Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 741 : Đột phá giống như uống nước, phá cảnh giống như đi dạo phố! (1)
Chí Tôn và Hóa Phàm, dĩ nhiên thuộc về hai loại sinh mạng, chênh lệch không chỉ là lực lượng... Ý thức, tinh thần, cũng có sự khác biệt một trời một vực.
Nếu như vẫn là Chí Tôn đỉnh phong, mặc dù biết chỗ thiếu hụt, biết chỗ sơ hở trong chiêu số của đối phương, muốn giành thắng lợi, cũng gần như không có khả năng!
Cho dù công kích thêm mười lần nữa, cũng gặp phải cục diện bị đối phương ngăn cản.
Trừ khi... đột phá!
Đã như vậy, Trương Huyền làm sao có thể còn do dự!
Công pháp thiên đạo Chí Tôn cảnh từ lâu đã thuộc lòng. Trước đó hắn không đột phá, chủ yếu bởi vì linh khí không đủ, trong tay cũng không đủ linh thạch cung cấp năng lượng.
Chỉ dựa vào hấp thu linh thạch, không tới mấy canh giờ, không có khả năng hoàn thành. Trừ khi vận dụng món bảo vật đó.
Hạt sen Xích Diễm!
Thứ này, do sen Xích Diễm tập trung linh khí ở dưới Hồng Liên sơn mạch không biết bao nhiêu năm, ngưng kết thành. Mỗi một hạt, đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ. Thậm chí có thể khiến cho xác xuất võ giả trùng kích Hóa Phàm thành công, tănglên hai mươi phần trăm.
Ngay cả đối với nửa bước Hóa Phàm cũng có hiệu quả cực lớn, đủ thấy đáng sợ.
Trước đó hắn vẫn không dùng, là muốn tới thời điểm đạt được nửa bước Hóa Phàm, một lần hành động phá tan gông cùm xiềng xích cuối cùng. Hiện tại xem ra, không lưu lại được.
Ầm!
Hạt sen tiến vào trong miệng, lập tức tan ra. Một lực lượng cuồng bạo, trong nháy mắt dọc theo kinh mạch điên cuồng trùng kích.
Khống chế năng lượng, dựa theo công pháp thiên đạo vận chuyển, khí tức trên người Trương Huyền càng lúc càng thịnh. Trong phút chốc đã đột phá gông cùm xiềng xích.
Chí Tôn trung kỳ!
Chí Tôn hậu kỳ!
Chí Tôn đỉnh phong!
...
Hắn vốn chỉ có Chí Tôn sơ kỳ, lúc này, dưới tình huống năng lượng đầy đủ, công pháp thiên đạo giống như nuốt trôi biển rộng, không đến mười lần hít thở, khiến tu vi một lần hành động thăng cấp, liên tục đột phá ba cấp bậc nhỏ, đạt được đỉnh phong.
- Cái này, cái này...
- Đây chính là cảnh giới Chí Tôn. Người khác đột phá một cấp bậc nhỏ, không có mười năm thuần công, khó có thể hoàn thành. Hắn... chớp mắt lại từ sơ kỳ đạt tới đỉnh phong?
- Còn là người sao? Quá nghịch thiên...
- A, đau quá... Ngươi làm gì thế?
- Ta muốn xác định một chút, có đúng là đang nằm mơ hay không!
- Ngươi xác định nằm mơ, làm gì bấu ta?
- Bấu mình không đau sao?
- ...
...
Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều rơi vào trong sự điên cuồng.
Mỗi một người môi run rẩy, giống như co giật.
Đã thấy đột phá, lại chưa thấy qua đột phá điên cuồng như vậy.
Người khác tu luyện mấy năm cũng không phá được một cấp bậc nhỏ. Hắn thì hay rồi, cảm thấy không phải là đối thủ của Đinh Hoành, trực tiếp từ Chí Tôn sơ kỳ, vọt tới đỉnh phong...
Ngươi dám mạnh hơn một ít nữa sao? Phách lối hơn một ít nữa sao?
Không trách được một người lại dám đối đầu cùng toàn bộ Hiên Viên vương quốc. Phần thủ đoạn này, truyền đi tuyệt đối có thể dọa chết người.
...
- Đột phá giống như uống nước, phá cảnh giống như đi dạo phố?
Sắc mặt “công tử” cũng trắng bệch, thân thể run rẩy.
Hắn là đặc sứ của liên minh vạn quốc, từ nhỏ lại đọc thuộc sách, gặp qua không ít nhân vật siêu cường tự nhận thiên tài. Nhưng nghịch thiên như thế, hắn vẫn là lần đầu tiên thấy được.
Lâm chiến đột phá, khiến cho thực lực tăng mạnh, rốt cuộc làm sao làm được?
- Đây là hạt sen Xích Diễm... Cho dù năng lượng ẩn chứa, có thể giúp người đột phá, công hiệu cũng không lớn như vậy đi?
Cổ Mục cũng mở to hai mắt nhìn.
Hạt sen là hắn và sư thúc tổ nhận được từ Hồng Liên sơn mạch, lại được ban tặng một viên, biết hiệu quả. Cho dù trong đó ẩn chứa năng lượng khổng lồ, có thể tưởng tượng khiến người ta liên tục thăng cấp nhiều cấp bậc như vậy, tuyệt đối là không có khả năng!
Vị trước mắt này lại phá tan lệ thường, liên tiếp đột phá...
Là hắn điên rồi, hay là mắt ta có vấn đề?
- Loại đột phá này, ta chỉ thấy qua ở trên sách. Có người nói một vị nhân vật nhỏ, trùng hợp nghe được danh sư bát tinh giảng bài, dưới cơ duyên xảo hợp, liên tục phá cảnh. Không nghĩ tới... tự nhiên tận mắt nhìn thấy được!
Kim Tòng Hải cũng nuốt nước miếng.
Hắn là cường giả Hóa Phàm Cảnh, cũng coi như nhìn thấy quen cảnh đời, nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, vẫn khiếp sợ không nhẹ.
Nếu không phải cố nén, sợ rằng hắn cũng phải lập tức giơ chân.
- Hạt sen Xích Diễm có năng lượng cuồng bạo không kềm chế được, giống như hỏa dược thiêu đốt. Một khi tan ra sẽ điên cuồng vận chuyển ở trong kinh mạch. Có chút đi nhầm, đừng nói đột phá, thậm chí có thể sẽ lập tức bạo thể mà chết... Trực tiếp đột phá, hoàn toàn không có chút do dự nào. Rốt cuộc là có bao nhiêu quen thuộc đối với Chí Tôn cảnh, lại có tự tin nhiều, mới dám làm như thế? Lại tu luyện công pháp gì, có khả năng nghịch thiên như thế?
Thân thể Ngụy Dư Thanh trưởng lão cũng cứng đờ.
Đột phá cảnh giới, không chỉ cần phải hấp thu năng lượng, quan trọng hơn chính là lý giải đối với công pháp và khống chế đối với bản thân.
Một lần hành động đột phá ba cấp bậc nhỏ, không có bất kỳ ngừng lại nào, đây là lý giải đối với tu luyện đến trình độ nào?
Phải biết rằng ăn vật đại bổ trùng kích cảnh giới, là con dao hai lưỡi.
Một khi sử dụng không tốt, năng lượng trong cơ thể sẽ càng chồng chất càng nhiều. Nếu không có cách nào đột phá, còn có thể chết tại chỗ.
Trong lịch sử đã có không ít người tu luyện, liều lĩnh dùng thiên tài địa bảo, do đó không có cách nào tiêu thụ, trực tiếp nổ thành bụi phấn.
Hạt sen Xích Diễm cho dù không phải loại bảo vật có thể khiến cho thân thể người ta nổ nát, Năng lượng cuồng bạo trong đó, một Chí Tôn sơ kỳ cũng tuyệt đối không có thể hưởng dụng.
Vị trước mắt này không chỉ ăn không có việc gì, còn có thể mượn năng lượng trong đó, đột nhiên tăng mạnh. Đây rốt cuộc là công pháp gì?
Đối với môn công pháp này lại tự tin lớn tới mức nào, mới có thể làm được, hoàn toàn không sai?
- Mau nhìn, trùng kích nửa bước Hóa Phàm!
Đang chấn động, lại nghe được phía dưới có tiếng kêu vang lên, hắn vội vàng nhìn lại.
Truyện khác cùng thể loại
62 chương
197 chương
38 chương
35 chương
15 chương
45 chương
163 chương