Thiên Hạ Vô Song
Chương 793
Lật quyển sách ma pháp thuẫn long giáp ra, từng trang phía trước tự nhiên lật qua. Mạnh Hàn nhanh chóng lật đến phần chế tạo quyển sách ma pháp. Hình thức ma pháp trận phía trên khiến Mạnh Hàn xác nhận được, quyển sách mặt phẳng chiếu ma pháp cấp bảy chính là hình dạng mà mình đã tưởng tượng ra.
Đó chính là nhiều ma pháp trận Lục Mang Tinh được sắp xếp theo dạng tổ ong. Về điểm này, trên ma pháp thuẫn long giáp biểu hiện càng rõ ràng hơn. Mỗi một cái vảy giáp, đều cung cấp một ma pháp trận nhỏ. Xung quanh và trung tâm mới là bộ phận sắp xếp khống chế những vảy giáp.
- Benson tiên sinh!
Mạnh Hàn không tiếp tục suy đoán nữa, chủ động chạy tới chỗ của Benson thỉnh giáo nói:
- Có phải toàn bộ ma pháp cấp bảy và cấp bảy trở lên đều có kết cấu như vậy hay không? Quyển sách mặt phẳng chiếu đều cần chế tạo thành kết cấu như vậy sao?
Benson tiên sinh nghe xong vấn đề của Mạnh Hàn, dường như nhớ tới sở trường của bản thân Mạnh Hàn là gì, hắn gật đầu, thừa nhận nói:
- Đúng, phần lớn chính là như vậy. Chỉ có ma pháp cấp chín mới có chút đặc biệt mà thôi.
Ma pháp cấp chín đặc biệt, có nghĩa là ma pháp cấp bảy cấp tám đều có kết cấu như vậy. Nhận được những tin tức này, Mạnh Hàn cảm thấy đã đủ. Còn ma pháp cấp chín có hình dạng thế nào, Mạnh Hàn tự cho rằng còn chưa tới cần mức độ hắn có thể hiểu được, nên căn bản cũng không mở miệng.
- Ma lực của ngươi, trước sau vẫn là phiền toái hạn chế ma pháp của ngươi tiến thêm một bước.
Benson tiên sinh nói rất chân thành:
- Nếu như có thời gian nói, tốt nhất là ngồi thiền nhiều hơn. Đây là biện pháp căn bản nhất khiến ma lực tăng thêm, đồng thời có thể tăng cường mức độ phù hợp giữa lực lượng tinh thần và ma lực. Hơn nữa cũng có thể kéo lực lượng tinh thần tăng thêm một ít. Ngươi tuyệt đối sẽ không thiếu sức sáng tạo ma pháp. Nhưng ngươi phải biết rằng, bất luận là ma pháp nào đều cần có ma lực chống đỡ. Cho dù lực lượng tinh thần của ngươi mạnh đến mức nghịch thiên, cũng như vậy.
- Ta sẽ làm vậy. Cảm ơn ngài, Benson tiên sinh!
Mạnh Hàn vô cùng thành khẩn nói cám ơn. Benson tiên sinh nói đây là lời vàng ngọc. Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không xem lòng tốt là lòng lang dạ thú.
- Bằng hữu của ngươi sắp tới rồi!
Benson tiên sinh mỉm cười, tiễn Mạnh Hàn rời khỏi gian phòng của mình.
Sau khi được Benson tiên sinh nhắc nhở, Mạnh Hàn dùng thị giác sủng vật quan sát một chút. Rất nhanh hắn đã phát hiện, ngoài thành có một đoàn người đi tới. Đội ngũ này rất đông. Phía trước hầu như đều là đội danh dự. Phía sau mới là xe. Nhưng Mạnh Hàn rất nhanh lại phát hiện những chiếc xe này có điểm khác biệt. Dường như, những xe này đều có thể bay lên.
Xe ngựa của bản thân Mạnh Hàn có thể cất cánh, là bởi vì Tinh Linh Tộc tìm được phương pháp truyền ma lực vào kim loại. Nhưng người khác cũng tìm được linh cảm từ xe ngựa bay của Mạnh Hàn. Cho dù trên tay bọn họ không có kỹ thuật truyền ma lực vào kim loại, nhưng đơn thuần dùng mấy ma pháp trận bay cho một xe ngựa gỗ cũng không phải chuyện gì khó làm. Hiển nhiên, đế quốc Hắc Ám dùng chính là một chiêu này.
Nhận được tin tức Mạnh Hàn đến đây viếng thăm, thậm chí ngay cả Angelina cũng giật mình. Nơi này là đế quốc Hắc Ám. Với tốc độ bình thường mà nói, từ nơi này chạy tới Hoàng Kim Thành cần chí ít ba tháng trở lên. Chỉ có điều, sau khi nghe nói Mạnh Hàn có kỵ sĩ Sư Thứu, liền không nghi vấn nữa. Đội ngũ có thể bay, tất nhiên tốc độ sẽ nhanh một chút.
Lần trước Mạnh Hàn bảo người ta đưa mô hình thần miếu tới, đến nay trên dưới của hội nghị Hắc Ám nhìn còn than thở, đồng thời rất nhanh hồi âm, xây dựng thần miếu ở Hoàng Kim Thành dựa theo mô hình đó. Nhưng hội nghị Hắc Ám cảm thấy hứng thú hơn chính là phương pháp có thể phát triển giáo đồ mà Mạnh Hàn đã nói lần trước. Mặt khác, nghị trưởng các hạ đối với những lời nói của Mạnh Hàn lúc trước, đều vô cùng hứng thú.
Angelina là nhân vật Mạnh Hàn chỉ tên nói muốn viếng thăm. Hơn nữa bản thân nàng là thánh nữ. Nàng đi nghênh đón một vị hầu tước vương quốc, cũng không tính là thất lễ. Cho nên, xe của thánh nữ rất nhanh đã bay đến thành. Nghi thức vào thành long trọng, khiến cả toà thành đều chấn động. Cho dù là bên trong đế quốc Hắc Ám, cơ hội khiến thánh nữ điện hạ đích thân đến cũng không nhiều.
- Hoan nghênh tới đế quốc Hắc Ám. Hầu tước đại nhân Antonio tôn kính!
Lần này thánh nữ Angelina nhìn thấy Mạnh Hàn, chính là đặc biệt nhiệt tình hoan nghênh. Mà có thánh nữ điện hạ ở đây, thậm chí ngay cả thành chủ đại nhân cũng không dám ở lâu, cung kính hầu tại bên ngoài phòng tiếp khách của phủ thành chủ, chờ phân phó.
- Không có chuyện gì thì đi dạo một chút. Vừa vặn đi ngang qua, thuận tiện vào viếng thăm một chút.
Mạnh Hàn cười nói:
- Chủ yếu là Angelina mỹ lệ lưu lại cho ta ấn tượng quá sâu sắc. Cho nên, điều đầu tiên nghĩ đến chính là viếng thăm thánh nữ điện hạ.
Mạnh Hàn nói vậy, khiến Angelina vui vẻ ra mặt. Dường như không có nữ nhân nào sẽ không thích một nam tử ưu tú khen nàng nàng xinh đẹp mỹ lệ. Angelina cũng không ngoại lệ. Sau khi khanh khách cười duyên một lúc, Angelina mới đưa tay ra nói:
- Nghe nói hầu tước đại nhân còn mang đến cho ta lễ vật, là một cây ma pháp trượng rất tốt. Có thể để ta xem được không?
- Lễ vật?
Dường như Mạnh Hàn cũng không ngờ được Angelina vừa mở miệng liền đòi lễ vật. Chỉ có điều, cây ma pháp trượng kia ngay cả Benson tiên sinh cũng nói là đồ tốt, làm sao có khả năng dễ dàng đưa cho Angelina như vậy.
Tiếp xúc với nàng lúc trước khiến Mạnh Hàn biết được, nếu quả thật lấy ra, nói không chừng tiểu yêu nữ này sẽ thật sự coi nó là lễ vật mà nhận lấy. Vậy chẳng phải Mạnh Hàn đã thiệt thòi lớn rồi sao?
- Đây mới là lễ vật dành cho nàng!
Mạnh Hàn lấy từ trong tay Demy, một hộp đựng kính mắt. Bên trong là một cặp kính râm vừa mới được làm xong, đưa tới.
- Còn về cây ma pháp trượng kia!
Mạnh Hàn mỉm cười:
Nếu như Angelina nàng cảm thấy có hứng thú, ta có thể cân nhắc bán rẻ một chút cho nàng!
- Hầu tước đại nhân vẫn giữ bản sắc như vậy!
Thánh nữ Angelina mỉm cười, dường như không chút bất ngờ trước thái độ của Mạnh Hàn. Nàng đưa tay ra nhận lấy hộp kính mắt do Mạnh Hàn đưa tới. Vừa mở ra nhìn, nàng liền có chút kinh ngạc hỏi:
- Đây là cái gì?
- Kính râm!
Mạnh Hàn mỉm cười, lấy kính râm của mình ra, đeo ở trên mũi, làm mẫu một chút:
- Bảo vệ con mắt, có thể không bị ánh sáng mạnh mẽ chiếu vào.
Angelina dựa theo cách làm của Mạnh Hàn, cũng đeo kính râm lên, xong cười hỏi:
- Làm thế này phải không?
Không thể phủ nhận chính là, bản thân Angelina có một vẻ hoang dã không cách nào hình dung. Sau khi nàng đeo cái kính râm này lên, lại càng có vẻ hoang dã, phong tình nói không hết được.Ánh mắt Mạnh Hàn cũng trở nên trợn trừng, nhìn Angelina cười quả thực không thể dời ánh mắt đi được.
- Hi!
Angelina đưa tay quơ quơ ở trước mặt Mạnh Hàn vài cái, Mạnh Hàn mới từ trong si mê phục hồi tinh thần lại.
Truyện khác cùng thể loại
132 chương
43 chương
501 chương
1112 chương
18 chương
163 chương
35 chương
78 chương