“Chuyện hôm nay ta hi vọng các ngươi nhớ lấy làm gương, nếu như có chuyện như vậy xảy ra lần nữa, bản cung sẽ cho các ngươi biết cái gì gọi là sống không bằng chết, ” lời nói lạnh lẽo khiến cho mọi người trong lòng chỉ có hai chữ, trung thành, sau này ngàn vạn lần không nên chọc tới hoàng hậu nương nương, nàng cũng không phải là kẻ dễ trêu vào, thủ đoạn so với thái hậu nương nương còn ác hơn. “Dạ, nương nương.” “Nếu như là người trung thành và tận tâm, liền không cần phải lo lắng chuyện vừa rồi, bản cung sẽ không vô oán vô cớ (không có nguyên nhân không có lý do) mà trừng phạt hạ nhân?” Lời này vừa ra ngoài, rất nhiều người thở dài một hơi, nguyên lai chỉ cần không làm sai trái, sẽ không bị trừng phạt, xem ra chủ tử cũng là một người phân rõ phải trái, sau này cứ an tâm làm người hầu cũng sẽ không gặp chuyện không may. “Từ giờ trở đi, các ngươi phải nhớ kỹ, các ngươi là hạ nhân của Phượng Loan cung, làm việc gì đều phải trung thành với Phượng Loan cung, biết không?” “Dạ, hoàng hậu nương nương.” Phía dưới thanh âm chỉnh tề có lực, tuy rằng vừa trải qua phong ba, hơi thở mỗi người vẫn không đều, thế nhưng ai dám biểu hiện ra ngoài, Mộc Thanh Dao quét mắt nhìn mấy người đang quỳ gối ở dưới, cuối cùng cũng thoả mãn một ít, quay đầu nhìn về phía Y Vân, nhàn nhạt phân phó: “Kể từ hôm nay, Y Vân sẽ thay thế vị trí của Hoạ Mi, Hoạ Mi không còn là người của Phượng Loan cung, được rồi, ngoại trừ tổng quản thái giám cùng Y Vân, tất cả những người khác lui ra đi thôi.” “Dạ, hoàng hậu nương nương, ” thái giám cùng cung nữ đều lui xuống, chỉ để lại Y Vân cùng tổng quản thái giám, Y Vân do lúc trước quá khiếp sợ bây giờ đã tỉnh táo lại, vị trí này của Họa Mi không phải ai muốn ngồi liền có thể ngồi vào, ở Phượng Loan cung này ngoại trừ hoàng hậu nương nương, thì chức danh của nàng là lớn nhất, cai quản một nhóm cung nữ, vị trí này bao nhiêu người tranh đến bể đầu để ngồi, không nghĩ tới lại bị nàng ngồi vào, lập tức cảm động đến rơi nước mắt dập đầu: “Nô tỳ tạ ơn hoàng hậu nương nương.” “Sau này ngươi cần phải cơ trí một chút, bản cung hi vọng không nhìn lầm người.” Mộc Thanh Dao quanh thân bao phủ tuệ quang, sự chờ đợi trong con ngươi chợt lóe lên rồi biến mất, nàng biết Y Vân có thể dùng được, buổi tối hôm qua đến sáng sớm hôm nay, chỉ ít thời gian như vậy, nàng ta ở dưới tình huống không kinh động người khác, đã điều tra rõ là ai bán đứng nàng, có thể thấy được trí thông minh vẫn có, hiện tại chỉ cần nàng trung thành, thì sẽ là người hữu dụng, trãi qua chuyện vừa rồi, Mộc Thanh Dao biết, nàng ta cũng không dám bất trung với tự mình. “Nô tỳ nhất định sẽ tận tâm tận lực, Tạ ơn nương nương ân điển.” “Ngươi đứng lên đi, đi hình phòng nhìn một chút, không được đem Hoạ Mi phạt hình đến chết, bản cung còn chỗ để dùng nàng ta.” “Dạ ” Y Vân lĩnh mệnh đi xuống, trên Thiên điện chỉ để lại tổng quản thái giám Phượng Loan cung, vóc người tinh tế, sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt lúc này rất khiếp sợ, tựa hồ như vì chuyện vừa rồi mà vận chưa hoàn hồn lại, ngây ngốc quỳ trên mặt đất, Mộc Thanh Dao khiêu đôi mài một chút, chỉ sợ tổng quản thái giám này cũng là người của thái hậu nương nương, bởi vì thái hậu không có khả năng chỉ đưa đến một nữ quan, cho nên thái giám tổng quản mới có thể sợ hãi như vậy? “Ngươi tên là gì?” Mộc Thanh Dao đưa mắt từ trên cao nhìn xuống mặt tổng quản, chầm chậm hỏi. “Tiểu nhân là Xuân Hàn, vẫn là thái giám tổng quản Phượng Loan cung” Xuân Hàn khẽ run mở miệng bẩm báo, thái độ nhún nhường dễ bảo thấp vọng tôn kính, cẩn thận từng li từng tí, rất sợ người bị đưa vào hình phòng kế tiếp chính là hắn, bình thường đều là bọn hắn đem người đưa vào đó, cũng không muốn có một ngày bản thân mình bị người đưa vào. “Trong Phượng Loan cung này có bao nhiêu thái giám cùng cung nữ?” Mộc Thanh Dao giống như lơ đãng hỏi, Xuân Hàn thở dài một hơi, nguyên lai hoàng hậu nương nương là hỏi chuyện này a, mau mau trả lời: “Phượng Loan cung cùng tất cả mười hai tên thái giám, trong đó tám gã tiểu thái giám, bốn gã đại thái giám. Mười hai tên cung nữ, có tám gã tiểu cung nữ, bốn gã Đại cung nữ. Một gã tổng quản thái giám, một gã nữ quan. Cung nữ thô sử thì có mười tên.” Xuân Hàn cẩn thận tỉ mỉ trả lời, trên đầu từng giọt mồ hôi lả chã rơi xuống, tuy rằng hoàng hậu nương nương nói chuyện rất hiền hoà, nhưng hắn sợ đến trái tim trong ngực đều muốn nhảy ra ngoài, Mộc Thanh Dao nha một tiếng, nhìn Xuân Hàn, nhàn nhạt mở miệng. “Bản cung hi vọng ngươi cùng Y Vân xử lý tốt Phượng Loan cung.” “Dạ, tiểu nhân nhất định nỗ lực, nhất định nỗ lực.” Xuân Hàn lau một chút mồ hôi, liên thanh đáp lời, ở trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe hoàng hậu nương nương mở miệng: “Đi xuống đi.” “Dạ ” Xuân Hàn rất nhanh đứng dậy, chỉ thiếu chút nữa là chạy trối chết, mắt thấy hắn sắp chạy ra khỏi Thiên điện, nhưng đột nghe được một tiếng gọi: “Chờ một chút.” Trái tim lập tức nhảy dựng lên một cái muốn vọt ra khỏi lòng ngực, hoàng hậu nương nương lại muốn làm gì? Xuân Hàn cực lực duy trì trấn định, nếu như không chỉ sợ hắn đã giống như tiểu Thu ngất xỉu đi. “Đem tiểu Thu mang đi ra ngoài, mặt khác bản cung tin ngươi nhất định có chuyện chưa một vốn một lời vẫn chưa nói ra, bản cung sẽ chờ.” Mộc Thanh Dao phất phất tay phân phó, nàng không muốn trừng phạt người nhiều như vậy, Hoạ Mi thật sự là quá ghê tởm, mà Xuân Hàn, nàng muốn cho hắn một cơ hội, nếu như hắn nghĩ thông suốt, chỉ cần hắn thừa nhận sai lầm của bản thân, là hắn sẽ được tha thứ một lần. “Nương nương?” Xuân Hàn nói lắp cả lên, sắc mặt còn đọng lại giọt mồ hôi lớn chưa rơi xuống, Mộc Thanh Dao đã mặc kệ hắn: “Đi ra ngoài đi, đem tiểu Thu dẫn đi, đưa đến hình phòng, để cho Y Vân xử trí.” “Dạ, tiểu nhân tuân chỉ, ” Xuân Hàn đầu óc trong khoảng thời gian ngắn tiêu hóa không được những thứ này, vội vàng đã chạy tới, đem tiểu Thu dẫn theo đi ra ngoài, Mộc Thanh Dao nhìn động tác của Xuân Hàn, dẫn theo một người mà lại không cần tốn nhiều sức, xem ra Xuân Hàn có thể có chút võ công, như nếu có thể để nàng sử dụng, thì thật là tốt. Đại điện cuối cùng cũng an tĩnh lại. Mai Tâm cùng Mạc Sầu não bị chấn động đã phục hồi tinh thần lại, đi nhanh lên đến bên cạnh chủ tử, từ trước chỉ biết là chủ tử lạnh lùng, cũng không biết nàng còn có thủ đoạn mạnh mẽ như vậy, một mặt cứng rắn, thật sự đem các nàng dọa đến sợ hãi, nguyên lai khi nương nương làm việc rất có phong phạm của đại tướng, cương nhu đều có đủ, tiến hành đồng bộ, quả nhiên lấy được hiệu quả cao. “Nguyên lai nương nương đã sớm biết Hoạ Mi là người của thái hậu nương nương, như vậy Xuân Hàn thì sao? Hắn có thể cũng là người thái hậu hay không?” Mạc Sầu gảy nhẹ một chút lông mài, mâu quang dời về phía cửa đại điện, Mộc Thanh Dao cái gì cũng chưa nói, nàng đang đợi Xuân Hàn tìm đến nàng, lấy hắn ở trong cung kinh nghiệm nhiều năm như thế, nhất định sẽ tới, ngoại trừ nàng có thể bảo hộ hắn, không ai có thể bảo vệ hắn được. Bên cạnh Tinh Trúc công chúa rất nhanh đã đi tới, khuôn mặt hoảng hốt, đưa tay lôi kéo Mộc Thanh Dao. “Hoàng tẩu, ngươi nói người của mẫu hậu, đây là ý gì? Mẫu hậu đem người thả ở Phượng Loan cung của hoàng tẩu để làm gì?” Mộ Dung Tinh Trúc suy nghĩ đến khốn khổ, khuôn mặt nhỏ nhắn tú lệ hiện lên mê man, Mộc Thanh Dao nhìn nàng liếc mắt một cái, biết công chúa cái gì cũng không hiểu, nàng hay là vẫn cho trong thâm cung này mẫu từ tử hiếu, nào biết đâu rằng người ta hạ sóng ngầm ba đào mãnh liệt, nếu hoàng thượng không cho nàng ta biết, nàng cần gì phải làm điều thừa. “Được rồi, ngươi không phải muốn cứu Nam An vương sao? Chúng ta đi Lưu Ly cung gặp hoàng thượng đi, đối với chi tiết trong đó, ta căn bản không rõ ràng lắm, tổng yếu phải làm rõ ràng Nam An vương rốt cuộc đã làm gì trong đó?”