Thiên Châu Biến
Chương 43 : Thể châu ngưng hình- Bá vương cung (1)
Chu Duy Thanh nhìn quanh một chút rồi thấp giọng nói: “Doanh trường, Phỉ Lệ đế quốc thật là giàu có a!Chúng ta đi Thác Ân cung nếu không phải là để thác ấn Ý châu thì là làm gì?”
Thượng Quan Băn Nhi nói: “Đi đổi lại y phục cho ngươi. Mục tiêu chủ yếu của lần đi này là tìm Ngưng Hình sư. Tiền bạc ta mang có hạn, căn bản là không thể dùng ở những chỗ như thế này. Mà dù chúng ta đi tìm Ngưng Hình sư, cũng chỉ là thử vận mà thôi. Hy vọng có chút thu hoạch”
Vào trong Thác Ấn Cung, phía bên ngoài mặc dù rất hoành tráng như bên trong ngược lại nhỏ hơn rất nhiều, sau khi qua cửa thì đại sảnh chỉ khoảng 200 thước vuông, có chín lối đi hướng về các hướng khác nhau.
Thượng Quan Băng Nhi mang theo Chu Duy Thanh đi tới lối đầu tiên bên trái, nơi này không có thủ vệ, thậm chí cánh cửa cũng không có, theo một hành lang hướng vào trong, ước chứng đi khoảng 30 thước, phía trước hiện ra một nơi rộng rãi sáng sủa, so với đại sảnh bên ngoài thậm chí còn rộng hơn, phòng khách hiện lên trước mắt CDT
Ở quanh phòng khách, là các bàn quây thành vòng, sau mỗi quầy đều có người làm việc. Trên người mỗi người ai cũng mặc trường bào màu trắng noãn, trên ngực thêu một cái hình thập tự thánh kiếm to cỡ miệng chén.
TQBN dẫn theo CHU DUY THANH đi tới trước một bàn, người làm việc sau bàn lập tức đứng dậy, hướng hai người hỏi:”Nhị vị tới để đăng ký hay là thăng cấp”
Chu Duy Thanh hoàn toàn không hiểu ý của lời này, quay đầu nhìn Thượng Quan Băng Nhi, Thượng Quan Băng Nhi nói:”Ta tới thăng cấp, còn hắn đăng kí”
Nhân viên làm việc cung kính nói: "Mời nhị vị phóng xuất bản mạng châu."
Thượng Quan Băng Nhi dùng ánh mắt đầy ý tứ nhìn Chu Duy Thanh, rồi đưa ra hai khỏa Long Thạch Phỉ Thúy Thể châu. Tên nhân viên thấy Thể châu tinh khiết càng tăng thêm vài phần cung kính
Thượng Quan Băng Nhi lấy ra từ trong ngực một tấm lệnh bài màu vàng, phía sau của lệnh bài là dấu hiệu thập tự thánh kiếm của Phỉ lệ đế quốc, ở chính giữa là một viên Phỉ Thúy Long Thạch, quanh Phỉ Thúy còn có những hoa văn rất đẹp mắt, phía dưới có đánh số.
Nhân viên làm việc nhận lệnh bài đọc một lát, rồi nói: “Thượng Quan Băng Nhi Thiên Sư, ngài khỏe chứ, ngài đã thăng cấp từ hạ vị Thiên Sư lên trung vị Thiên Sư, chúng tôi sẽ lập tức đưa cho ngài lệnh bài trung vị Thiên Sư mới”
Ở bên Chu Duy Thanh thì có một gã nhân viên khác đang tiếp hắn.
“Chào mừng ngài đã đến Phỉ Lệ đế quốc Phi Đà thành Thác Ấn Cung để tiến hành đăng kí hạ vị Thiên Sư. Hiện tại ta có thể tiến hành ghi danh cho ngài chứ?”
Tiếp Chu Duy Thanh là một người thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi, tướng mạo cũng bình thường, nhưng vóc người thì tương đối xuất chúng, đặc biệt là bộ ngực, càng hấp dẫn mãnh liệt đôi mắt của Chu Duy Thanh.
“Ha hả, có thể, tất nhiên rồi” Chu Duy Thanh nuốt nước miếng, hai mắt nhìn trừng trừng
“Xin ngài cho biết quý danh”. Cô gái cảm nhận được ánh mắt nóng rực từ Chu Duy Thanh không khỏi nhíu mày. Ở đây, cho dù là Thiên Châu sư cũng rất ít khi có người thất thố như hắn, mặc dù nhìn qua thì trong hắn còn nhỏ tuổi
“Khoảng 36D (số áo ngực > )”. Chu Duy Thanh lẩm bẩm một mình
Thiếu nữ nhất thời đỏ mặt, hai cánh tay khẽ che ngực “Hạ vị Thiên Sư, xin ngài nghiêm túc một chút. Nếu ngài không nghe, Thác Ân Cung có quyền xử lý người mạo phạm đến uy nghiêm của Thác Ấn Cung”
CHU DUY THANH thấy rõ rằng, ở cổ tay trái của cô gái, có đồng thời hai khỏa châu đại biểu cho Thủy thuộc tính Ngọc bích Ý châu, thực lực của nàng là trung vị Ý Sư. Hắn mặc dù không rõ về nơi này, nhưng hắn cũng hiểu, muốn làm Ngự Châu sư trong Thác Ấn cung này nhất định đều đã thác ấn Ý châu. hắn mặc dù là Thiên Châu sư, mà lại chưa tiến hành ngưng hình thác ấn, hơn nữa lại chỉ có một khỏa bản mạng châu, hắn thật sự không phải là đối thủ của cô gái kia
“A! Ta không phải cố ý, chỉ là theo bản năng, tỷ tỷ, thiên phú của ta là khả năng phán đoán, nó đã là bản năng, cái này tỷ không thể trách ta” Chu Duy Thanh vội nghiêm trang nói, bất quá khi hắn nói xong, cô gái liền nổi giận đùng đùng đứng lên
Chu Duy Thanh vội vàng dùng ánh mắt cầu cứu hướng đến bên Thượng Quan Băng Nhi. Thượng Quan Băng Nhi hết sức bình tĩnh nói:”Ta không quen biết hắn”
Chu Duy Thanh phản ứng cực nhanh, mắt thấy tình huống không ổn, hắn lập tức đổi giọng :”Ghi danh, chẳng phải là muốn ghi danh sao? Họ tên: Chu Tiểu Bàn, giới tính: Nam, đến từ Thiên Cung đế quốc, tuổi: 13. Cấp độ Hạ vị Thiên Sư, là một nam nhi anh tuấn chưa lập gia đình ”
Nhìn bộ dáng của hắn đúng là ai hỏi gì thì đáp nấy. (Muốn thế nào hắn liền phối hợp như thế.)
Hắn dù sao cũng là một Thiên Châu sư, cô gái cố nén tức giận ngồi lại vị trí của mình tiến hành ghi danh. Bất quá, chỉ một phút sau cả nàng và Thượng Quan Băng Nhi đều nhất thời kinh ngạc nhìn về CDT. Cơ hồ đồng thời hỏi:”Ngươi mới chỉ có mười ba tuổi”
Chu Duy Thanh vẻ mặt thật thà cưới nói: “Đúng a! Phát dục sớm. Lông của cũng đã đủ dài, có cần kiểm tra không? Qua hai tháng nữa là đủ 14 tuổi”
Thượng Quan Băng Nhi im lặng suy nghĩ Chu Duy Thanh này trông bề ngoài thật thà hiền lành mà miệng lại nói những lời vô sỉ, bất quá, nàng thực ko nghĩ tới tên Chu Tiểu Bàn này mới chỉ có 13 tuổi. Nhất thời hận ý trong long nàng đối với hắn giảm xuống vài phần, mặc dù cảm thấy chán ghét hắn, nhưng cũng là lần đó ngoài ý muốn chứ không phải hắn cố ý, hết thảy đều là do số phận an bài. Nếu như không phải là gặp mình, thì có lẽ giờ này hắn đã chết
Còn cô gái ghi danh cho Chu Duy Thanh hiển nhiên ko muốn cùng tên vô sỉ này dây dưa, thật nhanh hoàn thành ghi danh, sau đem một bộ y phục cùng một khối lệnh bài giao cho hắn. Lệnh bài này so với lệnh bài lúc trước mà Thượng Quan Băng Nhi giao ra cơ hồ giống nhau, chỉ là Long Thạch Phỉ Thúy đổi thành Băng Thạch Phỉ Thúy mà thôi. Còn bộ y phục thì màu trắng, trước ngực có một ký hiệu thập tự thánh kiếm màu vàng.
Công việc đăng kí thăng cấp của TQBN cũng đã hoàn thành, nàng cầm một lệnh bài có hai khỏa Long Thạch Phỉ Thúy châu, y phục cũng chỉ khác với Chu Duy Thanh là nhiều hơn một tiêu kí thập tự thánh kiếm mà thôi
“Đi”, Thượng Quan Băng Nhi không muốn ở lâu chỗ này, nàng không muốn để cho Chu tiểu bàn này tiếp tục làm mình mất thể diện
Đi ra Thác Ấn Cung, Thượng Quan Băng Nhi lập tức tung một cước đá vào mông Chu Duy Thanh rồi nói:”Nếu người còn nói nhảm nữa, ta liền khâu mồm ngươi lại. Còn nhỏ tuổi mà toàn nghĩ chuyện xấu xa, trưởng thành còn ra sao nữa? Chỉ có 13 tuổi ngươi đi lính làm gì?” Nếu như hắn không tham gia quân đội, thì mình cũng ko phải chịu… vừa nghĩ tới việc kia, nàng nghiến răng căm hận.
Truyện khác cùng thể loại
1254 chương
624 chương
461 chương
270 chương
599 chương
130 chương
62 chương
90 chương
232 chương
476 chương