Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị
Chương 18 : Bệnh viện
Triều Cát nhìn nàng đang tự sướng lời nói nàng là thục nữ, hắn cười ha hả nói: “thục nữ mà đi làm cảnh sát, thục nữ lần đầu tiên gặp trai đẹp là nhào vào cưỡng gian, sau đó chuyển đen thành trắng đòi bắt cái người bị cưỡng gian bỏ tù, thục nữ như em đúng là mặt dày quá, anh đây xin bái em làm sư phụ, haha”
Thượng Quan Thục nữ phì cười nhéo yêu hắn, nàng nói: “anh bị ai thưa rồi bọn cấp dưới của em đi bắt anh vậy?”.
Triều Cát nghe nàng hỏi kẻ chủ mưu hắn nói: “là tên Kiều An Tuấn, con trai trưởng của Kiều gia, hắn to gang dám chọc nữ nhân của anh còn chê bai anh trước nữ nhân, anh không giết hắn là mai phước cho hắn thế mà hắn đi tố cáo đấy!”
Thượng Quan Thục nữ vẻ mặt không mấy ngạc nhiên vì khi nãi nàng xuống lầu dưới thấy một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, hỏi cấp dưới cô ấy bị tôi gì?, cấp dưới trình báo cho nàng bạn trai của Liễu Quỳnh Trang đang bị hỏi cung đặc biệt ở trên lầu, nàng đi lên lầu tò mò xem bạn trai cô gái xinh đẹp này mặt mũi như thế nào?
Thượng Quan Thục Nữ đi lên lầu trông thấy một màn đánh nhau như trong phim hành động võ thuật hay chiếu trên tivi, một chàng thanh niên 1 đấu đấm hơn 10 người thanh niên to con, thế mà những tên to con này bị nằm bất tỉnh trên nền nhà, sau đó một màn kinh hoàng làm tim nàng cũng phải rung động, chàng thanh niên này 1 tay nhanh như chóp bắt gọn viên đạn, di chuyển bộ cước về tên cảnh sát cầm súng dùng vận khí tụ lực, nàng thấy rõ làn hơi khí mà xung quanh tạo ra nhiệt lượng, tim nàng cũng muốn đứng lại, may mắn miệng nhanh hơn não cứu tên cảnh sát này một mạng. Tên thanh niên bá khí này quay lại nhìn vào ánh mắt của nữ nhân khiến nàng cũng phải đỏ mặt ửng hồng lên, tiếng sét tình ái đánh trúng tim Thượng Quan Thục Nữ nên nàng mới chịu xưng “em” khi lần đầu nói chuyện với tên thanh niên điển trai này là Triều Cát.
Thượng Quan Thục Nữ nhìn hắn cười nói: “tên Kiều An Tuấn giám chọc vào chồng thì để vợ xử lý hắn, cả Kiều gia đó sẽ xử đẹp luôn!... Vợ thấy ở dưới thấy có nữ nhân xinh đẹp là bạn gái của chồng hả”
Triều Cát gật đầu nói: “nàng ta là nữ nhân của anh, sau này cũng là tỷ muội nhau cả thôi!”.
Thượng Quan nghe hắn nói cô gái xinh đẹp ngoài kia là bạn gái, nàng hỏi hắn: “thế anh có bao nhiêu tình nhân vậy hả chồng?”
Nhìn Thượng Quan Thục Nữ hắn cười thần bí, đưa tay lên có chiếc nhẫn mà Hoàng Ngọc Anh đeo cho hắn, Triều Cát nói: “chiếc nhẫn này là vợ cả đeo cho anh, không bao giờ anh tháo cái nhẫn này ra cho dù hoàn cảnh nào xảy ra, hiện giờ cô vợ cả không thể đến đây được còn lại ở dưới đây anh hiên có ba người”
Triều Cát chưa muốn cho Thượng Quan Thục Nữ biết về những người vợ của hắn trên thiên giới, hắn muốn thử xem nàng nữ cảnh sát bạo dâm này sẽ nói gì?. Vài phút sau hắn nghe Thượng Quan Thục Nữ nói:
“tuy có hơi thất vọng một chút, nhưng vợ đã nói sẽ theo chồng, đời này ngoài chồng ra vợ sẽ không quen môt ai cho dù người đó có đẹp trai hơn chồng, có mạnh mẽ hơn chồng thì vợ chỉ có chồng thôi!”.
Nghe Thượng Quan Thục Nữ nói có nam nhân mạnh mẽ hơn hắn, Triều Cát hắc hắc cười tà nói: “trên tam gio..à không trên địa cầu này ngoài anh yêu của em ra không có người thứ hai mạnh mẽ hơn anh đâu về đánh nhau nè và cả về chuyện giao hợp nữa đó nha, không có một ai ngoài anh ra”.
Thượng Quan Thục Nữ nhìn hắn khoe khang, dẻo mồm nàng cười dâm trêu: “người bình thường hơn 30 phút còn chồng khác thường hơn 1h”.
Triều Cát nghe xong phá lên cười nói: “anh có nói anh bình thường đâu, nãi em cũng thấy rồi đó, anh một tay nắm viên đạn dễ dàng, rồi còn vận khí công nữa, anh biểu diễn em xem nhé”
Triều Cát bắt đầu vận khí biểu diễn cho Thượng Quan Thục Nữ xem, nàng há mồm kinh ngạc những hơi sương mờ ảo hiện ra xung quanh cơ thể Triều Cát, một luồng khí lạnh đến phả ra hơi mát nhẹ chạm vào da nàng làm cho Thượng Quan Thục Nữ rất thoải mái. Sau đó Triều Cát lấy ra chiếc nhẫn linh giới đeo vào tay ngón áp út cho nàng, hắn bảo nàng cho giọt máu của nàng vào để nhẫn hoạt động, Thượng Quan Thục Nữ làm theo lời hắn tuy hơi đau nhưng với nàng làm trong ngành cảnh sát thấy máu là chuyện rất bình thường, sau khi nhẫn linh giới hoạt động Triều Cát nói cho nàng biết hết mọi chuyện, ban đầu có hơi kinh ngạc nhưng lát sau Thượng Quan Thục Nữ nhớ lại cảnh tay không bắt được viên đạn nhào thành bột, rồi trong chuyện giao hoan với hắn nàng năn nỉ hắn mới phun tinh hoa ra còn không thì chắc làm chuyện giao hoan đến mai mất, nành gật đầu tin hắn không phải người ở địa cầu.
Hắn lấy ra cho nàng Dưỡng Thần Dung Nhan đan giúp nàng tăng tuổi thọ, giữ mãi tuổi xuân, cải tạo kinh mạch. Thượng Quan Thục Nữ cũng nhận thấy sự thay đổi lạ về hình thể đẫy đà quyến rũ hơn, nhìn gương mặt thêm phần diễm lệ, nàng nhìn hắn cười vui vẻ.
Triều Cát nhìn nàng hạnh phúc, hắn cũng hỏi một chuyện: “anh không phải ở địa cầu, không có thẻ căn cước, giờ anh sống ở đây cũng cần tiêu dùng đủ thứ, em nghĩ có cách nào giúp anh có thẻ căn cước không?”
Thượng Quan Thục nữ nhìn hắn cười hì hì, nàng nói: “tưởng chuyện gì chứ! Thẻ căn cước công dân sáng mai anh lại đây, em dẫn anh đi làm sẽ có liền à!”
Nhìn đồng hồ treo tường trong căn phòng gần 6h rồi, hắn nhớ còn Liễu Quỳnh Trang đang đợi hắn ở dưới, ngó qua Thượng Quan Thục nữ đang ghi cái gì đó vào công việc nàng hay làm, hắn nói: “thôi trời cũng tối rồi, anh đi về được chưa bạo dâm nữ cục trưởng”
Thượng Quan Thục nữ nhìn hắn cười dâm nàng nói: “giờ chồng về đi, vợ ở đây còn xử lý một số chuyện. Mai chồng không tới đúng giờ thì xem bạo dâm ma nữ em xử chồng như thế nào? Hihi”. Nói xong nàng bốc điện thoại bàn lên nói vào loa thu trong điện thoại vài câu thì cúp máy xuống, nhìn qua Triều Cát nói: “em gọi cấp dưới không cản trở anh nữa, còn tên Kiều An Tuấn trong thời gian này hắn kiếm anh gây chuyện, nói Kiều gia ở đây đợi Thượng Quan gia bên Yến Kinh thăm hỏi vài câu là hắn công đuôi chạy nhé!”
Triều Cát nhìn nàng đang làm việc, mặc đồ công sở cảnh sát trong cũng quyến rũ lắm nhưng đâu ai biết trong bộ đồ đó là một nàng bạo dâm, hắn nhìn nàng cười hihi bước đến gần cửa phòng kéo chốt mở khóa, vui vẻ đóng cửa lại ra khỏi phòng làm việc của nữ cục trưởng cảnh sát xinh đẹp.
Triều Cát đi tới gần cầu thang thấy một dáng người quen quen, càng tiến lại gần thì càng nhìn rõ ràng chính là Liễu Quỳnh Trang đang ở đây chờ hắn nãi giờ, nhìn hắn từ từ đi tới nàng tươi cười nói: “anh yêu của em lên tận nơi này hỏi cung luôn đó hả? Cô nữ cục trưởng xinh đẹp kia mời anh yêu hỏi cung tới gần 2 tiếng luôn làm em đây thật là hâm mộ anh yêu quá! Hihi”
Liễu Quỳnh Trang nói nghe có mùi dấm chua ở đây hắn cười hì hì trả lời: “anh bị nữ cục trưởng cường bạo đây nè, phải vất vả lắm mới làm nàng ta ngoan ngoãn nghe lời đó a!”
Liễu Quỳnh Trang nhìn hắn vẻ mặt bị uất ức nàng che miệng cười hì hì nói: “em ở dưới đợi anh cả tiếng không thấy đâu lẽn lên đây toàn thấy nhiều cảnh sát viên nằm ngủ dưới nền nhà, lo lắng anh có sao không ai ngờ lên lầu nghe âm thanh nữ cục trưởng kêu rên âm lượng to quá! tò mò mới biết anh và cô ta đang chơi trò người lớn ngồi xếp hình!”.
Có nhiều từ ngữ nói lóng của người ở địa cầu hắn hoàn toàn không biết ví dụ như “xếp hình” nhưng trong ý tứ mà Liễu Quỳnh Trang nói ám chỉ hắn cùng Thượng Quan Thục Nữ đang giao hoan, Triều Cát ha hả cười: “anh vào đó chỉ giúp nữ cục trưởng tạo nhiều tư thế đẹp khi giao hợp thôi á, giúp em có thêm một muội muội xinh đẹp a!”
Nàng nghe hắn giải thích phì cười cóc vào đầu Triều Cát, mắng: “anh yêu lúc nào cũng dẻo mồm lý sự, có phải anh yêu và nữ cục trưởng này hẹn ngày kia gặp nhau để cùng xem phim heo có đúng vậy không?”
Triều Cát nhíu mày phim heo là phim gì, hắn ngơ ngác hỏi Liễu Quỳnh Trang, nàng hì hì nói: “phim heo là phim...tới lúc đó anh coi sẽ biết!”, nói xong nàng dùng miệng đưa lên tai hắn khẽ nói: “ngày mốt anh dẫn em đến nhà nữ cục trưởng muội muội, em cùng muội muội và anh sẽ chơi trò 3p, anh yêu thấy kích thích không!hihi”
Triều Cát hỏi Liễu Quỳnh Trang trò 3p thế nào, nàng nói cho hắn trò 3p là trò nhất long song phượng cùng nhau hoan lạc, hắn hắc hắc cười vui vẻ gật đầu nói: “trò này anh rất thích chơi, ngày mốt đến nhà anh mình cùng đi tới nhà Thượng Quan Thục Nữ”
Liễu Quỳnh Trang cười nói: “chuyện rắc rối của anh giải quyết thế nào rồi?”
Triều Cát đáp: “Thục nhi nói gã Kiều An Tuấn kia còn gây chuyện với anh nữa sẽ đến tận Kiều gia thăm hỏi”
Liễu Quỳnh Trang mỉm cười nói: “Thượng Quan gia là gia tộc lớn Kiều gia chọc vào như chọc vào ổ kiến, tạm thời truyện này cơ bản cũng không còn đáng lo nữa anh yêu! Thôi em cũng đói rồi đi ăn tối anh yêu.”
Triều Cát gật đầu cùng nắm tay Liễu Quỳnh Trang vui vẻ xuống lái xe chạy khỏi đồn cảnh sát.
Kiều gia… vẻ mặt Kiều An Tuấn trắng bệch khi nghe luật sư của mình nói về tình hình ở đồn cảnh sát, Kiều An Tuấn dùng địa vị quan chức thành phố của cha hắn đang làm là Phó chủ tịch thành phố bắt bớ Triều Cát, làm hắn phải ở tù ít nhất 3 năm để hắn có cơ hội tiếp cận Liễu Quỳnh Trang. Người tính không bằng trời tính, Kiều An Tuấn không ngờ Thượng Quan Thục Nữ xinh đẹp cũng ra giúp Triều Cát đối phó hắn. Kiều An Tuấn nghĩ Thượng Quan Thục Nữ nhúng tay vào, hắn còn đến gây chuyện với Triều Cát, Thượng Quan gia ra bên vực Triều Cát thì Kiều gia găp họa là hiển nhiên. Kiều An Tuấn tức giận: “vì cớ gì ngay cả Thục nhi ta thầm yêu nàng vì sao tên Triều Cát lại có được nàng, ông trời thật bất công ta không cam lòng. Ngươi hãy đợi đó Triều Cát sẽ có ngày ta nện các nữ nhân ngươi chiếm của ta ngay trước mặt ngươi tới chết!!” Rời khỏi đồn cảnh sát Triều Cát cùng Liễu Quỳnh Trang đi gần hơn 30 phút đến một nhà hàng sang trọng trong trung tâm thành phố, đây là nhà hàng bán những món ăn hoa hạ truyền thống như mỳ, cơm chiên dương châu, há cảo, v.v...hai người từ ngoài sảnh thấy khung cảnh người ăn ở đây vô cùng tấp nập ồn ào những khung cảnh người cùng ăn cùng trò chuyện thật nhộn nhịp trong không khí vui vẻ. Triều Cát và Liễu Quỳnh Trang ngồi kiếm một cái bàn chỉ dành ra hai người ăn, gọi thực đơn chọn những món ăn đợi khoảng hơn 10 phút thì nhân viên quán đem toàn những thức ăn thơm ngon, Triều Cát cùng nàng ăn ngắm khung cảnh về đêm của thành phố Hải Đông, nó thật nhộn nhịp của một đô thị hạng A của quốc gia. Nền kinh tế của Hoa hạ đều tập trung ở vùng Giang Nam đầy phồn hoa như thế, dân cư đông đúc thúc đẩy phát triển kinh tế. Đang ăn hắn nói:
“giờ anh mà lập công ty sẽ làm gì em nhỉ?”
Liễu Quỳnh Trang suy tư nàng nói:
“các ngành công nghiệp khác chúng ta không có điều kiện để sản xuất, nhưng ngành công nghiệp đá quý sẽ sản xuất ra các loại trang sức lộng lẫy hấp dẫn, thu hút nhất là người giàu có sẽ đổ xô đi mua những trang sức đá quý này tặng người thân, người yêu,...bây giờ nguyên liệu sản xuất anh đã có, em nghỉ chúng ta sẽ kiếm đối tác chế tạo những viên đá của anh thành những trang sức quý giá, lúc đó giá thành đẩy lên nhiều chúng ta sẽ phân phối độc quyền sản phẩm”.
Triều Cát hưởng thức lời Liễu Quỳnh Trang, thấy vô cùng logic hợp ý hắn, nói: “được cứ làm theo ý em, tuần sau chúng ta sẽ kiếm đối tác chế tạo trang sức và mở công ty phân phối độc quyền sản phẩm. Tuần sau em theo anh đi tìm đối tác nhé!”
Liễu Quỳnh Trang vui vẻ gật đầu, nàng nói: “anh theo em vào bệnh viện thăm mẹ em nhé! Ngày nào tối em cũng đi thăm mẹ.”
Triều Cát cảm thấy lần đầu được đi thăm mẹ vợ, vui vẻ gật đầu. Hai người ăn xong, tính tiền ăn lái xe chạy vào bệnh viện thăm mẹ của Liễu Quỳnh Trang. Thấy khí huyết bà không bình thường, gương mặt tiều tụy hắn bắt mạch mặt hắn trắng bệch nói:
“mau đưa mẹ em uống thuốc anh đưa không khéo tối nay mẹ em sẽ.. đi đó!”.
Lời của Triều Cát nói như sét đánh ngang tay, mắt nàng đỏ hoe muốn khóc vội vã lấy viên thuốc hắn cho nàng đưa ra một viên đan dược màu đen đưa vào miệng bà. Sau vài phút sắt mặt bà trở nên hồng hào, mặt mịn màng như xưa hoàn toàn không bị bệnh, mắt bà từ từ mở sáng nhìn thấy một chàng thanh niên tuấn mỹ, đi theo con gái bà, miệng bà hiện lên nụ cười thỏa mãn vui vẻ nói:
“tiểu Trang bạn trai con đấy à, nhìn đẹp lắm, quen nhau bao lâu rồi?”
Liễu Quỳnh Trang vui vẻ lau đi nước mắt, nàng gật đầu nói: “dạ mới quen, anh ấy tốt lắm, giúp con có một cuộc sống mới đó mẹ!”
Mẹ nàng nói: “ta thấy mặt nó phúc hậu, sẽ là một người chồng, người cha tốt, nam nhân tốt như cái anh thanh niên đứng trước mặt mẹ rất hiếm có.”
Liễu Quỳnh Trang nhìn mặt mẹ nàng vui lên, tâm trạng tốt, nàng nói: “dạ con biết ạ!, mẹ cảm thấy người sao rồi, có mệt đâu không!?”.
Mẹ nàng nói: “mẹ thấy rất khỏe, bệnh hình như không còn nữa thì phải, có thể vận động tự nhiên được con à!”
Nhìn mẹ nàng nói chuyện lưu loát, hoàn toàn minh mẫn, da dẻ hồng nhuận, vui vẻ hoạt bát hắn nói: “bác gái, cháu cam đoan bác hết bệnh rồi,mai bác và em Trang cứ làm thủ tục ra viện ạ!”
Mẹ nàng vui mừng kinh hỉ nói:
“vậy tốt quá! Bệnh của bác 4 năm trước chuẩn đoán bị ung thư gan giai đoạn đầu có cơ hội chữa trị. Lúc ấy, tiểu Trang xoay sở đủ thứ mượn người này mượn người nọ, nhưng tiền trị ung thư quá đắt đỏ, nhà lại nghèo không có gì, tiểu Trang biết bố nó giàu có lặn lội từ quê lên thành phố tìm bố xin ít tiền về trị bệnh nhưng một năm sau lại chuyển xấu qua giai đoạn thứ 2, nó lại lên xin tiền bố nhưng vợ ông ta biết chuyện gai góc đuổi nó không cho một xu nào, lúc đó nó nói đi bán trinh để có tiền mua thuốc cho bác trị bệnh, thấy mất nơ con gái bác nhiều quá, muốn tự tử chết nó biết đều ngang cản bác. Nó là một người con có hiếu, không biết kiếp trước bác tu được gì kiếp này được đứa con có hiếu như vậy! Bác rất mãn nguyện. Rồi bệnh bác lại chuyển xấu, nó nói đi khách để có tiền trị bệnh bác, lúc đó bác bất lực thật sự bác chỉ muốn chết đi nhưng nghỉ con gái mình phải bán thân nuôi mẹ. Bác hỏi nó khi nào con bỏ nghề dơ bẩn đó, nó trả lời khi nó dẫn nam nhân của nó về đây cho bác xem. Giờ này bác rất hạnh phúc!”
Liễu Quỳnh Trang nghe mẹ tâm sự, tự hào mình chẳng làm gì sai, cái sai là tạo hóa mà thôi! Nàng nói: “mẹ nghỉ ngơi đi ạ, mới khỏe lại đừng kích động ảnh hưởng không tốt đâu!”.
Mẹ nàng nhìn con gái vui vẻ gật đầu nằm xuất híp mắt lại chìm vào giấc ngủ, nhìn mẹ ngủ say, nàng chỉ hướng hắn cửa phòng đi ra.
Truyện khác cùng thể loại
14 chương
106 chương
53 chương
85 chương
449 chương
261 chương
13 chương
69 chương
14 chương