Thiên Hạ Đệ Nhị
Chương 14 : Tầm bảo trang
(Tầm Bảo Trang là bộ trang bị dùng để đào báu vật, có kỹ năng đặcbiệt có thể tăng độ rớt vật phẩm của quái, nhưng mấy kỹ năng thuộc tínhkhác thì lại bị kém đi rất nhiều.)
Tối hôm đó tôi mặc một bộ Tầm Bảo Trang, đào hai mươi cái đĩa ở vùng hoang vu.
[Bạn tốt] Hồi Đầu Vô Ngạn nói với bạn: Vào đội
Tôi bấm xin vào đội, phát hiện là phó bản 58, tên là Thiên Lao, một phó bản nổi tiếng có độ khó cao trong Thiên Hạ.
Nhiệm vụ của mấy nick nhỏ hơi gian khổ.
Theo sát Hồi Đầu Vô Ngạn, anh chỉ huy rõ ràng trên IS: “Tiếp theo sẽ đánh quái, theo sát tôi, thầy thuốc đứng trên bậc thang.”
Tôi hồi máu đã cảm thấy không đúng, sao lại chỉ thêm được chút máu như vậy?
Mắt thấy đồng đội càng ngày càng mất máu gay go, bất đắc dĩ phải mởra bảng số tám, bảng kỹ năng trị liệu, nhưng thời gian niệm chú quá dàinên chết mất hai nick nhỏ.
Đương đau lòng dùng Thất Tinh Gọi Hồn hồi sinh bọn họ, Hồi Đầu VôNgạn đã phê bình trên IS: “Lúc đi phó bản chuyên tâm một chút.”
Cứ thế liên tiếp long đong đến khi Boss cuối xuất hiện gây khó dễ.Tiêu diệt cả đội hai lần, tôi mới giật mình cảm thấy bất bình thường.Tôi kiểm tra lại trang bị của mình, thế mà tôi lại mặc một bộ Tầm BảoTrang vào phó bản, vã cả mồ hôi.
Khi nhấn vào thay đổi trang bị thì hệ thống nhắc nhở.
Hệ thống: Lưu Ly Toái Nguyệt gia nhập đội.
Hệ thống: Đội trưởng đuổi bạn ra khỏi đội.
Sau đó hình ảnh tối sầm lại, tiếp theo hiện lên ở bên ngoài phó bản.
Tôi rất giận. Giờ mới hiểu được tại sao trước đây có nhiều người sợ đi với anh vào phó bản như vậy.
Tức tối đấm đá NPC ở bên ngoài một trận, tự nhủ với mình là không tức không tức, nhưng cổ họng vẫn bị nghẹn ứ cả ra. Giết hai con quái cho hả giận, lại truyền tống về núi Tiên Âm.
Ở bên sườn núi ngẩn ngơ thật lâu, một loạt chữ màu đỏ nhảy lên bên dưới góc trái.
[Bạn tốt] Hồi Đầu Vô Ngạn nói với bạn: Ở đâu?
Tôi tức giận đóng khung tin nhắn của bạn bè lại, ở đâu mắc mớ gì đến anh!!!
Sau đó tức giận đứng dậy, mẹ già vẫn chưa về, nên dứt khoát đi mua nước trái cây uống.
Đợi đến khi về đã qua nửa tiếng, mà núi Tiên Âm cũng hoành tráng trước nay chưa từng có.
[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Chuyện của tôi với cô ấy chưa đến phiên cậu hỏi đến.
[Phụ cận] Tội Phạm: Tôi không có hứng thú với anh, chỉ quan tâm đếncô ấy thôi. Cho đến bây giờ anh cũng chỉ biết làm cô ấy buồn.
Tôi nhảy dựng lên bên sườn núi, hai người càng nói càng nồng nặc mùi thuốc súng.
Hệ thống: Hồi Đầu Vô Ngạn bộc phát cuồng tính.
Hệ thống: Tội Phạm bộc phát cuồng tính.
[Phụ cận] Mộc Tương Phi: Dừng tay!!!
Đám người quen biết xung quanh còn đang châm dầu thêm lửa.
[Phụ cận] Lãnh Diện Lãnh Tâm: Lão đại nổi cơn thịnh nộ vì hồng nhan!!
[Phụ cận] Quỳ Xuống Xin Tha: Dám trêu ghẹo nương nương bọn ta, lão đại ướp hắn làm mồi nhậu đi!!
Bọn họ đã bắt đầu ra tay, người xung quanh đều xoa tay hằm hè nóng lòng muốn thử.
Tôi nhìn cột máu HP của Tội Phạm từ từ giảm xuống, tuy biết chỉ là một trò chơi nhưng trái tim tôi vẫn thắt lại một hồi.
Tôi không từ lúc nào đã đổi cung, cũng không biết ra tay thế nào.
Hệ thống: Mộc Tương Phi bộc phát cuồng tính.
Hệ thống: Hội Tâm Nhất Kích bắn trúng Hồi Đầu Vô Ngạn, gây ra 1688điểm sát thương, trong đó sát thương trực tiếp là 561 điểm, độc thương368 điểm…. Hồi Đầu Vô Ngạn rơi vào trạng thái choáng váng.
Bốn phía vỗ tay đều tĩnh lặng lại. Bọn hò cũng ngưng tấn công, tôi cũng đứng ngây tại chỗ.
[Phụ cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Em muốn giết anh sao?
Tuy tôi biết cách màn hình máy tính, nhưng Tương Phi trong trò chơivẫn lui về sau vài bước. Hồi Đầu Vô Ngạn lẳng lặng đứng trước mặt TộiPhạm, nhưng tôi không biết ánh mắt của anh nhìn về đâu trước bàn phím.
[Phục cận] Hồi Đầu Vô Ngạn: Anh tìm em suốt hai tiếng, em đóng tinnhắn bạn bè, điện thoại không nhận, nhắn tin cũng không trả lời. Cuốicùng em….
Tôi chưa từng hoài nghi tình cảm của anh đối với tôi. Tuy anh thườngxuyên quên tôi, lạnh nhạt với tôi, nhưng sự ăn ý từ lúc ban đầu cho đếnhôm nay cũng không phải là giả dối. Tôi chỉ không biết ở trong lòng anh, ngoại trừ trang bị, ngoại trừ thăng cấp, ngoại trừ phó bản, ngoại trừnhiệm vụ, ngoại trừ Ẩm Huyết Minh, còn dư lại bao nhiêu tình cảm nam nữ.
Anh gọi ra Vân Thú, quay người bỏ đi. Người xung quanh cũng dần dầntản đi. Trên kênh nhắn riêng một màn hỗn loạn, tôi không muốn xem.
[Phụ cận] Tội Phạm: Thật xin lỗi.
Cho đến một ngày nghe được Tiểu Nguyệt Nhi vô tình nhắc đến, tôi mớibiết được ngày đó lúc bọn họ đến, tôi và Tội Phạm đang ôm lấy nhau.
Điều khiến tôi chết cũng không hiểu được là tại sao có thể ôm nhau. Lúc tôi đi rõ ràng là ngồi bên sườn núi mà.
Truyện khác cùng thể loại
137 chương
21 chương
10 chương
16 chương
10 chương
379 chương
38 chương