Cát Tường vừa thoát khỏi Nữ tôn liền lập tức nhận nhiệm vụ mới. Lần này, cô đến tương lai năm 2130. Thời đại mà con người và rô-bốt cùng nhau chung sống, công nghệ khoa học cũng đạt đến trình độ hoàn toàn mới. [Nam chính: Bùi An Cảnh Tuổi: 24 Là một thiên tài khoa học thế kỉ 22, tính tình quái gở, lập dị. Dung mạo xuất chúng, khí chất lạnh như băng.] [Nữ chính: Bối Cầm Tuổi:21 Thực tập sinh viện nghiên cứu khoa học, hậu đậu, đáng yêu nhưng rất có thiên phú, được Bùi An Cảnh đích thân chỉ dạy, hai người lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy. (Hệ thống: Bối Cầm có bệnh ảo tưởng ngôn tình rất nặng.)] Cát Tường trở thành rô-bốt số hiệu 01, bởi vì là rô-bốt đời đầu nên có một số lỗi nhỏ, chẳng qua một số lỗi nhỏ này đối với một kẻ cuồng hoàn mỹ như Bùi An Cảnh liền trở thành không thể chấp nhận được. Vì thế, cô được giữ trong viện nghiên cứu, không mang ra ngoài thị trường. Cũng may, rô-bốt thế kỉ 22 có thể ăn uống thực phẩm dành cho con người, cô còn tưởng rằng phải ăn xăng dầu nhiên liệu gì đó, mặc dù rô-bốt không có vị giác, cô vẫn là không quen được. 01 ở bên trong phòng nghiên cứu được giao nhiệm vụ dọn dẹp phòng, hỗ trợ thực tập sinh nghiên cứu,... Rô-bốt khỏe hơn con người gấp trăm lần, vì thế cô có thể làm việc cả ngày lẫn đêm cũng không mệt, thậm chí còn có thể nhấc bổng một chiếc ô tô tải chỉ bằng một ngón tay. Bề ngoài cực kì giống con người, ngay cả da thịt cũng như thật vậy, chỉ khác là không có nhịp tim và nhiệt độ mà thôi. "01, hôm nay có thêm một số thực tập sinh mới, mau đi dẫn người ta đến văn phòng Bùi tiến sĩ làm bài kiểm tra đi." Một nhân viên trong viện nói. Cát Tường gật đầu, dựa theo bản đồ được lập trình sẵn trong đầu đi đến cửa viện nghiên cứu, quả nhiên nhìn thấy một nhóm thực tập sinh mặt non choẹt, chắc hẳn vừa mới ra trường. Trong nhóm có một cô gái, tóc cắt ngắn, khuôn mặt đáng yêu, tràn ngập sức sống, vừa nhìn Cát Tường liền nhận ra đó là nữ chính Bối Cầm. "Xin chào, mời đi theo tôi." Cát Tường máy móc dẫn đường. Bối Cầm quả thực xứng với danh hiệu ngây thơ, thuần khiết nữ chính, ngay cả rô-bốt dẫn đường mà cô ta cũng có thể ríu rít nói chuyện cho được. Vẻ mặt tò mò, mắt to long lanh nước, thật sự đáng yêu đến mức khiến người ta muốn che chở. Cát Tường không được lập trình để trả lời những vấn đề như nhóm nhạc ưa thích, món ăn ưa thích,... nên cô mặc kệ nữ chính cứ tự hỏi tự trả lời suốt dọc đường. Tai mệt mỏi... Sau khi quy củ gõ cửa văn phòng vài tiếng, Cát Tường lần đầu tiên được chiêm ngưỡng dung nhan của Bùi tiến sĩ đại danh đỉnh đỉnh: Ngũ quan tinh xảo, góc cạnh, khuôn mặt lạnh còn hơn rô-bốt ngồi trên ghế làm việc. Hắn mở miệng, tiếng nói không mang bất kì độ ấm nào: "Vào đi, bắt đầu kiểm tra." Đám thực tập sinh á khẩu, không phải lúc này nên hỏi tên, trao đổi trò chuyện một lát rồi mới làm kiểm tra sao? Cát Tường cũng không còn gì để nói, nghiêm chỉnh dẫn mọi người đến vị trí ngồi, mỗi người có 30 để hoàn thành những thí nghiệm mô phỏng. Chỉ có 30 mà thôi, hơn nữa thí nghiệm chưa chắc làm một lần đã thành công, mọi người đều vô cùng căng thẳng, mồ hôi ướt đẫm cả lưng áo. Bối Cầm càng lộ vẻ chật vật, tay chân luống cuống đến mức mấy lần đánh đổ dụng cụ thí nghiệm. Con mẹ nó chứ, có thật là cô có thiên phú không vậy? ="=??? Bùi An Cảnh lạnh lùng quan sát quá trình, trên mặt rõ ràng viết: Tôi thực sự rất không hài lòng. Mỗi lần cảm thấy không vui, hắn lại uống một hớp cà phê. Cát Tường là người thuộc giới nghệ thuật, lại thêm hiện tại cô còn là rô-bốt, quan sát càng thêm sắc bén. Mỗi lần Bùi An Cảnh uống gần đến đáy ly cà phê, một ly mới lại được đặt lên bàn, lượng đường đúng y như ly đầu tiên, không thừa không thiếu. Hắn hơi nhướng mày nhìn 01, tạm coi như vừa lòng. 30 rất nhanh mà trôi qua. Mỗi người cả thảy phải làm 50 thí nghiệm, đạt 60% là coi như qua, nhưng đừng nghĩ đơn giản, những thí nghiệm này đều thuộc loại tốn thời gian và yêu cầu độ chính xác cao, cho nên đa số mọi người đều không đạt. Duy chỉ có Bối Cầm đạt 75%, kết quả thực không tồi, cô ta trông lóng ngóng như vậy, thế nhưng đạt 75%, không phải là hack đấy chứ? Bùi An Cảnh có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt, rất nhanh liền trở lại vẻ mặt lãnh đạm. "Bùi tiến sĩ, ở đây có một số thực tập sinh làm được 57%, chúng ta có nên châm chước một chút không? Dù sao đề năm nay cũng rất khó." Trợ lí hỗ trợ chấm thi ngượng ngùng hỏi ý kiến. Mấy năm trước, Bùi An Cảnh còn chưa được gọi là tiến sĩ, trụ sở thí nghiệm cũng không khó vào như thế này. Vì thế, cô ta rất dễ dàng liền được nhận, lăn lộn bao năm, cuối cùng trở thành trợ lí chấm thi. Nhìn đề thi năm nay, đừng nói là thực tập sinh, ngay cả người làm thí nghiệm lâu năm như cô cũng chưa chắc đạt được 60%.