Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Chương 155 : Trương Huyền quyết định (1)
- Sinh Tức hoàn?
- Ba viên?
Nghe thấy hắn nói như thế, mấy người Trịnh Dương, Triệu Nhã lập tức hít thở dồn dập.
Sinh Tức hoàn là đồ vật đặc hữu của Hồng Thiên học viện, ngay cả luyện đan sư công hội cũng không mua mua được. Nó có thể giúp tốc độ hấp thu linh khí của võ giả tăng nhanh, khiến cho người ta nhanh chóng tiến bộ.
- Trương lão sư vì chúng ta đã làm nhiều chuyện như vậy, lại không cầu báo đáp. Người làm học sinh chúng ta cũng có thể vì người mà làm một cái gì đó!
Ánh mắt Trịnh Dương rất là kiên định.
Từ nhỏ đến lớn hắn đều một mình tu luyện, khổ sở nghiên cứu. Vốn tưởng rằng khi đến học viện, lão sư cũng chỉ chỉ điểm nghi hoặc, giải quyết vấn đề... Nhưng, Trương lão sư lại khiến cho hắn rất nhiều cảm giác ấm áp và không tầm thường.
Vì hắn mà sáng tạo công pháp phù hợp, chỉ điểm chỗ thiếu hụt bên trên của tu hành, vì giúp bọn họ tăng cao thực lực mà thậm chí còn mạo hiểm đi luận đan...
Tất cả tất cả, đều khích lệ, cảm động đối với hắn từ nội tâm.
- Có khả năng Trương lão sư sẽ không quan tâm tới những tư nguyên này, thế nhưng... Tất cả lão sư đều được phát mà chỉ có người không có, chuyện này liên quan đến tôn nghiêm. Làm học sinh, bất kể thế nào chúng ta cũng phải tranh!
Triệu Nhã cũng cắn chặt răng.
Trương lão sư có thể tiện tay đưa Hàn Dương Mẫu thảo giá trị mười vạn ra, mặc dù Sinh Tức hoàn không tệ, thế nhưng chắc chắn sẽ không được người đặt vào trong mắt, nhưng... Chuyện này đã không phải là vấn đề tài nguyên, mà là mặt mũi.
Nhiều lão sư như vậy đều có, mà chỉ người không có, nếu chuyện này truyền đi, tôn nghiêm ở đâu?
Nếu người có việc không có ở học viện, như vậy... Lão sư, mặt mũi của người, những học sinh như chúng con sẽ vì người mà tranh!
Tôn nghiêm của người, chúng con sẽ bảo vệ thay người!
Ánh mắt đám người Triệu Nhã, Trịnh Dương, Lưu Dương kiên định, không có chút chần chờ và dao động nào.
- Được, chúng ta khiêu chiến Học Chiến thai!
Gật đầu đồng ý, Trịnh Dương gỡ trường thương từ phía sau lưng xuống, từng đoạn từng đoạn được kéo lên, cổ tay rung lên mang theo thanh âm nghẹn ngào, dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ nhảy lên.
- Đây chính là do các ngươi tự lựa chọn, đừng hối hận!
Chu Thiên chợt cười gằn, bàn tay lớn vẫy một cái, nói:
- Đi ra đi, có người muốn khiêu chiến các ngươi, đây là lúc để cho bọn họ đẹp mặt. Chỉ cần đánh thắng bọn họ, ta sẽ cho mỗi người các ngươi một phần Sinh Tức tán!
Soạt Soạt Soạt!
Nương theo tiếng quát, một đám người đi tới, tất cả đều là học sinh mới của năm nay, có tới bốn, năm mươi người.
- Học sinh của ta tổng cộng có bốn mươi bảy người, ta không quan tâm các ngươi có mấy người. Chỉ cần vượt qua tất cả bọn họ thì coi như thắng!
Khóe miệng Chu Thiên giương lên.
- Bốn mươi bảy...
Khóe miệng mấy người Triệu Nhã, Trịnh Dương nhếch lên.
Hiển nhiên bọn họ cũng không nghĩ tới, vị này lão sư mới năm nay lại có thể có thể thu được nhiều học sinh như vậy.
- Đánh đi, không thể mất mặt!
Học Chiến thai có quy củ của Học Chiến thai, có thể lựa chọn xa luân chiến, cũng có thể lựa chọn đồng thời đối chiến với nhiều người. Chỉ cần có thể đánh bại tất cả học viên của vị lão sư này thì coi như thắng lợi.
Nếu đã đưa ra lựa chọn, như vậy cũng không gì phải do dự.
Thân thể nhảy lên, Trịnh Dương dẫn đầu nhảy lên võ đài.
Sưu!
Lập tức, một người học viên của Chu Thiên cũng nhảy lên.
Chiến đấu trực tiếp bắt đầu.
...
- Chu Thiên?
Nhanh chân đi về phía trước, sau khi nghe Viên Đào giải thích xong, Trương Huyền cau mày.
Vị lão sư này bất kể là tiền thân hay là sau khi sống lại hắn cũng chưa đắc tội qua a, vì sao đối phương lại cố ý nhằm vào mình chứ?
Tuy rằng so với bên ngoài học viện rất yên bình, thế nhưng cũng là giang hồ, có đủ loại minh tranh ám đấu. Nhưng hắn ta là lão sư của phòng học sinh, lại không có bất luận xung đột lợi ích gì với bản thân. Dưới tình huống phát này cũng được, không phát cũng được này, rất nhiều vị lão sư sẽ không chọn không nể mặt mũi như vậy.
Huống chi mới vừa lật đổ chủ nhiệm, các học sinh cũng không biết nhiều, làm lão sư, nhất định đã biết được tin tức. Lúc này còn cố ý gây phiền phức, đây không phải là cố ý hay sao?
- Con nghe nói... Hắn từng là học sinh của Thượng Thần trưởng lão, có thể ở lại làm lão sư cũng là một tay người sau xử lý...
Viên Đào nói ra tin tức không biết nghe được từ nơi nào.
- Thì ra là như vậy!
Như vậy thì mới giải thích thông được.
Bản thân Trương Huyền khiến cho Thượng Thần trưởng lão bị mất chức vị chủ nhiệm phòng giáo dục, thậm chí còn có thể bị giáo sư công hội xử phạt. Làm học sinh của hắn, đương nhiên phải nghĩ biện pháp ra mặt thay lão sư.
- Chỉ là, mặt của ta... Không phải dễ đánh như vậy!
Biết được nguyên do, Trương Huyền khẽ lắc đầu một cái.
Muốn đánh mặt của ta, cũng không phải là không thể, thế nhưng... Phải nhìn xem tay của ngươi, có đủ cứng hay không!
...
Phanh! Phanh! Phanh!
Liên tục mạnh mẽ đánh mấy quyền vào trên lưng, Trịnh Dương cảm thấy miệng mình ngọt đi. Dường như bàn tay nắm chặt trường thương cũng có chút mềm đi.
Trải qua mấy ngày tiến bộ, tu vi của hắn đã lần thứ hai gia tăng lên một đoạn dài. Học sinh của Chu Thiên lão sư không phải là đối thủ của hắn. Chỉ là hắn không chịu nổi số lượng nhiều!
Đây đã là người thứ năm rồi, hắn có chút không kiên trì được nữa.
Nếu như chỉ là xa luân chiến đơn thuần thì cũng không đến mức mệt nhọc như thế. Dường như đối phương đã sớm có dự mưu. Khi giao đấu với hắn, từng người từng người di động ở chung quanh, căn bản không chính diện giao phong, mục đích chính là tiêu hao thể lực của hắn.
- Chịu đựng, nhất định phải kiên trì!
Trịnh Dương cắn chặt răng, dùng hết chút sức lực cuối cùng, trường thương run lên, đánh bại học viên thứ năm.
- Ha ha, không kiên trì được nữa rồi sao?
Cười to một tiếng, tên học sinh thứ sáu nhảy tới, một chân đá vào ngực. Trịnh Dương liên tục lùi về sau bảy, tám bước, nếu không phải có một luồng ý niệm kiên trì, sợ rằng hắn đã sớm rớt xuống giao đấu thai rồi.
- Không kiên trì được thì đừng có đứng trang bức ở chỗ này đi. Dám khiêu chiến tôn nghiêm của Chu lão sư chúng ta, cút xuống đi!
Tên học viên thứ sáu cười gằn một tiếng, tay cầm trường côn rồi đánh tới.
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
18 chương
7 chương
1040 chương
30 chương
71 chương
74 chương