Thiên Địa Quyết
Chương 50 : 0
Chương 50
100 vs 1.
Dịch: A Bon
Biên: A Tút
Converter: A Trùm
Nguồn: Bàn Long Chiến Đội
Vương Thế Quốc mặt nổi giận cười nói:
- Ngươi nếu vừa ló mặt ra ngoài, mọi người sẽ la ầm lên đánh dâm tặc nào, ngươi cho rằng ta sẽ sợ ngươi sao? Ta chỉ muốn hỏi một câu, trên dưới Thiết Thạch Trấn người muốn giết ngươi đủ xếp thành một hàng dài, ngươi có muốn thử một lần hay không?
Kim Bác Văn giận dữ cười châm biếm, đang muốn cố gắng phản bác lại, đột nhiên Ứng Thiên Hữu mở miệng nói:
- Được rồi, mọi người đi rồi, các ngươi vẫn còn ở lại đây đấu khẩu với nhau sao, chó cắn nhau ý nghĩa lắm hả?
Vương Thế Quốc hừ nhẹ một tiếng, không nói lời nào, Kim Bác Văn lạnh lùng cười một tiếng, quay đầu đi chỗ khác, không nhìn hắn nữa.
Chu Anh Kiệt cùng với Hứa Tử Dũng đều mang bộ mặt đầy lo lắng, trong khi đó hoàn toàn ngược lại trên mặt Tiêu Nguyên Quân lộ ra chút hả hê vui sướng khi người khác gặp họa.
Ngay lúc này Niếp Tiểu Song đứng dậy, nhìn Ứng Thiên Hữu nói:
- Trò hay đã xong, chúng ta cũng đi thôi.
Ứng Thiên Hữu cười một tiếng hiền lành, đứng dậy cùng Niếp Tiểu Song rời đi.
Sau đó không lâu, Chu Anh Kiệt, Vương Thế Quốc, Hứa Tử Dũng, Kim Bác Văn, Tiêu Nguyên Quân, cũng lần lượt rời đi, một hồi bão táp cứ như vậy tạm thời tiêu tán.
Lúc xế chiều, Thiên Vũ đi theo Trịnh Vân học tập Cự Linh Chưởng Pháp, không hề đề cập tới sự việc lúc trưa.
Dường như Trịnh Vân không biết gì sự việc vào buổi trưa, hoàn toàn chuyên tâm truyền thụ Cự Linh Chưởng Pháp, đối với Thiên Vũ có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc.
So sánh với những gì buổi trưa, buổi chiều nay, bốn chiêu Cự Linh Chưởng Pháp càng thâm ảo hơn một chút, hao phí nhiều tinh lực hơn của Thiên Vũ. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Trong lúc nghỉ ngơi, Thiên Vũ nêu ra một vấn đề.
- Trịnh sư phụ, Cự Linh Chưởng Pháp này là kỹ năng Hoàng cấp thượng giai, thật sự thích hợp cho đệ tử bình thường tu luyện sao?
Trịnh Vân nhìn Thiên Vũ trầm ngâm nói:
- Vấn đề này ngươi hỏi rất khá, xác thực mà nói rằng, Cự Linh Chưởng Pháp phải là đệ tử ngoại môn mới có thể tu luyện kỹ năng này.
Thiên Vũ nghi ngờ ngạc nhiên hỏi:
- Vậy tại sao đệ tử mới nhập môn cũng có cơ hội để tu luyện?
Trịnh Vân giải thích: xem tại
- Đó là bởi vị trong các đệ tử mới nhập môn, tổng hội nhận định có một số người không hề tầm thường, lúc bọn họ nhập môn đã có thực lực không kém, kỹ năng bình thường đối với bọn họ mà nói, cơ bản không có chút hấp dẫn. Thiện Vũ Minh vì muốn nắm chắc tâm tư những loại đệ tử này, nên lúc này mới cố ý đem Cự Linh Chưởng Pháp vốn chỉ có đệ tử ngoại môn mới được tu luyện, hạ thấp hạn độ xuống, hấp dẫn những đệ tử đặc thù kia.
Thiên Vũ chợt nói:
- Chẳng trách rằng bộ Cự Linh Chưởng Pháp này ngay lúc bắt đầu luyện đã phải cố sức đến như vậy, thì ra là do trình độ của con không đủ. Không biết đệ tử ngoại môn cần phải đạt tiêu chuẩn thấp nhất là gì vậy sư phụ?
Trịnh Vân nói:
- Đối với phân đường Thiết Thạch mà nói, muốn trở thành đệ tử ngoại môn, chủ yếu nhất là tiêu chuẩn Tâm Hỏa phải có giá trị lớn hơn năm.
Thiên Vũ ngạc nhiên nói:
- Tâm Hỏa cần phải đạt hơn năm, yêu cầu này hình như có phần quá thấp đi?
Trịnh Vân vuốt cằm nói:
- Quả thật hơi thấp một chút, nhưng vì phần lớn đệ tử Thiện Vũ Minh là dân chúng bình dân, căn cơ bọn họ có sự chênh lệch lớn, nếu như yêu cầu quá cao, cơ bản là không có cách nào thăng cấp.
Thiên Vũ hỏi:
- Đệ tử mới nhập môn cũng chỉ có thời hạn ba tháng hay sao?
Trịnh Vân chần chờ nói:
- Điều kia cũng không hoàn toàn chính xác, có điều là cứ ba tháng sẽ khảo hạch một lần, nếu như có thể ở ngay lần đầu thăng cấp lên đệ tử ngoại môn, tình trạng sau này sẽ tương đối sáng sủa hơn, thành tựu về sau sẽ tương đối cao. Nếu như qua mấy vòng khảo hạch mới có thể thăng cấp lên được, như vậy đệ tử dựa hoàn toàn vào sự khổ luyện, ở phương diện tư chất tương đối kém đi một chút, thành tựu về sau hẳn có thể đoán được.
Thiên Vũ khẽ vuốt cằm, tiếp tục hỏi:
- Sau khi trở thành đệ tử ngoại môn, trong khoảng thời gian khảo hạch, sẽ có bất đồng như thế nào?
Trịnh Vân nói:
- Đệ tử ngoại môn một năm sẽ khảo hạch một lần, hơn nữa không hạn chế đệ tử tham gia dù mạnh yếu như thế nào đi nữa, chỉ cần trong vòng năm năm ngươi có thể thông qua khảo hạch, liền có hi vọng trở thành đệ tử nội môn. Nếu như trong thời hạn năm năm không có cách nào thông qua khảo hạch, như vậy thì đệ tử ngoại môn có thể lựa chọn tòng quân hoặc là rút lui, tìm còn đường đi khác ình.
Thiên Vũ vuốt cằm nói:
- Thì ra là như vậy, không biết muốn trở thành đệ tử nội môn, cần phải đạt tiêu chuẩn như thế nào? Đệ tử ngoại môn thăng cấp lên đệ tử nội môn, xác suất thành công vào khoảng bao nhiêu phần trăm?
Nghe hắn nói như vậy, Trịnh Vân trầm ngâm một chút, nhẹ giọng nói:
- Cái này kì thật là không được phép nói cho ngươi biết, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến tâm tình của ngươi rất nhiều. Có điều, nếu như ngươi đã muốn biết, ta có nói đơn giản một chút cho ngươi hiểu. Trong tình hình chung, muốn trở thành đệ tử nội môn, Tâm Hỏa cần phải đạt tới giá trị hơn năm trăm, đệ tử ngoại môn có thể tấn chức thành công chỉ vào khoảng một phần trăm.
Thiên Vũ bật thốt lên đầy kinh ngạc:
- Tâm Hỏa có giá trị lớn hơn năm trăm. Xác xuất thành công chỉ khoảng một phần trăm, như vậy thì quá thấp đi.
Trịnh Vân vẻ mặt phức tạp, cười một tiếng, nói lảng đi:
- Tốt lắm, tiếp tục tập luyện, nửa tháng sau có một lần đại hội khảo hạch, đến lúc đó nếu không ngại ngươi nên đi thử một lần.
Thiên Vũ cau mày nói:
- Nửa tháng, thời gian quả thật gấp quá, có điều có thể liều mạng được.
Trịnh Vân khích lệ:
- Cố gắng lên, chỉ cần Tâm Hỏa có thể đạt tới năm, lấy tình huống của ngươi hoàn toàn có thể trở thành đệ tử ngoại môn.
Thiên Vũ nghiêm mặt nói:
- Trịnh sư phụ yên tâm, con nhất định sẽ không để cho người phải thất vọng.
Trịnh Vân khẽ vuốt cằm, ngay lập tức tiếp tục truyền thụ chưởng pháp cho Thiên Vũ, nắm chặt từng phân thời gian.
Chạng vạng, bàu trời đột nhiêm âm trầm hẳn, từng tảng mây đen lớn bao phủ khoảng không phía trên trấn Thiết Thạch, từng tia chớp mang theo âm thanh sấm sét gào thét, báo hiệu một trận bão táp sắp ập tới.
Nhìn lên bầu trời, sắc mặt Thiên Vũ âm trầm, lẩm bẩm:
- Ta tới nơi này đã gần một tháng rồi, đây là lần đầu tiên trời mưa, chẳng hiểu sao trong lòng ta có cảm giác bất an thế nhỉ?
Trịnh Vân nhìn về phía chân trời, vẻ mặt đầy nghiêm túc, khẽ cau mày, trầm ngâm nói:
- Mùa này không nên có bão táp mạnh mẽ như thế chứ...
Thiên Vũ nghe vậy vô cùng sửng sốt, quay đầu nhìn Trịnh Vân, phát hiện vẻ mặt sư phụ đầy nghi hoặc, trong mắt lộ vẻ muốn chất vấn.
Lúc này, hạt mưa lớn đột nhiên rơi xuống, Thiên Vũ cùng với Trịnh Vân bị buộc phải rời khỏi quảng trường, đi tới phòng ăn.
Bởi vì cơn mưa xuất hiện, các đệ tử đều được kết thúc luyện tập trước thời hạn, cắm đầu cắm cổ chạy tới phòng ăn, cùng ngồi chờ đợi tới giờ cơm chiều.
Thiên Vũ đứng tại cửa phòng ăn, ánh mắt lưu ý động tĩnh của bầu trời, chỉ thấy những tia chớp chói mắt cắt ngang qua bóng tối, mang theo tiếng sấm sét điếc tai, giống như đang trừng phạt thế nhân.
Tâm thần Thiên Vũ có chút bất an, phảng phất giống như bão táp này vì hắn mà xuất hiện, biểu hiện có việc lớn sắp xảy ra.
Nhìn ra ngoài một hồi, Thiên Vũ không thấy ra được điểm gì, đành xoay người đi vào phòng ăn, lúc này bữa cơm chiều đã bắt đầu.
Lúc này đây, đến cuối cùng Thiên Vũ không phải ăn cơm một mình, bởi vì có Trịnh Vân ngồi ngay bên cạnh ăn cơm cùng với hắn.
Sau bữa cơm chiều, Thiên Vũ liều lĩnh chạy về chỗ ở, thay bộ quần áo bị ướt nhẹp, bắt đầu ngồi xếp bằng luyện công.
Ba ngày, Thiên Vũ đối với việc tu luyện nội cùng đã thu được chút ít kinh nghiệm, chớp mát đã dễ dàng đi vào trạng thái luyện công, hơn nữa còn miễn cưỡng khống chế được chân khí trong cơ thể vận hành theo ý mình.
Trước đó, không có tu luyện Tam Dương Quyết thì nhiệt khí trong cơ thể Thiên Vũ hoàn toàn là chạy hỗn loạn toàn thân.
Khi đó, Thiên Vũ cũng không biết, cỗ nhiệt khí này thực ra là chân khí, cũng không cách nào khống chế được. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Hiện tại, vẻn vẹn sau ba ngày tập luyện, THiên Vũ trên cơ bản đã có thể nắm giữ Tam Dương Quyết vận hành theo đường thẳng, có thể thong thả thôi động chân khí trong cơ thể, đi theo con đường vận hành Tam Dương Quyết, du tẩu cùng lục phủ ngũ tạng. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Đối với việc tu luyện nội cung mà nói thì đây là việc vô cùng bình thường, nhưng đối với Thiên Vũ ở trước mắt thì đây lại là sự tiến bộ vượt bậc.
Một ngụm khí, Thiên Vũ có thể khống chế chân khí trong cơ thể vận hành hai vòng trong lục phủ ngũ tạng, cảm giác được thân thể có sự biến hóa rõ ràng, các cơ quan nội tạng trọng yếu trong cơ thể được cường hóa, thính lực cùng thị giác đều được tăng lên rất nhiều.
Mở to mắt ra, Thiên Vũ lưu ý đến một chút tình huống ở bên ngoài, mưa to vẫn còn đang tiếp tục, không thích hợp đi ra ngoài
Truyện khác cùng thể loại
1832 chương
95 chương
297 chương
257 chương
14 chương
528 chương
8 chương