Thiên đạo game thủ
Chương 10 : Giác tỉnh giả
Trần thúc nghe thiếu nữ nói liền khẽ thở dài, cô bé này thiên tư thông minh, chỉ là tính tình có chút nóng nảy, lúc trước cùng nàng phụ thân cãi nhau một chút, vậy mà trong cái này mạt thế, khắp nơi toàn là xác sống rủ cái kia màu tóc trắng ngoại quốc thiếu nữ cùng nhau bỏ trốn ra ngoài.
Bọn hắn đuổi theo gặp được các nàng, đang định dẫn hai người về không ngờ lại gặp một trận sóng thần xác sống, bị vậy giữa cả vạn con.
Tiểu đội vốn có năm mươi người, lúc này trải qua một trận đại chiến chỉ còn rải rác mấy người, hơn nữa súng đạn cũng đã hết, cửa hang bị lấp, bây giờ bọn hắn có thể nói có thể chết bất cứ lúc nào.
Ở một bên đang nhắm mắt Dương Phong lúc này mở ra, thở nhẹ một hơi, cô gái này một phần ký ức đã được hắn tiêu hóa hết, hắn cũng biết được những người này đang gặp phải tình huống.
Trọng yếu nhất hắn biết được một thứ cực kỳ quan trọng tin tức, đó là thế giới này một thứ giải trí công cụ tên là game, thứ này hoạt động vậy mà cùng hệ thống hoạt động giống y hệt, không, phải nói là cách hoạt động của hệ thống là lấy ý tưởng từ những trò chơi của thế giới này.
" Vì vậy mới gọi là Thiên Đạo Game Thủ Hệ Thống sao? "
Dương Phong mỉm cười, chuyến này đi quả nhiên không uổng phí, chỉ riêng phần này hiểu rõ về hệ thống, đã vô cùng quý giá rồi.
Tiếp theo là thế giới này ký ức, đây một cái thế giới gọi Địa tinh. Tuy nhiên chỉ là một cái mạt pháp thế giới, thiên địa linh khí khô kiệt, tất cả nhân loại đều là người thường.
Chính vì vậy bọn họ phát triển một thứ gọi khoa học kỹ thuật muốn trợ giúp sinh hoạt, hơn nữa thành tựu còn rất cao, không chỉ có thể đưa bọn họ bay giữa không trung mà còn phát triển được vô số loại sát thương cao vũ khí.
Tuy nhiên chỉ cần sinh mạng mà nói, mong muốn nhất là gì?
Chính là sự vĩnh cửu, bọn hắn muốn trường sinh, cho nên nhân loại một cái tổ chức bắt đầu nghin cứu về vấn đề này.
Tuy nhiên một số thứ vốn theo quy luật, một khí làm trái hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, trường sinh thuốc không nghĩ ra, bọn hắn lại tạo ra một thứ virut, chính là gây lên đại dịch virut.
Một năm sau đại dịch, nhân loại từ hàng chục tỷ người bây giờ chỉ còn vẻn vẹn mấy triệu, chia làm ba cái đại căn cứ sinh tồn, trong đó to lớn nhất, chiến lực mạnh nhất phải nói đến Đại Việt căn cứ, nhân loại được ổn định trong thời gian dài, tiếp tục sinh sản, gia tăng nhân loại số lượng.
Lấy nhân loại cực kỳ cao khả năng sinh sản, năm thứ mười bốn sau đại tận thế, nhân loại số lượng đã đạt tới chục triệu con số.
Tuy nhiên, một sự kiện bất ngờ xảy ra, năm thứ mười lăm, từ khi xác sống tiến hóa làm thi vương, dẫn dắt đám xác sống tấn công nhân loại căn cứ, chỉ trong thời gian ngắn khiến hai đại căn cứ sụp đổ, người chết vô số.
Bây giờ chỉ còn lại duy nhất Đại Việt căn cứ, là nhân loại phòng tuyến tấm khiêng cuối cùng.
Điều này cũng không đơn thuần Đại Việt căn cứ được trang bị nhiều loại vũ khí hiện đại nhất mà còn một lý do khác, chính là Đại Việt căn cứ xuất hiện giác tỉnh giả.
Giác tỉnh giả tựa như trời cao buông xuống cho nhân loại con đường sống, bởi vì giác tỉnh giả không chỉ thân thể mạnh gấp mấy lần người thường, trọng yếu nhất cấp độ cao giác tỉnh giả có cơ hội thức tỉnh dị năng.
Có dị năng giác tỉnh giả một người có thể đánh lui mấy chục hàng trăm con xác sống, được vinh dự là mạnh nhất giác tỉnh giả chính là Đại Việt Căn cứ tổng chỉ huy Nguyễn Long.
Người này dựa sức một mình cùng thi vương đơn đấu, hai bên cân tài cân sức không phân thắng bại, cho nên mới giữ nhân loại cùng xác sống ở thế cân bằng.
Mà vị trước mắt thiếu nữ chính là Nguyễn Long nữ nhi Nguyễn Bích, một lần cãi nhau với phụ thân, cho nên trong lúc tức giận bỏ nhà ra đi.
Không ai ngăn cản được nàng bởi vì nàng cũng là một cái giác tỉnh giả, hơn nữa còn thức tỉnh dị năng, một cái ẩn dấu dị năng.
Nàng dị năng mười phần cường đại, có thể che đậy toàn bộ thiết bị tìm kiếm từ đó lẻn ra ngoài.
Mà Dương Phong đang ở cỗ thân thể này chính là từ nhỏ lớn lên cùng Nguyễn Bích thân thiết nhất khuê mật, nàng phụ thân là Nguyễn Long chí hữu, tại đại dịch diễn ra hi sinh mình cứu Nguyễn Long một mạng, sau khi chết đi liền gửi gắm duy nhất một đứa con gái nhờ chăm sóc.
Thế là Nguyễn Long lập tức dồn hết công sức tìm kiếm Halen tin tức, cuối cùng trời không phụ lòng người, một đoạn thời gian sau liền tìm thấy nàng.
Lúc này Halen cũng vẫn chỉ là một cái sáu tuổi nữ hài, Nguyễn Long đem nàng về nuôi dưỡng, thậm chí thực sự coi nàng như nữ nhi mình.
Không thể nói Dương Phong đang trú ngụ cỗ thân thể này tức là Halen vị thiếu nữ kia, lớn lên mười phần xinh đẹp, không phải châu á nhu mị xinh đẹp mà là kiểu châu âu cơ thể đồ sộ cùng dung mạo cực kỳ hoàn mỹ tinh khiết.
Nàng không chỉ làn da hoàn hảo đến cực hạn, không một chút vết bẩn màu trắng, liền màu tóc cũng như vậy, cơ thể do chủng người đặc tính phát dục cực tốt, so với một số bộ phận so với Nguyễn Bích còn càng đầy đặn, cùng với nàng khí chất quả thực như là trong truyền thuyết thiên sứ.
Cũng chính vì vậy Nguyễn Long biết mình hai cái nữ nhi trốn đi lập tức lo lắng tức giận đến đập nát mấy căn nhà, ngay sau đó cử tốt nhất tinh nhuệ binh sĩ tiểu đội, tiến đến tìm kiếm hai người, tiểu đội này năm chục người nhưng là có đến một nửa là giác tỉnh giả.
Mà vị kia Nguyễn Bích gọi là Trần thúc còn là một tên sở hữu dị năng, đội hình này có thể nói toàn bộ nhân loại có một không hai, Nguyễn Long bởi vì phải chấn thủ ở căn cứ cho nên cũng không đích thân đi được.
Tuy nhiên người tính không bằng trời tính, tiểu đội tìm thấy Halen cùng Nguyễn Bích xong liền bị một đàn mấy vạn con xác sống bao vây.
Đây chính là mấy vạn a, số lượng đủ để tiêu diệt một tòa thành, bọn hắn vất vả chống đỡ, chết đi bây giờ cũng chỉ còn có mấy người.
Halen cũng vì lúc tiến vào hang, che đậy cho Nguyễn Bích một tảng đá rơi vào đầu, thế là bất tỉnh ngất đi, hiện tại tất cả đều bị vây ở trong hang, bên ngoài hàng vạn đầu xác sống.
Nguyễn Bích dị năng cũng không dùng được, nhiều xác sống như vậy, nàng căn bản không đủ thể lực duy trì đến khi qua hết, cho nên trong mắt mấy người lúc này hoàn toàn không có một chút hy vọng.
Tuy nhiên bọn hắn không hề biết hy vọng thoát chết duy nhất là nằm ở vừa tỉnh dậy Dương Phong.
" Halen, ngươi bị thương, vẫn là nằm nghỉ chút đi! " Nguyễn Bích trong mắt tràn đầy tuyệt vọng, nhưng vẫn miễn cưỡng mỉm cười, cởi trên Halen đầu buộc tóc, màu bạch kim tóc xõa xuống bả vai, muốn để nàng nằm xuống.
Đang trong suy nghĩ Dương Phong bị Nguyễn Bích đụng chạm liền giật mình tỉnh dậy, nhỏ bàn tay giữ lấy Nguyễn Bích, miệng cười nhạt nói
" Nguyễn Bích, ta không sao! "
Nguyễn Bích nghe Halen nói liền giật mình sau đó hai mắt liền sáng lên, vội cầm lấy tay Halen vội vã hỏi.
" Halen, ngươi nhớ ra!? "
Dương Phong khẽ gật đầu, dù sao hiện tại mình dung nhập vào thân thể này, vẫn là nên dùng trí nhớ biểu hiện bình thường một chút.
Nguyễn Bích thở phào nhẹ nhõm, Halen không có việc gì liền tốt, sau đó nàng lại muốn nói chuyện một chút, bất quá Dương Phong tiếp nhận ký ức cũng chỉ là một số cơ bản kiến thức, hơn nữa hắn là cái nam nhân cũng không biết cái gì mấy vị nữ giới hàn huyên, cho nên mượn cớ đầu vẫn còn đau, tiếp tục ngồi sang một bên nghỉ ngơi.
Cứ như thế mấy tiếng đi qua, bọn hắn tiến sâu vào trong hang nhưng đáng tiếc chỉ là một cái hang kín, trong cùng chỉ có một cái hồ nước nhỏ, lỗ thông nước lại quá bé, hơn nữa tường đá quá dày cho nên bọn hắn không thể phá hủy xuyên qua được.
Không khí ngày càng tồi tệ, đứng trước tình cảnh này, cho dù người lạc quan tâm tình cũng sẽ bị dao động, chứ không nói đến bọn hắn những người này.
" Được rồi, các ngươi lạc quan lên, Tần Cương, ngươi tạo bếp lửa nấu nướng một chút, đã đến tối rồi, còn ngươi nữa Trịnh Phúc, ngồi ở đó làm gì, mau đi lấy đồ ăn, nếu chúng ta không có thông tin báo về, tổng chỉ huy nhất định sẽ phái người tìm kiếm, cho nên không cần lo lắng a! "
Trần thúc nhìn mọi người tinh thần càng ngày càng xa sút liền lớn tiếng động viên, hắn tin sẽ có người đến giải cứu bọn hắn.
Đám tiểu đội còn mấy người nghe đội trưởng nói vậy, trong lòng một lần nữa thắp lên hi vọng sống, phải a, tổng chỉ huy nhất định sẽ không bỏ mặc hai cái nữ nhi của mình. Thế là bọn hắn liền nghe lệnh, hấp tấp đi chuẩn bị nấu nướng.
" Ngọc Lân, ngươi làm sao còn chưa đứng dậy!? "
Đang nằm một bên Ngọc Lân nghe lão đại kêu liền vội ngồi dậy, cùng nhau chuẩn bị đồ ăn, bất quá không ai nhìn ra, trong mắt của hắn đang phát ra từng trận hàn khí.
Truyện khác cùng thể loại
232 chương
25 chương
491 chương
131 chương
132 chương
83 chương