiên cứu của Louise. Lần này, thậm chí không cần chờ Mạnh Hàn thúc giục, Louise đã hứng thú hừng hực ôm một con ma thú nhỏ đi tới trước mặt Mạnh Hàn.
- Tony, xem ta làm được gì này?
Louise vô cùng phấn khởi giơ con ma thú nhỏ lên thật cao trước mặt mọi người.
Nhìn con ma thú quen thuộc kia, mắt Mạnh Hàn cũng sáng lên.
Con ma thú vốn quen thuộc, giờ phút này dường như đã có một vài thay đổi nho nhỏ. Đầu tiên, cái bụng vốn to, hiện tại đã biến thành một khối bằng phẳng. Mà ngực của ma thú thật giống như mọc ra hai cái bọc lớn. Xem ra, Louisa ngoại từ bớt đi phần mỡ cho con ma thú này ở phần bụng, đồng thời lại thuận tiện nâng ngực cho nó. Trên đầu ma thú mọc thêm một cái sừng.
Mạnh Hàn đưa tay sờ sờ. Cái sừng này thật giống như mọc ra từ trên đầu của ma thú, không thể lay động được. Xung quanh chỗ sừng mọc lên còn có một lớp da mỏng. Hiển nhiên là do ghép vào xương sọ của ma thú một đoạn xương mới có hiệu quả như vậy.
- Cái này sừng là từ chỗ nào tới vậy?
Mạnh Hàn vuốt cái sừng, hỏi một câu.
- Là một đoạn xương đuôi của gia hoả này.
Louise chỉ vào đuôi của ma thú rõ ràng đã ngắn đi một đoạn, cười hì hì đáp lại.
Rất rõ ràng, tất cả các thú pháp Mạnh Hàn từng nói giảm béo, nâng ngực, tháo xương, lót xương, Louise đều có thể làm được. Điều này khiến Mạnh Hàn quả thực là vừa mừng vừa sợ. Louise quả nhiên không hổ là ma đạo sư Tử Linh có năng khiếu cực cao. Thời gian không bao lâu, nàng đã dễ dàng làm được những thứ này.
- Có thể làm rụng lông không?
Mạnh Hàn nỗ lực hồi tưởng lại các hạng mục liên quan đến phẫu thuật thẩm mỹ trong đầu của chính mình kiếp trước, trước tiên chọn ra một hạng mục xem như dễ dàng nhất hỏi.
- Rụng lông?
Louise đỏ mặt lên, sau đó cúi đầu suy nghĩ cẩn thận một chút. Tiếp đó nàng nhắm mắt lại, đưa tay đặt ở trên lớp da của ma thú.
Chỉ một lát, Mạnh Hàn liền nhìn thấy, bộ lông trên người tiểu ma thú rất nhanh đã bị bóc ra, biến thành một ma thú trọc lốc. Lớp da bất kể là nhìn qua hay sờ lên đều bóng loáng, cũng làm cho Mạnh Hàn nhìn con ma thú quen thuộc lại cảm giác vô cùng không quen.
- Thay đổi hình dạng lông mi, kéo dài lông mi, cắt mắt hai mí, thay đổi hình dạng của đôi môi. Có thể làm được không?
Mạnh Hàn lại hỏi mấy hạng mục khác.
Những thứ này đều là chuyện nhỏ.
Rất nhanh trên mí mắt của con ma thú trên tay Louise liền tăng thêm hai hàng lông mi mỏng, dài, cong. Mí mắt cũng đã biến thành hai mí như lời Mạnh Hàn đã nói. Lông mi thật dài chớp chớp giống như hai cái quạt nhỏ. Còn môi lại khoa trương biến thành một cái miệng lớn như chậu máu.Ở trong mắt Mạnh Hàn, nó thật sự hết sức khó coi. Nhưng cái này không quan trọng. Quan trọng chính là, Louise có thể dễ dàng làm được tất cả những thứ này.
- Xóa đi vết sẹo. Xóa đi nốt ruồi đen, hoặc là bớt. Những điều này thì sao?
Mạnh Hàn tràn ngập kinh ngạc vui mừng, lại hỏi mấy hạng mục thường gọi.
- Quá đơn giản. Những điều Louisa có thể làm được!
Lần này Louise cũng lười biểu thị, trực tiếp trả lời vấn đề của Mạnh Hàn.
- Kéo căng da, khiến người ta nhìn có vẻ trẻ hơn?
Vốn tưởng rằng Louise có thể làm được những này cũng đã là một đại sư giải phẫu thẩm mỹ tuyệt đối ưu tú, bỗng nhiên Mạnh Hàn lại nghĩ tới một hạng mục then chốt. Thao tác làm căng da mặt này tuyệt đối có thể thực hiện cho những người có hơi nhiều tuổi, có nhiều nếp nhăn một chút. Hoặc là những người giảm béo thành công nhìn da mình buồn bã phải điên cuồng.
- Rất đơn giản!
Louise vươn tay, kéo lớp da nhiều nếp nhăn trên cổ của tiểu ma thú.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
43 chương
501 chương
1112 chương
18 chương
163 chương
35 chương
78 chương