Thí Thiên Đao
Chương 115
Chuyện này cũng hoàn toàn không tới lượt Hứa Nhị Phù và Sở Mặc xen vào.
Nhưng trong giới thượng lưu Đại Hạ, lại lưu truyền một bí văn. Tuy Hạ Kinh là vị cực nhân thần, lại là Thân vương, nhưng lại có một sở thích vô cùng biến thái! Đó chính là thích hành hạ đến chết tiểu cô nương trẻ tuổi mỹ miều.
Bí văn này thậm chí đã không phải là bí văn, mà là chuyện có thật… sự thật đẫm máu!
Vì mấy năm nay trong thanh lâu cao cấp trong Viêm Hoàng Thành, gần như mỗi năm đều có mấy thanh quan nhân xinh đẹp, đột nhiên mai danh ẩn tính, biến mất không thấy, giống như trước nay chưa từng xuất hiện.
Vừa mới đầu rất nhiều người cảm thấy có thể là được đại nhân vật chuộc thân, trở thành ngoại phòng hay là thiếp thất.
Nhưng trên đời này không có tường nào gió không lọt, dần dần, vẫn truyền ra một tin đồn làm người ta chấn khiếp: Thân vương Hạ Kinh, lúc trẻ vì dung tục quá độ, sau khi sinh hạ con trai Hạ Kiệt không bao lâu thì đã không thể giao hợp nữa.
Một đại nhân vật quyền thế ngập trời như vậy, muốn nữ nhân thế nào mà không có? Không nói bên ngoài, giai nhân tuyệt sắc trong phủ nhiều không đếm xuể, không thể giao hợp… quả thật là trừng phạt lớn nhất mà ông trời dành cho lão!
Là một nam nhân, loại chuyện này quả thật là sỉ nhục lớn nhất! Càng đừng nói còn là một Thân vương.
Cho nên ngay từ đầu, Hạ Kinh khắp nơi tìm kiếm danh y, trong nhà không biết tích lũy bao nhiêu các loại dược liệu cực phẩm, nguyên dược tuyệt đỉnh. Nhưng tất cả cái này… cũng không có tác dụng gì.
Cả người trên dưới ngoại trừ chỗ đó ra…. chỗ nào cũng có thể cứng, còn chỗ đó thì không.
Loại chuyện này đối với một nam nhân mà nói quả thật là tra tấn và sỉ nhục rất lớn. Trong thời gian ngắn ngủi thì không sao, nhưng thời gian dài ai có thể chịu nổi.
Vì thế ở trong lòng nam nhân có thân phận địa vị vô cùng tôn kính ở Đại Hạ này bắt đầu biến thái.
Vừa mới bắt đầu, đầu tiên là tra tấn những nữ nhân trong phủ mình, tra tấn đến phát điên, chết cũng không ít, sau đó chuyện này mới truyền ra ngoài.
Thế là Hạ Kinh chuyển mục tiêu đến những thanh quan nhân xinh đẹp trong thanh lâu cao cấp trong Viêm Hoàng Thành!
Những nữ nhân đó không ai là không tuyệt sắc nhân gian, tài mạo song toàn, nhưng không có địa vị gì. Cho dù chết cũng sẽ không có người dám chạy đến trước mặt Hạ Kinh lão giơ cao chính nghĩa.
Đáng sợ hơn là mức độ biến thái của Hạ Kinh lớn dần theo tuổi tác của lão, dũ phát nghiêm trọng!
Ban đầu, những nữ nhân đó ở trong tay lão thỉnh thoảng còn có thể sống sót. Nhưng về sau nữ nhân phàm bị lão dẫn đi, không có một ai có thể sống sót xuất hiện trước thế gian.
Cả Đại Hạ ngoại trừ Hoàng thượng có ai dám gõ nhịp vị Thân vương này? Lại có mấy người dám chạy tới trước mặt Hoàng thượng cáo trạng?
Cho nên Hạ Kinh trước giờ đều là vô pháp vô thiên như vậy, không kiêng nể gì.
Lần đầu tiên nhìn thấy thanh quan nhân đó Hạ Kinh giật nãy mình, cảm thấy đây quả thật chính là tiên nữ trên trời, lúc đó liền động tâm tư. Nhưng lão rất rõ tật xấu của mình, cô gái này một khi tới tay lão, nhất định là sống không nổi.
Thế là lão vẫn khống chế, ráng nhịn. Dù sao một thanh quan nhân như vậy, có thể mang đến lợi ích rất lớn cho thanh lâu nhà mình. Hơn nữa nếu lão động đến người của thanh lâu nhà mình, cũng chẳng khác nào phá hoại quy củ.
Sau này còn có ai… dám làm thanh quan nhân của thanh lâu này? Thậm chí ngay cả ông chủ thanh lâu cũng vì vậy mà nảy sinh oán hận với lão.
Lão quyền cao chức trọng ai cũng không sợ, không sai. Nhưng lão cũng cần có người làm ăn kiếm tiền cho lão. Tóm lại không thể đắc tội tất cả người bên dưới.
Nhưng về sau, cuối cùng lão có chút nhịn không được. Sau một lần uống say, trong vô ý nhìn ánh mắt của thanh quan đó, tràn đầy.
Người khác không có chú ý đến, nhưng bản thân thanh quan nhân đó lại nhìn thấy rất rõ. Nhớ đến những lời đồn ngày thường mình nghe thấy, nhất thời sợ hồn bay phách tán.
Đi tìm ông chủ khóc lóc kể lể, ông chủ lại nói nàng đa tâm. Vì Thân vương đại nhân chính là ông chủ đích thực của nhà mình, sao có thể động đến cây hái ra tiền nhà mình?
Trùng hợp là, lúc đó Hứa Nhị Phù đúng lúc trốn ra khỏi nhà, lần đầu tiên chạy đi thanh lâu uống rượu. Sau khi tới thanh lâu này chỉ tên gọi họ, muốn thanh quan nhân đẹp nhất đến hầu hạ y.
Kết quả vừa nhìn thấy mỹ nữ tỷ tỷ tuyệt sắc thế gian yểu điệu giống như tiên nữ đôi mắt đỏ hoe, giống như vừa mới khóc. Hứa Nhị Phù tất nhiên phải hỏi rõ, có phải xem thường tiểu gia không? Khinh thường tiểu gia tuổi tác còn nhỏ? Nên buồn phiền khóc?
Thế là thanh quan nhân đang trong lòng trần đầy sợ hãi và buồn khổ, sau khi biết được thân phận thật sự của Hứa Nhị Phù, cũng không quan tâm Hứa Nhị Phù là tiểu hài tử rắm to, nói ra hết thảy tất cả mọi chuyện với Hứa Nhị Phù. Sau đó khóc bù lu bù loa, nói thà tự vẫn chết, cũng không chịu bị tra tấn chết.
Hứa Nhị Phù vừa nhìn liền thích tuyệt sắc nhân gian, nào có thể trơ mắt nhìn nàng ngọc nát hương tàn. Tại chỗ vỗ ngực, nói nhất định có thể cứu nàng ra ngoài.
Sau đó, sau này mới có câu chuyện công tử 9 tuổi chuộc thân cho thanh quan nhân má hồng 16 tuổi ở Viêm Hoàng Thành.
Chuyện này quả thật Sở Mặc cũng có tham dự, nhưng đều là âm thầm vạch ra kế hoạch. Tập hợp thế lực và thủ đoạn của hai đại công tử, cuối cùng làm xong chuyện này.
Ông chủ thanh lâu đó ồn ào rất lâu, Hạ Kinh trong lòng cũng tức giận tím mặt, nghe nói đập vỡ không ít cổ vật có giá trị. Nhưng cuối cùng cũng không giải quyết được gì, còn có thể thế nào? Lão đường đường là Thân vương, Thủ phụ đương triều, chẳng lẽ phải tính toán với đứa cháu của Thứ phủ?
Cho dù đi nói với Hứa Trung Lương, không chừng lão già nhất định cũng trước mặt nói một câu: Trẻ con càn quấy, mềm lòng nhìn thấy con gái lưu lạc phong trần.
Nói như vậy, Hạ Kinh còn có thể nói gì?
Cho nên, tại sao Hứa Sơn đùng đùng nổi giận từ phía Nam chạy về, hung hăng nện Hứa Nhị Phù một trận, sau đó thầm đồng ý chuyện này? Sau khi biết được chân tướng, y cũng không quen nhìn sở thích biến thái của Thân vương Hạ Kinh!
Tuy bên ngoài hung dữ trừ phạt con trai một trận, nhưng sâu tận trong lòng, lại âm thầm khen ngợi việc làm của con!
Có thể làm lão khốn khiếp Hạ Kinh đó chịu ngậm câm, còn cướp đi thanh quan nhân đẹp nhất từ thanh lâu dưới danh nghĩa của lão… cái này quả thật là chuyện đáng được chúc mừng!
Đương nhiên, làm cha sẽ không giáo dục con trai mình như vậy. Cho nên Hứa Nhị Phù vẫn bị đánh một trận.
Truyện khác cùng thể loại
30 chương
1800 chương
13 chương
82 chương
85 chương
13 chương