Thiên Hạ Vô Song
Chương 1128
- Chúng ta muốn trao đổi một ít quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám trong tay của ngươi.
Nữ hoàng Tinh Linh dường như đã xem Mạnh Hàn là con rể, nói chuyện không hề có chút khách khí nào. Cuối cùng cũng còn may, nàng nói chính là đổi, mà không phải là muốn.
- Muốn bao nhiêu?
Mạnh Hàn không nói hai lời, trực tiếp hỏi số lượng. Nữ nhân của mình, chỉ cần các nàng mở miệng, Mạnh Hàn chắc chắn sẽ không từ chối. Nếu như Jessyca sẽ làm nữ nhân của mình, như vậy hắn cũng sẽ đối xử bình đẳng, sẽ không để cho Jessyca phải khó xử.
- Chí ít mười quyển!
Thời điểm nữ hoàng Tinh Linh nói ra khỏi miệng điều này, bản thân cũng rất lo lắng, sợ Mạnh Hàn sẽ không đáp ứng.
Mạnh Hàn không quan tâm các nàng muốn nhiều quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám như vậy để làm cái gì. Hắn rất hào phóng gật đầu:
- Có thể, dùng một mảnh của rừng rậm Tinh Linh kia đđổi là được! Ta có thể tặng thêm hai quyển. Đây là cho Jessyca!
- Thành giao!
Nữ hoàng Tinh Linh dường như không ngờ được Mạnh Hàn sẽ thẳng thắn như vậy. Nàng lập tức mở miệng đưa ra quyết định, giống như rất sợ Mạnh Hàn đổi ý.
Mạnh Hàn lại thở dài, mở miệng liền muốn nói chuyện. Nữ hoàng Tinh Linh thấy hắn muốn mở miệng, dường như có chút khẩn trương, sốt ruột hỏi:
- Sao vậy? Có vấn đề gì sao?
Thấy nữ hoàng Tinh Linh lưu ý như vậy, trong lòng Mạnh Hàn thầm thở dài, trong miệng chậm rãi nói:
- Nữ hoàng cũng biết, quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám tiêu hao rất nhiều ma lực. Cho nên, cần Pháp Thần các hạ và mấy vị trưởng lão hỗ trợ!
- Không thành vấn đề!
Nữ hoàng Tinh Linh nghe thấy Mạnh Hàn nói như vậy, rốt cuộc đã yên tâm bỏ tảng đá lớn trong lòng xuống, khuôn mặt tươi cười lập tức xác nhận.
Từ đầu tới cuối, Mạnh Hàn cũng không hỏi một câu xem Tinh Linh Tộc muốn nhiều quyển sách mặt phẳng chiếu cấp tám như vậy làm gì. Hắn chỉ sảng khoái đáp ứng. Hắn đặc biệt còn nể mặt Jessyca, tặng thêm hai quyển sách. Jessyca cũng bất chấp rất nhiều trưởng bối ở đây, trực tiếp nhào tới trong lòng Mạnh Hàn, trực tiếp hôn môi hắn. Tình lang để ý tới mình như vậy, nàng ngoại trừ hài lòng ra, còn có thể quan tâm cái gì?
- Jessyca, trong khoảng thời gian này sẽ rất nhàn rỗi. Không bằng con theo Tony ra ngoài chơi một lần cũng tốt.
Nữ hoàng Tinh Linh nói với Jessyca xong, lập tức quay sang nhìn Mạnh Hàn:
- Tony ngươi không phải muốn đi ra ngoài du ngoạn sao? Hãy dẫn theo Jessyca và Louisa Louise, để các nàng va chạm xã hội cũng tốt.
- Không có vấn đề gì! fMạnh Hàn không biết nữ hoàng Tinh Linh có ý định gì, nhưng loại chuyện này Mạnh Hàn làm sao có thể từ chối được. Nếu nữ hoàng Tinh Linh đã đáp ứng Mạnh Hàn có thể giữ Jessyca, Mạnh Hàn ước gì có thể lập tức mang Jessyca đi.
- Ngày hôm nay nữ hoàng bệ hạ thật kỳ quái!
Trên đường trở về Hoàng Kim Thành, Louise không nhịn được mở miệng nói. Cũng chỉ có nàng không nghĩ nhiều như thế, mới nói ra những lời này:
- Giống như cố ý đưa chúng ta đến bên cạnh Tony vậy.
Nghe Louise nói vậy, trong lòng Mạnh Hàn thoáng động, hình như cũng đoán được một chút lý do. Chỉ có điều hiện tại Mạnh Hàn lòng dạ rất sâu, không dễ biến sắc. Hắn chỉ nhàn nhạt nói một câu:
- Nữ hoàng bệ hạ và hội trưởng lão đã sắp xếp, bọn họ sẽ không hại các nàng. Đi thôi!
Ba nàng nghĩ cũng thấy đúng. Nữ hoàng bệ hạ và các trưởng lão trong hội trưởng lão chắc chắn sẽ không hại các nàng. Bởi vậy cả ba nàng cũng không suy nghĩ quá nhiều.
Tuy rằng trong lòng Jessyca vẫn có chút nghi hoặc, nhưng không nói thêm điều gì. Nàng ngoan ngoãn theo Mạnh Hàn, trở lại Hoàng Kim Thành. Tiếp đó, đội của Mạnh Hàn rất nhanh lại xuất phát.
Đội cận vệ Sư Thứu lần trước bị hội trưởng trước kia của nghiệp đoàn ma pháp sư tiêu diệt hầu như không còn. Nhưng rất nhanh dưới sự giúp đỡ của Tinh Linh Tộc, tất cả đã được bổ sung. Mà Mạnh Hàn vẫn ngồi xe ngựa bay, bay về phía cao nguyên thú nhân.
Mia đi theo Mạnh Hàn chứng kiến được sự lợi hại của hắn, trong lòng chỉ còn lại sự khuất phục. Thêm vào đó, Mạnh Hàn thật sự giải trừ nguyền rủa cho các nàng. Bây giờ Mia đã hoàn toàn một lòng trung thành đối với Mạnh Hàn.
Thời điểm cả đội ngũ lại đáp xuống quảng trường lớn của bộ lạc thú nhân, nơi này đã là một cảnh tượng hoàn toàn khác. Xung quanh thần miếu do Mạnh Hàn chế tạo ra, là một quảng trường rộng lớn. Xung quanh có dựng tượng thú thần.
Toàn bộ quảng trường đều được làm bằng đá lấy từ trên núi xuống, đặc biệt trang trọng.
Khi đội ngũ Mạnh Hàn xuất hiện, các thú nhân phía dưới không hề có bất kỳ sự hoảng loạn nào. Trái lại trước khi hắn hạ xuống, bọn họ đã xếp thành đội ngũ chỉnh tề. Khi Mạnh Hàn từ trong xe ngựa bước ra, nghênh đón hắn chính là tất cả mọi người cùng quỳ xuống làm đại lễ cúi chào. Mà tư tế Sarah lại mang theo mấy người mặc trang phục thị nữ giống nhau, cung kính chờ ở trước xe ngựa của Mạnh Hàn. Tất cả các thị nữ đều quỳ lạy, chỉ có Sarah là cúi sâu người chào.
- Sarah, làm không tồi!
Vừa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Mạnh Hàn đã biết, khi hắn không có mặt ở đây, quyền uy của Sarah đã được hoàn toàn củng cố. Có thể chính vì Mạnh Hàn cho xây dựng Thần Miếu, cho nên dù là lão tù trưởng của bộ lạc trước kia cũng không có được uy phong của Sarah hiện tại.
- Đây đều là do sứ giả đại nhân ngài ban ơn!
Tâm tính của Sarah thay đổi rất nhanh. Nàng thậm chí không giống lần trước nói đây là thần tích của thú thần, mà chỉ nói đây là do Mạnh Hàn ban ân. Xem ra, nàng đã nghĩ rõ được rất nhiều vấn đề. Thú thần và sứ giả của thú thần thoạt nhìn là một. Kỳ thực, chỉ cần đủ thông minh, nhất định có thể nghĩ ra đây là hai người khác nhau. Rất rõ ràng chính là, Sarah có thể làm tư tế của bộ lạc, chính là một người thông minh.
- Mời sứ giả đại nhân vào trong thần điện nghỉ ngơi!
Sarah giống như bái kiến thú thần, sau khi hành đại lễ với Mạnh Hàn một cái, mới cung kính mời Mạnh Hàn tiến vào thần điện. Mạnh Hàn cũng hết sức phối hợp với nàng. Dựa theo sự dẫn dắt của Sarah, hắn từng bước đi vào trong thần điện. Sau đó, Mạnh Hàn liền nghe được những thú nhân ở ngoài thần điện cuồng nhiệt reo hò ầm ĩ.
Các chiến sĩ của đội cận vệ đều ở lại bên ngoài, được lão tù trưởng phái người chiêu đãi cẩn thận. Mà các nữ nhân bên cạnh Mạnh Hàn, lại ăn ý xếp thành hai hàng. Elyse và Jessyca dẫn đầu, yên lặng theo Mạnh Hàn tiến vào trong thần điện. Trong mắt của những thú nhân đầu óc đơn giản đang đứng bên ngoài, các nàng dường như đều là thị nữ hầu hạ Mạnh Hàn.
- Sarah, làm rất tốt!
Mạnh Hàn ở bên trọng thần điện, khi không có người bên ngoài hầu hạ, hắn lại khen ngợi một tiếng:
- Xem ra, ngươi đã hoàn toàn hiểu rõ ta muốn cái gì, và cần gì ở ngươi.
- Vâng, đại nhân. Mời đại nhân phân phó!
Thời điểm ở trong thần điện không có người ngoài, Sarah không gọi Mạnh Hàn là sứ giả nữa, mà trực tiếp đổi thành đại nhân:
- Ta chỉ muốn con dân thú thần sống tốt hơn một chút. Mong đại nhân giúp cho!
- Không có vấn đề!
Mạnh Hàn gật đầu. Hắn cũng không muốn nói vòng vo với người thông minh như Sarah.
Nếu như Sarah có thể chấn chỉnh các thú nhân tới mức này, Mạnh Hàn rất thưởng thức tài năng tổ chức của nàng.
Truyện khác cùng thể loại
264 chương
1126 chương
37 chương
59 chương
189 chương
28 chương
429 chương
16 chương
37 chương