Thí Thiên Đao
Chương 2702
Hắn liếc mắt nhìn vào bên trong, phát hiện ở trong đan điền của mình lơ lửng một tinh thể tản ra quầng sáng màu vàng nhạt, chỉ có kích thước lớn chừng bằng móng tay.
- Đây là...
Sở Mặc nhíu mày, sau đó lẩm bẩm nói:
- Thần cách?
Hoàn toàn khác hẳn với thần cách Sở Mặc đã từng được tiếp xúc. Trong tinh thể này tản ra vầng sáng màu vàng nhạt, hình như không có một chút lực lượng nào. Nhưng chỉ cần Sở Mặc sử dụng thần niệm đi câu thông một chút, là có thể từ trong đó trực tiếp cảm ứng được lực lượng dồi dào vô cùng mênh mông!
Cảnh giới của hắn không có gì thay đổi. Nhưng thần lực của hắn... Lại tăng lên một cấp!
Loại biến hóa này giống như trước đó, Sở Mặc tuy rằng cũng là thần, là vị thần ở trong trần thế này. Nhưng là vị thần điểnh cấp thấp nhất. Sau đó, theo cái tinh thể này sinh ra, đẳng cấp thần linh của hắn tăng lên một bậc!
Sau khi trao đổi với tinh thể giống như thần cách này, Sở Mặc có cảm giác, nếu so với trước kia, chiến lực của mình cường đại chí ít gấp đôi!
Cảnh giới này của hắn, chiến lực này của hắn cường đại gấp đôi... Cũng không phải đơn giản chỉ là thêm từ bậc một lên bậc hai.
Nếu như lúc này, để cho bảy người Đại Chúa Tể đứng ở trước mặt Sở Mặc, Sở Mặc có lòng tin lấy một địch bảy, sẽ không rơi xuống hạ phong!
Mà trước đó, Sở Mặc chỉ có thể miễn cưỡng thoát được từ trong sự bao vây tấn công của bảy người chúa tể này, đã coi hư là một chuyện không tệ.
Tất cả những điều này cũng chỉ phát sinh ở trong nháy mắt. Những ý niệm này của Sở Mặc, cũng chỉ phát sinh trong giây lát. Khi hắn inh ra những ý niệm này, đồng thời trực tiếp chế tạo ra cánh cửa luân hồi, ném vào trong quần thể đám thần linh sơ đại đang cùng thú tộc chém giết kia.
Sau một khắc, những thần linh sơ đại này trực tiếp lại giống như phát điên rồi. Bọn họ thậm chí không để ý tới các tu sĩ thú tộc bên cạnh tiến hành đánh chết đối với bọn họ. Bọn họ trực tiếp điên cuồng phóng về phía bên trong cánh cửa kia.
Đám người thú tộc đều ngây ra, không rõ chuyện gì xảy ra.
Chỉ có điều, cánh cửa kia rõ ràng mang theo khí tức luân hồi mãnh liệt, vẫn khiến cho bọn họ ít nhiều hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Hơn nữa mấy năm nay hình vẽ và tượng của Sở Mặc đã sớm truyền khắp mạng lưới phù văn. Cho nên, những thú tộc này sử dụng thời gian ngắn nhất, đoán ra chuyện gì đã xảy ra.
- Cảm ơn Thiên Đế đến đây tương trợ!
- Cảm ơn Thiên Đế!
- Không ngờ Thiên Đế lại có thể tới cứu chúng ta trước! Rất cảm tạ!
Đối với chuyện Sở Mặc đến đây, những thú tộc này đều vô cùng cảm kích. Rất nhiều thú tộc thậm chí kích động chảy nước mắt. Bọn họ dũng cảm, không sợ chết là một chuyện. Nhưng bọn họ cũng khát vọng có người quan tâm, khát vọng có thể sống tốt.
Sở Mặc nhìn về phía bọn họ khoát tay, sau một khắc lại biến mất.
Nhưng không có bất kỳ một thú tộc nào có nửa điểm oán giận. Bởi vì bọn họ biết Thiên Đế đi làm cái gì!
Trên đời này, còn có quá nhiều sinh linh chờ đợi bọn họ cứu viện.
Cùng lúc đó, mạng lưới phù văn đã yên lặng nửa ngày, lại sống lại.
Những các thần linh sơ đại ở khắp nơi tàn sát, ở khắp nơi gây tai họa, nhưng không có ảnh hưởng đến mạng lưới phù văn hoạt động bình thường.
Cho nên, vạn vật sinh linh ở những địa phương được Sở Mặc cứu vớt, đã phát ra tin tức trước tiên.
- Chúng ta có Sở Thiên Đế! Thiên Đế vô địch! Trực tiếp đánh lui những kẻ địch kia!
Thấy tin tức này, gần như tất cả sinh linh đều có loại cảm giác khó có thể tin được.
Nhất là đại lục Thần Linh bên kia. Giữa bọn họ và thần linh sơ đại bạo phát một cuộc chiến tranh vô cùng thảm khốc!
Những thần linh sơ đại lại không phải là những sinh linh trong hạ giới. Chiến lực của bọn họ đều vô cùng cường đại, có đạo và pháp cao cấp nhất thế gian. Hơn nữa tất cả đều không sợ chết. Căn bản bọn họ cũng không lưu ý tới sinh tử.
Đám thần linh ban đầu vốn chuẩn bị chèn ép sinh linh hạ giới, muốn tới nghiền ép hạ giới, rốt cuộc hiểu rõ cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên.
Chiến lực của những thần linh sơ đại mạnh mẽ hơn bọn họ rất nhiều, hơn nữa căn bản cũng không sợ chết. Vừa đánh nhau, đại lục Thần Linh bên này trực tiếp lại gặp phải thử thách tàn khốc nhất từ trước tới nay,.
Bọn họ rất nhanh đã xuất hiện thương vong, thậm chí tạo thành thương vong còn nhanh hơn so với thần giới trước đó sụp xuống!
Bởi vì quá tập trung!
Đại lục Thần Linh tổng cộng cũng không nhiều lắm. Gần như toàn bộ Thần tộc may mắn còn tồn tại đều ở trong này. Đối với bọn họ mà nói, loại thương vong này quả thực chính là tai ương ngập đầu.
Bảy người Đại Chúa Tể cũng trực tiếp tham gia vào cuộc chiến đấu. Loại chiến tranh này, bọn họ không có bất kỳ lý do gì để trốn tránh chiến đấu.
Tuy rằng bọn họ tạm thời không bị thương, nhưng mỗi một người đều đánh đặc biệt khổ cực.
Ở trong những thần linh sơ đại này, thậm chí còn có rất nhiều người bọn họ quen thuộc! Nhưng hiện tại lại thành nơi sinh tử, mặc cho bọn họ hô hoán như thế nào, cũng không đáp lại lấy một lần.
Bảy người Đại Chúa Tể cũng giống như phát điên rồi. Bọn họ điên cuồng triển khai bao vây tấn công đối với những thần linh sơ đại này.
Trong lòng bọn họ cảm thấy cay đắng, quả thực cũng muốn mãnh liệt hơn so với bất kỳ sinh linh nào trên thế gian này!
- Chúng ta rốt cuộc đã làm những gì? Chúng ta không phải là muốn phái vài người, đi bắt một nữ nhân của Sở Mặc lại, sau đó uy hiếp hắn, khiến cho hắn phối hợp chúng ta xây dựng lại thần giới hoàn mỹ sao? Cho dù là uy hiếp hắn, chúng ta cũng sẽ cho hắn những hứa hẹn lướn. Thế nào chuyện này lại biến thành tình trạng như hiện tại? Chúng ta không muốn như vậy! Vì sao các ngươi không muốn truyền chuyện thần linh sơ đại đến trên mạng lưới phù văn đi? Các ngươi đây là tìm đường chết!
Trong lòng bảy người Đại Chúa Tể rất đau khổ, rất khó chịu, còn muốn khóc.
Lúc này, có người đột nhiên lớn tiếng nói:
- Chúng ta... Chúng ta được cứu rồi! Sở Thiên Đế bên kia... Sở Thiên Đế ở thế giới Bàn Cổ, đại lục Thiên Cung bên kia, đã đánh lui thần linh sơ đại. Thậm chí ngay cả dòng sông dài năm tháng cũng biến mất! Thật sự, ta nhìn thấy hình ảnh! Đây là thật! Sở Thiên Đế... Hắn thật sự có thể cứu vớt chúng ta!
- Sở Thiên Đế vô địch!
- Thiên Đế uy vũ!
Trên toàn bộ đại lục Thần Linh, đám Thần tộc đang cùng thần linh sơ đại liều chết phấn đấu này, lại có thể ở dưới sự kích động này, hô lên khẩu hiệu như vậy.
Trên mặt bảy người Đại Chúa Tể, tất cả đều xám như tro tàn!
Truyện khác cùng thể loại
48 chương
48 chương
349 chương
17 chương
20 chương
110 chương
161 chương
144 chương