Thiên Bảo Chi Mệnh

Chương 6 : Đại chiến trên giường bệnh. (18+)

Phạm Nhật Mai đã uống viên thuốc đố được một khoảng thời gian khá lâu rồi, ngoài cách thỏa mãn sự ham muốn trong nàng ra thì không còn cách nào khác nữa. Các bác sĩ lại cho rằng Trần Thiên Bảo cùng Phạm Nhật Mai là một đôi, đã vậy hắn cũng có biểu hiện giống như nàng nên không nghĩ ngợi nhiều liền đưa bọn họ vào một phòng chăm sóc đặc biệt được thiết kế cách âm rất tốt. Trong đầu Trần Thiên Bảo và Phạm Nhật Mai lúc này chỉ có một suy nghĩ đó là muốn được thoả mãn. - Nóng quá! Phạm Nhật Mai nhanh chóng đưa tay lên giật phăng cái áo sơ mi được Trần Thiên Bảo mặc cho nàng ra khỏi cơ thể. Chỉ vài giây sau chiếc áo ngực màu hồng một lần nữa được trút bỏ, toà thiên nhiên quyến rũ trước ngực Phạm Nhật Mai ngay lập tức lộ ra. Lúc còn ở trong nhà kho có phần tối tăm không quan sát rõ kiệt tác này, đồng thời lúc đó Trần Thiên Bảo còn cố gắng giữ cho mình một tia ý thức. Lúc này ý thức của hắn đã hoàn toàn biến mất, hạt anh đào hồng hào điểm trên đỉnh gò bồng đào tròn trĩnh đập vào mắt Trần Thiên Bảo. Hắn không thể kiềm chế được nữa ngay lập tức nhào đến ngậm một bên ngực vào trong miệng, tay một tay hắn đặt vào bên còn lại xoa nắn thành muôn hình vạn trạng. - Ưm....Sướng...Ưm...Hừ..Hừ!!!!! Tiếng rên rỉ mê người từ trong cổ họng Phạm Nhật Mai không ngừng vang lên, cuối cùng sau một khoảng thời gian dài khó chịu nàng bắt đầu cảm nhận được sự sung sướng khi cơ thể bắt đầu được chăm sóc. Tay còn lại của Trần Thiên Bảo không rảnh rang mà vòng ra đằng sau xoa nắn vòng ba không kém phần quyến rũ của Phạm Nhật Mai. Tháo lỏng dây lưng quần của Phạm Nhật Mai ra, Trần Thiên Bảo luồn tay vào trong trực tiếp xoa nắn bờ mông nảy nở của nàng. Phạm Nhật Mai cảm thấy cơ thể nóng bức đến cực độ thì cảm nhận được bàn tay mát lạnh của Trần Thiên Bảo tiếp xúc với mông mình. Nơi cửa mình của Phạm Nhật Mai từ sớm đã tuôn ra nhưng dòng chất lỏng làm ướt đẫm quần lót. - Ưh...Phì ...Phì...Ah...Ưhh!!! Phạm Nhật Mai không kìm được liên tục phát ra tiếng rên rỉ kèm với hơi thở đứt quãng. Cái lưỡi hồng hào của nàng khẽ vươn liếm đôi môi khô khốc khiến bờ môi hồng hào trở nên ươn ướt. Trần Thiên Bảo như biết được Phạm Nhật Mai đang thèm khát những nụ hôn liền đặt xuống môi nàng một nụ hôn mãnh liệt, đầu lưỡi của Phạm Nhật Mai vừa vươn ra liếm môi chưa kịp thu lại liền bị Trần Thiên Bảo mạnh mẽ ngậm lấy.... - Chụt....Chụt..!!! - Ưhh....Ưh... Từ trên xuống dưới ba điểm nhạy cảm đều được Trần Thiên Bảo chăm sóc kỹ càng khiến cho Phạm Nhật Mai không ngừng rên rỉ đầy quyến rũ. Năm nay mới chỉ là học sinh lên lớp 12, sống trong gia đình gia giáo nên Phạm Nhật Mai chưa từng có những biểu hiện như lúc này, tất cả đều do viên thuốc màu trắng mà tên dâm tặc bắt nàng uống trước đó. Phía dưới nơi hạ thân một vật cứng rắn thỉnh thoảng lại va chạm vào vùng nhạy cảm của Phạm Nhật Mai khiến cửa mình của nàng tuôn ra như suối, mặc dù khắp nơi môi, ngực cùng vòng ba đều đang được chăm sóc nhưng hạ thân nàng mới là nơi đang khao khát nhất thì lại không được đoái hoài đến. Mang theo một chút tiếc khỏi đôi môi, cái lưỡi ngọt ngào mang hương thơm hấp dẫn của Phạm Nhật Mai Trần Thiên Bảo từ từ rà lưỡi dần dần xuống phía dưới, đi qua cái cổ trắng ngần. - Aaa...Ưm....!!! Lưỡi của Trần Thiên Bảo đi đến đâu trên cơ thể Phạm Nhật Mai nàng lại phát ra tiếng rên rỉ đến đó, da thịt trắng mịn của nàng lúc này đã đỏ lên do viên thuốc phát huy tác dụng từ lâu nhưng không được thoả mãn. Lưỡi của Trần Thiên Bảo ngao du trên cơ thể của Phạm Nhật Mai tới một tòa thiên nhiên cao vút thì dừng lại liếm láp vị ngọt nơi đó một chút, bầu ngực của một cô gái mới lớn cong vút, nhũ hoa săn cứng ướt át do được kích thích khiến Trần Thiên Bảo trở nên điên cuồng, Trần Thiên Bảo mãnh liệt nhấp nháp hương thơm nơi nhũ hoa vểnh lên mời gọi. - Sướng quá....Ưh....Mạnh lên...Ưhhhh!!! Phạm Nhật Mai phát ra tiếng rên rỉ kèm theo lời thỉnh cầu đầy ma mị. Trần Thiên Bảo hơi dùng răng cắn nhẹ vào nhũ hoa đã sớm săn cứng của nàng. Đôi tay của Trần Thiên Bảo bỏ dở công việc nơi gò bồng đào và vòng ba nảy nở của Phạm Nhật Mai tiến đến một vùng đất hấp dẫn hơn và cũng không kém phần thần bí. Vùng đất nơi mà cỏ không có màu xanh mà mang một màu đen ma mị cuốn hút... Hai tay hắn nắm nhẹ vào cạp quần của Phạm Nhật Mai kéo mạnh một cái, chỉ vài giây sau tòa thiên nhiên nơi hạ thân hoàn toàn hiển lộ trong tầm mắt của Trần Thiên Bảo, ánh mắt của hắn trở nên đỏ ngầu. Cửa mình Phạm Nhật Mai là một đồng cỏ không quá dày hơi có chút thưa thớt, dù sao nàng cũng chỉ mới bước sang tuổi 17, bởi vì đồng cỏ không quá dày nên hai cánh môi hồng hào nơi hang động hoàn toàn lộ ra lọt vào trong mắt Trần Thiên Bảo, nơi cửa hang động không ngừng rỉ ra những dòng suối thơm tho. Trần Thiên Bảo từ từ đưa mặt lại gần nơi hang động của Phạm Nhật Mai. Cái mũi của hắn không ngừng hít vào hương thơm quyến rũ của một cô gái vừa mới lớn, mùi hương thần bí lọt vào mũi Trần Thiên Bảo khiến cho đầu óc hắn quay cuồng, đầu lưỡi hắn chậm rãi vương ra chạm vào cửa mình Phạm Nhật Mai. -Ahhhhh.....Ưhhhhhh!!!!.....Sướng quá!!!!! Cuối cùng, nơi Phạm Nhật Mai cảm thấy khao khát nhất, nơi mà nàng thèm khát được chăm sóc nhất đã được thỏa mãn, trong miệng nàng phát ra một tiếng rên dài, đôi tay mảnh mai xinh xắn của Phạm Nhật Mai túm nhẹ tóc của Trần Thiên Bảo ấn đầu hắn vào, Trần Thiên Bảo lè lưỡi ra quét một đương dài trên khe thịt nóng hổi, sau đó mãnh liệt nút lấy hai cánh môi hồng nơi cửa mình Phạm Nhật Mai, từng dòng nước sền sệt liên tục chảy vào trong miệng hắn như đang được giải toả cơn khát giữa mùa hè, từ sâu trong hang động của nàng dòng suối tuôn ra giống như vừa trải qua một trận mưa lớn, Trần Thiên Bảo không ngừng liếm mút. Phạm Nhật Mai không ngừng rên rỉ. - Mạnh lên!!....Sướng quá!!!!.... Ưhh…Ưhhhh!!!! Nếu căn phòng này không phải là một phòng cách âm thì có thể đảm bảo cả cái bệnh viện này sẽ nghe thấy tiếng rên rỉ khiêu gợi của Phạm Nhật Mai. Nhưng lúc này chỉ có những đồ vật trong căn phòng cùng Trần Thiên Bảo là được chứng kiến. Sau khi dành một sự chăm sóc đặc biệt cho vùng đất thần bí của Phạm Nhật Mai, Trần Thiên Bảo mang theo vài phần tiếc nuối rời đi, khoé miệng hắn vẫn còn dính một chút nước hướng đến môi trên của nàng hôm xuống, Trần Thiên Bảo mạnh mẽ mút lưỡi của nàng vào trong miệng như muốn nuốt xuống bụng, một tay hắn vẫn không quên xoa nắn gò bồng đào, tay còn lại nhẹ nhàng lột đi tầng quần áo cuối cùng trên cơ thể mình. Rất nhanh chóng cơ thể hai người bọn họ đã hoàn toàn lộ ra không một mảnh vải che thân, hung khí của Trần Thiên Bảo bật lên. Mặc dù thần thể Trần Thiên Bảo gầy gò là vậy nhưng hung khí của hắn lại có phần to lớn, có lẽ dinh dưỡng bao nhiêu năm nay hắn tích luỹ đều dồn vào cây hung khí không phải để giết người mà để tạo ra những sinh linh bé nhỏ. Phạm Nhật Mai thấy một vật cứng rắn cứ va chạm vào nơi hạ thân của mình thì nhẹ nhàng đưa bàn tay xuống tìm kiếm, mất một lúc nàng nắm được nó trong tay, một vật to tròn nóng hổi lần đầu nàng được cầm vào nên có vài phần bỡ ngỡ. Phạm Nhật Mai nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve hung khí của Trần Thiên Bảo. Bàn tay mềm mại của thiếu nữ 17 lần đầu trải qua chuyện này nhẹ nhàng vuốt ve khiến Trần Thiên Bảo liên tục thở dốc. Trần Thiên Bảo gỡ tay của Phạm Nhật Mai ra khỏi côn thịt của mình rồi cầm nó đặt trước cửa hàng động. Trong đầu hắn liên tục vàng lên âm thanh mời gọi: “Tiến vào đi.....Tiến vào đi....Tiến vào đi....Cô ta sẽ thuộc về ngươi!!!” Không chần chừ nữa Trần Thiên Bảo từ từ tiến vào. Cơ thể Phạm Nhật Mai run lên một cách mãnh liệt, một vật to dài nóng hổi đang từ từ tách hai cánh môi hồng phía hạ thân tiến sâu vào cơ thể nàng. Cơ thể nàng run lên, hai chân nàng tì xuống giường ưỡn hông lên như đang khiêu khích mời gọi. Trần Thiên Bảo đâm vào chưa được bao nhiêu thì cảm thấy có một lớp màng mỏng đang chặn ngay đầu côn thịt, không nghĩ ngợi nhiều hắn đẩy hông minh thêm một chút. -A!!!!...Đừng đâm vào nữa!!!! Đau quá!!! Trần Thiên Bảo lý trí không còn tỉnh táo vẫn cứ tiếp tục chầm chậm tiến vào đến khi không còn vào được nữa mới dừng lại. Khe thịt ấm nóng bóp chặt cây côn thịt của hắn khiến hắn suýt chút nữa thì buông tay đầu hàng. Chờ một chút cho quen cảm giác Trần Thiên Bảo mới chậm rãi động thân, cây côn thịt từ từ rút ra rồi lại từ từ tiến vào. Một dòng máu hồng cũng theo nhịp ra vào của Trần Thiên Bảo chậm rãi chảy ra rơi xuống ga giường màu trắng tinh. Sau một lúc cơn đau qua đi Phạm Nhật Mai bắt đầu cảm nhận được sự sung sướng nơi hạ thân. Cơ thể nàng bắt đầu hưởng ứng cây côn thịt đang chậm rãi ra vào phía dưới cơ thể, Phạm Nhật Mai có thể cảm nhận cây côn thịt đó tách hang động của mình ra mà tiến vào, cô gái vừa mới lớn lần đầu tiên làm chuyện đó khiến nàng bay bổng như lên mây, cảm thấy vẫn chưa đủ nàng cất lên giọng nói ướt át: - Mạnh hơn nữa đi...Ưmmm!!! Nhận lời người đẹp Trần Thiên Bảo ngay lập tức gia tăng tốc độ. “Phạch Phạch.....” m thanh da thịt va chạm không ngừng vang vọng trong phòng chăm sóc đặc biệt. Trần Thiên Bảo cầm hai chân Phạm Nhật Mai đặt lên hông mình rồi nắm nhẹ lấy vòng eo thon gọn của nàng mãnh liệt đâm vào. - A...A...Ưh...Ưh...Sướng quá!....Sướng chết mất!..Ưh....Ưh!!! Trần Thiên Bảo động mạnh thân thân dưới, ánh mắt hắn thấy gò bồng đào to lớn của Phạm Nhật Mai liên tục lắc lên lắc xuống mạnh mẽ, hắn đột nhiên thấy không muốn để cho nó lắc lư nữa liền đưa tay lên nắm lấy nó rồi nhẹ nhàng xoa nắn. “Bạch...Bạch... bạch...” Trần Thiên Bảo vừa dồn lực đâm vào tận cùng khe thịt ướt át nóng hổi của Phạm Nhật Mai vừa hướng xuống đôi môi đang phát ra nhưng hơi thở dốc cùng tiếng rên rỉ mê người hôn lên. Bạch bạch bạch - Chụt Chụt! Môi được hôn, gò bồng đào được xoa nắn, hạ thân được côn thịt liên tục đâm vào. Phạm Nhật Mai cảm thấy từ sâu trong cơ thể như có núi lửa sắp phun trào. - A...a..Ưh..Ưh...Em sắp...sắp ra rồi! Trần Thiên Bảo anh mắt đỏ ngầu hưng phấn gào lên một tiếng rồi dồn toàn lực đâm mạnh vào cây hung khí liên tục đâm vào cơ thể Phạm Nhật Mai. Phạm Nhật Mai phát ra một tiếng rên dài: - Aaaaaa....Em ra rồi!!!....Ra cùng em đi! Trần Thiên Bảo đâm cố vài nhịp rồi mạnh mẽ phun ra toàn bộ tinh hoa vào trong khe thịt. Phạm Nhật Mai mệt mỏi nằm vật xuống giường, trên môi nàng nở một nụ cười mãn nguyện, mặc kệ dưới cửa mình vẫn còn một dòng chất lỏng màu trắng đặc sệt đang từ từ chảy ra, nàng cứ thế mà nhắm mắt dần dần thiếp đi. Trần Thiên Bảo cũng thoả mãn không kém. Vốn cơ thể hắn đã gầy gò, hôm nay còn mất đi một lượng máu, giờ lại chiến một trận đại chiến với Phạm Nhật Mai trên giường. Bây giờ cơ thể hắn tràn ngập cảm giác mệt mỏi. Nằm xuống giường ôm Phạm Nhật Mai vào trong lòng Trần Thiên Bảo từ từ thiếp đi. Thời điểm hai người bọn họ vào bệnh viện đã là gần 1 giờ đêm, sau khi đại chiến mấy trăm hiệp với Phạm Nhật Mai đã hơn 2 giờ, vốn dĩ Trần Thiên Bảo đã quen dậy sớm, 6 giờ sáng hắn đã từ từ tỉnh lại. Từng luồng ký ức từ Trần Thiên Bảo cũ lúc này tràn về. Hắn là con trai một của một gia đình có bố là một Đại Tá Công An, mẹ ruột hắn bị ám hại trong lúc mang thai hắn nên sinh non gần 2 tháng, các bác sĩ là mọi cách cũng chỉ giữ lại được Trần Thiên Bảo. Có lẽ vì không được nuôi dưỡng đầy đủ trong bụng mẹ nên Trần Thiên Bảo mới có một cơ thể gầy gò như vậy. Vì hắn mồ côi mẹ nên cha hắn cực kỳ yêu thương đứa con trai này, nhưng do tính chất công việc là một Công An nên ông không ở bên con trai thường xuyên. Vì vậy 10 năm sau ngày mẹ ruột Trần Thiên Bảo mất thì cha hắn quyết định đi bước nữa để cho con mình nhận được tình thương từ mẹ. May mắn là người mẹ kế của hắn rất yêu thương Trần Thiên Bảo, cô là một giáo viên chủ nhiệm tại chính lớp của con trai mình. Đến lúc này Trần Thiên Bảo mới nhớ được gia cảnh của cơ thể cũ, có lẽ bởi vì ký ức từ linh hồn hắn quá mạnh mẽ nên lấn át hoàn toàn ký ức cũ. Đêm qua, nói đúng hơn là rạng sáng hôm nay, sau khi uống viên thuốc mà tên dâm tặc ép thì Trần Thiên Bảo liên tục dùng ý chí mạnh mẽ lấn át cơn ham muốn, sau đó đại chiến một trận cuồng nhiệt với Phạm Nhật Mai đã làm ý chí của hắn yếu đi, lúc này luồng ký ức từ linh hồn Trần Thiên Bảo cũ mới ùa về. Khoan đã!