Thiên Hạ Đệ Nhất Sủng
Chương 88
Này! Ngươi…”
Đông Vân Tường Thụy không nghĩ tới hắn ra chiêu này, vội vàng thu hồi kiếm, chạy tới cùng A Ly giải thích. Nhưng Mạc Triêu Diêu hu hu nức nở, luôn đánh gãy lời của hắn, làm cho hắn có miệng khó trả lời, trong cơn tức giận, đem Mạc Triêu Diêu từ sau lưng A Ly kéo ra, linh đến góc sáng sủa, giáo huấn nói: “Ngươi còn xằng bậy, ta thực một đao giết ngươi! Thành thật nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc Đại Lý làm gì!”
“Ta…” Mạc Triêu Diêu cúi đầu, nho nhỏ giọng trả lời, “Ngươi…”
“Không cần ấp úng !” Mấy ngày nay cơn tức của Đông Vân Tường Thụy khá lớn.
“Ngươi còn có cái hứa hẹn chưa thực hiện!”
“Nói bậy.” Đông Vân Tường Thụy không nhớ rõ mình đối với Mạc Triêu Diêu có lời hứa nào.
Thấy hắn vẻ mặt mờ mịt, Mạc Triêu Diêu nhắc nhở nói: “Là ước tam chương nha*…”
_Là hẹn ước của hai ảnh về chuyện A Ly thỉnh vị nào quên thì đọc lại…editor cũng quên nó ở chương nào roỳ. ╮(╯_╰)╭
“A!” Đông Vân Tường Thụy bừng tỉnh đại ngộ. Nhớ tới thật có việc này, đó là khi hắn còn ở hoàng cung Hi Tương, cùng Mạc Triêu Diêu định ra ba điều cạnh tranh công bằng.
“Trong đó có một điều là, khi một bên gặp nạn, bên kia phải hỗ trợ.” Mạc Triêu Diêu hì hì cười, “Còn nhớ rõ đi?”
“Nhớ thì nhớ rõ…” Đông Vân Tường Thụy dự cảm có một tia không ổn, chỉ tự trách mình lúc ấy đáp ứng quá qua loa .
“Như vậy, chuyện này cũng chỉ có thể kính nhờ ngươi …” Mạc Triêu Diêu đối Đông Vân Tường Thụy kề tai nói nhỏ nói, “Ta muốn gặp Trân phi .”
“Cái gì! Ngươi muốn gặp Trân phi!”
“Hư hư!” Mạc Triêu Diêu vội vàng che cái miệng của hắn, “Nếu quá khó vậy… Quên đi , ta nghĩ cách khác…”
Nhưng ai ngờ Đông Vân Tường Thụy lại hỏi: “Thực đơn giản như vậy?”
Vừa nghe giống như thực có hi vọng, A Ly cũng tiến lại đây nghe.
Vì thế Đông Vân Tường Thụy càng phải biểu hiện khí khái của hắn, ho khan một tiếng, chỉ chỉ một cái phòng cách đó không xa, “Biệt cung thanh tĩnh, sau khi Trân phi về Đại Lý, luôn luôn ở nơi này nghỉ ngơi. Nàng hiện tại… ở trong Thường Xuânv iện …”
“Thật sự! ?” Mạc Triêu Diêu cùng A Ly cùng kêu to, không nghĩ tới chuyện lại thuận lợi như thế.
“Lừa các ngươi làm gì, bất quá…” Đông Vân Tường Thụy đang muốn hỏi bọn hắn vì cái gì muốn gặp Trân phi, nhưng nói chưa nói ra, đã gặp hai người Mạc Triêu Diêu cùng A Ly, vọt tới cái nơi mình chỉ nhanh như thỏ.
Truyện khác cùng thể loại
98 chương
20 chương
161 chương