Ánh nắng màu đỏ sậm chiếu xuyên qua rèm cửa sổ trắng, làm cho ánh sáng khi lọt vào tẩm cung trở nên yếu ớt đi. Người đang ngủ trên giường lớn thong thả mở mắt, nhưng thân hình vẫn không nhúc nhích nhìn màn lụa trên đỉnh đầu, mạch suy nghĩ bắt đầu vận động chậm rãi rõ ràng, hôm qua một Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương đều bị tổn thương nặng, tuy nói đó là bài học mà các nàng nên gánh, thế nhưng trả giá thực sự quá lớn, hơn nữa người thái hậu chân chính muốn đối phó căn bản không phải hai nàng, nàng ta bất quá chỉ muốn cho Mộc Thanh Châu chỉ ra người chủ mưu, nói như vậy, người nên bị trừng phạt hẳn là nàng, mà không hai người bọn họ. Thế nhưng Mộc Thanh Châu đã phá vỡ hết tất cả kế hoạch của thái hậu, nàng ta lại nghĩa vô phản cố bảo toàn cho nàng, lúc trước nàng đã bị kinh ngạc rất lớn, đến bây giờ còn lưu lại ở trong ngực. Vốn dĩ nàng chỉ muốn mau sớm xuất cung, nhưng lão bà này dám chọc tới nàng, nàng tuyệt sẽ không bỏ qua cho bà ta. Mộc Thanh Dao trong nháy mắt đôi mắt lạnh như băng, như có dòng nước băng giá chảy qua, vẫn ở phía sau bình phong Mạc Sầu cùng Mai Tâm, phục hồi tinh thần lại, đi nhanh đến bên giường. “Nương nương, người đã tỉnh, có phải đói bụng hay không?” Mai Tâm quan tâm hỏi. Nghe bên tai có thanh âm ôn nhu, vẻ tàn bạo của Mộc Thanh Dao nhạt đi không ít, quay đầu nhìn phía hai nha đầu đứng ở bên giường, lắc đầu, thế nhưng vẻ mặt ở giữa vẫn còn tích tụ, làm Mai Tâm cùng Mạc Sầu đau lòng không dứt, ngay cả Mao Tuyết Cầu vẫn yên tĩnh ở một bên cũng cảm thấy nàng không vui, từ trên mặt đất nhảy vào trong ngực của nàng, kêu xèo xèo, tựa hồ muốn trấn an nàng. “Ngươi a?” Mộc Thanh Dao thanh âm có chút mềm đi, tiểu gia hỏa này biết cách chọc người ta thương, thật đúng là hiểu được tâm ý của nàng, biết nàng không vui, sẽ chọc cho nàng hài lòng, tuy rằng phẫn hận thái hậu tâm ngoan thủ lạt, nhưng nàng cũng không thể để cho những người quan tâm mình lo lắng, Mạc Sầu cùng Mai Tâm đều là rất yêu thương nàng, nàng sao có thể làm cho bọn họ lo lắng, hiện tại nàng không thể tiếp tục bị động, bằng không cái lão bà kia sẽ vẫn lấy người bên cạnh nàng để khai đao, bây giờ nàng cần phải phản kích, nghĩ như vậy, trong lòng lại thông suốt, quanh thân nhẹ nhàng nhiều lắm. Mộc Thanh Dao vươn người duỗi thẳng lưng, thoải mái mở miệng “Trời không còn sớm nữa, ta ngủ đã bao lâu.” Mạc Sầu thấy nương nương khôi phục như bình thường, cuối cùng cũng có thể giải quyết được công việc nên nàng thở dài một hơi, vẻ mặt mang ý cười, cung kính mở miệng. “Nương nương ngủ gần một ngày, bây giờ sắc trời đã tối, nương nương đói bụng không, đứng dậy ăn chút gì đi, bằng không thân thể sẽ chịu không nổi.” “Được, đem đồ ăn truyền vào đi, “ Mạc Sầu nói chưa dứt lời, nàng đúng là cảm thấy đói bụng, bụng thầm kêu ọt ọt vui vẻ, Mộc Thanh Dao phất tay phân phó đi xuống, Mai Tâm lập tức lĩnh mệnh đi ra ngoài cho cung nữ lập tức đem đồ ăn đưa qua đây. Mạc Sầu cẩn thận tỉ mỉ hầu hạ nương nương đứng dậy. “Hôm nay một không có chuyện gì chứ?” Mộc Thanh Dao mở miệng hỏi Mạc Sầu, Mạc Sầu một bên chỉnh lý y phục cho nàng, một bên cung kính bẩm báo: “Sáng sớm hoàng thượng có đến thăm nương nương, thấy nương nương ngủ rất ngon, nên không đánh thức người, mặt khác Tinh Trúc công chúa cũng có sang đây xem nương nương, ngồi một hồi thấy nương nương không tỉnh, cũng trở về cung, còn có Xuân Hàn hôm qua vừa được cứu trở về, tuy rằng uống xong thuốc của ngự y kê, nhưng vẫn còn đang hôn mê, hắn có tỉnh lại một lần, lại nhanh chóng hôn mê tiếp.” “Ừ ” Mộc Thanh Dao vươn bàn tay mãnh khảnh vỗ ót một cái, nàng thật sự đã đem chuyện này quên đi, chuyện hôm qua đã làm cho lòng nàng vô cùng phiền muộn, những chuyện trước đó đều đã quên, việc xin huyết nhân sâm vẫn chưa nói cùng hoàng thượng? Không biết hoàng thượng có thể đem huyết nhân sâm đưa cho nàng hay không. “Chờ ta cơm nước xong, phải đi tìm hoàng thượng lấy huyết nhân sâm kia” Mộc Thanh Dao thản nhiên nói, Mai Tâm lôi kéo nương nương ngồi vào trước bàn trang điểm, cầm lược xử lý mái tóc đen cho nàng, đôi mắt không khỏi hiện lên nghi hoặc, nghe nói huyết nhân sân là đồ vật rất trân quý, hoàng thượng sẽ cho sao? Nương nương thật là lạc quan a. “Hoàng thượng chỉ sợ sẽ không đưa cho.” “Hắn sẽ cho, ” Mộc Thanh Dao mím môi cười nhạt, giai nhân trong gương đồng, ánh sáng trí tuệ lưu chuyển, đẹp đẽ cực kỳ, sóng mắt lăn tăng, mang theo mười phần tự tin, Mộc Thanh Dao thấy Mai Tâm dừng lại động tác, vẻ mặt khó tin, thì nàng càng phát ra tiếng cười hài lòng, nàng sẽ không nói cho Mai Tâm, lúc nàng rửa tội danh Nam An vương, hoàng thượng muốn ban đồ vật cho nàng, lúc đó nàng không có lấy. “Vậy là tốt rồi, ” Mai Tâm chảy suôn mái tóc dài của nàng, đang chuẩn bị búi tóc cho nàng thì Mộc Thanh Dao lắc đầu một cái, nhàn nhạt phân phó: “Dùng sợi tơ buộc lại là được, không nên phiền phức như vậy.” “Dạ, nương nương, ” Mạc Sầu gật đầu, chiếu theo nương nương phân phó, chỉ dùng sợi tơ, lúc này nương nương giống như tinh linh không nhiễm khói lửa nhân gian, trong sạch thấu đáo. Nương nương lời nói ra kỳ thực rất nhu hòa, cũng không có lạnh lùng giống như lúc có người ngoài, mà điểm này Mai Tâm có quyền hưởng thụ, kỳ thực nương nương có một bộ mặt khác khi đối diện với những người xa lạ, ở trong cảm nhận của nương nương, các nàng giống như người thân, cho nên mới phải tự nhiên lại thả lỏng như vậy, chính là bởi vì như vậy, Mạc Sầu đã rất mãn nguyện. Mộc Thanh Dao vừa mới xử lý tốt, thì ngoài cửa hai cung nữ đem đồ ăn chuẩn bị tiến vào. Mấy thứ thức ăn tinh xảo, còn có vài loại cao điểm, đều là món Mộc Thanh Dao thích, sắc hương vị toàn bộ đều có, nhìn một cái liền làm cho người ta muốn ăn ngay. “Các ngươi đi xuống đi, ” Mộc Thanh Dao phân phó hai cung nữ đi xuống trước, chỉ để lại Mai Tâm cùng Mạc Sầu hầu hạ, mặc kệ thế nào, nàng vẫn cảm thấy hai nha đầu này như tri kỷ của mình. “Dạ, nương nương, ” hai cung cúi thân thể xuống một chút, chậm rãi lui ra ngoài. Mộc Thanh Dao liếc thức ăn trên bàn một cái, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng một người tuyệt đối ăn không hết, liền ngoắc Mai Tâm và Mạc Sầu ý bảo cùng nhau ăn. “Đều ngồi xuống ăn chút đi.” “Nương nương, ” Mai Tâm cùng Mạc Sầu sợ hãi lắc đầu, tuy rằng trước đây ở tướng phủ cũng đã làm chuyện này, nhưng đây là hoàng cung, nếu như có người tiến vào nhìn thấy, tất nhiên sẽ sợ hãi, sẽ lấy tể tướng phủ làm đề tài câu chuyện, bọn họ cũng không muốn bị người nắm đằng chuôi, gây thêm phiền phức cho chủ tử Đáng tiếc Mộc Thanh Dao hôm nay tâm tình không tốt, đặc biệt tưởng nhớ nhà muốn người ta cùng thân thiết, vì thế sắc mặt trầm xuống, không vui hừ lạnh, hai nha đầu lập tức không dám nói thêm một câu, ngoan ngoãn ngồi xuống, cùng chủ tử dùng cơm. Trên bàn cơm, không tiếng động, ba người chỉ yên tĩnh dùng cơm, cung đình ngự thực xác thực ngon tuyệt, Mộc Thanh Dao luôn luôn bị mỹ thực mê hoặc, nhưng đêm nay đồ ăn có chút kỳ lạ, nàng một ngụm cũng khôn có ăn, trán cau lại, tựa hồ có chuyện gì đó hoang mang. Hai tiểu nha đầu Mạc Sầu và Mai Tâm nhìn nhau, nương nương có tâm sự, Mạc Sầu quan tâm hỏi: “Nương nương, ngươi nghĩ gì thế?” Mộc Thanh Dao quả nhiên không nghe thấy, Mạc Sầu liên tiếp kêu ba lần, nàng mới kịp phản ứng: “Làm sao vậy?” “Nương nương, người có tâm sự?” Mai Tâm nhắc nhở nàng, hai nha đầu để đũa xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chủ tử: “Nương nương, có chuyện gì nói ra, làm cho nô tỳ thay người chia sẻ, người đừng suy nghĩ nhiều, thân thể quan trọng hơn.” Mộc Thanh Dao nhìn bộ dạng đứng đắn của hai nha đầu có chút buồn cười, bất quá nàng vừa rồi quả thực có chuyện nghĩ đến thất thần. “Mạc Sầu, ngươi nói nhập nam tử có khả năng ở Quảng Dương cung tự do ra vào đến cuối cùng là người phương nào?” Lúc nàng hỏi cái này, thanh âm rất lạnh, ánh mắt tiêu sát, bởi vì người này đã ô nhục Mộc Thanh Hương, nam nhân đáng giết ngàn vạn lần, quả nhiên tùy tiện ô nhục nữ nhân, tội ác này không khác gì một tên hái hoa tặc, nếu như rơi vào trong tay của nàng, nàng nhất định phải đem hắn ngàn đao vạn kiếm, vì nhị tỷ mà báo thù. “Là người của thái hậu, nhất định là như vậy, ” Mạc Sầu khẳng định mở miệng, nàng đã suy nghĩ mấy lần về chuyện này, thái hậu thủ đoạn độc ác, không phải một kẻ tầm thường, thụ hạ của nàng có kẻ lợi hại như vậy cũng là chuyện bình thường. “Được rồi, đợi một lúc Mai Tâm đi phân phó Y Vân, ở trong cung thu mua tin tức của thái giám cùng cung nữ, mặc kệ tốn bao nhiêu ngân lượng, phải mật thiết chú ý động tĩnh bên kia, mặt khác chúng ta cũng nhìn chặt chẽ vào động tĩnh ở các cung khác, chỉ cần có một điểm chân tướng, ta sẽ không bỏ qua cho bọn họ.” Mộc Thanh Dao lạnh lùng cười, ánh mắt hung tàn…”Dạ, nương nương, nô tỳ tuân mệnh, ” hai nha đầu lĩnh mệnh. _________________