Mạnh Hàn xoay người đối căn dặn Diana vài câu. Diana gật đầu một cái, bắt đầu khống chế ma pháp. Một ngọn gió thổi từ phía này sang phía khac, nhẹ nhàng thổi bay những bụi bặm đi, nhưng không làm tổn thương tới những đồ vật phía dưới. Lực khống chế chuẩn xác, khiến người ta nhìn mà than thở. Benson tiên sinh rất bất ngờ nhìn Diana một chút, nhìn lại Mạnh Hàn một chút, không nhịn được gật đầu. Chủ nhân như thế nào thì có thị nữ như thế. Dường như điều này lại được chứng thực. Nói vậy Demy cũng có bản lĩnh như vậy. Không biết Mạnh Hàn đã dạy dỗ thế nào, lại có thể làm cho hai người thị nữ câm làm được tới trình độ như vậy. Các thân vệ bắt đầu động thủ, tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều. Những đồ vật đã bị năm tháng làm hao mòn đều có thể bỏ qua, chỉ để lại những vật dụng còn có thể nhìn ra được hình dạng, được tập trung đến bên trong đại điện. Nơi đó rộng rãi, thuận tiện nghiên cứu. Giờ phút này Mạnh Hàn cảm giác, bọn họ giống như đội khảo cổ kiếp trước. Mà bản thân mình lại biến thành một chuyên gia, chỉ huy phân phó khắp nơi, vô cùng phấn khởi hưởng thụ niềm vui khi khai quật từng di tích cổ, bận rộn tới mức quên cả trời đất. Mỗi một món đồ đều phải đưa đến trước mặt Mạnh Hàn trước, để Mạnh Hàn tỉ mỉ phân biệt, rốt cuộc là cái gì, sau đó sẽ chất đống theo những phân loại ở xung quanh. Chỉ có điều, rất nhanh Mạnh Hàn đã không còn cảm thấy hứng thú nữa. Những đồ vật kia cho dù có thể bảo tồn đến bây giờ, cũng đã tàn tạ không thể tả, không có bao nhiêu giá trị. Còn đồ mà Benson tiên sinh nói có khí tức hắc ám, hắn vẫn không nhìn thấy. Đây hẳn là vật ở sâu trong hành lang này, hiện tại vẫn chưa được thu dọn đến. Ban đầu, Mạnh Hàn có lòng tự mình đi tới xem. Nhưng nhìn Benson tiên sinh cũng đã ngồi xuống một góc đại điện đã được dọn dẹp. Vì không có chuyện gì, hắn cũng cầm từng món đồ đã được Mạnh Hàn phân loại lên xem. Mạnh Hàn cũng không vội vàng, từ từ chờ các thân vệ thu thập đồ tới. Có Benson, Eva còn có Kiếm Thần Andy ở đây, đồ vật trong này tới tay, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, chắc chắn sẽ không có gì ngoài ý muốn. Mạnh Hàn thỉnh thoảng cầm một vài thứ, khiêm tốn thỉnh giáo Benson tiên sinh. - Eva tiểu thư, chẳng lẽ trước đây ngươi chưa từng muốn đi vào xem sao? Mạnh Hàn cảm thấy rất hiếu kỳ đối với điểm này. Nếu như ở gần chỗ của mình có một di tích, hơn nữa mình còn có khả năng tìm tòi, dù thế nào cũng muốn tìm kiếm xem thực hư thế nào. - Mẫu thân ta nói, đồ vật trong này sẽ mang đến tai nạn, bảo ta không nên nhìn. Lần này Eva đã nói nhiều hơn với Mạnh Hàn: - Hơn nữa, mùi ở trong này không tốt, rất loạn. Không có ý nghĩa. Mùi của cả sơn động này đã được Diana dùng gió thổi đi hơn nửa. Hiện tại nơi này đã không còn mùi ẩm ướt và mục nát nữa, không mấy khó chịu. Ngược lại Eva lại nói mẫu thân nàng bảo đồ vật trong này mang tới tai họa, càng khiến Mạnh Hàn cảm thấy vô cùng hứng thú. Không thể không nói, nơi nào còn có thể tìm ra được một ít lịch sử. Chí ít Benson tiên sinh đã tìm được trong đó đồ vật có tới ngàn năm tuổi, thậm chí còn có cái cổ xưa hơn. Chỉ có điều, tất cả đều chỉ là một vài mảnh vỡ. Đối với đám người của thế giới này mà nói, cũng không hề có ý nghĩa quá lớn. Dù sao có rất nhiều chủng tộc và thế gia đã vượt qua ngàn năm. Những thứ này cho dù đặt ở trên phương diện nghiên cứu lịch sử, cũng không có giá trị quá lớn. Mạnh Hàn lại bắt đầu quan tâm lên phong cách của đại điện này. Hắn tỉ mỉ khảo sát một lần, thậm chí ra quan sát cả toàn bộ thế núi phía ngoài một chút. Thần miếu này, toàn bộ đều nằm ở trong một ngọn núi lớn, xem ra vô cùng hùng vĩ. Khi hành lang và đồ vật phát hiện được trong đại điện đều được thu dọn ra, Mạnh Hàn rốt cuộc tiến vào gian phòng phía sau. Bên trong vẫn có không ít đồ vật. Nhưng rất nhanh Mạnh Hàn liền phát hiện ra những vật mà Benson tiên sinh nói có khí tức hắc ám. Đó là một cây ma pháp trượng, một mặt kim loại được chế tạo làm gương, còn có hai thứ nhìn giống như cây đuốc. Trong vô số vật phẩm, bốn thứ này nhẹ nhàng tản ra sóng ma pháp chấn động có vẻ vô cùng đặc biệt. Cái gương kim loại này không biết là làm bằng vật liệu gì, đến nay vẫn sáng đến mức có thể soi gương. Hai cây đuốc đã rỉ sét loang lổ. Mạnh Hàn chỉ tiến lên đụng vào, nó liền rơi xuống mặt đất. Ngược lại, cây ma pháp trượng thực sự khiến người ta kinh ngạc. Đến nay nó vẫn duy trì hào quang khiến người ta nhìn thoáng qua liền cỏa cảm giác hoa mắt. Chỉ tiếc là, trải qua trăm nghìn năm hao mòn, ma lực ẩn chứa bên trong đã sắp biến mất, chỉ còn lại chút nguyên tố ma pháp mỏng manh, còn ngoan cường biểu hiện ra vẻ bất phàm của mình. Mạnh Hàn đưa tay cầm thanh ma pháp trượng này. Sau khi vung vẩy ma pháp trượng vài cái, Mạnh Hàn lập tức cảm giác được chí ít trong ma pháp trượng có nhu cầu khát khao, dường như nó đã đói bụng hơn ngàn năm, cần bổ sung gấp. - Benson tiên sinh! Mạnh Hàn một tay cầm ma pháp trượng, một tay cầm cái gương kim loại, đi tới trước mặt Benson tiên sinh, giao cho Benson. Đây là vật chắ ma pháp hắc ám. Hắn một ma pháp sư nguyên tố, cũng không nghiên cứu quá nhiều đối với loại này. - Chúc mừng, phát tài rồi! Benson tiên sinh chỉ vừa cầm vào tay, lập tức bất ngờ nói với Mạnh Hàn một câu khó hiểu như vậy. Nhưng Mạnh Hàn vừa nghe vào trong tai, trên mặt Mạnh Hàn lập tức hiện lên một nụ cười. Thật vất vả làm khảo cổ một lần, không phát tài một chút, dù thế nào cũng không nói được. Cũng không biết Benson tiên sinh dùng biện pháp gì, chỉ một lát sau, cây ma pháp trượng kia liền trở lên sáng láng. Đúng vậy, giống như người ăn no cơm ngủ đủ giấc, bồi dưỡng đủ tinh thần, dường như từ phương diện khí chất có thể nhìn ra được bản chất khác hẳn so với vẻ hấp hối trước đó. Cả cây ma pháp trượng, hầu như trở nên đen bóng. Trên mặt có khảm một khối ma tinh thạch màu đen, bên trong cũng lóe lên hào quang. Mà xung quanh ma pháp trượng đang phát ra hào quang giống như hồi quang phản chiếu, đã hoàn toàn biến mất. Dựa vào cái này đã xem là đồ tốt, hơn nữa Benson tiên sinh nói chúc mừng phát tài, càng khiến Mạnh Hàn khẳng định, thứ này tuyệt đối là đồ tốt trong đồ tốt. Thứ còn giá trị, có thể được Benson tiên sinh coi trọng, tuyệt đối có thể được hội nghị Hắc Ám nghị trưởng hoặc là Angelina thánh nữ coi trọng, đến thời điểm còn không phải là xem Mạnh Hàn phải muốn cái gì sao? Cầm gậy ma pháp trượng, có thể cảm giác được bên trong có chí ít ba ma pháp phong ấn. Hơn nữa còn là ma pháp cao cấp. Cầm trong tay, liền có dục vọng và kích động hiệu lệnh thiên hạ. Loại ma pháp trượng này có thể ảnh hưởng đến thần trí của Mạnh Hàn. Trong mắt Mạnh Hàn, đây tuyệt đối là lợi thế để đàm phán với nghị trưởng Hắc Ám. Về phần cái gương kia, Benson tiên sinh lại không nói gì thêm, cũng không có làm gì xử lý. Hắn rất bình tĩnh trả lại cho Mạnh Hàn. Hiển nhiên, đây chỉ là một vật bình thường, không đáng để hắn coi trọng.