Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 813 : Nghiệp đoàn trận pháp sư (1)
- Thiếu gia, thiếu gia... hỏi chuyện Vô Hồn Kim Nhân chưa?
Thấy thân thể thiếu gia run rẩy, ngây người tại chỗ, lão già biết tiếp tục rầu rĩ trong vấn đề này nữa, nhất định sẽ phát điên, vội vàng nói sang chuyện khác.
- A? Ta... quên!
Tống Siêu thoáng lảo đảo một cái.
Vừa thấy mặt, mới nói một câu, đối phương lại vạch ra vấn đề và mấu chốt của hắn trên phương diện tu luyện, sau đó... lại rơi vào trong thế tấn công của ngôn ngữ, mất đi chính mình.
Đừng nói Vô Hồn Kim Nhân, ngay cả lời cũng chưa từng nói gì.
Hỏi thế nào?
- Vậy... ta đi hỏi một chút...
Lão già không nhịn được nói.
- Ừ, đi đi... Cẩn thận một chút!
Do dự một lát, Tống Siêu gật đầu.
Hiện tại hắn hơi sợ. Hắn rất sợ mình chạy tới, lại bị ngôn ngữ của đối phương mê hoặc, ngoan ngoãn nghe lời. Vậy không bằng để cho hạ nhân này qua.
Chỉ có điều... Đối phương có thể sử dụng sư ngôn thiên bẩm giảng bài cho mình, có thể nhìn ra chỗ vấn đề của mình, cấp bậc danh sư không thể thấp hơn so với mình. Người như thế nhận được Vô Hồn Kim Nhân, nhất định muốn tự mình nghiên cứu, làm sao có thể bán qua tay?
- Vâng!
Lão già gật đầu, vội vàng đi tới vài bước đến, đi tới trước mặt Trương Huyền đã đi được một đoạn:
- Trương sư, chúng ta muốn mua Vô Hồn Kim Nhân kia. Không biết... ngươi có hứng thú bán ra hay không? Thiếu gia nhà chúng ta nguyện ý ra hai ngọc phù chương trình học của danh sư ngũ tinh nửa bước!
- Bốn vạn linh thạch!
Trương Huyền dừng lại.
- Cái giá tiền này đã quá cao. Ngọc phù chương trình học của danh sư ngũ tinh nửa bước, thiếu gia của chúng ta tổng cộng cũng chỉ có ba cái... Chờ một chút, ngươi nói cái gì?
Vốn tưởng rằng Trương sư sẽ trực tiếp từ chối, không nghĩ tới một câu phản bác cũng không có, trực tiếp cho ra giá, lão già sửng sốt:
- Trương sư nói bốn vạn linh thạch... bán ra?
Vù!
Hắn còn chưa nói dứt lời, đã thấy trước mắt chợt hoa lên. Một Vô Hồn Kim Nhân lại xuất hiện ở trên.
- Lấy ra linh thạch, kim nhân lấy đi. Không chấp nhận ngọc phù chương trình học. Không được... mời rời đi!
Trương Huyền xua tay.
Hắn nóng lòng muốn trở lại nghiên cứu công pháp thiên đạo, làm gì có thời gian cùng đối phương dây dưa.
Nếu người này muốn Vô Hồn Kim Nhân, dù sao thứ này hình thành sách, cơ bản cũng lại không có tác dụng gì. Cùng với giữ ở trong tay đập, còn không bằng bán đi.
- ... Đơn giản như vậy sao?
Tống Siêu ở phía sau, vốn tưởng rằng lão già tiến lên nói thẳng, khẳng định không được. Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, đơn giản như vậy...
Sớm biết rằng người này dự định bán, cần gì phải làm ra vẻ giống như chỉ điểm cho người ta. Cái này thì hay rồi... Chỉ điểm không thành, bị chỉ điểm...
Mặt mũi đều mất hết...
Tống Siêu cũng cảm thấy có chút phát điên.
Người khác, không quan tâm làm cái gì, làm danh sư, vẫn có thể nhìn ra một ít quy luật. Nhưng người trước mắt này, hoàn toàn không ra bài theo lẽ thường, khiến cho đầu hắn giống như là đánh vào trên tảng đá, từng đợt mê muội.
- Trương sư, thật sự dự định bán Vô Hồn Kim Nhân với bốn vạn linh thạch cho ta sao?
Thật sự không nhịn được, hắn đi tới trước mặt.
- Mua không nổi thì thôi!
Thu hồi kim nhân, Trương Huyền sẽ phải rời khỏi.
- Ta mua...
Sắc mặt nhất thời đỏ lên, Tống Siêu vội vàng mở miệng.
Ầm!
Vừa nói xong, một đống linh thạch xuất hiện ở trước mắt mọi người, không nhiều không ít, vừa vặn bốn vạn.
- Ừ, kim nhân là của ngươi!
Lấy ra linh thạch, tiện tay ném kim nhân ở bên cạnh đối phương, Trương Huyền xoay người rời đi.
- Cảm ơn Trương sư...
Tiếp nhận Vô Hồn Kim Nhân, Tống Siêu rất sợ xảy ra vấn đề, vội vàng thu nó vào chiếc nhẫn trữ vật. Vừa cầm được đồ, hắn đột nhiên sửng sốt một cái, thiếu chút nữa thì đâm đầu chết.
- Lại trúng chiêu. Bốn vạn linh thạch của ta...
Rất rõ ràng, lại trúng sư ngôn thiên bẩm, không kìm lòng được giao tiền ra...
Mấy năm nay tổng cộng tích góp lại từng tí một như thế, không nghĩ tới, cũng bị đối phương ép khô... Có cần hãm hại như thế hay không?
Người này rốt cuộc là một quái vật gì vậy...
- Chúc mừng thiếu gia, mua được Vô Hồn Kim Nhân...
Lão già ôm quyền.
- Lăn!
Vốn lại phiền muộn, nghe được lời chúc mừng, thiếu chút nữa nổ tung, Tống Siêu quát to một tiếng.
- Ách... vâng!
Lão già vò đầu, vẻ mặt nghi ngờ. Thiếu gia đây là trách? Đầu óc... không xảy ra vấn đề chứ...
...
Không nghĩ tới không phải lúc này đây danh sư tứ tinh biết từ nơi nào xuất hiện, thoáng chút cống hiến bốn vạn linh thạch, Trương Huyền đầy vẻ hưng phấn đi về phòng, cổ tay rung lên. Từng hàng giá sách xuất hiện ở trước mặt.
Có nhiều linh thạch như vậy, tu luyện sẽ đơn giản không ít. Cũng nên xem sách, thuận tiện khiến cho tu vi thích hợp nâng cao một chút.
Ngón tay hắn xẹt qua ở trên từng hàng sách, trong đầu xuất hiện thêm sách tương đồng.
Rất nhanh, công pháp, võ kỹ Tái các chủ thu vào, đã bị hắn thu nhận tất cả tiến vào Thiên Đạo Đồ Thư Quán.
- Chính xác!
Chất đống công pháp Hóa Phàm nhất trọng Tăng Thọ cảnh cùng một chỗ, tinh thần hắn thoáng động.
Vù!
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
131 chương
143 chương
50 chương
64 chương
81 chương
20 chương