Thiên Hạ Đệ Nhị
Chương 70 : Mỗi ngày đều một mình không chán sao?
Quả nhiên mức thu phí của Phù Thế được điềuchỉnh, người chơi oán thán dậy trời, nhưng có đôi khi thế giới này rấthoang đường, càng mắng chửi kịch gay gắt thì càng nhiều người chơi.
Chúng tôi cũng không lạc quan. Cho dù làkẻ tự đại như Trần Nhiên cũng bắt đầu nghiêm túc mở cuộc họp với tất cảmọi người trong phòng thị trường. Uông Lỗi cử rất nhiều người bắt đầuchơi tại tiệm nét, nâng cao tiếng tăm, đây là chuyện chẳng bao giờ xuấthiện ở mấy trò chơi trước.
Không khí công ty hơi khẩn trương, tuy rất nhiều người cố kiềm nén dị nghị với cách thức quảng cáo, nhưng khi thật sự đến thời khắc quan trọng vẫn che chở cho lão đại. Tất cả mọi ngườiđều cố gắng hết mực, cứu vãn Phù Thế.
Dường như Thiên Hạ cũng vắng lặng đi.
Tôi luôn nghĩ nếu Chiến Tẫn Thiên Hạ làTrần Cánh thì có thể tôi cũng biết rất nhiều người xung quanh, nghĩ đếnbọn họ giấu diếm tôi lâu như thế bất giác tôi run sợ.
Lần sau nếu muốn chơi trò khác thì không thể lấy tên này nữa rồi.
Nghĩ như vậy xong, tôi lại đột ngột nghĩđến… Nếu như tôi đều biết rất nhiều người xung quanh thì Hồi Đầu VôNgạn… Không phải tôi cũng biết chứ?
Điều khiển Mộc Tương Phi đứng một mình tại núi Tiên Âm. Bởi vì gần đây hai thế lực giao chiến, hiện tại toàn bộThiên Hạ đều rơi vào thời loạn. Người của Ẩm Huyết Minh và Chiến Minh đi đâu cũng nguy hiểm.
Trước kia thường xuyên đấu võ mồm, bây giờ có bị giết nhiều hơn cũng không buồn tốn nước miếng nữa. Tất cả mọingười cảm thấy bình thường.
Nơi duy nhất có thể được kêu là bình yênchỉ có núi Tiên Âm này thôi. Không có nhiệm vụ, không có Boss, không lợi ích, ai lại đến cái nơi mà ngay cả cứt chim cũng không có này chứ?
Nhàm chán xem xét danh sách bạn bè, nhìnchằm chằm vào ID Hồi Đầu Vô Ngạn một hồi, rồi kéo xuống, nhìn thấy TộiPhạm, cho nên tôi gửi tin qua.
[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: Tội Phạm đại nhân.
Lần này hắn đến rất nhanh, vẫn là nick đỏ, cưỡi ngựa màu đen, trên người đã là bộ trang bị chiến trường cấp 70chỉnh tề. Cho nên tôi chỉ có nhìn lên để nói chuyện với mấy đại thầnnày.
Hắn gửi lời mời vào đội đến, tôi nhìn trên tấm bản đồ nhỏ, điểm nhỏ biểu thị vị trí của đồng đội nhanh chóng từ đá truyền tống trên núi Tiên Âm di chuyển đển đây, thế nhưng tôi cảm thấycô độc, vì nó mà cô độc.
[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: Mỗi ngày chỉ một mình không chán sao?
Lần này hắn chỉ gửi đến một khuôn mặt cười sâu xa.
Tôi bỗng có ý tưởng: Tội Phạm nếu không tôi tìm vợ cho anh nhé?
Hắn gửi một biểu tượng hộc máu, sau đó mới nói không cần. Nói xong lại ngồi xếp bằng bên cạnh tôi, cánh màu đỏ từtừ giản ra ở sau lưng, đẹp trai nhưng lạnh lùng.
[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: Tội Phạm, tôi có thể tốt nghiệp rồi. (Tốt nghiệp ở đây là lên cấp 70 sẽ không tăng lên nữa.)
[Bạn tốt] Tội Phạm nói với bạn: Giỏi, muốn quà gì?
Quà… tôi cảm thấy hơi ngu ngơ. Nếu nhưnhất định phải nói là trong trò chơi này tôi từng có lý tưởng gì, vậy có thể chính là bộ trang bị Tô Mạc cấp 60. Nhưng dù tôi sắp tốt nghiệptrong Thiên Hạ, lại vẫn không mua nổi…. Bộ trang bị này mặc lên ngườirất đẹp, có điều bây giờ giá trên trời.
[Thế giới] Kẻ Điên Vô Danh: Tội Phạm, không chịu trả lời tin nhắn của tôi, đang ở đâu, ra đây nhận việc!
[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: Ặc, có người kêu anh kìa.
[Bạn tốt] Tội Phạm nói với bạn: Đừng đế ý đến hắn.
Cho nên tối hôm đó, bọn tôi nói chuyệnphiếm ở núi Tiên Âm, mãi cho đến hơn mười một giờ bị người của Ẩm HuyếtMinh bắt gặp. Đối phương có ba người, Tội Phạm mở bảng kỹ năng giết chết một tên, sau đó lập tức ẩn thân.
[Bạn tốt] Tội Phạm nói với bạn: Đi!
Tôi lập tức lên ngựa, lúc đánh nhau vớibọn họ hệ thống có nhắc nhở sức tấn công, nhìn đám chữ màu đỏ bay lên ởtrên đầu, hệ thống lạnh lùng thông báo giá trị sinh mạng được 3000.
Tôi thật sự không yên lòng rời đi vào lúcnày. Tôi cũng không ngại bị người ta giết vài lần, cùng lắm thì hồi sinh là được. Nhưng Tội Phạm không vậy, hắn vẫn cẩn thận tránh để bị ngườita giết, tôi đang suy nghĩ có lẽ làm sát thủ sợ rơi giá trị tính mạngsao.
Cho nên cuối cùng vẫn ở lại tăng máu giúp Tội Phạm, mặt khác còn làm trạng thái gây hại cho đối phương.
Hai vị này cũng rất hung hãn, Tội Phạm dốc hết sức tấn công bọn họ, tôi cũng biết rõ một khi người Ẩm Huyết Minhkhác kéo đến thì có thể hai người chúng tôi cũng không thoát thân được.
[Bạn tốt] Bạn nói với Tội Phạm: Anh đi đi!
Hắn cũng không trả lời tôi, thi triển từng kỹ năng đánh nhau mạnh mẽ. Mắt thấy hai người đó còn một ít máu thìtên cung thủ vừa bị giết chết khi nãy lại truyền tống chạy đến, một lầnnữa gia nhập cuộc chiến.
Trên người tôi có càng nhiều trạng thái, tăng máu càng ngày càng chậm, bỗng có cảm giác lực bất tòng tâm.
Tội Phạm…
Truyện khác cùng thể loại
253 chương
59 chương
61 chương
53 chương
31 chương
37 chương